o Đại Hiệp ta tò mò muốn xem mấy vị thần tiên bị cúm gà thì ra sao nên quyết định đi Vân Nam.
o Đang đi chợt thấy có điều khác lạ, một tên hiệp khách thấy ta bỗng dưng chạy đi. Ta liền đuổi theo. Vóc dáng quen quá: Liu Yi Fei.
o Thì ra là ả cải trang, đuổi theo gần 100m thì ả đứng lại , quay lại nhìn ta bật khóc. Hoá ra phía trước để bảng “Khu vực cúm gà- Cấm vào !”, và có một ông thiên tiên nằm sấp, hai tay hai chân vặn ra sau y như gà đem cúng, thất khiếu đổ máu ướt cả y phục.
o Con Liu Yi Fei vào nhà vệ sinh để ói…Ta chờ hoài không thấy ra. Thằng Nhanh Nhẹn chạy tới, đưa cho ta cái Iphone 3GS:
o –Anh đang được bình luận trên tivi đó !
o Bật lên thì thấy thằng Láu Cá đang bình luận cho chương trình “Nhân vật và sự kiện” với chủ đề:
o “Kim Diện Đại Hiệp hay Thiên Hạ Đệ Nhất Đại Ngu Nhân”. Mỉa mai thật !
o Nó đang bình luận tại sao con Liu Yi Fei thoát khỏi tay ta mấy lần. Nó còn nói:
o –Rõ ràng một giờ trước là một shop quà lưu niệm, khi hắn tới lại biến thành cái W.C , mà cái W.C lại đề biển “W.C cho cả nam và nữ”, hắn lơ tơ mơ ngu ngơ làm sao lại để cho Thần Tiên Tỷ Tỷ vào đó.
o Đại Hiệp ta nhìn kĩ lại thì thấy cái W.C xây ven đường lại đưa ra chứ không thụt vào, tường thì tô vôi đẹp lắm, lát gạch men cao cấp Prime và có 3 cái máy lạnh nữa. Đại Hiệp ta nhìn vào trong thì có cái cửa sau thông ra tận bến Tàu hoả điện từ. Ta hỏi thằng Nhanh Nhẹn:
o –Quà lưu niệm cho cả nam và nữ?
o –Dạ.
o -Ả Liu mua gì?
o –Mua một thanh Tuyệt Tình Đao.
o Đại Hiệp choáng váng:
o –Shop quà lưu niệm mà có bán đao kiếm ư?
o –Lạ lắm sao? Có gì lạ đâu ! Chỉ mấy người chia tay nhau mới cần quà lưu niệm. Chứ gặp nhau hằng ngày thì mua làm chi.
o –Vậy bán đao để giết người ư?
o –Đao trong Shop thì không phải đao giết người. Đao ngoài shop phải xem vào tay ai? Kim Liên hay Thu Liên. Ngày xưa thì cắt tóc làm kỉ niệm. nay thì xưa rồi !
–Thì cắt tóc chứ chẳng lẽ xé áo nhau lưu niệm @@
Thằng Nhanh Nhẹn nổi quạu:
–Đại Ka đầu óc toàn sâu bọ. Thời nay thì chỉ cắt chút thịt da nhau mà lưu niệm.
Đại Hiệp tái mặt, không biết ả Fei bị lóc miếng thịt rùi có phẩu thuật thẩm mỹ mà lành lặn không. Nếu mai mốt Đại Hiệp chia tay ả về Việt Nam, ả sẽ lóc thịt ta ở chỗ nào
Nghe hắn nói tiếp:
–Làm như vậy nam thì Ngũ Long công chúa sẽ lánh xa, nữ thì không bị thằng Bố, Hà Bá bén mảng.
Đại Hiệp ta nghe hay hay, hỏi:
–Còn lợi ích gì nữa không?
–Còn một lợi ích nữa. Đó là có thể bỏ đi mối tương tư tưởng nhớ người cũ. Xem quà lưu niệm mà rằng: Thối lắm chứ tốt đẹp gì mà nhung nhớ.
Chợt nghe thằng Láu Cá trong Iphone reo lên:
–Ngu kinh ! Rõ ràng cô ta đi hướng Bắc, nó lại đi về Tây Nam.
