Chương 5: Phó Bản cấp 10…
Thuận lợi trả nhiệm vụ cho tên lính, được vài đồng và một ít kinh nghiệm. Hiện tại trong game đã là ráng chiều rồi, mọi người train quái đã lục tục kéo nhau về.
Việt nhìn lại bảng xếp hạng đã có thằng lên cấp 10 rồi, thế mà mình mới lên cấp 6. Còn tưởng nhân vật của mình đủ bá đạo rồi, ai ngờ thằng khác lại bá đạo hơn cả mình, chả biết nó ăn gì mà lên cấp nhanh như vậy.
Quanh quẩn trong quân doanh một chập, ước chừng thời gian bên ngoài cũng đã 6h sáng. Việt sửa sang lại nhân vật một chút sau đó our game.
Ra khỏi game, cũng tức là Việt cũng tỉnh dậy sau một giấc ngủ mà chả ai biết là ngon hay không. Sau khi tỉnh dậy, cậu lại bắt đầu một ngày mới với một khối công việc lại chả có gì là mới. Đó là rửa mặt, đánh răng, súc miệng, thay quần áo,….vân vân và vân vê, nói chung là vệ sinh cá nhân.
Vệ sinh cá nhân xong, lại tiếp tục một khối công việc không có gì là mới mẻ nhưng lại rất phong phú. Ai ai cũng biết, đó là ăn cơm sáng. Việt chuẩn bị ăn sáng cùng gia đình ấm cúng với niềm vui đầu tiên trong ngày đó là ăn cơm không cần dùng nến như tối hôm qua, vì rất chi là chật vật.
Ăn cơm xong cậu còn có một số việc khác phải làm, một vài việc tuy không mới mẻ với cậu nhưng rất mới mẻ với người khác. Hàng sáng cậu phải đi nhận hàng đưa ra quán cho bố mẹ bán. Bố mẹ cậu đi bán đến tận tối mới về, cậu cũng phải phụ giúp một chút ít. Việc bán hàng cũng đủ để cho nhà cậu sống ấm cúng, cũng không nói là giàu, cũng không nói là nghèo.
An nhàn làm xong những việc Việt cần phải làm cũng đã đến trưa. Cậu về nhà thì đứa em gái cũng đã làm xong đồ ăn trưa. Sau một chốc hai anh em chiến đấu hết bàn ăn thì vấn đề cơm trưa đã được giải quyết triệt để. Ngủ trưa một chút rồi cũng tỉnh dậy.
Hiện tại đã 2h, Việt lại chả biết việc gì để làm, game Đinh Bộ Lĩnh Truyền Kỳ thì 8h tối mới mở cửa. Đang lúc ngồi ngẩn ngơ xem ti vi, cậu lại có sáng kiến. Bật máy tính lên xem có gì làm không. Nghĩ thế, cậu lập tức bật máy tính….Sau một lúc chán chê chơi nhởi, cậu cũng tìm được một diễn đàn bàn luận về game Đinh Bộ Lĩnh.
Việt click vào dòng đăng kí trên diễn đàn, cậu đăng kí tên tài khoản, mật khẩu, email, CMND, Xác nhận………
Rồi một dòng chữ hiện lên :” Tài khoản Vịt Con Qua Đường của quý khách được đăng kí thành công”
Rất nhanh, Việt click vào hình ngôi nhà bên góc của diễn đàn, Trình Duyệt ngay lập tức chuyển sang trang home của diễn đàn. Khi chuyển web hoàn tất, cậu không ngờ đây lại chính là tổng đàn của game Đinh Bộ Lĩnh truyền Kỳ. Nhìn dòng Phó Bản Cấp 10 chói lọi trên thanh tin tức quan trọng của diễn đàn cậu liền click vào.
Chẳng mấy chốc trình duyệt cũng chuyển qua, Tin tức về phó bản cấp 10 phơi bày trước mặt cậu.
Phó Bản Cấp 10
Yêu cầu: Nhân vật cấp 10 đã vào quân doanh.
Hướng dẫn: Mỗi nhân vật sẽ được cấp cho 100 NPC lính, yêu cầu người chơi dẫn dắt đội đột phá cửa ải doanh trại sơn tặc. Trong doanh trại sơn tặc có 300 tên lính, yêu cầu giết chết tên sơn vương và toàn bộ lính của hắn. Phó bản sẽ thông qua, kho sơn trại sẽ được mở, người chơi tiến vào để nhận thưởng.
Mánh Khoé: Giết Sơn Vương toàn bộ lính của hắn sẽ rơi vào vào trạng thái suy yếu
Tính năng: Nhiệm vụ 100 đấu 300, yêu cầu thông qua phó bản.
