“ Khoan đã. “
Lâm Thánh Vương lên tiếng, cả hai bên đều hoãn lại nhìn về phía hắn với vẻ nghi hoặc, hắn thấy mọi người đang nhìn về phía mình đành ho khan vài cái :
“ Các vị không thấy đánh nhau trước Thương Viện là điều không nên sao ? Khi nào các vị vào rồi thì vẫn còn rất nhiều cơ hội, vả lại trong đó lại rất công bằng. Không phải tốt hơn sao ? ”
“ Ngươi là ai ? “
Người đứng đầu nhóm người Linh Gia lên tiếng, đương nhiên họ không thể nào biết được một nhân tài mới nổi như Lâm Thánh Vương nên mới hỏi vậy, hắn chỉ mới xuất hiện có vài ngày thôi nên Linh Gia không thể nào nhận được thông tin nào về hắn cả, nếu nói về Lâm Tam Hợi thì hắn chỉ giống như là một tên nhà giàu mới nổi thôi.
“ Ta là…. “
“ Hắn là Lâm Thánh Vương ! Hắn là một lính mới thì sao mà ngươi biết được. “
Hắn chưa kịp nói thì Lâm Tâm Hợi đã cướp lời, hình như hai cô gái này rất thích gây gổ với nhau hay sao mà cứ có cơ hội là chọc tức người khác liền.
“ Thì ra là lính mới. Nhưng mà thực lực cũng không tầm thường ! “
“ Đương nhiên, chứ đâu như các ngươi. “
” Ngươi rất muốn gây chuyện nhỉ ? “
“ Thì sao, ngươi muốn ? “
…
“ Trời ơi ! Sao cái miệng hai người này lại chanh chua thế ? “
Lâm Thánh Vương vò đầu, cứ tưởng lúc đầu hai người đã nguôi ngoai rồi ai ngờ giờ họ lại cứ như nước với lửa, mà cái chuyện đó lại liên quan tới hắn nữa chứ. Hắn định ngăn lại thì một tiếng nói vang lên cắt ngang :
“ Đã tới giờ. Mở cửa. “
“ Rầm rầm… kẹt kẹt…. “
Cánh cửa nặng nề to lớn từ từ mở ra, tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Thương Viện, ngay cả hai cô nàng kia cũng dừng tay tập trung nhìn về đó. Cánh cửa chậm chạp mở ra, người người tranh nhau vào trước. Lâm Thánh Vương tò mò dòm ngó xung quanh, ở đây có một tràng thi đấu rộng lớn nằm ở giữa, nhìn xa hơn nữa là sẽ thấy một dãy kí túc xá.
“ Các ngươi đi theo ta. “
Giọng nói lúc nãy tiếp tục vang lên, một vị thư sinh đột nhiên xuất hiện, trông có vẻ rất trẻ, làn da trắng trèo, hắn mỉm cười nhẹ nhàng nhìn mọi người. Theo như Lâm Thánh Vương đoán thì thanh âm lúc nãy chắc từ người này mà ra, dựa theo sự xuất hiện đầy bất ngờ ấy hắn dám khẳng định thực lực người này không tầm thường.
“ Ta là đệ tử của Thương Viện, tên là Trầm Lãng. Ta được phân công tới đây để đón các ngươi. Đi theo ta. “
Trầm Lãng cầm quạt phe phẩy, Lâm Thánh Vương ngạc nhiên về thứ mà hắn đang cầm, chiếc quạt này làm bằng kim loại và có gắn nhiều lưỡi cưa, đây là vũ khí cực kì đặc biệt và Lâm Thánh Vương mới thấy lần đầu. Hắn đang si mê nhìn chiếc quạt thì Trầm Lãng cũng nhìn hắn, đối mắt với nhau một lát thì Trầm Lãng cười phất mạnh quạt về phía hắn tạo thành một luồng khí lưu gây chấn động không khí xung quanh, tuy đây không phải là đòn tấn công nhưng nó cũng có thể hất một gã Linh Dung Thể lùi về sau.