Đại Hiệp ta nổi giận nhưng cố nhịn. Qua mấy vòng rẽ thì Đại Hiệp ta nắm cổ được ả Liu, cái cổ trắng ngần không tỳ vết lại mềm mại cứ muốn nắm hoài. Đáng tiếc ở đời có câu “Của ngon không bền”. Chợt một đống bùn đổ ụp xuống. Khi hai đứa lóp ngóp đứng lên, vuốt mặt xong thì đã thấy mấy trăm ông thiên binh cưỡi bùn bao vây.
Ta chợt nhớ lại sư phụ có dạy rằng: “Trên Trời có 4vị thần tướng đáng sợ nhất. Đó là Vô Danh, Vô Tâm, Bất Phục và Bất Hoại. Trong đó lão Bất Hoại có bảo bối Hoá Bùn vô cùng lợi hại”. Hoá ra đây là bọn lão Bất Hoại, nhánh hướng Bắc. Ta nhìn quanh quất không thấy lão đâu cả liền quát:
–Cái tên chủ sử co đầu rụt cổ đâu rồi. Hoá thành đống bùn rồi hở?
Chợt nghe tiếng trả lời từ đống bùn dưới chân:
-Ừ, ngươi dẫm lên mình ta làm sao ta đứng dậy !
Đại Hiệp ta và ả Fei hốt hoảng nhảy sang một bên. Bây giờ ta mới phát hiện Ả Fei cũng dính đầy bùn, quả thật con người ta dù xinh đẹp đến mấy mà mình mẩy mặt mày toàn bùn thì cũng không đẹp hơn ai nữa…
Ả Fei bác ngay:
–Ta đẹp hơn đống bùn đó !
Lúc này lão Bất Hoại đang đùn bùn lên hiện thành người. Không ngờ lão cao chưa đầy 1m lại ú nu ú núc, mặt chùm bụp. Đại Hiệp ta gật gù:
–Em nói đúng ! Cho dù xấu cũng là chân dài, lão này…
Ả Fei giận dữ:
–Nhãi con, ta hơn mi 4tuổi sao lại gọi ta bằng em !
–Tại vì phụ nữ luôn nhỏ hơn đàn ông, cùng cấp thì luôn là em.
Ả Fei đỏ mặt nguýt « xắk » một cái :
–Phụ nữ sanh ra đàn ông con trai chứ có ông nào đẻ ra bà bao giờ !
Ông Bất Hoại liền chọt ta một cái xen vào :
–Thằng Đại Hiệp cống rãnh kia ! Ý ngươi phê phán ta lùn chứ gì !
–Hì hì, lão lùn hay quá ! Thông minh thật !
Tưởng lão sẽ điên lên, ai dè lão cười hì hì :
–Đúng là tên gà đồng, không hiểu gì nghệ thuật. Ta là người mẫu chuẩn nhất của thế giới người lùn đó. Ở Thiên đình, ai nhắc đến siêu mẫu họ Bành là biết ta liền.
Lão vừa nói vừa õng ẹo như mấy Siêu Mẫu Quốc Tế, Đại Hiệp muốn ói quá chừng ! Ả Fei ho mấy tiếng cố nhịn lại kéo ta đi :
–Đi nhanh lên, ta nôn ở đây còn gì hình ảnh Thần Tiên Tỷ Tỷ...
Lão Bất Hoại ngăn lại :
–Những tên trọng phạm bị đào tẩu à !
Chợt nghe tiếng ôtô 7-8 chiếc chạy tới. Hoá ra là một bọn quay phim của Đài Truyền hình. Đến gần Đại Hiệp ta mới phát hiện toàn là anh em huynh đệ Crytal Stage- Nhóm Lãng Tử Xin Đểu Ngôi Sao. Đại Hiệp ta vô cùng tức giận, đang lúc bên bờ vực chiến tranh thế này mà mấy đứa gọi là « sinh tử chi giao » lại dửng dưng thế được. Đại Hiệp ta thấy lão Bất Hoại cứ chàng ràng, quát lên :
–Thằng lùn tránh ra, ta phạm tội gì ?
Ả Fei cũng vênh mặt lên (y chang con mèo) :
–Đúng thế ! Ta phạm tội gì ?
Lão lùn cười hề hề :
–Đại Hiệp ngươi quấy rối triều Thiên, còn ngươi là nguyên nhân của những việc đó.
Đại Hiệp chỉ ngay bọn thằng Láu Cá đang quay phim :
–Chúng đó ! sao không bắt đi !
Lão Bất Hoại lại cười hahả :
–Ngươi là tên nhà quê. Họ nay là Nhân viên cho Đài truyền hình nhà nước, động vào dây mơ rễ má rắc rối lắm.
