Terro cúi đầu xuống nhìn cơ thể mình... Hắn dường như đã chết, nhưng vẫn còn sinh khí tỏa ra từ người hắn. Hắn không phải là một Thây ma, nhưng hắn cũng không hẳn là người sống. Hắn có một sợi dây khác, bền chắc hơn gắn linh hồn hắn vào thân xác hắn... Và sức mạnh của hắn.... Teross nhấc bàn tay lên. Một động tác nắm nhẹ trong không khí cũng làm cho không khí bị áp xúc lại trở nên vặn vẹo trong tay hắn...
-Chuẩn bị đi, Teross
Giọng nói đầy uy quyền nhắc nhở anh hãy sẵn sàng. Giọng nói ấy không hiểu vô tình hay hữu ý hướng cả vào cái thân xác tàn tạ đang treo vắt vẻo đối diện anh. Thân xác ấy, như được lời nhắc nhở kia kích thích, chợt tỉnh dậy. "Nó" nhấc cái đầu nặng nề với cặp sừng trên trán về phía kẻ vừa nói:
-Tên đầy tớ của... Ne'Zul, ngươi vẫn khốn kiếp như xưa nhỉ ? Ta...
Hắn không thế nói hết những điều hắn nghĩ, băng giá từ không trung đã phủ kín lên môi, khiến nó không thể cứ động được. Teross im lặng chứng kiến toàn bộ sự việc trên, anh và "hắn" chỉ cách nhau vài gang tay ngay từ khi bắt đầu... Cái thân xác ấy chợt giật nảy lên như bị một luông điện chạy qua người, rồi lại gục xuống... thở dốc. Zed'Jande quay lại nhìn Teross:
- Furi Teross, ta đi thẳng vào vấn đề nhé: Lấy đôi mắt của ngươi ra!
Teross khẽ rùng mình. Con mắt là nơi dẫn nhập trực tiếp các nguyên tố từ bên ngoài vào thẳng linh hồn của mình, trong đó, bao gồm cả linh hồn quỷ. Anh nghiến răng...
Một tiếng động khô khan vang lên, hai trái thủy tinh cầu đã nằm trên bàn tay đỏ lòm của Teross. Anh đã dự tính chuyện này xảy ra ngay từ khi anh nhìn thấy "hắn". Anh không còn nhìn thấy gì nữa, nhưng anh nghe thấy tiếng cười mãn nguyện của vị chúa tế bóng tối....
-Ngươi dũng cảm hơn những kẻ trước đây .... Ta hi vọng ngươi sẽ được đền đáp.
Anh nghe thấy tiếng gì đó sốt soạt... Cảm giác như hai ngón tay của Zed'Jande đang chạm vào hóc mắt trống trơn của hắn cũng như chạm vào linh hồn hắn... Hắn cảm thấy nó sắp đến, cũng như hơi thở yếu ớt nhưng nóng một cách đáng sợ của kẻ bị treo lủng lẳng kia...
-Yewelian Diaxa... Dixinope maxilaia... Co-rup
Maiyax!
Âm thanh niệm chú của của Zed'Jande vang lên du dương như một bản nhạc... Đúng hơn là một khúc cầu hồn.
và trong căn phòng tối đó, những quầng lửa xanh lục bốc lên, bùng cháy rực rỡ... bao trùm lấy hai kẻ phản bội...
....
Teross mở mắt ra... Hắn ngạc nhiên là mình vẫn có thể sử dụng đôi mắt này được, nhưng rồi nhanh chóng hiểu rằng thân thể hắn lúc này không hẳn là thân thể hắn. Vùng đất hắn đang đứng bản thân nó không có thật. Từ nơi hắn đứng tới đường chân trời đều phủ một màu xanh lục u ám, những chiếc sọ quỷ vương vãi khắp nơi, không cái nào giống cái nào... Anh cúi xuống, nhặt hai chiếc lên xem xét: Chủ nhân của chúng chết cách nhau khá lâu, điều đó.... Teross cười nửa miệng. Đúng như anh đoán.
-Ngươi thấy thế nào? Nhãi nhép.
