Chương 289 : Bổ tinh sử số 29.
- Làm cái gì à?
  Trương Dương không có dư thừa lời nói, trực tiếp dùng hành động thực tế trả lời nàng, đó là mạnh hơn...
  Có lẽ là bị  một màn hương diễm trước mắt này kích thích, có lẽ là trong lòng rung  động, ức chế hoặc là nhìn thấy vết thương trên người của chính mình,  hoàn toàn bị Đường Thất Thất chọc giận.
  Hay là khả năng lớn hơn nữa là bởi vì hệ thống nhận định nàng là đối tượng mục tiêu bổ tinh sử cấp M.
  Tóm lại, mặc  kệ là nguyên nhân gì, Trương Dương theo bản năng mà giơ một tay cầm cậu  nhỏ trên người mình, rồi sau đó cơ hồ không hao phí chút khí lực nào ấn  vào, bởi vì Đường Thất Thất vốn đang lõa thể, thân không sợi nhỏ, hơn  nữa lại ngâm mình ở nước...
  Cho dù dùng từ dễ như trở bàn tay để hình dung cũng không đủ, trực tiếp xâm phạm nàng...
- A! ! !
  Đường Thất  Thất nháy mắt trừng lớn đôi mắt, một cơn đau tê tâm liệt phế qua đi, đôi  mắt xinh đẹp nháy mắt đầy nước mắt, không ngừng chảy xuống từ hai má đã  ướt sũng.
- Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, Trương Dương!
  Cảm nhận được  Trương Dương vô tình, nhưng không biết tên hỗn đản nào sử dụng ma pháp  gì, làm cho mình đau đớn đồng thời lại cảm thấy một trận thoải mái khác  thường, Đường Thất Thất hoàn toàn mất lý trí.
  Từ đáy lòng  nàng hận chết người nam nhân đáng giận này, nhưng đồng thời càng hận tại  sao mình vô sỉ như vậy, còn có thể hy vọng hắn không dừng lại ở thời  điểm này.
  Ta nhất định phải giết ngươi, ta nhất định phải phân thây ngươi thành tám khối...
  Nàng từ đáy  lòng không ngừng mà phát ra các loại lời nguyền rủa ác độc, cuối cùng  không thể đổi lấy bất cứ hiệu quả nào, tương phản, cuối cùng chính mình  cũng cảm giác thấy một cảm giác vô lực vọt tới.
  Mệt đến thật  sự muốn trực tiếp ghé vào bồn tắm ngủ thật say, nhưng nhìn nước ấm trong  bồn tắm lớn vốn dĩ trong suốt biến thành đục, biến thành màu đỏ tươi,  nàng lần thứ hai phát điên.
  Tấm thân trinh nữ của mình lại bị tên vương bát đản này đoạt đi.
  Nàng vô lực mà  giơ tay lên, lúc này mới phát hiện cái cánh tay kia vốn bị hắn tóm  không biết khi nào đã buông lỏng ra, khôi phục tự do.
  Nhưng vừa  nhìn, hai tay cái tên vương bát đản này còn đặt tại ngực mình... Cái này  cũng chưa tính, hắn còn cực kỳ dâm loạn và ti bỉ vô sỉ mà vuốt ve...
  Trời ạ, để ta chết cho rồi!
  Đường Thất Thất vốn sưng đỏ hốc mắt lần thứ hai lệ tràn ra.
  Trương Dương  tình cảm mãnh liệt đã biến mất, sớm đã khôi phục bình tĩnh. Hắn nhìn hậu  quả việc mình vừa mới làm lưu lại, trong lòng cũng có phiền muộn cùng  một chút hối hận, hắn không nghĩ rằng khi chính mình xúc động, lại đã  cưỡng hiếp Đường Thất Thất, đây hẳn không phải là ước nguyện ban đầu của  hắn.
  Nhưng đương nhiên, lúc trước sờ vú nàng đích thật là muốn, chẳng qua không nghĩ tới sự tình lập tức đã thành.
