Có người khinh thường nhìn tên não tàn, ngay cả Thần Tiễn là nam hay nữ cũng không biết, tên này tối qua có phải uống rượu nhiều đến mức còn chưa tỉnh không?
- Chuyện đó cũng chưa chắc, Thần Tiễn thần thông quảng đại, nói không chừng sẽ biến thành một nữ nhân đến đây.
Người này còn chẳng biết xấu hổ phản bác, hắn không phát hiện, khi hắn nói ra những lời này, toàn bộ đệ tử Ngụy gia đều khinh bỉ liếc nhìn.
Thần Tiễn biến thành nữ nhân? Loại chuyện này có thể phát sinh sao? Thử hỏi những người ở đây, nếu như bất cứ người nào trong bọn họ đạt được cao độ đó, bọn họ sẽ vì chạy trốn mà thay đổi giới tính biến thành nữ sao? Chuyện này khẳng định không có khả năng.
Cường giả cũng sẽ không làm chuyện tự hạ thấp thân phận của mình, Âu Dương là cường giả trong cường giả, hắn có thể chết, có thể chết trong vây công của cường giả thiên đình, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thay đổi thành một nữ nhân chạy trốn, bởi vì nếu như chuyện đó phát sinh, cho dù da mặt Âu Dương có dày thế nào đi nữa cũng không thể tiếp tục lăn lộn.
Vì mạng sống ngay cả giới tính cũng có thể thay đổi, như vậy còn có thể xem là một cường giả được sao?
- Ngu ngốc!
Rốt cuộc có người không nhịn được mắng chửi, còn tên gia hỏa nói Thần Tiễn biến thành nữ nhân từ lúc này bắt đầu trở thành kẻ ngu si. Mặc dù người này có dáng vóc rất tuấn tú, nhưng phỏng chừng vì chuyện này tuyệt đối không có cô nương nào để ý đến hắn . . .
Khi Tiểu Thiên và Mộng Hi đi tới trước cửa, nhìn thấy Hồng Doanh, hai người bọn họ liếc mắt đã nhìn ra, đây là một Linh Tiên, chỉ là một Linh Tiên mà thôi!
Tiểu Thiên và Mộng Hi hầu như cùng nhíu mày, dù sao theo hai người bọn họ thấy, nhân vật khiến Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập để mắt chí ít cũng là cấp Tiên Tôn, vì sao hiện tại lại xuất hiện một Linh Tiên?
- Vị cô nương này! Tại hạ Mộng Hi, không biết cô nương đến tìm chúng ta có chuyện gì?
Mặc dù có chút mê hoặc, nhưng Mộng Hi vẫn không thất lễ, nàng tiến lên một bước cạnh Hồng Doanh, sau đó quay sang Hồng Doanh, hơi hạ thấp người hành lễ!
- Ngươi chính là Mộng Hi tỷ tỷ, ca ca thường nhắc đến ngươi với ta!
Hồng Doanh nghe thấy Mộng Hi nói, nàng vui vẻ kéo tay Mộng Hi.
Động tác của Hồng Doanh càng khiến Mộng Hi sửng sốt, thế nhưng nghe thấy hai chữ ca ca trong miệng Hồng Doanh, Mộng Hi vẫn không hề động, mà chỉ nhẹ giọng nói:
- Là. . .
- Là Âu Dương!
Hồng Doanh nhìn Mộng Hi trả lời. Câu trả lời này của Hồng Doanh nhất thời khiến toàn thân Mộng Hi trấn định.
- Ca ca kêu ta nhắn cho các ngươi, nói không cần sợ, ổn định là tốt rồi! Tất cả đã có hắn!
Những lời này Hồng Doanh truyền âm chi Mộng Hi, hiện giờ xung quanh có nhiều người như vậy, nàng đương nhiên không dám lớn tiếng nói ra.
Nghe được Hồng Doanh truyền âm, toàn thân Mộng Hi như chấn động, nàng nhìn Tiểu Thiên gật đầu nói:
- Còn không mau dẫn Hồng Doanh muội muội vào trò chuyện. . .
Từ khi Hồng Doanh tiến vào Ngụy gia, có thể nói sợ hãi của Ngụy gia đối với thiên đình đã giảm bớt rất nhiều, dù sao lúc đó ở trước cửa Hồng Doanh đã chính miệng nhắc đến Âu Dương, rất nhiều người đều nghe thấy rõ ràng.
Cho nên toàn bộ Ngụy gia đều đang suy đoán, có phải Thần Tiễn đã tới!
Trong tiểu viện.
Trước người Âu Dương là một bình chè xanh, lúc này là sáng sớm, cho dù hắn không sử dụng bất cứ lực lượng gì, cũng có thể nghe được bên kia tường ngăn truyền đến tiếng luyện võ của đệ tử Ngụy gia.
- Nếu khi ta còn bé cũng có thể là một đệ tử thế gia, ngươi nói ta có thể trở thành Thần Tiễn không?
