Quốc Vương Vạn Tuế
Quyển 3: Ba năm vô danh, bỗng nhiên nổi tiếng
Chương 327 + 328: Ngươi không thắng được ta
Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Dịch: gantz91
Biên: †Ares†
Nhóm dịch: Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
Theo tiếng quát khẽ của ma pháp công chúa, hỏa diễm đột nhiên bùng lên trên thí kiếm đài.
Cùng lúc đó, máu tươi từ khóe môi đỏ mọng mê người của nàng thấm ra, nổi bật trên làn da trắng như tuyết càng tăng vẻ xinh đẹp đến mức độ kinh tâm động phách, pháp trượng đang giơ cao theo tiếng quát mà gian nên vung mạnh xuống…
Trong nháy mắt, một cổ lực lượng khổng lồ theo pháp trượng tuôn ra.
Lửa!
Cột lửa!
Cột lửa chói lóa!
Cột lửa chói lóa như xé rách không gian bắn đi, từ trong pháp trượng điên cuồng mà hướng Tôn Phi lao tới.
Cột lửa chói lóa phát ra quang mang nóng rực.
Ai cũng không ngờ rằng Đệ Nhất Thần Nữ Cindy vốn tinh thông băng hệ ma pháp trong lần dự thi này lại thi triển đệ nhị chiêu là hỏa hệ ma pháp, hơn nữa còn là một hỏa hệ ma pháp có sức hủy diệt đáng sợ.
Hỏa diễm hừng hực mang khí thế hủy thiên diệt địa. Trên thí kiếm đài lúc này như bị liệt diễm thiêu đốt, ánh sáng vặn vẹo, thoáng xuất hiện một đạo sương mù mông lung nổi lên. Đó là do thủy hệ kết giới thủ hộ “Thủy mạc thiên hoa” bị cột lửa đáng sợ này thiêu đốt tạo ra.
Tôn Phi biến sắc.
Không nghĩ đến cái tiểu nha đầu này lại chơi được cả băng cả hỏa.
Nắm tay, thu kình, tụ lực, vung quyền...
Một loạt động tác này được thực hiện trong nháy mắt. Người ở bên ngoài chỉ thấy cánh tay phải của Tôn Phi để lại một đạo ảo ảnh mơ hồ. Đạo ảo ảnh kia giống như một đóa hoa sen bằng lưu ly chậm rãi hiện ra trong hư không.
Mà lúc đóa hoa sen này chân chính được phóng ra cũng là lúc Tôn Phi vung quyền.
Ầm!
Nắm đấm được bao bọc trong lưu ly sắc quang diễm cùng cột lửa đỏ rực hung hăng đụng vào nhau.
Lực lượng trong nháy mắt được triển khai. Hỏa lực của hỏa diễm cùng man lực thuần túy của Tôn Phi không ngừng va chạm với nhau, không phân được thắng bại. Nhưng hỏa diễm dần thắng thế, cánh tay phải của Tôn Phi dần bị hồng sắc bao quanh, hơn thế nữa cột lửa cũng chậm rãi lan tới, như muốn nuốt trọn Tôn Phi vào trong.
Ma pháp công chúa như trước vẫn tư thế khó nhọc giữ lấy pháp trượng pháp trượng, nơi đang không ngừng tuôn trào ra hỏa diễm.
Lúc này sắc mặt của nàng đã trở nên cực kỳ nhợt nhạt. Trên trán nàng ướt đẫm mồ hôi, máu tươi từ khóe miệng cũng chảy ra ngày càng nhiều, dọc theo cái cổ tuyệt đẹp mê người của nàng mà thấm cả tới ma pháp trường bào màu đen.
Mạnh mẽ phóng xuất ra lực lượng siêu việt hơn thực lực bản thân mình, lại còn niệm chú ngữ mà bản thân vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ, tuy có ma pháp trang bị thần bí trợ giúp nhưng cũng gây thương tổn cho bản thân không nhỏ. Thân thể ma pháp công chúa lúc này ngày càng yếu nhược.
Ầm!
Rốt cuộc sau đợt giằng co tới mười phút, Tôn Phi biến sắc, cánh tay phải chấn độvung quyền ng.
Từng luồng ánh sáng ngọc lưu ly như nước lan tỏa dần, sau đó chỉ thấy hỏa diễm đầy trời tiêu tán. Cột lửa như hỏa xà bảy tấc bị người chặt đứt, sau một hồi biến hóa, bắt đầu biến mất, chỉ để lại một luồng khói nhẹ.
