Huyết lang sau khi ký khế ước với đứa bé ngoan ngoãn đi vào trong không gian giới chỉ. Đứa bé vẻ mặt hoan hỉ đi về phía các trưởng lão. Cuốn trục cũng mất hết dòng chữ ấn chú. Viện trưởng vẻ mặt đầy hoài nghi nhìn đứa bé.
- Các vị gia gia, đa tạ đã cứu tiểu điệt!
Lão giả lúc nãy cứu đứa bé hơi cúi xuống, nói:
- Đó cũng không gọi là cứu được, ta phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ngươi tên gì? Tại sao lại ở đây?
- Gia gia, ta tên Lâm Phong, người cứ gọi là Phong.
Viện trưởng dùng thần thức tra xét Lâm Phong xong lại càng ngạc nhiên hơn nữa. Thứ nhất, Phong đã đạt tới cảnh giới cửu y sơ kỳ. Phải biết bằng tuổi Phong, những đứa trẻ cùng lắm đạt tới tầng thứ 6,7 luyện khí kỳ đã được coi là thiên tài, vậy Phong phải coi là gì, tuyệt thế thiên tài? Thứ hai, không phải tu chân giả hư vô cảnh tuyệt đối không phá được hàng phòng ngự của Huyết lang, sao Phong làm được? Huyết lang là ma thú cao cấp, nó nhận biết được những công kích gây nguy hiểm tới mình. Không gây tổn thương tới nó, nó tuyệt đối không tránh hay đỡ mà lập tức tấn công người tấn công mình. Thứ ba cũng chính là ấn chú cuối cùng mà Phong thi triển: nhất thức phá thiên. Đó là ấn chú mà chỉ có tu chân giả đạt tới bán thần kỳ hay thậm chí thần cảnh mới có thể thi triển.
- Phong, ta có thể hỏi con vài câu không? – viện trưởng lên tiếng
- Gia gia, thật xin lỗi, con phải đi rồi….À, phải rồi…. – Phong đang nói đột nhiên nhớ tới cái gì, lấy từ trong không gian giới chỉ ra một viên ngọc màu xám, đưa cho lão giả đã cứu cậu rồi nói:
- Mẫu thân con có nói ai cứu con hãy đưa cho người ấy cái này. Con cũng chả biết nó có tác dụng gì đâu…….Con phải đi rồi, tạm biệt!!!
Sáu lão giả chưa kịp phản ứng thì Phong đã bay đi rồi. Lão giả kia cầm viên ngọc lên nhìn thì sửng sốt kêu lên:
- Dạ ngọc châu!!!!!!
Toàn bộ những người còn lại lập tức đem lực chú ý sang viên châu. Dạ ngọc châu có tác dụng cực lớn với tu chân giả. Nó chứa cực nhiều linh khí, là một bảo vật, giá trị liên thành. Tất nhiên cũng chỉ có tác dụng với tu chân giả dưới bán thần kỳ, đạt tới bán thần kỳ hầu như nó không có tác dụng. Nhưng chỉ như vậy thôi cũng khiến nó trở thành bảo vật trong mắt mọi người.
- Đứa bé này quả nhiên không đơn giản…
Lại nói đến Lâm Phong, sau khi cậu chia tay nhóm người kia thì đi về phía tây của sâm lâm. Vốn là khi đi rất nhàm chán vì có mỗi một mình nhưng hiện tại Phong còn có thêm thú sủng nữa là Huyết lang. Huyết lang sau khi chui ra khỏi không gian giới chỉ lập tức thu nhỏ lại nhưng vẫn cao hơn Phong hai lần, cao hơn người lớn một chút. Huyết lang cho Phong ngồi trên lưng mình rồi đi. Huyết lang tuy không thể nói nhưng lại có thể giao tiếp với Phong qua thần thức.
“Chủ nhân, cậu mới chỉ đạt đến cửu y cảnh giới thôi sao? Còn kém xa so với tưởng tượng của tôi”
Vẻ mặt Phong vốn đang hớn hở lập tức trở nên khó coi
“Huyết lang chết tiệt! Cậu nói cái gì? Ít nhất tôi cũng thắng cậu…”
“Là do cái ấn chú đó, không phải thực lực của chủ nhân”
“Cái ấn chú đó của mẫu thân đưa cho tôi, cũng được tính là thực lực!!!!”
“Không tính!”
“Tính”
“KHÔNG TÍNH”
“TÍNH”
………………….