Lâm Thánh Vương cũng nhận ra được điều này đành cười thầm, có vẻ như người này đang muốn thử thực lực của mình, chắc là do hậu quả của việc nhìn chằm chằm vào thứ mà Trầm Lãng đang cầm trên tay đây. Hắn đành thở dài lắc đầu tiến về phía trước vài bước, hắn giơ tay lên phất một phát, linh lực xanh phỉ thúy chảy cuồng cuộn trong người hắn vận chuyển quỷ dị trở nên vô hình phóng về phía luồng khí lưu kia với ý đồ đẩy nó.
“ Vù vù vù…! “
Khi cả hai va chạm vào nhau không tạo ra một vụ nổ nào cả mà chỉ làm cho gió thổi mạnh lên một chút mà thôi, một số người thực lực còn kém không nhận biết được sự bất bình thường này, nhưng đối với một vài vị có sức mạnh không kém ở đây đều cảm nhận được sự chấn động của linh lực thông qua cơn gió mạnh bất chợt này. Tất cả bọn họ đều đang hỏi chuyện gì đang xảy ra ? Đột nhiên mọi người đều hướng về phía hai người Lâm Thánh Vương và Trầm Lãng, bọn họ nhận thấy không khí đang bị bóp nén méo mó ở đó, tất cả đều ngạc nhiên không ngờ hai người này lại đánh nhau một cách âm thầm như thế.
“ Hửm ??? “
Trầm Lãng ngạc nhiên khi thấy Lâm Thánh Vương đỡ được đòn này của mình một cách nhẹ nhàng như thế, chỉ một cái phất tay mà có thể chống chịu được sức mạnh của hắn. Hắn cười mỉm nhìn Lâm Thánh Vương, Lâm Thánh Vương cũng không né tránh nhìn thẳng vào mắt đối phương.
“ Bốp bốp …! “
Dường như thư sinh không chịu nổi cái ánh mắt hung dữ của Lâm Thánh Vương nên hắn đành vỗ tay vài cái để xóa tan đi bầu không khí im lặng quanh đây. Lâm Thánh Vương cũng nhìn thấy đối phương bỏ cuộc liền thở phào, không ngờ rằng người này chỉ phất quạt một lần thôi mà đã chống đỡ được linh kĩ Đại Trọng Hư Vô Lực – Đại Phản Lực Pháp của hắn, nếu không phải Trầm Lãng còn có nhiệm vụ cần làm chắc chắn Lâm Thánh Vương không dễ dàng thoát nạn vậy rồi.
“ Ngươi tên gì ? “
“ Lâm Thánh Vương . “
” Thì ra là Lâm đệ, có thể nói cho ta biết một chút về bối cảnh được không ? “
” Tiểu đệ là người của Lâm Gia. “
” Người của Lâm Gia sao ? Một trong Tứ Đại Gia Tộc, tốt lắm. “
Lâm Thánh Vương không hiểu Trầm Lãng đang nói gì cả, Trầm Lãng cũng không có rãnh mà giải thích với hắn cho nên hắn chỉ còn cách đi theo đằng sau Trầm Lãng mà thôi. Hắn nhận ra rằng mình đang đi về phía bên phải của kí túc xá, đang yên đang lành đột nhiên Lâm Tam Hợi chạy tới chộp vai hù hắn :
” Ngươi khai thật cho ta biết. Hồi nãy ngươi và vị học trưởng đó đã xảy ra việc gì ? “
“ Cũng chẳng có việc gì to lớn cả. Chỉ là thử chút thực lực mà thôi. Mà tỷ đừng có hù dọa đệ như thế, gọi đệ đàng hoàng đi kẻo người ngoài chê cười Lâm Gia chúng ta không biết cách xưng hô “
“ Đệ đệ yêu dấu của ta à, đệ dừng tưởng tỷ không biết gì. Tỷ sợ học trưởng có tên Trầm Lãng đó định giở trò ‘ma cũ bắt nạt ma mới‘ cho nên mới lo lắng cho đệ đó. “
“ Vậy làm phiền tỷ đã quan tâm rồi. “
“ Ngươi nói chuyện thấy đáng ghét quá ! “
“ Chẳng lẽ ta phải nói rằng ngàn vạn triệu tỷ lần cảm ơn tỷ đã cứu giúp đệ sao ? “
” Hì hì, đúng rồi đó ! Sau này nhớ phải làm vậy đấy ! “
Lâm Thánh Vương lắc đầu ngao ngán, đúng lúc này Trầm Lãng dừng lại, cả đám người đều dứng lại nhìn rõ phía trước, phía trước chính là một sơn động có tên ‘Tàn Viện Động’.
