"Hô!"
Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, có thể dễ dàng chém giết Địa Tê Long như thế, chủ yếu vẫn là công của Tiểu mao cầu, lĩnh vực của nó tuy có khuyết điểm nhỏ nhặt, nhưng đến cùng vẫn kiềm chế đại bộ phận tinh lực của Địa Tê Long, nếu không hắn không có khả năng nhẹ nhàng như vậy.
Năm đó đối mặt với Thiên Thi môn Cổ Lão Ma chật vật còn rõ mồn một trước mắt, tuy cùng khi đó so sánh, thực lực của hắn có tiến bộ, thần thông bảo vật cũng tăng lên rất nhiều, nhưng mà chống lại phân thần cấp bậc quái vật, như cũ là nửa phần nắm chắc cũng không có, cho dù có Ngân Sí Thi Vương tương trợ, thủ thắng cũng là muôn vàn khó khăn.
Mà thực lực Địa Tê Long không phải chuyện đùa, so với ma thú cùng cấp thì mạnh hơn nhiều. Đáng tiếc Tiểu Mao Cầu tuy không thể hoàn toàn áp chế nó, nhưng cuối cùng vẫn là thiên địch của nó. Một đối một, Địa Tê Long cho dù đánh không lại, nhưng cũng chưa chắc rơi xuống hạ phong, chí ít bảo mệnh thì không chút vấn đề.
Nhưng nếu thêm vào Lâm Hiên và Ngân Sí Thi Vương, thì tình hình khác biệt hơn nhiều. Huống chi Địa Tê Long vừa mới độ kiếp thành công, đến cảnh giới còn chưa kịp củng cố, pháp lực và thể lực, thua xa trạng thái đỉnh phong. Quá nhiều nhân tố tập hợp lại, gặp phải kết cục bi thảm như vậy cũng không có gì kỳ lạ.
Sắc mặt Lâm Hiên lóe qua một tỉa hoan hỉ, vật mà nhiều người tranh giành, bản thân lại trở thành kẻ thắng lợi cuối cùng. Bất quá Lâm Hiên cũng không muốn ở chỗ này lưu lại quá lâu, tục ngữ nói. "Đêm dài lắm mộng...."
Lại nói với về tinh hồn của Địa Tê Long, việc đã tới bước này, muốn tháo chạy nào phải là chuyện dễ dàng. Không cần nhắc tới Lâm Hiên, Tiểu Mao Cầu tuyệt không để nó có thể chạy ra khỏi lĩnh vực của mình.
"Meow ô Meow ô" Tiểu mao cầu móng vuốt một hồi vung vẩy, ma tinh vừa mới tiếp cận biên giới lĩnh vực, giống như đụng vào tường đồng, bị bắn ngược trở về. Sau đó tiểu mao cầu hướng phía trước điểm một cái, động tác rất nhỏ, ma tinh lại phảng phất bị hấp lực dẫn dắt, đường cũ bay trở về. Đối phương quá sợ hãi, hắc mang dâng lên, một đám Ma Hồn từ bên trong bay ra, trên mặt tràn đầy sợ hãi, vội vàng hấp tấp muốn đào thoát. Đáng tiếc không chỗ hữu dụng, Tiểu mao cầu là một kẻ tham ăn, làm sao có thể để mỹ vị trước mắt chạy đi đâu?
Lâm Hiên lắc đầu, tuy hồn phách Địa Tê Long đối với hắn rất hữu dụng, nhưng mà diệt sát ma thú này, Tiểu mao cầu lập công đầu, nó muốn ăn cũng không có gì đáng trách, cho nên Lâm Hiên cũng không ngăn cản, ừng ực một tiếng truyền vào lỗ tai, Tiểu mao cầu đã một ngụm đem Ma Hồn nuốt vào.
Tiểu Mao Cầu liếm liếm môi, bộ dáng vẫn chưa thỏa mãn.
Kể từ đó, Địa Tê Long xem như triệt để vẫn lạc.
Lâm Hiên tay áo phất một cái, một đạo thanh hà bay vút ra, đem ma tinh cuốn tới, nhìn rất tinh tế bắt mắt, nhưng hắn cũng không có thời gian nghiên cứu thêm, liền thu vào túi trữ vật. Sau đó lấy chỉ làm kiếm, từng đạo lệ mang theo đầu ngón tay kích bắn ra, rất nhanh liền đem Địa Tê Long cắt thành tám khối, toàn bộ đều thu lại, thanh mang nổi lên, hóa thành một đạo kinh hồng chớp lóe rồi biến mất cuối chân trời.