Khinh bì giáp trên tay phải của Tôn Phi sau trận hỏa diễm của hóa thành tro tan.
Chước Chước Viêm Chi Hoa rốt cuộc cũng đã mang đến uy hiếp nhất định cho Tôn Phi. Công kích này do ma pháp công chúa đã liều mạng chịu bị tổn thương để thi triển lực lượng siêu việt bản thân, có lẽ cũng đạt được bát tinh sơ giai. Dưới tình huống bị động tiếp chiêu nên Tôn phi cũng không thể hoàn toàn hóa giải, nhưng Tôn Phi vẫn hoài nghi rằng ma pháp công chúa Cindy vẫn cất giấu một ít trang bị ma pháp cường đại trên người, thậm chí có thể là thần khí. Nếu không chỉ với thực lực lục tinh đỉnh, tuyệt đối nàng không thể phát ra công kích mạnh như vậy.
Xem ra mỗi người đều con bài thần bí chưa lật không ai biết.
Chỉ ngắn ngủi một lúc sau, dưới thí kiếm đài số 1 phát ra tiếng hoan hô vang dội.
Đây mới thật sự là trận chiến đỉnh cao.
Không hề hoa mỹ, là trực tiếp va chạm, đây chân chính là loại phong thái cao thủ, là chiến đấu chân chính.
Cho dù là người bình thường không biết vũ kỹ, cũng có thể cảm nhận từng đợt rung động mà hai đại cường giả lúc giao thủ truyền tới. Bọn hắn không thể phán đoán rốt cuộc băng tuyết, quyền diễm lưu ly cùng cột lửa kia rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào, nhưng là bản năng thần phục trời sinh của kẻ yếu đối với cường giả khiến cho bọn họ vẫn cảm nhận từng đợt uy áp xuyên qua kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa khiến linh hồn của mình run rẩy.
Mà các ma pháp sư cung đình chung quanh thí kiếm đài số 1 thì đang dùng toàn bộ ma lực truyền vào ma pháp trận đồ Thủy Mạc Thiên Hoa trên thí kiếm đài để giữ cho nó không sụp đổ. Dư ba lúc hai cường giả giao tranh tuyệt đối có thể phá hỏng nó, tạo thành thảm sát lớn nhất từ khi đế quốc khai quốc tới nay.
Mấy nghìn người xung quanh đều có thể bị dư ba khi Hương Ba Vương cùng ma pháp công chúa giao thủ tán ra đánh chết!
Trên hàng khách quý, mọi người đang xem cũng đồng loạt đứng lên, trong ánh mắt lóe lên thần sắc bất đồng, có kinh hỉ, có rung động, có khó tin cũng có vui sướng. Hương Ba Vương quật khởi, đối với các thế lực tại đế đô cũng vô cùng có ý nghĩa, cho nên dù các đại thếlực không thích Hương Ba Vương, lúc này cũng không thể không dùng đối đãi hữu hảo lôi kéo quan hệ.
Rất nhiều người lúc này lại đem tầm mắt chuyển hướng về phía Vận Khí Tiểu Vương Tử Shevchenko.
Vị này trước giờ vẫn duy trì sắc mặt trấn tĩnh, lúc này rốt cuộc cũng rung động, không cần nói cũng hiểu, thần sắc hậm hực, cuối cùng đặt mông ngồi xuống, một câu cũng không nói, cúi đầu, cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Trên thí kiếm đài
Thân thể ma pháp công chúa lơ lủng trên không trung, sắc mặt càng thêm tái nhợt nhưng mắt vẫn phát ra thần quang rạng rỡ, toát lên sự kiên định trước nay chưa từng có, khóe miệng đang rỉ máu nhếch lên. Trong nháy mắt này, Tôn Phi như thấy một loại ảo giác kỳ quái, tựa hồ cô gái mông lung trước mặt như một con thiêu thân bay tới.
- Còn một chiêu nữa…
Ma pháp công chúa lau nhanh máu ở khóe môi rồi từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một sợi tơ màu trắng, nhẹ nhàng đem mái tóc đen dài buộc thành bím tóc đuôi ngựa. Sau đó nàng cầm thật chặt pháp trượng, dùng giọng nói thanh thúy của mình, lại bắt đầu niệm một chú ngữ kỳ dị.