“ Đây là Tàn Viện Động, ta sẽ dẫn các ngươi vào trong, các ngươi sẽ được khảo sát để kiểm tra thực lực. “
“ Hả ? “
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không ngờ rằng vào trong đây còn phải kiểm tra thực lực nữa. Trầm Lãng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của mọi người liền cười khì, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt điềm tĩnh của Lâm Thánh Vương hắn liền nghiêm giọng lại.
“ Nếu các ngươi thất bại vẫn sẽ được vào Thương Viện tu luyện nhưng các ngươi sẽ không nhận được phần thưởng khi khảo sát. Chỉ có người vượt qua được phần kiểm tra này mới nhận được phần thưởng, và phần thưởng đó chính là…. Các ngươi cứ vào rồi sẽ biết. “
Lâm Thánh Vương trừng mắt nhìn vẻ mặt nửa đùa nửa nghiêm của Trầm Lãng, không ngờ vị học trưởng này lại có hứng thú chọc ghẹo tân sinh vậy. Lâm Tam Hợi và Lâm Phi Phi nhìn hắn với vẻ lo lắng, tuy nói thua sẽ không bị thiệt hại gì nhưng thắng thì lại nhận được phần thưởng có giá trị, nhìn thì đơn giản nhưng họ chắc chắn việc này rất khó khăn.
Hắn cũng nhìn ra một chút cho nên cũng hơi hồi hộp, nhưng hắn quyết định là phải bước tiếp cho dù nó có khó khăn gian khổ, nếu lùi bước trước khó khăn thì đâu còn tư cách để bước tới con đường cường giả.
“ Các ngươi theo ta đi vào trong, nhớ theo thứ tự tránh phá rối gây mất trật tự ở đây. Nếu ai không nghe sẽ bị đuổi khỏi Thương Viện. “
Trầm Lãng đi vào trong, đám người Lâm Thánh Vương nhanh chóng theo sau. Ở bên trong rất tối, nếu không phải có vài ngọn nến le lói chắc đám người Lâm Thánh Vương không thể nào đuổi kịp cước bộ của Trầm Lãng rồi.
“ Tới nơi rồi. “
Trầm Lãng búng ngón tay một phát, cả hang động thình lình sáng rực lên, Lâm Thánh Vương kinh ngạc liếc mắt sang xung quanh, đây là một nơi rất rộng lớn nhưng không có thứ gì cả, Trầm Lãng vội vàng rút một chiếc lệnh bài ra rồi ném về phía trước, lệnh bài không rớt xuống đất mà lại dừng trên không trung một cách quỷ dị. Một thời gian ngắn lệnh bài lại bay trở về phía Trầm Lãng, hắn nhanh chóng chộp lấy cất vào trong người rồi khom người như vái lạy ai đó, đột ngột phía dưới đất sáng lên ánh đỏ rực khiến nhiều người hoa mắt.
Lâm Thánh Vương thoang thoáng ngửi thấy mùi của linh lực, hắn cúi người xuống xem, thì ra đây là một linh trận. Linh trận rung lắc dữ dội rồi biến mất, thay vào đó là một ông lão đang ngồi thiền trước mặt mọi người và đằng sau ông ta là một cái lỗ hổng. Ông lão này gầy gò, khuôn mặt thì xanh xao, da dẻ nhăn nheo bám lấy xương nhìn trông rất quái dị, còn cái thứ đằng sau ông ta hình như là lỗ hổng không gian. Lâm Thánh Vương có nghe cha hắn nói đối với một số cường giả có thực lực cao cường, họ có khả năng xé rách không gian để dịch chuyển nhanh chóng, ngoài ra nó còn có một số công dụng khác, đây là lần đầu hắn tận mắt chứng kiến thứ này.
