
04-09-2014, 02:58 PM
|
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Aug 2014
Bài gởi: 19
Thời gian online: 129450
Thanks: 0
Thanked 18 Times in 13 Posts
|
|
|
Chương 5 : Tia hỏa lực đầu tiên.
Giờ phút này đây Lăng Thiên cũng thật sự bị chấn kinh rồi. Ngọn lửa của hắn không phải hắn không biết cùng lắm thì chỉ có thể làm cháy một mảng lớn của bức tường thôi, còn việc nó trực tiếp đục thủng một lỗ bằng miệng bát thì Lăng Thiên không hề nghĩ tới. Tưởng tượng nếu cái này đánh vô người thì sao đây. Có trực tiếp bị đục thủng một lỗ không ?
Lăng Thiên đã cảm nhận được sự bá đạo của Thôn Viêm Phệ Nhật Công rồi, nó biến đổi ngọn lửa cả về lượng và chất. Lăng Thiên khoanh chân ngồi xuống thử tu luyện môn công pháp bá đạo này. Thiên địa nguyên tố vốn đang yên lành thì cứ như một con dã thú choàng tỉnh dậy không ngừng di động. Chỉ qua vài hơi thở Lăng Thiên đã nhập định. Loại tốc độ này có thể nói là nhanh kinh khủng, chỉ cần vài hơi thở đã trực tiếp bước vào quá trình tu luyện.
Hỏa nguyên tố chậm rãi di chuyển theo hình vòng xoáy. Lấy Lăng Thiên làm trung tâm chậm rãi tích tụ. Trong nội thể lúc này Lăng Thiên đã tích tụ được một tia hỏa lực. Theo như trong công pháp nói thì người có hỏa chủng kinh mạch không thể tu luyện các công pháp hay vũ kỹ nào khác, chỉ có thể tu luyện vũ kỹ trong Thôn Viêm Phệ Nhật Công mà thôi.
Để bù lại cho việc số lượng vũ kỹ ít ỏi thì khả năng phá hoại và hủy diệt của nó rất cao.Có thể nói là gấp vài chục lần công pháp cùng cấp. Nó tuyệt đối là một môn công pháp thiên về hủy diệt.
Tia hỏa lực trong nội thể đã được Lăng Thiên chậm rãi hoàn thành đi hết một vòng kinh mạch, lúc này tia hỏa lực cũng đã yếu ớt hơn vài phần, nhưng nó vẫn phải hoàn thành một bước cuối cùng. Hình thành hỏa chủng.
Quá trình hình thành hỏa chủng nói đơn giản thì không đơn giản mà nói phức tạp cũng không phức tạp lắm. Khi tích tụ được những tia hỏa lực phải dẫn nó đi bồi bổ thân thể và kinh mạch sau khi hoàn thành tất cả cũng là lúc tia hỏa lực yếu nhất nhưng cũng là tinh thuần nhất. Khi đó mới điều khiển nó dung nhập vào đan điền tới khi tại nơi đan điền đó hình thành một cái mặt trời nhỏ mới dẫn bạo nó thu góp những tia hỏa lực tinh thuần nhất hình thành hỏa chủng. Khi đó cũng coi như là tu luyện thành công tầng một của Thôn Viêm Phệ Nhật Công.
Nếu nói quá trình không ngừng hình thành hỏa lực đi nuôi dưỡng thân thể và hình thành mặt trời nhỏ nơi đan điền là " Tích tiểu thành đại" thì quá trình sau khi hình thành hỏa chủng là một bước lên mây. Cảm giác nó giống như là bạn có một cái tài khoản ngân hàng mà vô tình quên đi nó. 20 năm sau khi bạn tìm lại được thì số tiền trong đó đủ để trả những món nợ mà bạn thiếu trong 20 năm nay.
Tia hỏa lực lúc này đang dừng tại một quả cầu đen nhỏ như cái đốt tay. Quả cầu trong nội thể Lăng Thiên không ngừng xoay vòng vòng chậm chậm. Lăng Thiên điều khiển tia hỏa lực dung nạp vào trong quả cầu đó. Tia hỏa lực khi chạm vào tới hỏa cầu thì giống như đem lửa đổ vào xăng.Bừng, bừng. Viên cầu màu đen đã trở thành một tiểu hỏa cầu trong chốc lát rồi lại hạ nhiệt xuống như chưa từng xảy ra. Phải chăng có thay đổi thì hỏa cầu đã có thêm một tia lửa nhỏ đang vui đùa bên trong.
Lăng Thiên mở mắt ra, hắn thử mân mê một ngón tay, ý niệm vừa động một ngọn lửa nhỏ xuất hiện nơi ngón trỏ của Lăng Thiên. Lăng Thiên cảm giác đối với lửa bây giờ hắn điều khiển lưu loát hơn nhiều. Nhiệt độ của ngọn lửa có thể tùy cho Lăng Thiên điều chỉnh không có chút gượng ép.
Ọc..Ọc..Ọc.
"Đói rồi, đi kiếm Lão Tứ thôi" Lăng Thiên đứng lên đi ra khỏi mật thất.
