
13-06-2014, 03:40 PM
|
 |
Việt tác gia
|
|
Tham gia: May 2014
Bài gởi: 69
Thời gian online: 335267
Thanks: 3
Thanked 103 Times in 36 Posts
|
|
Ngao Du Tiên Giới
Tác giả: Tartarus
Quyển 1: Hộ pháp
Chương 11: Vân Kỳ (thượng)
Cuồng phong đột nhiên nổi lên dữ dội. Từng đợt gió hệt như những lưỡi dao sắc bén quét qua sâm lâm. Lớp tuyết dưới đất cũng bị bật lên, theo hướng gió mà bay đi. Quang cảnh vốn lãnh lẽo nay lại càng thêm đáng sợ.
Lăng Thiên co rúm người lại.
Gốc cây hắn trốn vào đang nghiêng ngả, tưởng chừng như bất cứ lúc nào cũng có thể gãy đi.
Kình phong lúc trước do hai tu chân giả kia chiến đấu tạo ra so với cuồng phong không khác gì một giọt nước so với một con sông, cơ bản là không đáng kể.
Mà hai tu chân giả kia, sắc mặt đều trắng bệch vội vàng vận chuyển linh lực hộ thể.
Cuồng phong ngày càng dữ dội. Kèm theo đó là một luồng áp lực kinh khủng dần dần tiến tới…
Lăng Thiên bị luồng áp lực ép đến khó thở. Gương mặt còn đang trắng bệch trong phút chốc trở nên tím tái. Hai tay không tự chủ được ôm chặt lấy cổ, cố gắng không phát ra bất kỳ thanh âm nào. Không chỉ Lăng Thiên, ngay cả nữ hài tử kia cũng vậy…
So với hai đứa bé đang thông khổ chịu đựng, hai tu chân giả kia khá hơn một chút. Tuy vậy, hai người vẫn bị uy áp đẩy lùi chục bước.
Một thân ảnh dần hiện ra trong tầm mắt.
Sát thủ sau khi nhìn thấy rõ dung mạo người kia giật nảy mình, vội vàng quì xuống:
- Thuộc hạ bái kiến Quỷ Lâm trưởng lão
Nghe thấy lời nói của sát thủ, nữ tử kia vội vàng ngẩng đầu lên. Trong ánh mắt lập tức hiện lên vẻ sợ sệt.
Trên không trung, một lão giả chừng ngoài bảy mươi tuổi đang lăng không mà đứng. Lão giả mặc một bộ hắc bào thêu hình đầu lâu trước ngực. Trên tay lão còn có một con Độc Ảnh linh xà với màu sắc chói mắt quấn quanh. Chắp hai tay sau lưng, lão giả nghiêm nghị nhìn xuống phía dưới:
- Chút chuyện nhỏ này cũng tốn thời gian lâu như vậy. Ngươi thấy mình nên chịu hình phạt như thế nào?
Ánh mắt sắc bén dõi theo từng cử động của sát thủ bên dưới.
- Sát thủ có qui tắc của sát thủ. Tiểu nhân xin trưởng lão trách phạt
Theo lời nói, sát thủ dập dầu xuống đất ba cái.
Có vẻ lão giả khá hài lòng với câu trả lời của nam tử, uy áp dần thả lỏng.
Lăng Thiên thấy uy áp dần mất đi khẽ vui mừng, vội hít sâu.
Nhưng lão giả trên kia có tu vi không thấp, liền cảm nhận được hai luồng chân nguyên kì lạ.
- AI? LẬP TỨC RA ĐÂY CHO LÃO PHU!!!
Tiếng hét của lão như lôi đình nổ bên tai.
Lăng Thiên đầu óc choáng váng, lập tức đưa hai tay lên che tai.
- Chạy đi!
Một giọng nói khác gần như ngay lập tức vang lại.
Nữ tử kia sau khi hét lên cũng lập tức vận chuyển linh lực tấn công lão giả kia. Nhưng thực lực hai người cách nhau quá xa. Làm như vậy không khác gì chịu chết. Thân ảnh như một lưỡi đao phóng thẳng về phía lão giả.
Ngay khi pháp bảo của nữ tử kia còn cách lão một đoạn liền đứng yên tại chỗ. Thân thể nữ tử cứng ngắc. Cánh tay run run, pháp bảo cầm trên tay không tự chủ được rơi xuống. Miệng nữ tử phun ra một dòng máu đỏ tươi. Trên nền tuyết liền hiện lên sắc đỏ. Màu đỏ của máu thê lương điểm sắc cho nền tuyết trắng. Thân ảnh của nàng bắt đầu rơi xuống, nhưng vẫn tận chút sức lực cuối cùng để hét lên:
- Ch…ạy…..đ..i……….
Càng về sau, giọng nói càng nhỏ dần. Rồi cuối cùng như tan vào không khí lạnh lẽo.
Nữ hài tử nghe thấy âm thanh đứt đoạn của nữ tử kia vội nhảy ra khỏi phía sau tảng đá:
- ĐỪNG…
Đôi mắt không biết từ khi nào phủ lên một tầng nước.
Lăng Thiên ngồi ở phía sau gốc cây giật mình. Hắn không ngờ nữ hài tử kia không hề chạy đi.
Ánh mắt của đứa bé dừng lại một chút trên thân hình nữ tử đang nằm trên tuyết kia, một giọt nước mắt khẽ lăn trên đôi má trắng nhợt. Nhưng rồi ánh mắt đột ngột thay đổi, căm giận nhìn trừng trừng lão giả đứng trên không trung.
Lão giả thực sự bất ngờ. Đã lâu lắm rồi, chưa từng có ai dám nhìn lão bằng ánh mắt như vậy, hơn nữa lại là một đứa trẻ con.
Lão cười khẩy, nhìn đứa bé mỉa mai:
- Căm giận sao? Muốn báo thù? Bằng vào một đứa trẻ ranh như ngươi cũng dám nhìn một Thiên Huyền đỉnh ta như vậy?
Đứa bé nghe vậy không hề sợ sệt chút nào, mà ngược lại còn gằn giọng:
- Không phải chỉ là Thiên Huyền cảnh sao? Cho dù có là Thần Huyền cảnh... TA CŨNG SẼ ĐÁNH BẠI NGƯƠI!
Giọng nói quyết đoán vang vọng khắp nơi trên toàn bộ sâm lâm.
|