  Đúng vậy, cho  dù Đường Thất Thất có ngàn sai vạn sai. Nàng là sát thủ, nhưng sát thủ  cũng có tôn nghiêm của sát thủ, chính mình không nên dùng loại phương  thức thô bạo này chiếm hữu nàng.
  Trương Dương  tự nhận là chính mình cũng không phải quân tử, lại càng không phải cái  gì mô phạm đạo đức, nhưng chuyện này, hắn thật sự có chút hối hận, sờ  thì không thành vấn đề, nhiều lắm chỉ là bị khiển trách, nhưng hiện giờ  như vậy...
  Cũng như là chính mình bắt được nữ ăn trộm ở chợ. Lại bức người ta cởi hết quần áo có cái gì khác nhau.
  Nhưng Trương  Dương vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại mà tâm tính mình: hiện giờ còn có  thể thế nào, dù sao sự cũng đã làm, chỉ có thể nghiệm chứng nàng có phải  là bổ tinh sử mà mình tìm kiếm hay không mới là chính sự.
- Nhiệm vụ M  nhắc nhở, kế hoạch tìm kiếm bổ tinh sử, bổ tinh sử số 29 tập trung, tính  danh, Đường Thất Thất, nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống thưởng cho 30 tích  phân, hiện tại hệ thống tích phân của bạn là 68 điểm. Danh hiệu thanh  niên đầy hứa hẹn, có thưởng kèm theo nhưng cung cấp lựa chọn, thứ nhất,  thuật bắn cao cấp, thứ hai, thuật nấu nướng cao cấp, thứ ba, thuật châm  cứu cao cấp, xin
lựa chọn trong giây.
- Thuật bắn Cao cấp? Thuật châm cứu Cao cấp?
  Trương Dương  vốn là muốn thuật bắn cao cấp, nhưng nghe đến thuật châm cứu cao cấp.  Trong lòng rung lên, thuật châm cứu, sao mà nghe xong thực quen tai nhỉ?  Dương Phi hôm nay không phải nói với chính mình về châm cứu sao?
  Hix! Nếu học được cái này, có phải lại có thể lôi kéo làm quen cùng nàng hay không?
  Nhưng đương nhiên Trương Dương chỉ do dự một chút, vẫn quyết đoán lựa chọn thuật bắn cao cấp...
  Dù sao thứ này  đối với mình mà nói là trọng yếu nhất, lựa chọn hoàn tất, trong đầu lập  tức nhiều thêm một đống lớn gì đó, bao gồm đủ loại tri thức về súng  ống, kỹ xảo bắn thậm chí là phụ lục sách hướng dẫn, có thể nói thứ này  rất hữu dụng, nhưng mấu chốt vấn đề là, nội dung bên trong về súng ngắm  nhắc tới cũng không nhiều... Không biết là có phải bị hệ thống chơi khăm  không, hay là còn cần học tập một cái thuật ngắm bắn cao cấp mới được?
  Nhưng Trương  Dương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà tiếp nhận, dù sao học cái này, cũng  cảm giác được một loại cảm giác đã từng chém giết ở trên sa trường, hơn  nữa trong tay cũng bức thiết hy vọng có khẩu súng để luyện tập.
- Nhiệm vụ M  nhắc nhở, kế hoạch bổ tinh sử, nhiệm vụ có được bổ tinh sử, mục tiêu  Đường Thất Thất, nhiệm vụ yêu cầu, độ trung thành đạt tới 90%, hiện nay  độ trung thành của mục tiêu là -20%, nhiệm vụ gợi ý, thu hoạch độ trung  thành mục tiêu, đề nghị chọn dùng chiến thuật bên dưới, như hôn môi,  vuốt ve, ái tình, cảm ơn, tiền tài, trên giường, kết hôn... Nhiệm vụ  hoàn thành, sẽ đạt được thưởng cấp M.
- Hừ, -20% ...
