Trời cũng biết đùa !?!
			 
			 
			
		
		
		
			
			CHAP 2 : CƠN MƯA RÚT NGẮN KHOẢNG CÁCH ... 
 
 
Bẵng đi một thời gian , không ai nhắc cũng chẳng ai nhớ , những điều về hắn trong tôi đã tan đi như bong bóng xà phòng . Một chiều mưa , đang vội vội vàng vàng chạy về tránh ướt , trước mắt tôi là người con trai đó , vẫn hình ảnh đó , vẫn khung cảnh đó . Chỉ khác rằng sự trầm ổn của hắn , đã không còn cảm nhận được nữa . Phải chăng ... đã bị mưa che khuất mất ? Nhìn sự thiếu sắc của hắn mà không nỡ nhẫn tâm bỏ mặc , bước đến : 
 
- Anh có biết trời đang mưa không hả ?  
 
Giật mìh , như không tin vào mắt mìh , mất đến vài s định hình , hắn vội vàng kéo tôi đến hiên nhà trú , lo lắng nói :  
 
- Em không mang ô ah ? Sao lại để người ướt thế này ? Cảm lạnh thì sao ? Em không biết lo cho bản thân mìh à ? Không phải em luôn nói phải yêu lấy bản thân mìh hả ? Sao em không làm được ? Có lạnh không ?  
 
Rồi hắn xoa tay , áp vào má , giữ ấm cho tôi . Sững người , như mọi thần kinh cảm giác đang tạm nghỉ , đờ ra như khúc gỗ trước sự lo lắng trách mắng của hắn , cái sự ấm áp này ... quả thật không đáng ghét . Không thể dối bản thân mìh nữa , cũng không thể ép bản thân mìh nói " Không sao cả " .  
 
- Em không sao . Anh nhìn anh kìa , có khá j hơn em đâu mà kêu . Người ướt hết rồi , đồ ngốc :( 
 
- Hì ! Tại anh không biết trời mưa lúc nào ý mà ^^ 
 
Gãi đầu gãi tai ngượng ngùng , à , người con trai này , hoá ra cũng có lúc trẻ con đến như vậy . Trận mưa hôm đó đã hoá giải mối thù giữa hai người chúng tôi . Từ kẻ thù thành bạn tốt , thoải mái trò chuyện , thoải mái tâm sự như trước . Với tôi , anh như một người anh trai rộng lượng , luôn nuông chiều cô em bướng bỉnh, nũng nịu này . Tôi thường kể anh nghe những chuyện ở lớp , những trận cãi vã đánh lộn để bảo vệ kẻ yếu của mìh , mặt anh đanh lại , nhíu mày , chữ " lo lắng " như được bày biện trên trán , càu nhàu : 
 
- Em ơi là em ! Em định tìm thêm kẻ thù rồi bắt người ta đếm mưa nữa hả ? Hehe 
 
- Kẻ thù ? Đếm mưa ? . Sao lại đếm mưa ? 
 
- Nhóc con , sau này em sẽ hiểu ^^ 
 
- Em thề em ghét nhất cái kiểu úp úp mở mở nói nửa câu nhé . Anh có nói rõ ràng không hả ? Đếm mưa ? Tìm kẻ thù ? Toàn câu kì quặc @@ 
 
- Đồ ngốc ! Khi nào em mới hiểu được những giọt mưa không trong như em thấy hả ? 
 
- Áaaaaaa . Hẳn là lôi thiên nhiên vào đối đáp . Em thừa thời gian mới nói chuyện vs anh . Em out đây . Bạn gọi rồi ^^ 
 
- uh . Em đi chơi về sớm nhé ! Quan trọng là đừng có lo chuyện bao đồng đấy .  
 
- okay ... Pp a nhé ^^ 
 
Anh vẫn thường thế , lúc nào cũng sợ tôi mải chơi quên ăn , sợ thiếu ngủ , sợ cái tính bao đồng của bản thân lại không màng đến sự nguy hiểm cận kề mà vẫn hết lòng giúp đỡ người khác . Sợ đủ thứ , lo đủ thứ . Cái đứa trẻ vô tư hoá vô tâm là tôi , vẫn cứ ý mìh mìh làm , mặc kệ những lo lắng , cố tình làm ngơ đi trước tình cảm anh dành cho mìh .
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by bunxinh_2012; 27-06-2014 at 11:54 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 |