Theo tiếng niệm chú kia, ma pháp nguyên tố trên thí kiếm đài bắt đầu điên cuồng dao động. Khí tức kinh khủng bắt đầu lan tràn, bất luận kẻ nào cũng có thể cảm nhận được, ma pháp công chúa đang chuẩn bị một ma pháp đáng sợ có uy lực vượt xa hai chiêu trước đó.
Tôn Phi lắc đầu:
- Dừng tay đi, ngươi đã bị thương.
Đáp lại Tôn Phi vẫn là tiếng niệm chú kia. Ma pháp nguyên tố trong thiên địa, cả trong lẫn ngoài thí kiếm đài dần trở nên điên cuồng, tựa như phát ra âm thanh gào thét, như ảo như thực.
- Sử dụng cấm thuật như vậy ngươi sẽ mất mạng đó.
Tôn Phi cảm nhận được cô gái đối diện rất quật cường, nhíu mày khuyên nhủ.
Tiếng niệm chú vẫn không hề đình chỉ, trong đôi mắt của ma pháp công chúa lúc này càng ánh lên vẻ kiên định.
Ma pháp nguyên tố kinh khủng tập trung trong vòng tròn mười thước quanh nàng, tựa như sóng biển mênh mông. Từng đợt kình phong sắc bén rạch đất bằng theo bốn phương tám hướng tản ra. Người quanh thí kiếm tại tựa như lúa mạch trên ruộng bị gió thổi ngã rạp về phía sau. Tiếng kinh hô vang lên hết đợt này tới đợt khác.
- Dừng tay đi.
Tôn Phi nhẹ lắc đầu, đột nhiên thân hình dao động, một giây sau đã hiện ra trước mặt ma pháp công chúa. Ma lực mênh mông này vẫn chưa thể ngăn cản Tôn Phi. Chỉ một cái khoát tay, bàn tay đã bao trùm đỉnh đầu vị Đệ Nhất Thần Nữ đến từ Brandom quốc.
Một ma pháp sư nếu bị võ sĩ tiếp cận sẽ như thế nào, cả tiểu hài tử ven đường cũng biết.
Lúc này, chỉ cần bàn tay của Tôn Phi nhẹ đánh xuống thì đầu của vị ma pháp công chúa xinh đẹp quật cường kia sẽ nát tan.
Một mảng kinh hô xung quanh thí kiếm đài, khu nghỉ của Brandom quốc xa xa, vị quốc vương lớn tuổi cùng các hoàng tử của mình đồng loạt thất kinh, nhịn không được la to lên.
Nhưng tiếng niệm chú của ma pháp công chúa vẫn tiếp tục.
Ánh mắt nàng vẫn ánh lên vẻ quật cường như cũ, nhưng Tôn Phi rõ ràng thấy được trong ánh mắt đó hiện lên một tia như trút được gánh nặng, tựa hồ chỉ cần mình một chưởng đánh xuống, ngược lại là giúp nàng được giải thoát.
- Ngươi không thắng được ta, đầu hàng đi.
Tôn Phi vỗ nhẹ một chưởng, lực lượng vừa đủ đem ma pháp công chúa đánh hôn mê. Thân thể nàng mất đi ma lực chống đỡ, theo trong hư không nhẹ nhàng rơi xuống, Tôn Phi khẽ vươn tay, đem thân thể mềm mại của Đệ Nhất Thần Nữ ôm vào trong lòng.
Trận quyết đấu thứ ba, Hương Ba Vương thắng.
Chương 328: Hai phong thư
Trọng tài tuyên bố kết quả thắng bại của trận đấu xong, ma pháp sư cung đình chung quanh thí kiếm đài thở hổn hển, ngừng phóng ma lực vào ma pháp trận bên trong kết giới. Lúc kết giới được hạ xuống, vài đạo nhân ảnh nhảy vội lên thí kiếm đài.
Là lão quốc vương cùng ba vị hoàng tử của Brandom quốc.
- Đa tạ bệ hạ đã hạ thủ lưu tình.
Lão quốc vương Brandom quốc thân hình gầy yếu, tóc bạc, con mắt màu xanh đậm toát ra thần thái sáng lạn hướng Tôn Phi khom người chào. Một vị hoàng tử vẻ mặt anh tuấn, tóc xoăn dài, có vẻ nhỏ tuổi nhất, đại khái là đệ đệ của ma pháp công chúa, thần sắc khẩn trương tiếp nhận Cindy đã hôn mê từ trong lòng của Tôn Phi.