  Nhưng nhìn  hình tượng mình trong mắt Đường Thất Thất như thế nào, nàng không giết  mình cũng đã là kỳ tích , còn trông cậy vào độ trung thành của nàng đạt  tới 90%, đây quả thực là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
  Lúc trước độ  trung thành của Dương Tĩnh là 82%, mà còn là một tháng trước, nhưng cho  tới bây giờ, chưa nghe nói qua độ trung thành của nàng đã đạt tới 90,  bởi vì nếu đạt tới chín mươi, hệ thống sẽ nhắc nhở mình nhiệm vụ M đã  muốn hoàn thành.
  Trước mắt  Đường Thất Thất đã là củ khoai lang phỏng tay, điểm thiếu, chỉ sợ còn  chưa khôi phục tới số dương, chính mình bị Đường Thất Thất diệt khẩu  trước, hiện tại giết nàng không thể giết, chỉ có thể để nàng giết chính  mình, cũng thật khó.
  May mắn nàng không biết mình có một bộ hệ thống Nữ Oa như vậy.
  Đường Thất  Thất cũng không lập tức động thủ, có lẽ là bởi vì nguyên nhân chính cô  ta không có khí lực, lại có lẽ chính cô ta cảm thấy đánh không lại  Trương Dương, phản kháng cũng là phí công.
  Nhưng có thể khẳng định một điều là, ánh mắt nàng nhìn Trương Dương tràn ngập oán hận.
  Trương Dương đã ướt toàn bộ quần áo, nhưng hắn vẫn cầm quần áo một quyển chuẩn bị trốn chạy.
  Trương Dương  từ trong ánh mắt Đường Thất Thất không nhìn thấy tuyệt vọng muốn tự sát,  mà trước mắt nàng cũng không có hy vọng chạy thoát, cho nên, Trương  Dương cảm thấy, hiện tại giữa hai người cần nhất chính là thời gian,  thời gian đủ làm cho mình, làm cho nàng đều tỉnh táo lại.
- Nên chịu trách nhiệm tôi sẽ chịu!
  Trương Dương  đi đến cửa vẫn thực kiên định mà quay đầu lại nói một câu, sau đó ôm một  cái khăn tắm mở cửa trốn chạy, về phần nàng có nghe được hay không,  hoặc là có đang nghe hay không, Trương Dương không thể nào biết được.
  Trở lại phòng,  một lần nữa rửa mặt chải đầu một chút, thay quần áo, ước chừng đã là 2h  rạng sáng. Trương Dương nghĩ nghĩ, sử dụng tua lại để xem lại toàn bộ  đoạn ghi hình Đường Thất Thất, giữ một phần phim âm bản, sau đó lén lút  cắt bỏ một đoạn, một đoạn mình và Đường Thất Thất quan hệ, dù sao không  phải cái gì hay ho, vạn nhất ngày nào đó Hứa Đan Oánh nhìn thấy thì xong  xác.
  Thu phục xong,  hắn mở ra phim âm bản, từ sau khi hắn đi ra, biểu hiện của Đường Thất  Thất giống như đến cực kỳ bình tĩnh, nàng đầu tiên là hủy đi cameras  trong phòng tắm, đây chứng minh lúc trước hệ thống phán đoán là chính  xác.
  Đường Thất Thất quả nhiên là phát hiện cameras ở vòi nước.
  Có lẽ là khi  nàng định bước vào bồn tắm lớn phát hiện trong vòi nước có chút kỳ dị,  biết có người đang xuyên thấu qua cameras quan sát nhất cử nhất động của  mình, cho nên nàng ngụy trang bất tỉnh, muốn nhân cơ hội phục kích  Trương Dương đòn trí mệnh.
  Lựa chọn rạng  sáng là vì thời điểm này người ta hay lơi lỏng, hơn nữa lúc ấy thân thể  của cô ta đang lõa lồ, bản thân liền đủ để hấp dẫn tuyệt đại lực chú ý  của Trương Dương, có thể nói toàn bộ kế hoạch thực hoàn mỹ.
