
07-09-2014, 04:59 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Sep 2014
Bài gởi: 7
Thời gian online: 45946
Thanks: 23
Thanked 14 Times in 4 Posts
|
|
THIÊN ĐỊA BẤT NHÂN
Tác giả: Tĩnh Hậu
Nguồn 4vn
Chương 1: Giấc ngủ dài
Trong bóng tối ta luôn mơ thấy 1 bóng hình, như phai mờ, như vĩnh hằng, như 1 phần trong muôn vàng kí ức xa xôi...
Đã nhiều năm trôi qua trên nhân giới điêu linh này, tại một nơi băng sương phương bắc, nơi quanh năm bình chướng kéo dài qua các mùa, là nơi hung hiểm mà con người không ai dám đặt chân tới, một nơi thực sự đả bị lãng quên. Sâu trong Tuyết Vực là một nơi bình chướng mạnh nhất, gió có thể xé tan 1 nhân diện thú cấp bậc ly hợp trong truyền thuyết gọi là Động Đình Hồ
Khác với hoàn cảnh bên ngoài, nơi đây là 1 cảnh tĩnh mịch nhưng đẹp đến không cách nào miêu tả hết, cứ như vẻ đẹp đó cứ mãi mãi tường tồn vì 1 ai đó mà mãi mãi không thể phai nhòa...
Tại Băng Long thành cách Tuyết Vực khoảng 2km, nơi tu sĩ nhân tộc tụ hội rất đông tại phương bắc, trong thành củng có không ít thú tộc và linh tộc qua lại buôn bán, đây là ngôi thành rất cổ nằm gần sát một thung lũng dài và sâu không thấy đái kéo thẳng tới tuyết vực.
Trương truyền thành có niên đại rất lâu gần 40 vạn năm và vực sâu kia là do một cường giả đánh ra mà thành, nghe có vẻ huyền bí nhưng lại được mọi người truyền miệng cho đến nay.
Bầu trời đang trong sáng bỗng nhiên thiên địa nguyên khí hỗn loạn,mây đen kéo thành quầng hỗn loạn không ngừng.
Trên bầu trời xuất hiện nhiều kim quang bay tới, sau đó dừng lại quan sát một cách im lặng bất ngờ.
"chẳng lẽ có dị bảo xuất thế" một ông lão mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt đã mờ theo năm tháng phong sương lẳm bẳm nói. vừa nói xong "xoát" một tiếng ông lão biến mất.
Nhưng tất cả như qua đi chưa hề có gì xảy ra trong thoáng chốc, mọi điều trở lại bình thường như hàng ngày vẫn diễn ra, nhưng số nhân sĩ đến thành và chết do tầm bảo ngày càng tăng lên theo năm tháng...
Sâu trong thảo nguyên Lâm Nguyên tại phía nam tại một vùng đất trống bỗng không gian trên đồi núi nhỏ vặn vẹo như bị bẻ cong, không khí chợt hỗn loạn sau đó không gian chợt yên ắng...
Phía trên ngọn đồi một thiếu niên tầm 17,18 tuổi nằm ngửa trên đồi, đôi mắt ẩn hiện vết hằng năm tháng như có như không,từng chuỗi kí ức như hiện về rồi chợt tắt..
Có phải ta đã quên đi một ai đó....
Có phải ai đó đã quên ta.....
Ta là ai trong cuộc sống này, hơi thờ này,nhịp đập này.....
Last edited by Tiểu Long; 07-09-2014 at 06:47 PM.
|