Tuy đã đánh bại ma pháp công chúa nhưng người Brandom quốc đối với Tôn Phi vẫn vô cùng khách khí.
Bởi vì ai nấy đều thấy được vừa rồi ma pháp công chúa đã không tiếc thương tổn bản thân để niệm ra chú ngữ cấm thuật cấp cao. Nếu không phải Hương Ba Vương lấy thực lực mạnh mẽ ngăn Cindy niệm chú thì chỉ sợ lúc này Cindy đã không chỉ hôn mê đơn giản như vậy. Ma pháp cắn trả rất có thể khiến cho vị nữ thần tuyệt diễm này trở thành phế nhân.
Bên trong tiếng nghị luận sôi nổi của đám người chung quanh, đoàn người Brandom quốc vội vả di chuyển Cindy đang hôn mê rời đi.
- Hương Ba Vương! Hương Ba Vương! ! Hương Ba Vương! ! !
Không biết là ai bắt đầu, dần dần vài vạn người chung quanh thí kiếm đài số 1 đã hô to tên Tôn Phi lên. Đây là một trận đấu đỉnh cao mà mọi người mong đợi, có lẽ nhiều người trong bọn họ cả đời đều chưa từng nhìn qua cường giả quyết đấu.
Hơn nữa, trong trận đấu này thì Hương Ba Vương đã bày ra phong thái vương giả chân chính.
So sánh với trận trước đó giữa Nhất Kiếm với Ngân Giáp cuồng sĩ thì Tôn Phi tại thời khắc nguy cấp đã cứu ma pháp công chúa, hiển nhiên càng đạt được nhân tâm, ngay cả những người ngưỡng mộ ma pháp công chúa Cindy cũng hô vang tên Tôn Phi, thậm chí một ít người còn âm thầm suy nghĩ:
- Có lẽ chỉ có tuyệt thế vương giả như Hương Ba Vương mới xứng đôi cùng ma pháp công chúa thiên chi kiêu nữ!
Mà theo trận vừa rồi kết thúc, tứ cường rốt cuộc cũng đã xuất hiện. Hương Ba Thành có Hương Ba Vương cùng Cung Chi Thần Nữ Elena vào tứ cường, chiếm nửa số ghế. Nhất Kiếm thắng trận cũng hợp tình hợp lý. Chỉ có Vận Khí Tiểu Vương Tử Shevchenko là bị đánh giá thấp nhất, cơ hồ tất cả mọi người đều cho hắn sẽ là người sẽ bị đào thải khỏi tứ cường nhanh nhất.
Bởi vì mặc kệ vận khí của Shevchenko có tốt thế nào thì vòng kế tiếp cũng không có thăm trống để rút nữa.
Trước thực lực tuyệt đối thì vận khí cũng chẳng là gì.
...
Bốn cuộc tranh tài chấm dứt thì cũng đã đến buổi chiều.
Lúc Tôn Phi cùng đám cao thủ của Hương Ba Thành về đến đại doanh thì thị nữ Thu Hương đến thưa bẩm rằng buổi trưa trưởng công chúa có phái người đến mời Vương Phi Angela điện hạ cùng đi đế đô, theo sau nàng có Xuân Mỵ, Hạ Thanh cùng Đông Thụy bồi tiếp.
Tôn Phi khẽ nhíu mày, gật đầu tỏ vẻ mình biết rồi.
Thu Hương là một trong những cô gái mà Huyết Đao dong binh đoàn từng đưa tặng, sau còn có thêm mấy người Tôn Phi cứu thoát khỏi tra hình của kỵ sĩ điện, các nàng vô pháp tìm được người nhà mình, dứt khoát gia nhập Hương Ba Thành. Angela thương cảm với mấy cô gái đáng thương này nên toàn bộ lưu lại làm thị nữ bên người. Tôn Phi nhất thời hứng thú nghịch ngợm, đem tên bốn người đổi thành Xuân Mỵ, Hạ Thanh, Thu Hương cùng Đông Thụy. (Đại ý là mùa xuân tươi đẹp, mùa hè trong veo, mùa thu ăn ngon và mùa đông may mắn; 4 mùa lúc nào cũng tốt lành)
Nhưng chẳng ai hiểu được trò đùa của bệ hạ, chỉ cảm thấy bốn cái tên này có vẻ kì quái, nhưng dù sao cũng là quốc vương bệ hạ ban tên cho nên đối với một thị nữ nho nhỏ chính là quanh vinh to lớn, hơn nữa gọi cũng dễ nghe nên rất nhanh đã chấp nhận.