Ở nơi những chiếc sọ quỷ tập trung nhiều nhất, có một kẻ đã tập hợp chúng lại, đặt chúng lên nhau. Những con quỷ mạnh mẽ và đầy lòng kiêu hãnh luôn tự tin về bản thân giờ chỉ là nơi lót chân cho kẻ ấy. Chúng được lắp ghép một cách đầy nghệ thuật và rùng rợn trở thành một chiếc ngai... nó nổi lên giữa khung cảnh hoang tàn và bầu trời lạnh lẽo chỉ để chứng minh một điều...
Kẻ thống trị...
.
- chào Furi Zarum- betrayer demon...
Terro đưa mắt lên, giọng nửa cung kính, nửa khinh bỉ.
-Tên hạ đẳng đó chưa bao giờ hiểu. Ở thế giới này, không linh hồn nào có thể đánh bại được ta.
Zarum ngồi điềm nhiên, một tay chống lên thái dương một cách thờ ơ. Tay kia của hắn đang mân mê một chiếc sọ khác, còn khá mới, những tảng thịt còn chưa rơi hết từ cái đầu tội nghiệp ấy.... Hắn làm điệu bộ như thở dài, và ...
-Đỡ lấy, nhóc con.
Hắn ném mạnh quả cầu ấy về phía Teross. Anh hơi bất ngờ, đưa tay lên đón lấy, nó nhìn có vẻ quá đơn giản... nhưng. Ngay lúc anh chạm tay vào nó, anh cảm thấy điều bất thường: Cái đầu lâu quá nặng! Nó bay không quá nhanh, nhưng nếu nó có khối lượng như hai con voi gộp lại thì anh không thể giữ nó lại dễ dàng được! Cả thân hình bỗng chốc bị đẩy về phía sau, Teross đưa chân ra chống đỡ cơ thể không bị đổ xuống. Quán tính khủng khiếp đẩy cơ thể anh chạy về phía sau gần chục mét.
- Tiếp nè...
-.......
-Ha.... a...!
Teross không kịp thở. Zarum vẫn ngồi điềm nhiên như không.... Hắn lấy làm thích thú tựa như đây là sở thích vờn con mồi của hắn.
-Ngươi đã hiểu ra chưa. Đồ nhóc con.Người không thể nào thắng được ta đâu
Teross đưa hai tay về phía sau lưng.... vũ khí của anh vẫn còn nguyên, đến giờ anh mới hiểu lý do tại sao bộ xương kia lai nói đến lúc anh cần dùng chúng...
-Moonsiverl? Shadow Hunter xuống cấp đến mức phải đầu quân cho mấy tên tôm tép của Ne'Zul từ khi nào thế?
GIọng nói của zarum ngạc nhiên, pha chút khinh bỉ hướng về phía Teross. Nhưng anh không trả lời... lưới kiếm bắt đầu sáng lên, chứng tỏ năng lượng của Teross đã dồn vào nó... Zarum vẫn chống tay lên trán như thế... và hắn chớp mắt.
"Keng!"
-....
Không thể!
Teross không tin được vào mắt mình nữa.
Lưỡi kiếm của anh bị bàn tay trần của zarum chặn đứng.
Zarum đưa bàn tay kia lên.. một tia sét màu xanh trắng đánh thẳng vào lồng ngực của Teross, thiêu cháy cả năng lượng và sự sống của anh...
-...
Zarum nhướn mày.
-Thú vị. Ngươi học điều này từ cha ngươi à?
Trước mặt Zarum... một Teross khác xuất hiện....
-Đó là sức mạnh của riêng tôi... Khả năng tạo ảnh ảo. Tôi là một Illusioner.
Teross hít một hơi dài. Anh nèm thanh Moonsiverl về phía Zarum.... Hắn nhìn tất cả từ Teross bằng con mắt của kẻ ngoài cuộc, tựa như tất cả những điều đó không liên quan đến hắn.... tất cả, trừ thanh kiếm. Moonsiverl tự động chuyển hướng, rơi ngay sát chân hắn như bản năng của nó.
-Thanh kiếm này vốn là của ông. Zarum!
-Cám ơn, nhóc. Hay ta phải gọi ngươi là cháu?
-Điều đó có thay đổi được gì không?
-Ta sẽ cho ngươi chết nhanh gọn hơn...
Zarum đáp, giọng vẫn không có cảm xúc.
Nhưng hắn... đã bắt đầu nhìn thẳng về phía Teross.
Điều đó báo hiệu...
Trận chiến bắt đầu.