13-10-2013, 10:27 PM
|
|
Thiên Hạ Vô Địch Tà Dâm Loạn Lạc
|
|
Tham gia: Oct 2013
Bài gởi: 140
Thời gian online: 514501
Thanks: 6
Thanked 320 Times in 116 Posts
|
|
Làm hết chuơng này đi ngủ chứ sợ mai không đi học được nên mình làm hơi vội.thông cảm
Tân Tuyệt Thế Đại Lục
Quyển I : Thế giới mới và một bắt đầu mới
Chương 10 :Vũ hồn thứ 2
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn: 4vn.eu
Vực sâu ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
Có 2 người đang ôm nhau bay trên vực , 1 nam 1 nữ .Luân Tử và A Ngân đang cùng nhau đến bờ bên kia để phục hồi tiêu hao sau đó mới tiếp tục công việc liệp sát hồn thú ,đoạt hồn hoàn,tấn giai hồn sư của mình.
Nhưng thật kỳ lạ cái bờ tuy cách mình không xa nhưng cứ bay hoài mà không tới nơi , Luân Tử đang suy nghĩ rằng nơi này bị lỗi hay chăng , vậy không hay cho mình và A Ngân rồi ,sao cái số mình cứ gặp xui xẻo hoài vậy trời !
-A Ngân em còn có thể bay được bao nhiêu thời gian nữa
-Chắc chỉ có thể kiên trì thêm 15 phút thôi,mà sao nơi này đi hoài không thấy tới , thật là mệt mà
-Chắc chúng ta sẽ chết quá,chỉ giảm 1 cấp thôi mà - A Ngân than vãn
Trong game khi chết sẽ giảm 1 cấp hồn lực va được hồi sinh ở thành gần nhất
-Không đơn giản như thế đâu nếu chúng ta chết ở nơi bị lỗi như thế này 90% là sẽ không thể hồi sinh về thành được
-Chẵng lẽ còn cách nào sao?
-Cứ mặc cho số phận đi
Bọn họ tiếp tục bay.Đã trôi qua 15 phút rồi,A Ngân dần kiệt sức ,Luân Tử lo lắng nói:
-Em nghỉ đi nếu em chết sẽ không được hồi sinh đó!!!!
-Vậy chúc anh may mắn-A Ngân an ủi Luân Tử sau đó được Luân Tử thu vào trong
-Thế là hết!Nam mô cho con bình yên
Luân Tử mệt quá nhắm mắt chờ chết.
A....A..........aaaaaaaaaaaaaaaa
-Ta đang ở đâu?
-Sao ở đây tối thui thế này?
-Chẳng lẽ ta đã hồi sinh ở thế giới này sao?Sao xui thế?
-Ửm?Thứ gì thế
Luân Tử nghe thấy có tiếng động,theo ý thức Luân Tử quay lại thấy vô vàn lốc xoáy đang theo hướng mình mà tới mang lực hút vô tận.Luân Tử hoảng sợ chạy thục mạng bán sống bán chết.Trước mặt hắn bỗng nhiên sáng dần lên thế nhưng lực hút phía sau cũng không buôn tha cho hắn khiến cho Luân Tử sắp tới gần ánh sáng bỗng bị kéo lại
-Khônggggg........................-Luân Tử gào lên thảm thiết
Trước mặt hắn bỗng phát ra ánh sáng 9 màu kéo hắn vào
-Ui...da.............
-Huynh đè chết muội đó .Sao còn không mau đứng dậy! A Ngân đỏ mặt giả vờ quát
-Xin lỗi ta cảm thấy chóng mặt quá-Luân Tử lắc đầu nói
-Huynh có sao không? A Ngân biến đổi sắc mặt lo lắng hỏi
-Đùa thôi !
-Thật đáng chết mà!Ta đánh ta đánh-A Ngân thẹn quá hóa giận đánh túi bụi
-Muội coi kìa
Trước mặt chúng ta là 1 nơi thiên nhiên hài hòa,thời tiết ấm áp, ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua từng kẽ lá tạo nên một bức họa thiên nhiên tràn đầy sự thân thiện với con người
-Đi sâu vào bên trong coi thử xem-Luân Tử kéo tay A Ngân nói
Càng đi sâu vào trong họ càng cảm thấy áp lực đang đè xuống mình càng ngày càng mạnh.Luân Tử và A Ngân cố gắng đi sâu vào trong .Khi đến cuối con đường họ thấy 1 hồ nước trong veo , làm họ ngạc nhiên là có 1 con thú bao phủ xung quanh nó là màu vàng kim cứ như 1 mặt trời thu nhỏ.Thân nó to như 1 quả núi ,từng lân phiến trên người nó cứ như vàng 9999 óng ánh dưới ánh mặt trời.