Trong lòng Tôn Phi đang suy nghĩ nguyên nhân khiến trưởng công chúa lại mời Angela, bước chân chậm rãi đi vào quốc vương đại trướng, chợt lại sững sờ.
Chỉ thấy một thân ảnh mỹ nữ mềm mại nằm trên vương tọa dưới ánh sáng mờ ảo. Mái tóc dài màu bạc như thác nước, bờ môi đỏ mọng, đang đem từng trái nho lớn đút vào miệng, thần thái vô cùng nhàn nhã, cái váy trắng che không hết được làn da trắng như tuyết của nàng. Hình ảnh cực kỳ mê người, khiến bất kỳ nam nhân nào cũng đều thú huyết sôi trào.
- A, bệ hạ, ngài đã trở lại... Ta... Ta...
Chứng kiến Tôn Phi đi vào, cô gái này hoảng hồn, nhảy dựng lên khỏi tấm thảm được chế từ da ma thú lục cấp Phi Vân Báo, “ầm” một tiếng đầu đụng vào bàn đá, nhất thời khiến trán u lên một cục, nước mắt chảy ra lưng tròng, run rẩy nhìn Tôn Phi, sau đó cúi đầu ba chân bốn cẳng vội tìm giày của mình, dáng vẻ cực kỷ chật vật.
- Hết ăn lại nằm, cô rốt cuộc có phải xuất thân công chúa?
Tôn Phi nhìn vừa buồn cười vừa tức giận, trừng mắt mắng.
- A... Ta, ta tiến vào dâng nước quả... Là Angela điện hạ... Trước khi rời đi đã phân phó ta.
Cô gái này khẩn trương run rẩy nói, một tay ôm trán của mình, không dám nhìn Tôn Phi.
- Còn không đi ra.
Tôn Phi cố ý gằn giọng quát một tiếng, nữ hài tử hoảng hốt chạy, lại không cẩn thận dẫm phải tà váy của mình, té lộn mèo một cái, vội nhấc tà váy đứng lên như là con thỏ trốn chạy trốn ra ngoài.
Tôn Phi cười khổ lắc đầu.
Nữ tử này chính là người mà cái đêm nhiễm huyết ngày ấy được Lampard cứu ra từ tổng bộ Huyết Đao dong binh đoàn, nguyên bản không biết ngôn ngữ đế quốc Zenit, nhưng hệ thống ngôn ngữ đại lục này không khác nhiều, hơn nữa cô bé này lại cực kỳ thông minh. Sau khi ở lại đại doanh Hương Ba chậm rãi cùng mọi người trao đổi, tự xưng là một công chúa cao quý của đế quốc cấp 4 bị mắc nạn, tên là Victoria. Sau một tràng chuyện xưa, tóm lại chính là một công chúa tạm thời không thể quay về hoàng cung của mình, xin Tôn Phi có thể tạm thời che chở cho mình.
Tôn Phi cũng loáng thoáng cảm thấy được thân phận cô gái này bất phàm, khí chất xuất trần, dung mạo cũng là cực đẹp, mái tóc dài màu bạc, màu tóc này cực kỳ hiếm thấy, không giống là người đế quốc Zenit, thân thể mong manh hơi yếu nhược có vẻ được nuông chiều. Trong lời nói của cô bé xuất hiện một ít tin tức mà mọi người không biết, Tôn Phi chỉ đành một mặt sai người điều tra, một mặt lưu nàng lại trong đại doanh.
Ai biết chỉ qua một thời gian, sau khi cùng mọi người quen biết thì bệnh cũ của Victoria liền lộ rõ, hết ăn lại nằm, thích hưởng thụ, lại mê vàng bạc châu báu, giỏi khoa tay múa chân, hơn nữa lại cực kỳ nhiều chuyện. Chuyện gì tới tai nàng liền bị dặm mắm thêm muối rồi nhanh chóng truyền nhanh khắp doanh địa, tới cả hai mươi dặm doanh khu.
