Hai ngày sau, cảng thành Targe xuất hiện cảnh tượng một mảnh náo nhiệt vô cùng. Bởi vì, hôm nay trong lịch sử nhân loại đệ nhất chiến thuyền cự hạm sắt thép đồng thời trên đại lục trước mắt thì tàu chiến lớn nhất sắp tại cảng này làm nơi lần đầu tiên xuất phát. Lần đi này dự tính sẽ mất thời gian mười ngày, hành trình đại khái là hơn hai ngàn km.
Vốn ở cái thế giới này đi viễn dương là một việc vô cùng nguy hiểm. Trong biển rộng có vô số nguy hiểm khôn cùng, không cách nào dự đoán được bão tố, nhìn không thấy toàn cảnh cùng mạch nước ngầm, ma thú hung bạo không biết tên, đều đủ để cho đội thuyền có can đảm mạo hiểm thuyền hủy người vong.
Nhưng là, những nguy hiểm này so với chiến thuyền Thái Thản Hải Thần cự hạm sắt thép đều không đáng giá nhắc tới. Bão tố? Cảnh quan? Mạch nước ngầm? Ngươi cho rằng những vật kia có thể dài hơn ba trăm thước, rộng hơn ba mươi thước, cao hơn bốnmươi mét, sức nặng hơn mười tấn chiến thuyền sắt thép này sẽ có tác dụng gì! Về phần ma thú, trên thuyền chính là có vài chục vị lục cấp cao thủ, mấy trăm vị cấp năm cao thủ tạo thành bảo tiêu đoàn cường đại. Vì phòng ngừa vạn nhất, ma đạo sĩ nghiệp đoàn thậm chí từ tổng bộ phái hai vị thất cấp siêu cấp cường giả. Lực lượng những người này cộng lại cũng đủ để đả đảo một quốc gia. Phải biết rằng, trong một số nước nhỏ, ngay cả thất cấp cường giả cũng tìm không thấy.
Chính là Thái Thản Hải Thần có lực lượng cường đại bảo vệ, cơ hồ tất cả mọi người nhận thức lần này đi là phải hết sức cẩn thận. Vì lần này nhất định có thể ghi vào sử sách nhân loại vĩ đại, đối với số vé tàu Thái Thản Hải Thần đã tranh đoạt đến độ giương cung bạt kiếm. Tuy nhiên ba nghìn kim tệ một vé tàu đã là vé tàu đắt tiền nhất mà nhân loại ghi lại đến nay, hơn nữa hạn định chỉ có quý tộc cùng đại thương nhân mới có thể mua, nhưng là đang đem bán ngày đầu tiên đã bị tranh mua không còn. Nhưng sự tình cũng không có xong xuôi, theo càng ngày càng nhiều người bên ngoài biết được tin tức này ngoài quý tộc cùng đại thương nhân vé tàu lại bắt đầu lần thứ hai phân phối. Không ít quý tộc cùng thương nhân vé tàu đã đến tay nhưng không thể không đem vé tàu của mình cống nạp lên thủ trưởng cùng cấp trên của mình. Tuy bọn họ rất muốn ngồi trên con thuyền này, nhưng so sánh với chén cơm của mình thì bọn họ thấy quan trọng hơn.
Mà ở thành Targe không có quý tộc cấp thấp cùng thương nhân thì đành phải dùng Tiền Lãi thu mua vé tàu, nguyên bản vé tàu ba nghìn kim tệ nhưng cuối cùng rõ ràng đã tăng tới ba vạn kim tệ rồi, cứ như vậy thì không có mấy người mua được, dù sao nếu vé tàu là ba nghìn kim tệ thì hiển nhiên cũng sẽ không có nhiều người thiếu tiền.
Ulysses vẫn vạn năm không đổi mặc bộ quang hệ ma đạo sĩ bào kia, hướng cửa vào Thái Thản Hải Thần chậm rì rì đi tới. Bởi vì con thuyền này thật sự là quá mức khổng lồ, cho nên hắn vào cửa không giống với loại thuyền bình thường sử dụng bàn đạp, mà là trải thảm xuống đất đi như đi ở trên mặt đường bằng phẳng, thập phần thoải mái.
