Trong căn phòng bí mật sâu trong khu rừng Forest astrology.
Danis quỳ giữa căn phòng hai tay mở ra hướng lên trời như đang chờ đợi một thứ gì đó. Máu vẫn chảy ra từ hai cổ tay cậu, những giọt máu rơi xuống những kí tự dưới đất nhanh chóng lan ra xung quanh rồi bị những kí tự kia hấp thu... Bản văn tự máu sắp sửa hoàn thành...
Bên ngoài không khí như bị thứ gì đó thu hút, tất cả chúng hội tụ lại trên bầu trời, hoà chung với những ám mây đen tạo thành một cơn bão khổng lồ... Và trung tâm của nó...
Căn phòng bí mật...
Đền thờ thần Artemis...
Và rồi điều gì đến cũng sẽ đến. Bản văn tự máu cuối cùng cũng được hoàn thành, trang cuối cùng đã được lật lên.
Giây phút đó...
Không gian dừng lại.
Những cơn gió cũng dừng lại... Tất cả mọi thứ như dừng lại như để cúi mình trước nó.
Mặt trăng...
Trên cao, trăng tròn đang đần xuất hiện che lấp mặt trời... Eclipse...
Và khi ánh sáng mặt trời cuối cùng vụt tắt cũng là lúc báo hiệu. Nó bắt đầu...
.
Một cột sáng màu đỏ rực rỡ, mang theo một loại năng lượng khủng khiếp từ mặt trăng xa xôi chiếu thẳng lên đỉnh của đề thời xuyên qua trần nhà dọi thẳng vào căn phòng bí mật...
Năng lượng tàn dư của cột sáng kia tràn ra, như một cơn bão quét ngang mặt đất, san phẳng cả một vùng rừng núi rộng lớn...
.
Ngay khi bị ánh sáng kia chiếu lên cơ thể, Danis đã cảm thấy không ổn. Áp lực đè nặng lên cơ thể cậu khiến cậu khó thở. Từng luồng năng lượng mạnh mẽ chảy vào cơ thể cậu như một cơn lũ. Năng lượng đó mạnh mẽ tới mức, gần như ngay lập tức cơ bắp cậu căng phòng lên và ngay sau đó chúng nứt toác. Nhưng mỗi lần cậu không thể chịu đựng nổi sự đau đớn mà muốn ngất đi thì một vài kí tự màu đỏ đang trôi nổi xung quanh lại ập vào người cậu. Nó như một gáo nước lạnh dội vào người cậu khiến cậu tạm quên đi đau đớn.
Nhưng cái gì đến cũng sẽ đến, và khi những kí tự cuối cùng biến mất cũng là lúc mắt cậu hoa lên... Cậu gục xuống đất và nằm trên vũng máu của chính mình... Cơ bắp khắp người cậu đã nứt toác, chúng chuyển sang một màu xám u ám. Máu dường như đã khô cạn trên cơ thể cậu... Trước lúc cậu mất hết tri giác thứ cậu cảm nhận được là âm thành răng rắc của xương trên cơ thể cậu đang va chạm vào nhau...
Và có gì đó đang kéo dài ra sau lưng cậu...
.
**********
Teross nhảy lùi lại...
5 tia sáng sượt ngay ngực anh!
Đây là trận chiến thuần túy về sức manh. Thanh kiếm Moonsiverl trở nên vô dụng vì nó từ chối tấn công chủ nhân của nó. Tuy nhiên, trong tình cảnh hiện này thì Teross yếu hơn rõ rệt, anh hiếm khi sử dụng tay không trong các trận chiến, trong khi zarum đã giết sạch những kẻ thách đấu tại đấu trường linh hồn này bằng tay không. Anh chỉ phòng thủ, anh biết tấn công đồng nghĩa với tự sát... nếu như suy đoán của anh chính xác, anh sẽ có cơ hội....thắng.
Hai tay Teross liên tục vung sang ngang, hạ xuống, đưa lên để đỡ những móng vuốt sắc nhọn từ tay Zarum, chân anh nhanh chóng đưa anh khỏi những vùng nguy hiểm khỏi năng lượng tàn phá từ quầng lửa xanh lục khủng khiếp của Zarum... Nếu nói cho chính xác, anh đang sử dụng kế thứ ba mươi sáu của ông tổ binh pháp .
-Đứng lại! Ngươi không thể trốn tránh mãi được!
Zarum đang mất dần sự kiên nhẫn vốn có. Mỗi bước hắn truy đuổi, Teross lại cảm thấy sức mạnh ấy yếu đi một bậc. Ngọn lửa đó nó không còn bỏng rát như lúc đầu, nhưng vẫn quá mạnh để anh có thể trực tiếp đối phó. Cho dù linh hồn hắn mạnh đến mức nào, nhưng cơ thể của hắn không thể dung nạp được sức mạnh ấy, bản thân linh hồn không cảm thấy, nhưng chính cơ thể sẽ phát tán năng lượng ấy ra để làm giảm áp suất vào hệ cơ của nó... nhưng...
Nó sẽ kết thúc lúc nào?
