25-05-2015, 08:54 AM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2015
Đến từ: Nhị thứ nguyên.
Bài gởi: 8
Thời gian online: 28689
Thanks: 2
Thanked 15 Times in 6 Posts
|
|
Chương 2: Khởi động lại
Khi kéo lên bờ biển, mới phát hiện ra hình thù đầy đủ của con búp bê này, có đầy đủ, mắt mũi, tai, mồm, lại có cả râu nữa. Nước sơn thì trắng bệch bởi lâu ngày ngâm dưới biển, nếu như ở thế giới này có các nhà khoa học mỹ thì chắc hẳn đã liệt kê nó vào một trong những thành phần tình nghi là người ngoài hành tinh mất rồi. Tiếc là ở thế giới này không có đất nước mỹ và cũng chẳng có danh xưng nhà khoa học, chẳng may nếu có thì là một danh xưng khác cùng nghĩa.
Phụ thân của Lam xịt ngay khi về liền gọi con của mình, hắn tính đem con búp bê này để con trai ôm hoặc dùng làm gối ôm ở nhà, không thì đem tặng bạn gái lấy vui cùng được không sao cả, miễn con trai ông cảm thấy thỏa mãn là được rồi
Nếu có người quen của con búp bê đó ở đây hoặc là độc giả đứng ở đó thì chắc hẳn sẽ nhận ra ngay con búp bê này không ai khác chính là Đô Rê Mon, chỉ có điều trong mắt Đô rê mon đã không còn lòng đen nữa mà trắng toát vô hồn ... Không biết được cậu ta còn sống hay đã ngỏm.
Lam xịt tạm biệt cha với bàn tay nhỏ bé cậu lôi con búp bê kéo dài trên cát, sau đó để phơi nó gần đống lửa, hơi nước trên thân thể con búp bê này cũng nhanh chóng bốc hơi đi mất, khi nó trở lên khô cong thì dùng chiếc khăn lau sạch cát đá và hà bám trên thân búp bê xuống, dự định rằng sau khi tân trang lại con búp bê cũ kỹ này xong thì cậu sẽ đem nó tặng cho Tiểu Linh cô bé hàng xóm ở cách nhà cậu hơn hai trăm mét để cho cô bé mỗi khi ôm búp bê lại nhớ đến cậu.
Đang lau chùi cho búp bê thì có một tiếng gió khiến cửa đẩy ra làm Lam xịt giật mình, chợt nghĩ "tối nay có vẻ sẽ có mưa bão chắc chắn là phụ thân mình sẽ về muộn vì bận neo đậu thuyền tránh bão... "
Ngồi với con búp bê kỳ quái này thêm một lúc thì gió liên tục lùa vào khiến cửa chính đập mạnh rầm rầm, Lam xịt liền lấy chốt chốt cửa lại, sau đó chạy ra cửa sổ cài then cửa một cách cẩn thận, đôi mắt của cậu tò mò nhìm vào một cái lỗ bé bằng ngón tay cái quan sát bao quát toàn bộ khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
Thời tiết xám xịt, gió thổi mạnh từng cơn, sẫm chớp bão bùng, cơn bão này hình như là cơn bão lớn nhất mà cậu từng được chứng kiến. Bởi điều đó có nghĩa là tối nay biển sẽ động, vậy thì phụ thân chắc hẳn sẽ mất cả đêm để trông coi con tàu, nếu không sáng mai tàu sẽ trôi mất tiêu.
Lam xịt ôm chầm lấy con búp bê kỳ quái ánh mắt của cậu lo lắng nhìn bầu trời , chăm chú nhìn suốt một thời gian rất là lâu rồi bất chợt ngủ quên lúc nào không hay.
Trong lúc Lam xịt ngủ, những ánh lửa cũng rọi đến đôi mắt của con búp bê mà cậu đang ôm, nhãn thần hiện lên lờ mờ theo từng pixel sau đó dần dần trở lên rõ ràng từng chút một.
Điều đó cũng có nghĩa là chương trình hệ thống của Đô rê mon đang khởi động lại.
P/s: Mình đang tính cho Đôrêmon và tên Lam xịt tung hoành dị giới, sau đó biệt đội Đôrêmon (mấy thằng mèo máy ấy) đi tìm Đôrêmon nhưng gặp sự cố nên lại nhau tuốt, vào dị giới 6 tên kia "do lỗi của hệ thống" đã bị bắn đến trước và thông qua "trợ giúp dân bản xứ" như kiể Mon giúp Nô ý, từ đó lập các thế lực dị giới như hội này nhóm kia.... có 1 số làm cao thủ độc hành, không thằng nào nhận ra thằng nào nền cứ lao vào đập nhau... Cứ tạm để cốt truyện như vậy đi sau này tới đó rồi sửa.
|