  Chỉ tiếc cẩn  thận mấy cũng có sai sót, vì một sai sót, bởi vì nàng như thế nào cũng  không nghĩ tới Trương Dương lại có mắt theo dõi Ma Ưng và hệ thống phụ  trợ nhắc nhở. Trong nháy mắt hắn xuống lầu quay đầu lại nhìn máy tính,  hệ thống liền lập tức đoán được biểu hiện Đường Thất Thất ngã xuống nước  là ngụy trang.
  Trương Dương  vốn cũng không chuẩn bị đi xuống, nhưng lại sợ hệ thống phán đoán sai,  dù sao nếu làm sai, vậy là hỏng hết, cho nên hắn vẫn đi, nhưng đương  nhiên, hắn đã chuẩn bị kỹ càng.
  Nhưng tuy rằng  hắn chuẩn bị kỹ càng, quá trình vẫn rất hung hiểm, may mắn trên người  Đường Thất Thất cũng không có vũ khí gì giết người, nếu không, chẳng  biết hươu chết về tay ai. (mèo nào căn miu nào)
  Lưu file vào  một chỗ bí ẩn trong máy tính rồi, Trương Dương lại xem số liệu chuyển  tiếp, xem xét hiện tại tình trạng của Đường Thất Thất.
  Để Trương  Dương hơi chút cảm thấy vui mừng chính là, nàng không rên một tiếng mà  ăn cơm Vương tỷ mang cho nàng, sau khi cơm nước xong, không bao lâu nàng  liền ngáp liên tục, chẳng được bao lâu, trực tiếp ghé vào bàn mà ngủ.
  Trương Dương nhướng mày, đồ ăn kia có vấn đề, hay là nàng lần này lại làm bộ nhỉ?
  Điều tra hệ  thống, nhìn một chút kết quả phân tích, hệ thống từ tần suất hô hấp cùng  tình huống ánh mắt của nàng hoạt động, đưa ra đáp án là thật đang ngủ.
  Trương Dương  nghĩ nghĩ, một lần nữa mở ra cửa phòng nàng, nhẹ nhàng ôm nàng lên trên  giường, còn cởi áo khoác cho nàng, giúp nàng đắp chăn lên, sau đó tùy  tiện thu dọn đồ trong phòng một chút, lặng lẽ lui ra.
  Đồ vật mới vừa ném vào thùng rác, sau lưng có người nhỏ giọng kêu một tiếng.
- Dương tử, trễ như thế còn chưa ngủ ư?
  Thanh âm hắn rất quen thuộc, là Hứa Đan Lộ.
- Ừm, em cũng không ngủ sao?
- Ừm!
  Hứa Đan Lộ từ phía sau lưng đi tới, hai tay ôm thắt lưng hắn, hai má dán phía sau lưng của hắn:
- Anh không trách em chứ !?
- Thuốc ngủ trong cơm là em bỏ vào?
- Vâng! Em bảo  Vương tỷ bỏ vào, một người đến tình trạng này còn muốn tắm rửa, sao lại  phí hoài bản thân mình, cho nên em thấy cô ấy cũng không muốn chết, em  nghĩ trong lòng cô ấy chỉ có hai ý tưởng, hoặc là sợ chết, nhưng nhìn bộ  dáng cô ta, căn bản không giống như là người sợ chết; cho nên cô ta  khẳng định còn có một việc còn muốn làm quan trọng hơn hy sinh sinh mệnh  mình.  Anh vừa đi tìm Ngạo Thiên, em liền cẩn thận mà nghiên cứu một chút bối  cảnh cùng tư liệu về cô ta, không đoán sai thì, việc này thực có khả  năng có quan hệ cùng chuyện cha nuôi cô ta chết, chỉ cần cô ta còn muốn  hoàn thành chuyện này, như vậy cô ta nhất định phải giữ mạng trước, chỉ  cần cô ta muốn sống, nhất định phải ăn cơm...
- Vậy nguyên nhân em bỏ thuốc mê?
- Điều này cần hỏi anh.
  Hứa Đan Lộ cười tủm tỉm mà nói rằng.