Lâm Hiên bay một hơi không nghỉ ba ngày. Mặc dù không có triển khai toàn bộ độn tốc, nhưng mà tốc độ phi hành của hắn, khẳng định không tầm thường.
Hôm nay, một mảnh sơn mạch nho nhỏ xanh um tươi tốt hiện ra trước mặt, Lâm Hiên liền dừng độn quang, nhắm hai mắt lại dùng thần thức đảo qua phụ cận, sau đó bay vào một chỗ sâu bên trong, lựa chọn một ngọn núi nhỏ khai mở một động phủ tạm thời. Động phủ có chút đơn sơ, nhưng mà phòng luyện công lại rộng dị thường, Lâm Hiên thần sắc ngưng trọng tay áo phất một cái, năm cán trận kỳ màu sắc bất đồng bay vút ra. Đúng là trận kỳ Ngũ Hành Uẩn Linh Trận, Lâm Hiên rất ít dùng nó đối địch, nhưng bộ bảo vật này cũng không có nhàn rỗi, trải qua lục lọi nghiên cứu, Lâm Hiên biến nó trở thành trận kỳ bố trí trận pháp. Uy lực thật đúng là không như bình thường.
Sau đó Lâm Hiên lại chuẩn bị thêm vài khỏa lôi châu, Tử Mẫu Âm Lôi này không thể nào mua được trên phường thị, chính là sau khi Lâm Hiên tu tập Lục Ngôn Ác Quỷ Chú, thật vất vả mới luyện chế ra, tổng cộng chỉ có bảy bảy bốn mươi chín hạt, lần trước dùng hai khỏa, còn thừa bốn mươi bảy hạt.
Đã làm xong đây hết thảy, Lâm Hiên mới hít sâu một hơi, từ trong lòng lấy ra một hộp ngọc, trên mặt dán vài trương cấm chế phù lục ngổn ngang lộn xộn. Tường tận xem xét một lát, Lâm Hiên mới bấm tay hơi đạn, đem những phù lục gỡ xuống.
"Vèo" một tiếng truyền vào tai, nắp hộp bị đẩy ra, một Nguyên Anh cao gần tấc từ bên trong bay ra, ngũ quan mặt mày cùng Ma Xà Tiên Tử giống nhau như đúc, nhưng mà thần sắc lại khác nhau rất lớn, có một cổ khí thế uy nghiêm theo trên người hắn tán phát ra, cho Lâm Hiên cảm giác phảng phất như đối mặt Băng Phách Thánh Tổ.
"Sở liệu quả nhiên đúng vậy." Lâm Hiên bờ môi mím chặt. Ma Xà Tiên Tử tự xưng là Bảo Xà Thánh Tổ trực hệ hậu duệ, trên người nàng Bảo Xà Thánh Tổ tám chín phần phải lưu chút thủ cước.
Có một đám phân hồn bám vào tại phía trên Nguyên Anh nàng. Bình thường sợi phân hồn này đối với nàng không có mảy may ảnh hưởng, chính là ở vào trạng thái ngủ say, song khi Ma Xà Tiên Tử gặp nạn, phân hồn sẽ tỉnh lại.
Tại Thiên Vân thập nhị châu, Lâm Hiên từng chứng kiến trình độ đáng sợ của phân hồn Cổ Ma Thánh Tổ, Bảo Xà cho dù không kịp Băng Phách, dù sao cũng là Chân ma Thuỷ tổ, nơi đây lại là bên trong Ma giới, Lâm Hiên cũng không muốn cùng ả trở mặt nhưng sự tình đã như vậy không còn do Lâm Hiên làm chủ được nữa, vậy thì phải tiên hạ thủ vi cường thôi.
Cũng may bản thân chiếm được tiên cơ, cũng đã sớm có an bài.
Thấy Nguyên Anh thoát ra, Lâm Hiên không nói hai lời một đạo pháp quyết đánh ra.
Ô...
Vù vù âm thanh truyền vào tai, vầng sáng chói mắt đủ mọi màu sắc, Ngũ Hành Uẩn Linh Trận khởi động, năm khỏa quang cầu màu sắc bất đồng, lớn nhỏ cỡ nắm tay đập vào mi mắt, phân biệt đại biểu Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, toàn bộ hướng phía Nguyên Anh kích bắn.
Đem nó vây ở chính giữa, năm khỏa quang cầu kéo dài tới bốn phía, cuối cùng nối thành một mảnh, hoàn toàn đem Nguyên Anh bao khỏa tại bên trong.