Tấm màn đã được kéo hết lộ ra bên trong một cuốn trục, Chu Nhạc cầm cuốn trục vào trong tay rồi giơ cao lên :
“ Đây là Phàm Kĩ Cao Cấp Linh Kĩ, nó có tên là Khai Sơn Quyền. Một quyền có thể khai sơn lập địa. Giá đầu tiên : 200 ngàn linh tệ, mỗi lần tăng giá phải hơn 1000 linh tệ. Bắt đầu. “
Lâm Thánh Vương kinh ngạc, hiện nay linh kĩ là thứ hắn cần vì hắn chẵng có kĩ năng nào chính đấu cả, còn Linh Kĩ Đại Trọng Hư Vô Lực có vẻ như lúc đầu chẳng có hiệu quả gì rõ rệt cả, có lẽ nó quá cao cấp, hắn học chưa tinh thông hết được cho nên chẳng có hiệu quả gì, nếu như hắn có thể học hết nó thì cũng chẳng cần tới những cuốn Linh Kĩ khác, chỉ cần một mình nó cũng đủ tung hoành rồi.
“ Mình cũng chưa có gấp gáp tới nỗi mà cần một cuốn Linh Kĩ, sau này có thể nhờ Lâm Gia cung cấp, không cần mua.”
Lâm Thánh Vương quyết định từ bỏ việc có cuốn linh kĩ này. Cuối cùng cuốn linh kĩ này được mua với giá 650 ngàn linh tệ, Lâm Thánh Vương líu lưỡi với cái giá của một cuốn Phàm Kĩ Cao Cấp, đa số mọi người nhìn Chu Nhạc rồi ra giá chứ không có nhìn món đồ vật để ra giá. Có vẻ như khi Chu Nhạc chủ trì đấu giá thì mọi người rất hưng phấn, hắn mỉm cười nhìn những kẻ mê sắc này rồi lắc đầu ngán ngẩm.
“ Vật đầu tiên đã đấu giá xong. “
Chu Nhạc sai người đem vật phẩm thứ hai, nàng nhanh chóng mở nó ra. Bên trong nó là có hai chiếc lọ. bên trong mỗi lọ đựng một viên thuốc tròn màu đỏ, sở dĩ đây là viên thuốc vì khi nó xuất hiện đã tỏa ra ngào ngạt mùi thuốc.
“ Chắc các vị cũng biết đây là gì rồi. Nó có tên là Dung Viêm Đan, nó là loại đan dược có khả năng giúp người đang ở cảnh giới Linh Động Thể có khả năng tăng một cảnh giới, mỗi người chỉ dùng được một viên, dùng nhiều hơn cũng không có tác dụng. Giá : 500 ngàn linh tệ. “
“ Xì xào xì xào…. “
Mọi người hỗn loạn khi Chu Nhạc nói xong, chỉ cần phục dụng một quả thôi là có thể tăng một cảnh giới rồi, viên đan dược quý giá như vậy lại được đấu giá ở đây cũng đủ cho thấy tài sản của Đấu Giá Hội này rất phong phú. Lâm Thánh Vương than thở liên tục, may mắn là hắn đã đạt tới cấp bậc Linh Dung Thể rồi cho nên không cần thiết tới nó, chứ nếu như hắn còn ở Linh Động Thể thì chắc hắn đã điên cuồng ra giá rồi.
“ 510 ngàn linh tệ. “
“ 520 ngàn linh tệ. “
“ 550 ngàn linh tệ. “
Giá dần dần được nâng cao lên, đến 700 ngàn linh tệ mới có dấu hiệu ngừng tăng, đến 800 ngàn linh tệ thì âm thanh ra giá tắt hẳn.
“ Còn ai ra giá nữa không ? 3…2…1…. Vật phẩm thứ hai đã được đấu giá với giá 800 ngàn linh tệ. “
Kế tiếp vật phẩm thứ ba được đưa ra, đây là một mảnh giấy màu đen lấp lánh, nhìn có vẻ rất tầm thường ngay cả Lâm Thánh Vương cũng không nhìn thấu được huyền cơ bên trong nó.
