15-03-2015, 10:19 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2014
Bài gởi: 230
Thời gian online: 167135
Thanks: 0
Thanked 241 Times in 136 Posts
|
|
CHIẾN SĨ VÔ DANH
Tác giả: MT
Phần 1: Chiến dịch Điện Biên Phủ
Định nghĩa của chiến tranh (2)
“ĐÙNG!”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên làm cả mặt đất dưới chân tôi rung lên. Ở khoảng cách không quá xa vụ nổ, tai tôi “ong ong”, đầu choáng mắt hoa, chẳng còn biết gì nữa.
Điều duy nhất tôi cảm nhận được là tôi bị vụ nổ đẩy bay về phía sau. Và như con diều đứt dây đập thẳng vào mặt đất xốp.
“Phập...”
May mắn cây súng rơi ra bên cạnh chứ không rơi vào đầu tôi hay rơi dưới thân thể tôi. Nếu không thì hậu quả sẽ không đơn giản là sây sát bên ngoài. Mà có thể tôi sẽ bị thương nặng, hoặc là lập tức chết ngay tại chỗ.
Cả thân thể tôi đau đớn dữ dội. Mỗi tế bào thần kinh truyền tới cảm giác thấu tim gan này làm cho tôi tỉnh táo lại.
Nhưng chỉ vừa tỉnh táo, tôi lại nghe những tiếng kêu rên đau xé ruột, rách lòng.
- A... A... A...
- Aaaaaaaaaa....
- Aaaaaaaa... Aaaaaaaaaaa...
Những tiếng kêu rên đau đớn không thể diễn tả được này làm cho lòng tôi trầm xuống. Nó làm tôi run rẩy. Trái tim tôi như bị bóp chặt, cảm giác nghẹt thở xâu xé tâm hồn tôi.
Tôi không còn cách nào để bình tĩnh. Hô hấp của tôi càng ngày càng đứt quãng.
“Tôi... sắp chết!” – Tôi chỉ chợt nghĩ tới ý nghĩ ngu ngốc này thì nó lập tức xâm chiếm cả tâm trí tôi. Như bao người khác và cũng không giống bao người khác, theo bản năng tôi rít gào như tiếng dã thú sắp bị giết chết:
- Aaaaaa... Aaaaaa.... AAAAAAAAAAAA....
Nỗi đau cứ truyền lại, nội tâm lại ầm ầm sóng dậy. Hai thứ tác động suýt làm tôi mất đi ý thức.
Khoảng 5 giây sau, nhờ phát tiết nội tâm qua tiếng rít, tôi mới bắt đầu tiếp nhận lại quyền điều khiển cơ thể mình.
Giờ phút này nỗi đau thể xác không chỉ làm cho tôi tỉnh táo, nó còn làm cho tôi nhận ra tình cảnh hiện tại. Rõ ràng có ai đó đã giậm phải một quả mìn được quân địch chôn dưới nền đất.
Không hề chần chừ, tôi dùng hai tay chống đỡ cơ thể ngồi dậy.
Trước đó đầu óc mơ hồ trong giằng co khiến tôi không nhận ra khung cảnh hiện tại, nên tôi vẫn mơ mơ hồ hồ không rõ. Song giờ đây chỉ vừa ngẩng đầu lên, ruột tôi đã thắt lại, tôi không thể khống chế được liên tục nôn mửa.
- Ọe... Ọe...
Khung cảnh lúc này chính là một bức tranh đẫm máu, vô cùng đẫm máu, không gì nói rõ được đẫm máu. Khắp nơi toàn máu là máu, chỉ một màu đỏ tươi sền sệt, chỉ một màu đỏ tươi tanh tưởi. Đan xen những vết máu và những mảng máu là những mảnh xương không trọn vẹn trắng hếu cũng cắm đầy trên mặt đất.
Ở xung quanh trung tâm vụ nổ, nơi cái hố to ấy, càng là những cánh tay, cẳng chân... ngang dọc, nghiêng chéo la liệt.
Kế tiếp phía sau chính là những con người trọng thương hấp hối với những âm thanh dần đến hồi kết “phì phò...” khó khăn.
Ở nơi đó có một người lộ ra cả ruột theo quán tính đang giãy đành đạch, miệng trào bọt mép. Xem ra là chẳng bao lâu nữa người đó sẽ chết.
Thậm chí ở nơi xa xa có cả người mất chân trái đang dùng tay bụm vết thương mà vỡ òa khóc lớn, nước mắt lưng tròng, đau đớn kêu gào.
Thật sự không chỉ mình tôi ói mửa, mà đa phần mọi người bình yên vô sự đều như vậy. Một số ít còn lại đều có khuôn mặt vàng như nghệ. Không phải họ đã từng trải qua một lần mà là bản thân họ cũng “sững sờ” như chúng tôi, chỉ là tâm lý của họ cứng cỏi hơn mà thôi.
Dù gì chúng tôi cũng chỉ là lính mới. Dù gì tôi cũng là lần đầu nhìn thấy cảnh máu tanh này.
- Còn ngây ra đó làm gì? Nhanh đi cứu người bị nạn!
Người đội trưởng lấm lem bùn đất từ đằng trước rống lớn. Và ngay tức khắc, người đội trưởng lao nhanh đến phía trung tâm vụ nổ và tiến hành cầm máu cho những người bị thương nặng.
Tâm lý “bỡ ngỡ” khiến tất cả lính mới bỏ mất đi thời gian quan trọng nhất để cứu người. Song nhờ tiếng rống của người đội trưởng, đám lính mới chúng tôi còn không bỏ qua luôn cơ hội còn lại. Bản thân tôi sực tỉnh ngay sau tiếng rống nhắc nhở ấy. Như được huấn luyện, ngay lập tức tôi cấp tốc lao tới sơ cứu cho những người bị thương gần nhất.
Tuy nhiên chiến tranh không đơn giản như chúng tôi vẫn nghĩ. Khi tôi đang băng bó cho người thứ hai, biến cố lại một lần nữa nổi lên.
Link Góp ý - Thảo luận: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=988402#post988402
|