"Xin hỏi tiên sinh ngài là thành viên đoàn bảo tiêu hay là hành khách, nếu như là đoàn bảo tiêu thì xin mời đi tới bên kia tập hợp, nếu như là hành khách mời thì xin hãy trình ra vé tàu. " Nhìn Ulysses mặc quang hệ ma đạo sĩ bào, vị phụ trách kiểm tra vé tàu trẻ tuổi ma đạo sĩ kia thấy này có điểm cần chủ ý bất định, hướng hắn hỏi thăm dò. Bởi vì nếu là quý tộc cùng thương nhân chắc sẽ không mặc ma đạo sĩ bào xuất hiện trước công chúng phía dưới, nếu như là người đoàn bảo tiêu nên biết trước địa điểm tập hợp xuất phát.
"Ta là hành khách. " Ulysses hướng hắn đưa ra vé tàu. Lần này hắn thầm nghĩ dùng thân phận hành khách im lặng hưởng thụ vui sướng chuyến đi này, mượn việc này làm tạm thời quên tất cả phiền não trước. Lần này đi hắn không muốn lúc đi đem theo bất kỳ vật gì, thầm nghĩ tới để vui chơi.
"A! Thực xin lỗi, xin tha thứ sự mạo phạm của tôi. " Thấy rõ Ulysses có vé tàu, vị ma đạo sĩ trẻ tuổi vội vàng hướng hắn xin lỗi. Hắn xem ở trước mặt hắn hiển nhiên là một vị quý tộc đáng yêu ăn mặc cổ quái không giống người thường. Mà nói như vậy chỉ có loại thân phận quý tộc phi thường cao mới có những yêu thích kỳ lạ quý hiếm cổ quái như vậy. Nếu như bởi vì lời nói mới rồi của hắn làm cho vị quý tộc mất hứng sẽ không tốt. Nghiệp đoàn ma đạo sĩ bọn họ chính là ngàn vạn lần không cho phép những quý tộc cao cấp mạo phạm.
"Không có gì. Như vậy ta dùng cái này lên thuyền sao? " Ulysses cười một chút, không có đem chuyện này để ởtrong lòng.
"Đó là tất nhiên, xin cho tôi mang ngài đến phòng của ngài. " Ma đạo sĩ trẻ tuổi hướng hắn bái, mà bắt đầu dẫn đường cho Ulysses.
Năm phút đồng hồ sau, hắn dẫn Ulysses tới một cái gian phòng một lẻ một, mở cửa rồi cung kính hướng Ulysses nói:
"Tiên sinh, cái này sẽ là phòng của ngài. Xin ngài hãy nhận cái chìa khóa này, bởi vì tôi còn phải chiêu đãi các khách nhân khác, thành thật xin lỗi vì không tiếp được ngài. Hi vọng chuyến đi lần này sẽ khiến cho ngài thoải mái. " Đem một chuỗi chìa khóa trong tay giao cho Ulysses xong thì ma đạo sĩ trẻ tuổi liền rời đi.
"Hô! " Đi vào gian phòng của mình rồi đóng cửa lại ngay sau đó, Ulysses thở dài một hơi thật to. Nói thực ra, vừa rồi cùng ma đạo sĩ trẻ tuổi kia đối thoại thật sự làm cho hắn cảm thấy rất không được tự nhiên, từ khi sinh ra đến nay hắn chưa từng được người khác đối đãi cung kính như thế. Xem bộ dáng kia của hắn thì Ulysses phảng phất dường như là một quý tộc vô cùng tôn quý.
Buông hạ tâm tình xuống, Ulysses bắt đầu dò xét cái gian phòng của mình sẽ sử dụng trong mười ngày tời này.