Chức năng: Phó bản đơn ( Tức là một người tiến vào phó bản)
Hình ảnh: Dưới đây là một vài hình ảnh mình hoạ………..Ná na nà ná nà………
7 Nguyên Tắc cần đảm bảo:
Thứ 1: Nhân vật không được giết quá nhiều tên sơn tặc, 50 tên chẳng hạn.
Thứ 2: Không được để cho một tên lính cửa mình giết quá 10 tên sơn tặc.
Thứ 3: Không được để quân của mình <50 thằng.
Thứ 4: Không được chạm đến Sơn Vương khi chưa giết được trên 100 sơn tặc
Thứ 5: Không được để cho sĩ khí quân địch giảm, cái này về sau sẽ rõ.
Thứ 6: Không được để gia đình quân lính của mình biết chuyện đi đánh sơn tăc, cái này ta cũng không rõ.
Thứ 7: Không được Sai Sót trong 6 nguyên tắc trên.
Ghi chú 7 Nguyên Tắc: Chỉ để tham khảo, không cần thực hiện….. o_0
Việt ngơ ngác, sau đó phì cười. Cậu cảm thấy admin cũng rất là vui tính về phần 7 cái nguyên tắc.
Việt lại tiếp tục rảnh tỗi.
Trong lúc rảnh rỗi cậu vừa đọc coment vừa ăn bánh quy mới chạy đi mua.
Sau lúc rảnh rỗi cậu đi làm một số việc suốt đời con người đều phải làm: Tiểu tiện và đại tiện.
Chả mấy chốc cũng đã đến 6 giờ, Bố mẹ Việt cuối cùng cùng về nhà. Con em cũng đã chuẩn bị xong thức ăn tối do Việt đi chợ mua đồ ăn về. Cả nhà lại quây quần bên nhau, giới cỗ thức ăn phong phú giàu chất dinh dưỡng với niềm vui khó tả. Mỗi người một niềm vui riêng tuy đạm bạc nhưng lại hàn phúc.
Rồi lại chả mấy chốc, gia đình cũng ăn cơm xong, lại đến công việc rửa bát, rồi lại ngồi xem ti vi uống nước cùng gia đính.
Thế Rồi lại chả mấy chốc cũng đến 8h Cậu lại đứng dậy ưỡn vai ngoảy đít đi lên phòng tắt đèn đi ngủ.
“Việt, hôm nay sao ngủ sớm thế” Mẹ việt lên tiếng khi thấy phòng cậu tối lửa tắt đèn, nằm lên giường đắp chăn chuẩn bị nằm ngủ.
“Mẹ à, con lúc trưa không ngủ, giờ buồn ngủ nên ngủ sớm tí” Việt đáp mẹ
“Thế á, rứa cứ ngủ đi” Mẹ đáp bâng quơ kèm hành động đóng cửa phòng đứa con trai lại, rồi di làm việc cần làm, Tính toán sổ sách. Ngày nào mẹ cậu cũng phải làm.
Việt lại tiến vào game với một yêu cầu nhỏ nhoi là lên cấp 10, đến doanh trại của mình nhập doanh xong rồi thử đi phó bản xem có được vài món đồ nào không, rồi để tìm kiếm một niềm vui giản dị.
Tiến vào game, sắm một ít đồ vật cần dùng. Bởi vì hôm qua đang lúc đập quái lên cấp 6, Việt lặt được một vài món đồ, thế là ngồi ngay giữa cổng doanh rao đồ, tự nhiên có một nhúm người nhào vô mua, thế là thành đấu giá luôn, rứa là có tiền nà. Hôm nay mới dư giả, mua một ít đồ rồi trong túi còn dư lại 1 bạc 4 đồng. Tức là Cậu cũng có 104 đồng, cậu không biết là trong game Đinh Bộ Lĩnh những người có thể cầm 1 bạc trong tay chỉ khoảng 1000 người trong hàng trăm vạn người.
Sau 3 tiếng chật vật đánh quái vượt mình 1 cấp cậu cũng lên cấp 8. Trong lúc đánh quái, có 2 sự việc đáng vui đáng buồn đến với cậu.
Việc đáng buồn là trong lúc đánh quái không có đồ của thích khách rơi ra.
Việc đang mừng là rơi ra một vài đồ có thuộc tính
Cậu lại trở về tân thủ doanh một chuyến, lại ngồi bán một hồi cậu lại thu thêm 70 đồng. Chuẩn bị một ít hành trang cậu nhanh chóng đi tìm bãi quái câp 9 để tiếp tục hành trình của mình………….