Teross bắt đầu thấm mệt. Năng lượng anh sử dụng đã đến mức cực hạn. Cuộc rượt bắt đã kéo dài suốt vài tiếng đồng hồ mà kẻ trước mặt anh vẫn chưa có dấu hiệu kiệt sức. . Anh hụt hơi, anh cảm thấy không đủ sức để chạy trốn, nhưng dừng lại cũng có nghĩa là thất bại. Đó không phải là mục đích của anh khi tới đây.
Và....
Anh nhìn thấy cơ hội!
Zarum lỡ đà, hắn bị vấp phải một chiếc đầu lâu do chính hắn tạo ra. Khoảnh khắc ấy không dài, nhưng nó quá đủ để Teross sử dụng. Trong phần trăm giây ấy, anh áp sát Zarum và tấn công vào phần cơ thể không phòng bị của hắn... bằng tất cả năng lượng còn lại của mình.
-Ta nghĩ ngươi sẽ thông minh hơn thế...
Giọng nói ấy đánh thức Teross! Anh quá nóng vội. Anh hiểu điều đó ngay từ lúc tay anh chạm vào phần ngực của hắn... bàn tay ấy lập tức bị dính lại, tay anh bị một ngọn lửa đen bao trùm, và liên tục lún sau vào.
-Cá....
Teross ngẩng lên nhìn cái bóng to lớn màu đen đang chuẩn bị nuốt chửng mình.
-Transform!
Anh hét lên...
Những quầng lửa bao trùm lấy Zarum và biến hắn trở thành một con quỷ thực sự....
-Ta có lời khuyên cho ngươi... cậu bé. Đừng hi vọng vào những điều không bao giờ xảy ra...
Zarum nắm lấy tay của Teross, nhấc bổng anh lên như một con gấu bông nhỏ... cặp mắt của hắn thiêu đốt lấy tất cả, nó làm bùng lên nỗi sợ từ nơi sâu thẳm nhất....
"Tạm biệt.. Zarum!"
Một tiếng nói quen thuộc vang lên trong không gian linh hồn... Cùng lúc ấy...
-Za..? Ông... ?
Terro nhìn đối thủ của mình. Zarum bị vây bởi những tia sét từ chính cơ thể hắn! Những tia sét khóa chặt thân thể làm cho hắn quỵ xuống dưới đất, hai chân quỳ xuống. Bàn tay màu đen không còn đủ sức giữ lấy Teross nữa, nó thả ra và bùng cháy, nó teo tóp lại... Con quỷ màu đen trở lại bản chất như cũ ... Zarum không thể thở được, ánh mắt điên dại kia nói với anh điều đó. Và....hắn biết là do Zed'Jande...
.
.
Tiếng nổ lớn vang lên trong căn phòng... Những nguồn năng lượng ào ạt thoát ra khỏi khe cửa, tựa như có một cơn bảo lớn xuất hiện bên trong. Nhưng tất cả những nguồn năng lượng ấy dừng lại khi chạm phải bức tường án ngữ chúng: Cây quyền trượng của Zed'Jande thu hút tất cả chúng lại, cây quyền trượng chỉ đơn giản cắm vào cánh cửa bằng đá cẩm thạch, tạo thành một kết giới khổng lồ. Chính kết giới ấy phong tỏa hoàn toàn năng lượng của Zarum và làm cho hắn kiệt sức trong khoảng khắc ấy.
Zed'Jande gật đầu, cảnh cửa lớn mở để lộ một căn phòng phủ đầy hơi nước và khói xanh... Lucife không nói gì, hắn tiến vào như đã định...
Trong làn khói xanh ấy, cơ thể kẻ thua thua cuộc sẽ vĩnh viễn tan vào cát bụi, như chưa từng tồn tại. Cơ thể không có linh hồn chống đỡ không thể kháng cự lại sức ăn mòn của thử lửa màu xanh này, vì vậy công việc của Lucife được chỉ thị rất đơn giản: "Nguyền rủa kẻ còn sống!"
-Chúa tể đã đúng....
Giọng tên Lucife khàn khàn dội đi trong căn phòng tối thành một thứ âm điệu khó nghe. Hắn đưa tay nhấc bổng thân thể đang nằm dài trên mặt đất, nhấc bổng lên trước mặt...
-Chào mừng đến với Alliance shadow... Teross - Night Hunter.
Lời nguyền của quỷ... Bắt đầu...
Teross bước ra khỏi căn phòng. Anh vẫn không nói gì. Anh vẫn lạnh lùng như mọi khi. Tất cả khung cảnh xung quanh đối với anh giờ như làn nước lặng... nhưng sâu trong tim, anh cảm thấy phấn khích khi thời khắc này đến...
-Vậy, cậu cảm thấy thế nào khi phản bội lại tất cả và dùng sức mạnh của mình dày xéo lên bọn họ Teross?
Giọng nói đó giờ đây thật quen thuộc với Teross, nó hướng về phía anh, nhưng nó không phải từ zed'Jande, mà nó phát ra từ chính trong trái tim của anh...
-Không thể tuyệt hơn....
Anh đáp lại, cùng nụ cười nửa miệng xảo quyệt ấy.
-Ha ha... ta không thể nào nhầm được từ giấy phút ta và cậu gặp nhau. Cậu giống ta ngay từ khi cậu còn ở trong bụng mẹ.
Giọng nói ấy ... của một kẻ phản bội khác....
Furi Zarum- Betrayer Demon.