Trên trần nhà treo chính là một chiếc đèn thủy tinh to lớn, trên mặt đất trải tấm thảm tơ tằm màu tím sang trọng, cạnh góc tường ghế sa lon bằng da thật màu đen, gian phòng hết thảy cũng nói rõ tính xa hoa, xem ra ba nghìn kim tệ xác thực đáng giá. Bất quá Ulysses để ý nhất chính là trong gian phòng kia là cái giường lớn, khác với những cái giường khác, cái giường cũng dùng tài liệu phi thường sang quý chế thành. Bất quá cái Ulysses để ý cũng không phải cái này, làm chohắn để ý chính là mặt khác.
Đó là cái giường này rất lớn, phi thường lớn, lớn đến độ đủ để cho bốn người ở phía trên lăn lộn. Trên mặt đệm chính là chăn màn gối thuần một màu hồng đào. Mọi người đều biết, màu hồng là màu kích thích dục vọng nam nhân nhất, cộng thêm cái giường lớn này rõ ràng không phải để một người ngủ, tin tưởng bất luận nam nhân nào khi ánh mắt đầu tiên nhìn đến cái giường tựu sẽ biết đại biểu cho cái gì.
"A! Rốt cục có thể ra! Oa! Chiếc giường thật xinh đẹp a! " Tại Ulysses nhìn về phía cái giường rồi ngẩn người ra, cảm giác được xung quanh không người Aiya tự động thoát ly khỏi hình thái vòng tay. Chứng kiến trong gian phòng có cái giường lớn màu hồng, cao hứng nhảy dựng lên. Bởi vì nàng chỉ mua vé cho Ulysses nên chỉ khi thời điểm xung quanh không người mới được phép đi ra. Về phần tại sao có gần mười vạn kim tệ mà nàng chỉ mua một vé tàu, theo như thuyết pháp của nàng chính là ngoại trừ quần áo cùng vật phẩm trang sức, sẽ không vì gì gì đó mà chi một phân tiền nhưng dù sao nàng cũng có thể biến thành vòng tay mà trà trộn vào.
"Aiya, biến trở về đi! Ta nghĩ sẽ đi ra bong thuyền một chút! " Chứng kiến bộ dạng hưng phấn của Aiya, Ulysses đột nhiên cảm thấy có chút không ổn.
"Sao vội vậy chủ nhân! Khó có được chiếc giường như vậy, hay là chúng ta hãy hảo hảo hâm lại chuyện cũ! " Không ngoài sở liệu của Ulysses, Aiya quả nhiên tại đánh ra chủ ý.
"Phản đối! Nhanh chóng biến thành vòng tay! " Ulysses nói như chém đinh chặt sắt bác bỏ đề án tà ác của Aiya.
"Ô! Ô! Ô! Chủ nhân thật ác độc a! Chúng ta đã lênđây rồi, vì cái gì còn muốn ta biến thành vòng tay! Chủ nhân là ác ma! " Aiya lập tức đổi lại một bộ mặt nước mắt lưng tròng.
"Ách! Không phải như ngươi nghĩ a! Hiện tại chúng ta vừa mới lên thuyền, khả năng còn gặp phải một ítcùng loại với kiểm tra vé tàu! Ta cam đoan với ngươi, thuyền sau khi chạy thì ngươi có thể tự do hành động. Bất quá phải mặc áo choàng nên người. " Ulysses thật sự ngăn không được thế công nước mắt của Aiya nên đầu hàng.
"Như vậy a! Ta sẽ cố biến lại lần thứ nhất a! Bất quá chủ nhân cũng không thể nói mà không tính toán gì hết a! " Sau khi nói xong, Aiya lần nữa huyễn hóa thành hình thái vòng tay.
"Hô " Cuối cùng xong cuộc bãi công của Aiya Ulysses thở dài một hơi, rời khỏi phòng hướng lên mặt boong tàu đi đến.
"Đại ca ca? " Mới vừa đi tới bong thuyền Ulysses còn chưa kịp thưởng thức biển rộng cảnh đẹp, đã bị một thanh âm như chim sơn ca dễ của nữ hài tử gọi lại.