“ Đây là một tờ giấy cực kì thần bí. Đấu Giá Hội chúng ta đã thử mọi cách nhưng không thể nào tìm kiếm được một chút thông tin từ nó, hiện tại chúng ta chỉ phát hiện ra một thứ chính là dùng thứ gì cũng không thể phá hủy được nó. Giá : 200 ngàn linh tệ. “
Lâm Thánh Vương cũng không biết nó là gì cả nhưng đối với thứ hắn nhìn không ra thì rất thích thú, hắn nhìn xung quanh thấy không có ai đấu giá cả, tấm giấy này tuy có chút bất bình thường nhưng họ cũng không muốn lãng phí mua về chỉ để trưng bày, ngay cả Gia Cát Nhĩ Đấu Giá Hội cũng không tìm kiếm được manh mối từ nó thì làm sao mà họ có khả năng kiếm được ích lợi từ nó.
“ Không có ai ra giá sao ? Vậy thì ta đếm 3…2…. “
“ 201 ngàn linh tệ. “
Lâm Thánh Vương ra giá, hắn chăm chú nhìn vào Chu Nhạc, có vẻ như Chu Nhạc cũng đang nhìn hắn. Lúc đầu Chu Nhạc còn cảm thấy bất ngờ với người ra giá, ai ngờ kẻ ra giá chính là Lâm Thánh Vương, cô nàng cười hì hì nhìn về phía Lâm Thánh Vương .
“Có ai ra giá nữa không ? Không có ai sao ? Ta đếm 3…2… “
“202 ngàn linh tệ. “
Một người nào đó ra giá, hắn cắn răng nhìn về phía Chu Nhạc với ánh mắt suy mê nhưng trong lòng của tên đó thì đang rỉ máu. Lâm Thánh Vương kinh ngạc, thế nhưng hắn không tiếp tục ra giá nữa mà ngồi bình thản, nhìn thấy Lâm Thánh Vương có dáng vẻ bình thản như vậy sắc mặt người kia đành trắng bệch, không ngờ chỉ vì một câu nói của mình mà hắn phải nhận lấy một của nợ trị giá 202 ngàn linh tệ.
“ Vị khách nhân kia có ra giá nữa không ? “
Chu Nhạc nhìn về phía Lâm Thánh Vương với ánh mắt quyến rũ, Lâm Thánh Vương bèn nói :
“ Ta chỉ ra giá cho vui thôi, chứ thật ra cũng chẳng có hứng thú gì. “
Lâm Thánh Vương mới nói ra sắc mặt của người kia càng ngày càng trắng, Chu Nhạc vui vẻ thưởng thức tình hình hiện tại. Không ngờ rằng tên nhóc này lại âm hiểm thế.
“ Nhưng nếu như vì cô thì ta sẽ ra giá. 205 ngàn linh tệ. “
Lâm Thánh Vương nói với vẻ trêu trọc Chu Nhạc, những người quanh đây cũng rất bất ngờ khi nghe cái điệu bộ của hắn rồi bật cười. Bọn họ đều cùng chung một suy nghĩ rằng Lâm Thánh Vương là một tên háo sắc cho nên họ đành từ bỏ mang của nợ này về.
“ Không còn ai ra giá nữa thì 3…2…1. Vật phẩm thứ ba đã được đấu giá với số tiền là 205 ngàn linh tệ. “
Tất cả mọi người đều cười khinh Lâm Thánh Vương vì tội phung phí. Còn Lâm Thánh Vương thì thở phào nhẹ nhõm, thực ra thì Lâm Thánh Vương đã có sự chuẩn bị rồi, hắn cảm nhận được tờ giấy này ẩn chứa huyền cơ rất thâm sâu nhưng không thể cảm nhận rõ ràng cho lắm, nhưng mà hắn mặc kệ chuyện đó cứ mang về rồi tìm hiểu sau, thế là hắn suy nghĩ một kế đó chính là giả vờ hướng tới Chu Nhạc nhưng thực ra chính là nhắm vào tờ giấy. Nếu như ngay từ lúc đầu hắn cứ ra giá hoài chắc chắn sẽ có rất nhiều người nghi ngờ, đến lúc đó giá trị của tờ giấy sẽ được đẩy lên giá rất cao, thế là hắn bèn thốt lên một câu để đánh lạc hướng mọi người, giả vờ mình vì Chu Nhạc mà ra giá, như thế mọi người sẽ có một suy nghĩ khác. Đây cũng có thể coi là giương Đông kích Tây và hắn đã thành công.
