Lần động đất 5.8 độ riche ở ngoại ô Vân Nam là do Đại Hiệp ta té xuống chấn động đó. Té xuống đau thấu trời, muốn nát cả... Ta ngồi bẹp xuống vũng đất tên là vũng Đau Đớn và khóc nhè. Ông Bụt hôm trước lại hiện ra :
-Tại sao con khóc ?
Đại Hiệp ta tức quá, túm ngay ông Bụt nhấc bổng lên khỏi mặt đất:
-Lão Bụt xấu xa kia, lão xúi bẫy làm ta bị ả đá suýt chết còn dám đến đây à ?
Lão quơ tay quơ chân choi choi lên :
-Thằng Đại Hiệp vô ơn kia ! Ngươi nhờ ta việc gì hả ?
- Lão bảo ả Chồn đó có thể cứu bằng hữu ta. Phải không ?
-Phải. Thì ta cũng định đến nói vậy đó !
-Nói gì ?
-Thì nhờ Ngọc Viên công chúa đá ngươi xuống đây tạo nên địa chấn làm vỡ ổ khoá nhà tù nên các bạn ngươi thoát cả rồi !
Đại Hiệp ta sáng mắt :
À à, thì ra ông biết ả sẽ đá tôi ...
Ông bụt xua tay la thất thanh :
-Không có không có…
Ổng ‘Bụp’ một tiếng biến mất. Ta thở dài:
-Hoá ra là ông Bụp !
Thế là cả nhóm gặp lại nhau trong toà biệt thự Ngàn Sao tiêu chuẩn của thế giới (Biệt Thự Đồng Không Mông Quạnh). Tiền còn lại chỉ hơn 18xu một chút. Bây giờ anh Nghèo được thăng chức làm cổ đông của Công ty Vô Trách Nhiệm Tập Đoàn Biệt thự Ngàn Sao. Hơn 18xu tức là 200đồng 18xu. Đỡ hơn là không còn gì !!
Nhóm lãng tử liền triển khai kế hoạch Bạch Hải Đường. Cả bọn mang vũ khí hạng…con nhà nghèo, ra phố cải trang làm Nhóm Lãng Tử Xin Đểu …Nhân Dân.
Vừa ra gặp ngay một vị công tử đẹp trai. Thằng Nhanh Nhẹn liền “hốt” nó vô bụi rậm. Thằng Thiện Tay liền móc túi nó ra. Tưởng bở, không dè gặp toàn …giấy xúc. Thằng Lanh Lợi liền quát:
-Tiền mày đâu?
Hắn thơ ngây:
-Em chưa móc túi ai …mở hàng cả.
Té ra bầu bí gặp nhau. Kế hoạch vẫn tiếp tục. Lần này thằng Phốp Pháp vác anh em ném lên một toà biệt thự bảy tầng. Thằng Tài Cán-em thằng Tài Ba, liền tìm ra ả chủ nhà. Ả vừa trẻ, vừa đẹp chắc chưa biết…giang hồ là gì đâu. Thằng Gào Thét liền quát to:
-Tiền mày ở đâu?
Ả xinh đẹp không ngờ long mắt lên to hơn …đèn pha ôtô, quát trả:
-Hắn lấy rồi còn sai chúng bây đến vơ vét sao. Bà liều mạng với chúng bây!
Ả liền xông bừa đến. Ai đó đã từng nói rằng “trên đời đáng sợ nhất là nữ nhân, còn đáng sợ hơn một nữ nhân là một nữ nhân đang nổi khùng”. Vì vậy nhóm Lãng Tử Xin Đểu sợ…co vòi, vắt chân lên cổ chạy…ra khói!!
Tiền không, bụng rỗng. Nhóm Lãng Tử ngồi bẹp xuống mảnh vườn tên là Mảnh Vườn Cá Sấu mà nhỏ đôi dòng lệ …thảm. Lại một ông Bụt khác hiện ra, ông này béo phệ, mặt toàn mỡ là mỡ, mắt ti hí hỏi:
-Tại sao các con khóc?