“ Các ngươi sẽ tham gia một cuộc khảo sát. Phần thưởng chính là một cuốn linh kĩ. “
“ Linh kĩ ? “
Cả đám người trố mắt kinh ngạc khi nghe những gì ông lão trông như cây que kia nói, ông lão mở mắt nhìn phía đám người rồi tiếp tục nói :
“ Các ngươi vào đó chọn cho mình một cuốn linh kĩ thích hợp, nếu các ngươi đã chọn nó xong rồi thì các ngươi sẽ phải trải qua một cuộc khảo thí, nếu các ngươi hoàn thành thì cuốn linh kĩ các ngươi tìm được sẽ là của các ngươi, nếu thất bại thì đành phải chia tay với nó rồi. Ta cũng khuyên các ngươi một điều, nên lựa chọn một cách thích hợp, kẻo khó quá lại không vượt qua. “
“ Vậy cho hỏi khảo thí là gì ? “
“ Trước sau gì các ngươi cũng phải trải qua, vậy ta đành nói luôn. Các ngươi sẽ phải đánh bại linh phách ấn kí trong đó, nếu các ngươi đánh bại thì coi như các ngươi hoàn thành khảo thí. “
Lâm Thánh Vương cũng đã nghe một chút về linh phách ấn kí, khi đạt đến cảnh giới Linh Luyện Phách thì trong cơ thể sẽ sinh ra Linh Phách, mà Linh Phách Ấn Kí ở đây chính là dấu hiệu mà Linh Phách của một người nào đó lưu lại, chỉ cần ngươi xóa được ấn kí thì coi như thứ đó hoàn toàn thuộc về ngươi, nếu ngươi không phá bỏ nó thì chắc chắn người gieo ấn kí sẽ cảm nhận được ngươi đang làm gì đồ vật của họ, thế là họ sẽ tự bạo ấn kí để gây tổn thương cho ngươi. Nói chung Linh Phách có rất nhiều tác dụng và Linh Phách Ấn Kí là một trong những ứng dụng đó, nhưng mà Linh Phách của kẻ đó phải thật mạnh mới đủ khả năng lưu lại ấn kí, chứ nếu không thì sau một thời gian ấn kí sẽ tự động bốc hơi biến mất.
“ Nếu các ngươi đã không còn thắc mắc gì nữa thì bắt đầu thôi. “
Ông lão đứng dậy khẽ đưa đẩy những ngón tay gầy gộc của mình kết ấn lại với nhau. Lỗ hổng không gian đằng sau có vẻ cảm nhận được ông lão đang làm gì nên phản ứng lại làm cho cái lỗ dần trở nên to hơn.
“ Tiến vào trong đi. “
Tất cả mọi người vội vàng tiến vào trong. Lâm Thánh Vương cũng theo đó mà tiến vào, thấy mọi người đã đi hết Trầm Lãng mới nói chuyện với ông lão :
“ Thương Trưởng Lão, trong đám người này có một kẻ rất đặc biệt, mới bước vào Linh Dung Cảnh thôi mà đã có thể đỡ được một chiêu của đệ tử một cách nhẹ nhàng. “
“ Ngươi nói đều là thật ? “
“ Vâng. “
“ Để xem người mà ngươi nói là kẻ nào. “
Ông lão tiếp tục khẽ vươn tay, linh lực của ông tiến vào bên trong những linh trận nhỏ tạo thành những mảnh kính đục phản chiếu hình ảnh của những người vừa mới tiến vào bên trong lỗ hổng không gian.
“ Chính là hắn. “
Trầm Lãng chỉ vào Lâm Thánh Vương , Thương Trưởng Lão khẽ đưa mắt nhìn về khuôn mặt thanh tú đẹp tới mức rung động trái tim mọi người con gái rồi khẽ cười.