“Được rồi, không so đo với chủ nhân” – Huyết lang cuối cùng chịu thua do ……………quá đau đầu
“Huyết lang, cậu không cần gọi tôi là chủ nhân, cứ gọi là Phong thôi. Cứ coi tôi là bạn, chúng ta không phải chủ nhân – nô tài. Mà tôi gọi cậu là Tiểu Bạch được không, mà cậu không nhỏ cho lắm thì phải? = =’”
“Tùy….Phong, sao cậu tấn công được tôi khi mới chỉ đạt tới cửu y?” – Tiểu Bạch cuối cùng cũng hỏi về vấn đề mà nó thắc mắc
“À, là do cái này” – Phong nói rồi lấy cái dây chuyền từ trên cố khuơ trước mặt Tiểu Bạch. “ Cũng là mẫu thân đưa nó, hình như nó có thể tăng khả năng tấn công trong lúc chiến đấu thì phải? Mà tôi cũng chỉ được dùng khi ở trong này thôi! Khi ra ngoài rồi tôi phải trả lại…”
“ Rốt cuộc mẫu thân cậu là ai? Hết dạ ngọc châu, dây chuyền thì lại là ấn chú? Rốt cuộc bà ấy đạt đến cảnh giới nào?” – Tiểu Bạch nghe xong chỉ lắc đầu ngán ngẩm
“ Làm sao tôi biết được? Cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai?”
Tiểu Bạch nghe xong cũng chả buồn nói gì nữa. Chủ nhân của cậu thậm chí còn không biết mẫu thân mình đạt tới cảnh giới nào…
- A DI….!!!!!!!
Lâm Phong đột nhiên hô lớn, thân hình nhỏ bé nhảy phắt lên cao. Trên trời, một nữ tử dung mạo khuynh thành mặc lam y đang ngự kiếm phi hành. Nữ tử thấy Lâm Phong nhảy lên giơ tay ra, khóe miệng hiện lên nụ cười.
- A di, sao bây giờ người mới tới? Tiểu điệt chờ a di lâu lắm rồi đó – Lâm Phong gặp được a di vui vẻ hẳn, hớn ha hớn hở hỏi
Nữ tử nghe Phong hỏi xong xì một tiếng:
- Nè nhóc con, Mãnh U sâm lâm cũng không phải bé, tìm ngươi cũng khó lắm chứ. Ta chỉ là người thường, ai giống như bà mẹ keo kiệt của ngươi?
- mẫu thân con keo kiệt với mỗi a di thôi…Mà người tìm được tung tích của Y Thiên ……… cái gì gì đó chưa?
Tố Tố như nhớ tới điều gì, lấy tay đập vào đầu:
- Chết rồi! Quên mất hỏi tỷ tỷ lấy vài quyển trục!
- Quyển trục hả? Con còn 4 quyển này, có đủ không a di?
- CÁI GÌ? 4 QUYỂN?!!.....?
Tố Tố đột nhiên hét lớn khiến Lâm Phong giật mình lùi về phía sau. Tiểu Bạch thấy vậy gầm lớn. Tiểu Bạch dù sao cũng là một cao cấp ma thú, tiếng gầm tự nhiên phát ra một uy lực không nhỏ. Tố Tố lúc này mới chú ý đến sự có mặt của nó.
- Ế, là Huyết lang – Tố Tố vẫn bình thản, không một tia sợ hãi.
Lâm Phong thì lại hào hứng chỉ vào Tiểu Bạch, tự hào khoe:
- A di, nó là Tiểu Bạch, thú sủng của con!!!
Tố Tố quay sang nhìn Phong với ánh mắt hoài nghi.
- A di, người nhìn dì thế? Nó là do con thu phục nha, không phải người ta đánh bại rồi cho con ký khế ước.
Á…Á……..
Tiếng hét của Lâm Phong vang lên toàn bộ khu rừng. Còn nhân vật chính của chúng ta?
Lâm Phong đang ngồi xổm ôm đầu dưới đất, bên phải là Tiểu Bạch. Tố Tố vẻ mặt giận dữ hét lớn:
- Nhóc con chết tiệt, ngươi lại dùng một quyển bí trục chỉ để thu phục một cao cấp ma thú? Ngươi có biết tác dụng của quyển bí trục đó không vậy? Ta năn nỉ tỷ tỷ gãy lưỡi cũng chỉ có được một quyển mà ngươi lại lãng phí như vậy hả? ÔNG TRỜI, RỐT CUỘC THIÊN LÝ Ở ĐÂU?
Tiểu Bạch nghe Tố Tố nói tỏ vẻ bất mãn. Toàn bộ lông trên cơ thể nó dựng hết lên. Nó hiểu được Tố Tố coi thường nó, nó muốn tấn công nhưng bản năng của nó mách bảo rằng nữ tử này tuyệt đối nó không đối phó được.
Lâm Phong đau đến chảy nước mắt. A di của cậu tu vi không thấp, đã thế lại không kiềm chế sức mạnh, dùng hết sức đánh vào đầu. Đầu cậu có thể không đau sao?