Âu Dương nhìn Ngụy Bỉnh Dập ở bên cạnh nhẹ giọng hỏi.
- Đừng nói lời vô dụng, ngươi trời sinh đã có không có số mệnh đó!
Ngụy Bỉnh Dập khinh thường nhìn Âu Dương, trời sinh làm đệ tử thế gia? Loại chuyện này người bình thường có thể làm được sao? Muốn làm loại thế gia đệ tử, phỏng chừng đời trước phải tích đức mới có thể làm được, nhìn Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập làm sao giống loại người tích đức?
Danh hào Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập có ai không biết? Trong mắt người thường, người nhìn thấy Ngụy Bỉnh Dập trên cơ bản đều sẽ chết, còn danh hào sát thần Âu Dương cũng không phải giả. Từ tiểu thế giới đến Chân Linh giới lại đến Tiên giới, Âu Dương đã giết bao nhiêu người, phỏng chừng chính hắn cũng không nhớ rõ.
- Cái gì là trời sinh không có số mệnh đó, ngươi đừng quên bình thường ta vẫn nói, ta không tin trời cũng không tin số mệnh, ta tin tưởng chính ta!
Khi Âu Dương nói những lời này, cười hắc hắc nói:
- Thế nào? Đã hoàn toàn khôi phục ?
- Không sai biệt lắm, hiện tại ngoại trừ Khâu Vân Bình, những người khác gặp phải ta chắn chắn đều sẽ chết.
Ngụy Bỉnh Dập đã suy nghĩ hai ngày nay, nhưng bất luận hắn nghĩ như thế nào cũng không rõ Âu Dương rốt cuộc làm thế nào đào tẩu khỏi ba, thậm chí là bốn cường giả tổ cấp?
- Âu Dương, kỳ thực ta nghĩ, kế hoạch của ngươi chính là muốn quăng ta đi!
Ngụy Bỉnh Dập không phải kẻ ngu si, hắn kỳ thực đã sớm suy nghĩ cẩn thận.
Âu Dương nói Ngụy Bỉnh Dập một đường trốn về phương bắc, còn nói có thể sẽ một người truy sát mình, hơn nữa khẳng định không phải là Khâu Vân Bình, nói Khâu Vân Bình sẽ truy sát hắn! Chuyện này có thể sao?
Khâu Vân Bình là kẻ ngu si? Hay những người khác của thiên đình là kẻ ngu si? Dưới tình huống độc đấu chỉ có Khâu Vân Bình có thể giết chết mình, nếu mình một lòng chạy trốn, cho dù là Khâu Vân Bình tuyệt đối cũng không thể giết chết mình!
Cho nên khả năng cuối cùng chính là bốn người đồng thời truy sát Âu Dương, không ai đuổi theo mình!
- Ha ha, lão Ngụy ngươi phản ứng không chậm!
Âu Dương uống một ngụm trà, cười hắc hắc nói:
- Không sai, việc ngươi phải làm là mang theo tất cả mọi người của Ngụy gia đến phương bắc, bốn người kia giao cho ta giải quyết!
Âu Dương vỗ ngực nói.
Nếu là Âu Dương ở toàn thịnh thời kì, lấy một địch bốn hầu như là đường chết, nhưng hiện tại thực lực của Âu Dương chỉ có phân nửa, Âu Dương lại dám lấy một địch bốn? Như vậy chẳng khác nào chịu chết?
- Ngươi vờ ngớ ngẩn sao? Tiểu Thiên và Mộng Hi đúng là hảo bằng hữu của ngươi, nhưng ngươi có từng nghĩ, nếu như ngươi chết, vậy bọn họ cuối cùng cũng xong đời!
Ngụy Bỉnh Dập nắm lấy cổ áo Âu Dương mắng!
- Ta đương nhiên không thể chịu chết, ngươi quên câu chuyện ta đã kể với ngươi sao? Trong sơn thôn nhỏ, Lý Vĩ hỏi ta ý nghĩa tối cao của cung tiễn thủ là gì, ta trả lời hắn chính là sợ chết, không sai, ta là một người rất sợ chết!
Âu Dương mỉm cười, vuốt ve tay Ngụy Bỉnh Dập nói:
- Mặc dù lần này kế hoạch của ta có chút điên cuồng, nhưng ta thề, ta tuyệt đối sẽ còn sống, trở lại trận doanh liên quân. Hơn nữa xin ngươi hãy tin tưởng, Âu Dương ta cả đời gần như vô địch! Địch nhân lớn nhất của ta chính là Thiên Vương! Trong thiên hạ người có thể giết Âu Dương ta chỉ có một mình Thiên Vương!
- Phụt!
Ngụy Bỉnh Dập trực tiếp nhổ một ngụm nước bọt lên mặt đất nói:
- Thật không biết xấu hổ, cả đời gần như vô địch, không biết người nào đó đã từng bị ta giết chết.
- Ngươi từng giết chết ta sao!
Âu Dương không phục nhìn Ngụy Bỉnh Dập.