Luân Tử ra hiệu cho A Ngân im lặng sau đó quan sát tiếp sự việc xảy ra.Họ thấy con thú ấy bắt đầu cử động.Nó bỗng gầm lên 1 tiếng và nói :"Đến đây đi kiếp nạn của ta"
Sau đó thiên địa xung quanh nó bỗng dưng chuyển động mãnh liệt,lôi bão oanh kích đầy trời .Luân Tử ngơ ngẩn khi nhìn thấy xung quanh như liên tưởng đến ngày diệt vong của con người.Kỳ lạ là tất cả các loại thiên tai đều chỉ trút xuống một mình con thú đứng giữa.Nó gầm lên thảm thiết .Luân Tử bịt lỗ tai còn A Ngân toàn thân run rẩy , quang mang 9 màu không ngừng trào ra ngoài không thể khống chế được
Cảnh vật xung quanh từ tươi đẹp trở nên tràn đầy sự chết chóc và con thú ấy vẫn không ngừng kêu rên
-Bây giờ không thể phân biệt ngày đêm được nữa,thật sự quá khủng khiếp!-Trong lòng Luân Tử nghĩ thầm
Đã không biết trôi qua bao nhiêu thời gian mà con thú vẫn không ngừng kêu lên sự đau đớn của mình . Lát sau thân hinh nó từng chỗ từng chỗ bị nổ tung thanh huyết vụ nhưng nó không chịu ngừng , nó vẫn không ngừng gầm rú .Không biết từ bao giờ cảnh vật trở nên yên tĩnh.Luân Tử bật dậy mở lỗ tai ,hắn đã thu A Ngân vào tinh thần hải nên không sợ nàng bị thuơng
Trước mặt hắn vẫn là con thú ấy nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn được đầu gắn với thân trên của nó mà thôi.Chốc lát đầu của nó nổ văng huyết tung tóe.Luân Tử nhắm mắt vận hồn lực bao phủ xung quanh để bảo vệ mình thế nhưng hắn không phát hiện ra rằng có 1 luồng kim sắc xuyên qua hồn lực hộ thân chui vào đầu hắn
Luân Tử cảm thấy mình choáng váng khi phát hiện trong đầu mình xuất hiện tiếng long ngâm lúc nãy.Luân Tử thúc giục hồn lực kiểm tra phát hiện luồng ánh sáng kim sắc lan khắp người mình,phá hủy từng kinh mạch.Luân Tử sắc mặt đại biến vội vàng khuyếch truơng hồn lực trong cơ thể tống luồng kim sắc này ra .Luân Tử thống khổ khi từng kinh mạch hắn đang bị phá hủy 1 cách nghiêm trọng,Luân Tử lăn đi lăn lại trên đất , đập đầu kêu rên thảm thiết không biết trải qua bao nhiêu mà hắn vẫn cảm thấy như mình vừa mới chết đi sống lại mấy chục lần.
Ngay sau đó ánh sáng 9 màu lan tràn khắp cơ thể Luân Tử khiến luồng kim sắc bắn ngược trở về,ánh sáng 9 màu dồn hết luồng sáng kim sắc vào 1 chỗ và nhốt nó trong tinh thần hải.Lần nữa ánh sáng lại trở về cơ thể tu bổ những kinh mạch bị phá hủy ,khi chữa trị xong ánh sáng 9 màu dần tiêu biến
-Oaaaaaaaa.............
-Thật là mệt mỏi quá đi sao ê ẩm thế này!
Luân Tử tỉnh dậy ,hắn nhớ lại khoảnh khắc bị tra tấn bỗng giật mình run sợ . Hắn kiểm tra thân thể mình ,cảm thấy như chưa có chuyện gì xảy ra làm hắn cứ như bị gặp ác mộng
-Ca tỉnh rồi à?A Ngân ở trong tinh thần hải lên tiếng
-Muội không sao chứ?
-Muội không sao mà có 1 người muốn nói chuyện với huynh nè
Luân Tử bất ngờ khi thấy người A Ngân muốn giới thiệu nói chuyện với mình lại là con thú kim sắc trước đây đã ngồi giữa hồ nước
-Có chuyện gì sao ?
-Cho ta xin lỗi về việc muốn phá hủy và chiếm lấy cơ thể ngươi-Giọng nói không giận mà uy vang lên
-Thỉ ra là ngươi-Luân Tử tức tối quát
-Ta sẽ đền bù
-Đền bù như thế nào ?
-Ta sẽ trở thành vũ hồn thứ 2 của ngươi?
-Cái gì? Có thể sao?
-Đối với 1 chuyên gia hack game như ta không gì là không thể
-Hack game ?
-Đúng thế?Khi ta là hồn thú 10 vạn năm bỗng nhiên có thứ gì đó xâm nhập vào đầu óc ta làm ta có đủ phuơng pháp hack nhờ đó mà ta đã lên tới đẳng cấp bây giờ
-Vậy tại sao...
-Không còn sớm nữa ta bắt đầu đây,xong rồi chúng ta lại nói tiếp -Con thú biết chuyện Luân Tử sắp nói nên vội chuyển tài
-Vậy ngươi cho ta vũ hồn gì?
-Sau này ngươi sẽ biết
Ý thức của Luân Tử lại tiếp tục bị mất đi
|