Tôn Phi nhẫn nhịn nhiều lần, cuối cùng đem vị công chúa mắc nạn này cho làm thị nữ, đi theo Xuân Hạ Đông bốn thị tì cùng nhau hầu hạ sinh hoạt hàng ngày của quốc vương và vương phi. Victoria cũng đã vài lần bị răn đe và trách mắng đàng hoàng nhưng thói quen hết ăn lại nằm tật xấu hưởng thụ khó bỏ, vừa rồi nhìn thấy trong lều quốc vương không có ai, liền hưng phấn nằm trên tấm da ma thú lục cấp Phi Vân Báo quý giá, đóng vai công chúa, không nghĩ bị Tôn Phi đến bắt tại trận.
Nhìn bộ dáng hoảng hốt chật vật của Victoria, Tôn Phi chỉ lắc đầu, nữ nhân này tuyệt đối là bình hoa di động.
Bất quá có thể nhìn thấy, trừ bỏ bệnh lười, cô bé này cũng không có gì xấu, hơn nữa cũng cực kỳ biết chừng mực, cho nên Tôn Phi mới cho phép cô bé này tiếp tục lưu lại nơi này.
Lần này cũng không ngoại lệ, Tôn Phi đại khái kiểm tra, Victoria cũng không có rình mò gì cơ mật hay vật quý giá trong doanh trại Hương Ba, chỉ là “hưởng thụ” một chút tấm thảm mềm mại bằng da Phi Vân Báo, thuận tiện ăn vụng mấy trái nho.
Tôn Phi tùy ý ngồi ở trên vương tọa, nâng cằm lên, rất nhanh lại nghĩ tới việc ám sát thần sư Baresi lúc sáng, phỏng chừng lúc này Giáo Đình đã có phản ứng, dù sao tử linh ma pháp sư xuất hiện chính là chuyện tình rung động, cho dù là đối phương không biết mình là thích khách chân chính, nhưng bị hoài nghi tuyệt đối là có thể, hơn nữa, chỉ sợ sau này thì nhất cử nhất động của mình cũng bị báo cho người của Giáo Đình.
Đang trong loạn tưởng, đột nhiên thiếp thân thị vệ Torres từ bên ngoài lớn tiếng bẩm báo, mang vào một người mặc quan phục từ sở trị an đế đô, cung kính đưa đến một phong thư. Tôn Phi vừa nhìn, mặt trên có khắc một hoa văn hoa hồng đỏ như máu, rõ ràng là dấu hiệu của ma nữ Paris lẳng lơ.
Đuổi binh lính đi, Tôn Phi mở phong thư ra đọc rồi như có suy nghĩ gì.
Nguyên lai Paris nói cho Tôn Phi, từ mười giờ sáng hôm nay, trong doanh khu đột nhiên xuất hiện nhiều thần bí nhân, sau khi sở trị an đế đô điều tra thì phát hiện những người này đều là điều tra Tôn Phi. Paris nhận được tin nhưng không quá để ý, chuẩn bị hỏi một chút rốt cuộc là thế lực phương nào, bởi vì sau khi Tôn Phi quật khởi thì thế lực điều tra thực lực Tôn Phi không ít, không ngờ trong lúc vô ý lại phát hiện đám người kia là người của Giáo Đình khiến Paris cả kinh, không dám kinh động, liền âm thầm phái người báo Tôn Phi một tiếng.
Tôn Phi xem hết thư, trong không khí lượn lờ một mùi thơm bay ra, rõ ràng tờ giấy mang theo ý nhị, cùng mùi thơm cơ thể Paris tương tự. Tôn Phi nghĩ nghĩ trong lòng vài sự tình, tất cả đều theo như trong dự đoán của hắn, tay khẽ chấn động, đem phong thư biến thành tro phiêu tán trong không khí.
Đúng lúc trong lòng Tôn Phi vừa động, trước mắt mở ra một truyền tống môn màu lam, từ giữa một người cao lớn xuất hiện, đưa cho Tôn Phi một trang giấy, sau đó trở vào truyền tống môn biến mất không thấy gì nữa.
Tôn Phi đọc nội dung trên trang giấy, cùng sự tình trong thư của Paris không sai khác lắm, trong lòng hơi động.
Luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch mời vào ĐÂY !!!
Last edited by †Ares†; 21-11-2014 at 07:44 PM.
|