Thằng Láu Lỉnh liền thưa:
-Chúng con muốn lên Trời ạk!
-Lên làm gì?
Thằng Hùng Hổ sấn lên:
-Bọn ta muốn lên làm gì mặc kệ bọn ta chứ!
-Vậy ta không giúp!
Thằng Hùng Hổ liền rút dao kê vào cổ lão:
-Giúp không?
-Không giúp!
Thằng Nhẹ Nhàng liền đẩy nhẹ thằng Hùng Hổ lọt xuống mương, cầm con dao vỗ nhẹ lên cái bụng phệ của lão:
-Có giúp không vậy?
Ông Bụt sợ quá,ôm hai tay che của quý của mình lại, kêu lên:
-Không…dám chậm trễ!
Thế là lên tới cổng Trời, lúc này ông gác cổng tên là Kệ Cha Tao, ổng quát:
-Bọn nào đấy? Hút ma tuý phải không?
Thằng Nhát Gan kêu lên:
-Nguy tai, ổng tưởng bọn mình phê, bay lên tới đây
Thằng Tức Tối quát lại:
-Rồi bây giờ ông muốn gì?
-Mày biết tao tên gì không?
Cả bọn lãng tử đồng thanh:
-Kệ Cha Tao!
-Ừ, kệ cha tao, hỏi chi vậy!
Thằng Nhanh Nhẹn liền nói:
-Vậy chúng ta đi thôi.
Ông ta quát:
-Không được đi!
-Sao không được ?
Ông ta lại hỏi:
-Biết ta tên gì không?
-Kệ Cha Tao.
-Ừ, kệ cha tao, hỏi chi vậy
Cả nhóm Lãng Tử tức giận vô cùng , chưa kịp tràn lên đánh ông ta thì 2cái lưới cá, một trên, một dưới đã trùm phủ cả phe. ( Sau này ta mới biết đó là Thiên La Địa Võng =))
Thế là cả bọn bị giam vào Thiên Lao. Đói quá, cả bọn khóc rống lên. Chợt một ông hiện ra:
-Tại sao các con khóc?
Thằng Ngu Ngốc hỏi ngay:
-Ông là ai?
-Bụt, Bụt đây!
-Trên Trời cũng có Bụt sao?
-Có người ở thì có ta ở, đâu có gì là lạ!
Thằng Từ Tốn thưa:
-Tụi con muốn ra khỏi đây!
Ông Bụt xoè hai tay thật tròn:
-Thủ tục, làm lệ phí, 30 tiền vàng bạc đại.
-Ủa, có ăn tiền nữa sao?
-Không tiền uống gió tây mà sống à ?!
Nhỏ Huyền Cơ là em gái thằng Ngu Ngốc mới rót vô:
-Anh Bụt đẹp trai ơi…
Thằng Ngu Ngốc đệm vô một câu:
-Lão già xấu như ma lè
Huyền Cơ lại nói:
-Giúp em đi mà!
Ông Bụt nghiêm mặt:
-Không được!
Thằng Ngu Ngốc nói ngay:
-Biết ngay mà!
Huyền Cơ lại nói:
-Giúp đi, em cho hôn một cái!
Cả bọn lãng tử giật nảy mình.
Ông Bụt nghiêm mặt:
-Tốt lắm!
Cả bọn lãng tử lại giật nảy mình lần nữa. Thằng Từ Tốn trầm ngâm:
-Hoá ra sự tích Dâm Bụt là có thật
Ông Bụt mừng rỡ:
-Ừ ừ. Đó là kể về ta đó.
-Nhưng ông Bụt kia chết rồi.
Ông Bụt phân bua:
-Quả là chết rồi. Nhưng ta lại tu tiếp 1000năm là thành chứ gì. Lúc nãy ta tu chưa đủ 1000năm, nhưng thấy em Huyền Cơ đẹp quá nên ráng tu đại cho nhanh.
Hết chương 3.