Chu Nhạc nhìn Lâm Thánh Vương với ánh mắt cảm kích, nếu như không nhờ hắn thì nàng cũng không thể nào đấu giá thành công tờ giấy này, ngay từ lúc đầu nàng đã có cảm giác không ổn với tờ giấy này rồi, may mắn là nàng đã gặp Lâm Thánh Vương . Tuy nhiên nàng cũng hiểu rõ mưu kế của Lâm Thánh Vương nhưng nàng không vạch trần ra mà thôi.
“ Đây là vật phẩm thứ tư. “
….
….
….
“ Đây là vật phẩm cuối cùng trong cuộc đấu giá này. “
Mọi người đều ngưng thần nhìn thứ bên trong tấm màn, nhìn vẻ mặt thần thần bí bí của Chu Nhạc làm bọn họ rất sốt sắng. Bọn họ nghe thoang thoáng một thông tin, thông tin đó chính là trong lần đấu giá này sẽ xuất hiện một món đồ rất quý và nó sẽ xuất hiện khi cuộc đấu giá chuẩn bị kết thúc.
“ Không để mọi người chờ lâu nữa. Nó chính là… “
Chu Nhạc kéo tấm màn ra, đây là một cuốn trục, cuốn trục này có màu vàng sậm cổ xưa có vẻ như nó tồn tại từ rất lâu rồi.
“ Đây là một cuốn linh kĩ, và nó ở cấp bậc Linh Kĩ Trung Phẩm. Nó có tên là Phong Phiên Thân Pháp, đây là một cuốn linh kĩ giúp con người ta di chuyển với tốc độ nhanh như gió vậy, nó có thể sánh ngang với Linh Kĩ Thượng Phẩm nhưng mà do nó không phải là linh kĩ chiến đấu cho nên bị hạ một cấp. Giá : 1 triệu linh tệ. “
“ Linh Kĩ Trung Phẩm có khả năng so sánh với Linh Kĩ Thượng Phẩm ! “
Lâm Thánh Vương hít hà liên tục, hắn không ngờ mình lại may mắn gặp được Linh Kĩ Trung Phẩm ở đây, đây là một cuốn Thân Pháp Linh Kĩ, nó có thể nâng cao tốc độ của Linh Giả lên và làm cho họ sở hữu tốc độ nhanh như gió nhưng có vẻ hơi phóng đại quá nhưng mà cũng không vì thế mà xem thường uy năng của nó, đã là Linh Kĩ Trung Phẩm xém nữa thành Linh Kĩ Thượng Phẩm chắc chắn có điểm nào đó hơn hẳn bình thường rồi.
Nhưng mà hắn không nghĩ rằng mình có thể sở hữu nó, nhìn cái giá cao ngất ngưỡng kia thì hắn đành ngậm ngùi ngồi im mà thôi. Trong túi hắn cũng chỉ có khoảng 800 ngàn linh tệ, mà hắn mới đấu giá tờ giấy kia hơn 200 ngàn linh tệ nữa cho nên trong túi hắn chỉ còn khoảng 600 ngàn linh tệ mà thôi nên không có khả năng mua được nó.
“ 1 triệu 300 ngàn linh tệ. “
“ 1 triệu 500 ngàn linh tệ. “
“ 2 triệu linh tệ. “
….
Cuối cùng các đại phú hào đã ra tay, khi họ đã ra tay thì không còn tính là ngàn nữa mà là trăm ngàn, nhìn viễn cảnh như vậy làm cho Lâm Thánh Vương có chút cảm khái, tiêu tiền phung phí thật là sảng khoái, hắn ước gì mình được một lần như vậy.
Giá của cuốn Linh Kĩ Trung Phẩm này đã là 3 triệu linh tệ. Giá cũng đã ngừng tăng, Chu Nhạc nhìn thấy tình cảnh rối loạn này đều không khỏi hé môi nhe răng nhìn mọi người đầy mị hoặc. Lâm Thánh Vương bất giác cảm thấy đáng sợ với nụ cười đầy chết người này, chỉ vì nó thôi mà đã có rất nhiều người sẵn sàng dâng hiến hết toàn bộ gia sản của mình, cô ta quả thật rất đáng sợ.