“ Tên nhóc này đúng là chỉ mới bước vào Linh Dung Cảnh. “
“ Trưởng lão cứ chờ mà xem. Đệ tử chắc chắn tên nhóc này sẽ đem đến cho người rất nhiều sự ngạc nhiên. “
“ Ta sẽ chờ đợi điều bất ngờ xảy ra từ hắn. “
***
Hiện giờ Lâm Thánh Vương đang ở bên trong lỗ hổng, xung quanh hắn chỉ một màu đen huyền bí, vô vàn luồng sáng chiếu về phía Lâm Thánh Vương và có ý đồ định tấn công hắn. Hắn cũng hiểu rõ và vận dụng Đại Trọng Hư Vô Lực – Đại Phản Lực Pháp đẩy một luồng sáng để nó va chạm với một luồng sáng khác, cả hai va chạm liền nổ tung. Hắn phát hiện bên trong vụ nổ có thứ gì đó liền tiến tới xem, thế là hắn chộp được hai cuốn trục bên trong.
“ Phàm Kĩ Trung Cấp – Nhật Tân Chỉ. “
“ Phàm Kĩ Trung Cấp – Tê Lê Thủ. “
Không ngờ bên trong mỗi luồng sáng lại chứa một loại linh kĩ, hắn liền tiếp tục tấn công những luồng sáng khác, đúng như những gì hắn dự đoán, trong mỗi luồng sáng chưa một linh kĩ. Trên mỗi linh kĩ chỉ hiện tên, hắn định mở ra liền phát hiện có một dấu ấn in trên mỗi cuốn trục, đây chắc là Linh Phách Ấn Kí.
Lâm Thánh Vương tiếp tục tìm kiếm cuốn linh kĩ có cấp bậc cao hơn, nếu đã tìm thì phải tìm thứ phù hợp với mình nhất, yêu cầu của hắn là phải trên Linh Kĩ Trung Cấp.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, hắn tính toán một chút liền phát hiện ra, Linh Kĩ cấp độ càng cao thì luồng sáng càng to, hắn tìm kiếm rất nhiều đột nhiên phát hiện một luồng sáng rất lớn, so với những thứ xung quanh thì như mẹ với con vậy. Hắn tập trung tất cả những luồng sáng lại rồi va chạm với nó.
“ Ầm !!! “
Quả cầu lớn rạn nứt rồi nổ tung, Lâm Thánh Vương nhanh chóng phóng tới cướp lấy cuốn trục.
“ Linh Kĩ Cao Cấp – Pham Vang Tán. “
Lâm Thánh Vương kinh ngạc, không ngờ hắn lại nhận được một cuốn Linh Kĩ Cao Cấp. Hắn định phá Linh Phách Ấn Kí để tham gia khảo thí liền bị ngọc bội sử dụng luồng lực lượng thần bí phá nát cuốn linh kĩ.
“ Trời ! Cuốn Linh Kĩ Cao Cấp của ta. “
Lâm Thánh Vương tức giận định mắng to thì ngọc bội trên người hắn đột nhiên bay lên rồi lơ lửng trên trời, nó tỏa ra một luồng lực lượng thần bí màu đen sậm hấp thu tất cả mọi luồng sáng, ngay cả màn hình phản chiếu cũng bị ngăn chặn không cho phát tán hình ảnh, giờ đây Trầm Lãng và Thương Trưởng Lão không biết chuyện gì đang xảy ra với Lâm Thánh Vương .
“ Chuyện gì vậy ? Tại sao lại xảy ra chuyện này. “
“ Có thứ gì đó đã ngăn chặn hình ảnh xuất hiện rồi. “
“ Vậy đệ tử có nên vào trong kiểm tra không ? “
“ Không cần. Chẳng phải ngươi nói tên nhóc đó rất mạnh sao ? Ta muốn xem tên nhóc đó có thể thoát khỏi hoàn cảnh này không. Nếu như ngay cả vậy cũng không làm được thì đừng hòng ta để mắt đến nữa. “
” Cũng đúng. Đệ tử đành nghe lời trưởng lão vậy. “
“ Để xem. Ha ha ha … ! “