Đại Hiệp kéo con Liu Yi Fei :
–Cô em đánh nhau giỏi không?
Ả Fei nhăn mặt:
–Không có cần cẩu kéo dây.
Đại Hiệp rầu rầu:
–Người ta có câu: “200đánh 1, không nhột cũng khè”. Một mình chú anh chịu đời sao thấu !
Ả Fei ngây ngô:
–Chú anh là ai?
Đại Hiệp cáu bẩn:
– C** ***, đã có cô em thì phải có chú anh chứ !
Đại Hiệp cãi chày cãi cối thế thôi chứ sai sót vì không rành cách xưng hô của người Trung Quốc. Hết cách, Đại Hiệp tức quá quay sang xỉa xói bọn ông Bất Hoại:
–Đồ mặt dày vô liêm sỉ chúng mi, sao dám ép ta quá thế. Lấy 200 đánh 1 à, chơi ch* vừa thôi, các người là tướng nhà Trời, ăn lương nhà Trời, hưởng bổng lộc nhà Trời sao lại xài luật rừng, luật sông hồ ở đây. Thứ gì mà không biết nhục…
Không ngờ mắng lão Bất Hoại lùn, lão không tức giận mà mắng thế lão đỏ gay mặt hét:
–Thối lắm, thối lắm, không ngửi được. Ngươi ra đây ta với ngươi quyết một trận sóng gió, cần gì thằng chó nào giúp đỡ. Ai giúp đỡ bên nào là đồ rùa đen, rùa rút cổ, là…
Chưa nói xong chợt nghe tiếng loa vọng lại:
–Sòng Bạc lưu động uy tín nhất trần gian. Trận quyết đấu giữa Kim Diện Đại Hiệp và Bất Hoại Đại Tiên. Nhà cái đặt ba ăn một Kim Diện Đại Hiệp thắng, mại dzô, mại dzô…
Mọi người nhìn lại thấy cách không xa đã mở ra một gian Casino vô cùng hoành tráng, có cả thức ăn, đồ uống, khăn lạnh. Cả bọn quay phim đã vào đó hết rồi. Lời vừa rao xong thì cả bọn Thiên Binh chạy ù vào, chí choé:
–Đặt 12triệu nhân dân tệ cho Bất Hoại Lão Gia!
–Đặt 10triệu Đài tệ cho Bất Hoại Lão gia!
–Đặt…
–Đặt…
Toàn đặt cho Bất Hoại Đại Tiên thắng, ta nghe cũng muốn đặt , tức mít đặt. Ta tò mò vào xem nhà cái là thằng nào, trong khi lão Bất Hoại cứ dương dương tự đắc. Hoá ra là hai thằng trong Nhóm Lãng Tử, thằng Ranh Ma và thằng Tiểu Xảo. Chợt nghe một giọng ồm ồm:
–Lão phu đặt 100vạn lạng hoàng kim, hai bên hoà. 100 ăn 1.
Cả bọn Thiên binh đang ăn cơm uống nước té lăn xuống bàn hết. Trống trải, Đại Hiệp ta mới thấy chẳng ai xa lạ. Chính là Càn Khôn Minh Vương trong Thập Điện Diêm Vương. Đại Hiệp hỏi ngay:
–Sao biết hoà?
–Vì trong sách số không có tện hai ngươi !
Tất cả đều nhao nhao lên. Ông Bất Hoại liền kéo ông Minh Vương ra nói nhỏ. Đại Hiệp ta biết ngay lão này định đút hối lộ, liền vận thần công “Thiên hạ đệ nhất lắng nghe đại pháp”. Nghe ông Minh Vương gắt lên:
–Ta là Minh Vương, không làm việc ám muội. Ngươi tìm Hắc Ám Vương mà đưa !
Hix, vậy là không nghe được đoạn đầu rồi, chắc tại kẹt mạng hay đường truyền chậm. Chợt nhà cái nói:
–Nếu hoà thì nhà cái lấy thuế cược 10%.
Mấy ông thiên binh cười rộ :
–Hay lắm, được !
Thế rồi bọn họ chộp hết ngân lượng vừa đặt ra chạy mất dạng. Quay lại thì lão Bất Hoại đi luôn rồi. Ta kêu lên:
–Lão đâu rồi?
–Đi rồi ! - Ả Fei đáp.
–Còn chưa đánh nhau mà?
–Biết trước kết quả còn đánh làm gì?
Hết chương 6.