Giờ đây giá của nó đã đạt tới 3 triệu 950 ngàn linh tệ rồi, chỉ còn cách 4 triệu một khoảng ngắn nữa thôi. Hiện tại chỉ còn một vài người đang đấu giá, ngạc nhiên thay hắn lại phát hiện ra một đám nữ nhân gồm 3 người, ai trong bọn họ cũng xinh xắn dễ thương tuy không bằng Chu Nhạc nhưng cũng tràn đầy mị lực dụ hoặc chúng sinh, thứ mà làm cho hắn chú ý nhất vẫn chính là cử chỉ của đám người này, các cô không ngừng tranh giá với những người còn lại.
Ngoài họ ra thì còn hai người nữa tranh nhau đấu giá cuốn Linh Kĩ kia, người đầu tiên chính là một lão già tóc bạc phơ tay chống gậy không ngừng phun nước miếng về phía trước, người thứ hai là một vị trung niên trẻ trung khỏe khoắn, ai trong số họ cũng hồ hởi ra giá khiến cho những người xung quanh ngậm câm như hến, Lâm Thánh Vương cũng tươi cười xoa cằm vui vẻ xem màn tấu hài này.
“ 4 triệu 100 ngàn linh tệ. “
“ 4 triệu 200 ngàn linh tệ. “
“ 4 triệu 500 ngàn linh tệ. Đây là giá cuối cùng của chúng ta, vị nào có thể ra giá nữa thì ta xin nhường lại cho người đó. “
Cô gái trông già dặn lớn tuổi nhất đứng dậy hô, tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn cô với vẻ không tin nổi, một cô gái còn trẻ như vậy lại có thể nắm tài lực nhiều như vậy sao ?
“ Vị đại nhân này đã ra giá 4 triệu 500 ngàn linh tệ, còn ai ra giá cao hơn không ? “
Chu Nhạc hô to, hai người kia mới vừa nãy còn đấu khẩu rất kịch liệt còn bây giờ thi im phăng phắc, hiển nhiên họ cũng rất sợ hãi trước quyết định đầy táo bạo của nhóm nữ nhân trẻ tuổi kia.
“ 4 triệu 500 ngàn linh tệ lần 1. “
“ 4 triệu 500 ngàn linh tệ lần 2. “
“… lần 3. Rầm ! Lần đấu giá cuối cùng đã kết thúc. Cuốn Link Kĩ Trung Phẩm Phong Phiên Thân Pháp này đã được bán với giá 4 triệu 500 ngàn linh tệ. “
Chu Nhạc gõ búa kết thúc lần đấu giá cuối cùng này. Mọi người đều vui vẻ ra về, tuy họ không mua được thứ gì cả nhưng đến xem các thế lực lớn trổ hết tài lực của mình ra cũng đủ làm họ cảm thấy thỏa mãn rồi. Lâm Thánh Vương cũng đã mua được một thứ rất thần bí, tuy hắn không biết rõ lai lịch của nó nhưng hắn dám khẳng định rằng thứ đồ vật đó không hề tầm thường, chỉ là do những người ở Đấu Giá Hội không phát hiện ra mà thôi.
Lâm Thánh Vương đi ra ngoài đằng sau Đấu Giá Hội, hắn phải lấy tờ giấy rồi tìm chỗ nghỉ ngơi để chuẩn bị mai vào Thương Viện nữa cho nên cước bộ của hắn rất gấp gáp, chỉ trong chốc lát hắn đã thấy khuôn mặt của Chu Nhạc đứng trước quầy trao đồ rồi.
“ Nhạc tỷ ! “
“ Ồ. Vương đệ ! “
” Đệ đến để lấy món đồ vật mà ta đã mua. “
“ Đây. Tờ giấy này giờ là của đệ. “
Chu Nhạc nhẹ nhàng đặt tờ giấy lên bàn tay của Lâm Thánh Vương , hắn cũng móc tiền ra đưa cho cô.
“ Coi thử xem có đủ chưa ? “
“ Không cần thiết. “
“ Haiz ! Tỷ có thể nói cho đệ biết tại sao tỷ lại giấu đệ chuyện thân phận của mình không ? “
“ Tỷ cũng chẳng giấu gì đệ. Thật ra tỷ không muốn làm liên lụy tới đệ mà thôi. “
“ Nếu như tỷ còn xem đệ là một người bạn thì tỷ cứ thoải mái mà nói cho vơi nỗi lòng. Đệ sẵn sàng nghe tất cả. “
“ Đệ đã hứa thì nhất định phải giữ lời đó.”