Trương Tạ lúc này đã đứng ngồi không yên rồi. Khi nãy khi vừa lấy lại quyền điều khiển cơ thể Trương Tạ định đi vào trong mật thất để coi Lăng Thiên có việc gì không. Động tĩnh hắn gây ra thật sự quá lớn đi trực tiếp đem thiên địa nguyên lực hóa thành hỏa nguyên tố hết. Việc thay đổi nguyên tố thành một thuộc tính căn bản cũng có xảy ra hai lần nhưng lần nào cũng là những việc kinh thiên động địa. Điều này làm cho Trương Tạ vốn cho rằng mình đối với Lăng Thiên thập phần hiểu biết cũng bất tri bất giác bao phủ một tầng suơng mù.
Lúc này khi Trương Tạ thấy Lăng Thiên đi ra thì cũng thở phào nhẹ nhõm. Ngộ nhỡ tên nhóc này có chuyện gì thì mình phải chịu trách nhiệm hơi bị lớn à.Trương Tạ lúc nhìn thấy Lăng Thiên mang theo khuôn mặt cười cười đi ra thì định tiến lại hỏi thăm thì thấy mái tóc đen mượt của Lăng Thiên đã hóa đỏ rực khi nào.
- Tóc của ngươi, ngươi nhuộm tóc khi nào thế.
Trương Tạ không kìm được cất giọng hỏi " Chẳng lẽ dưới mật thất cũng có thuốc nhuộm sao"
- Tóc ta làm sao ? Lăng Thiên nhíu mày hỏi . " Ta ở đây đói bụng gần chết mi không hỏi thăm mà vừa gặp mặt là hỏi ngay tới đầu tóc" Lăng Thiên bực dọc trả lời. Hắn lại lấy tay kéo một cọng tóc xem thử.
Đỏ rực căn bản là đỏ rực luôn. Từ khi nào mà mái tóc đen bóng của mình lại thành một cái đầu đỏ thế này, Lão Tứ chơi ta à? Không đúng, không có mùi thuốc nhuộm. Lẽ nào...
Lăng Thiên chợt nhớ tới mái tóc đỏ của đứa bé trên hành tinh đỏ. Màu sắc này là có một không hai. Haizz. Lăng Thiên lại thở dài thêm một tiếng. Coi bộ việc này lần nữa bị phủi lớp bụi mù." Bỏ qua điều đó, trẻ em suy nghĩ nhiều không tốt" Lăng Thiên tự nhủ.
- Ta cũng không biết nữa mà Lão Tứ có gì ăn không ta đói quá. Lăng Thiên cũng chỉ hời hợt trả lời, mà cái bụng có hắn cũng rất biết phối hợp vang lên tiếng kêu Ọc..Ọc.
- May mắn ngươi không phải là lính đánh thuê còn không với cái đầu đó thì ngươi chắn chắn trở thành bia ngắm di động cho người khác. Trương Tạ lẩm bẩm. Xong hắn lại quay qua nhìn Lăng Thiên như đang đánh giá Lăng Thiên cứ nhìn hắn từ trên xuống dưới rối lại đi vòng tròn xung quanh người Lăng Thiên cứ nhìn hắn lâu lâu lại lầm bầm mấy câu như đang đánh giá mấy món đồ trong viện bảo tàng vậy đó. Lăng Thiên bị nhìn chằm chằm như vậy cũng khó chịu:
- Này, ngươi đang làm gì thế.
- Ngươi thật sự kết nối với Khí tâm rồi. Nó là gì ? Trương Tạ nghi hoặc hỏi.
- Một ngọn lửa, thế thôi.
Cái này tất nhiên là Lăng Thiên nói dối rồi. Nhưng có sao đâu cái này cũng đâu có quan trọng, làm gì có hại tới ai. Chả lẽ nói cho Lão Tứ nghe hắn vừa thực hiện một chuyến du lịch xuyên thời không sao ? Không tất nhiên là không rồi.
- Lửa à, thú vị... Trương Tạ cũng nhép miệng khen vài tiếng nhưng thật ra trong lòng đang chửi rùng beng cả lên" Tiểu tử giảo hoạt, nói dối mà tim không đập, mặt không đỏ thật sự cũng quá cao siêu rồi. Nếu không phải mình cao siêu hơn hắn vài cái cấp bậc cộng với kinh nghiệm lâu năm của mình chắc chắc là sẽ bị hắn gạt"
Mặc kệ chuyện đó.
- Đói rồi phải không nào theo ta lên thôi, ta cũng sắp đói chết rồi đây này.
- Bây giờ mới cho ta ăn.
Nửa tiếng sau với công phu nấu ăn lâu năm của mình Trương Tạ đã bồi Lăng Thiên ăn một bữa no nê. Bản thân Lăng Thiên cũng cảm nhận được cái sức ăn của mình cũng phải cao hơn bình thường mấy lần. Ăn cũng no nê rồi khi Lăng Thiên chuẩn bị quay về mật thất tiếp tục luyện Thôn Viêm Phệ Nhật Công thì một giọng nói già nua vang lên:
- Đây là cái tên gây ra ầm ĩ mấy bữa nay phải không, thật là một cái hảo tiểu tử nha.
|