“ Ừm. “
“ Nhớ chuẩn bị kĩ càng để ngày mai vào Thương Viện đấy ! Nhớ cố gắng tu luyện tốt để tỷ tỷ còn cảm thấy tự hào khi quen biết đệ nữa đó ! “
“ Tỷ kì vọng vào đệ quá đệ cảm thấy áp lực đó nha ! “
“ Tiểu tử thúi ! “
” Ha ha. Thôi đệ đi đây. “
“ Hẹn gặp lại. “
***
Lúc này đây Lâm Thánh Vương đang cầm và loay hoay tờ giấy, đúng như những gì Đấu Giá Hội đã nói, hắn chẳng tìm ra được thứ gì đặc biệt cả, hắn đã sử dụng mọi phương pháp nhưng vẫn không có chút manh mối nào. Dường như cần phải có một loại lực lượng nào đó thật mạnh mẽ cường hoành phá tờ giấy thì mới có thể tìm được bí mật bên trong nó.
“ Thôi. Nghỉ ngơi để lấy sức mai đi. “
Lâm Thánh Vương thu tờ giấy vào trong túi trữ vật sau đó bắt đầu tu luyện.
***
Thương Viện.
Đây là một nơi cực kì uy nghiêm, nó sừng sững đứng trong Thương Thành như một vị thần nhìn đám quân tử, ánh nắng chói chang càng gợi lên vẻ đẹp cao quý của nó. Tường vàng, mái lưu ly, tất cả như là một kiệt tác vậy. Ai đi qua đây cũng đều phải sững sờ trước vẻ đẹp mê người của nó.
Lâm Thánh Vương cũng không ngoại trừ, hắn nhìn đến lồi cả hai con mắt. Đây chính là Thương Viện sao ? Thật không tầm thường chút nào.
“ Này ! Lâm Thánh Vương. “
Lâm Thánh Vương nghe có người gọi mình thì quay lại, thì ra đó chính là chị em Lâm Tam Hợi, họ nhìn thấy hắn liền tươi cười.
“ Sao ? Thấy nơi đây như thế nào ? “
“ Còn hơn cả trong trí tưởng tượng của ta nữa. “
“ Vào trong ngươi sẽ thấy nhiều điều mới lạ hơn. “
Lâm Thánh Vương đứng chờ đợi cửa Thương Viện mở ra chào đón họ, ngoài bọn họ ra cũng có rất nhiều Linh Giả trẻ tuổi khác đứng chờ, hắn đã xem xét rất nhiều, ở đây có một số người cùng đẳng cấp với hắn, thấp nhất là Cao Động Linh Động Thể. Không hổ là nơi tuyển chọn dòng máu mới cho Chí Kim Cảnh.
Lâm Thánh Vương nghe thấy tiếng xé gió liền nhìn tới, hắn kinh ngạc khi phát hiện một đám người đang tiến về phía đây, họ chính là những người đã đấu giá thành công cuốn Linh Kĩ Trung Phẩm, ba cô gái này nhìn về hướng Lâm Thánh Vương cười cười. Hắn hiểu rõ ba cô gái này không phải cười hắn, chắc có lẽ….
“ Đúng là như vậy rồi ! “
Lâm Thánh Vương lắc đầu than khổ, thì ra người họ đang cười chính là Lâm Tam Hợi. Lâm Thánh Vương nhìn một chút thấy trên ngực mỗi người đều đeo một huy chương có chữ Linh, theo như suy nghĩ của hắn thì chắc họ đến từ Linh Gia – một trong Tứ Đại Gia Tộc.
“ Lâu rồi không gặp nhỉ ? “
“ Cũng lâu rồi chưa đọ sức với nhau. “
“ Nếu ngươi muốn thì ta chiều. “
Chưa gì hết đã ngửi thấy nồng nặc mùi thuốc súng, hai người lớn tuổi nhất hai bên thì ra là kì phùng địch thủ của nhau từ lâu, chỉ cần gần nhau là đối đánh đấm, họ có phải là con gái không nhỉ ?
“ Vậy thì lên đi. “