“Đời đời kiếp kiếp ,ngàn năm ,vạn năm sau ta vẫn sẽ nắm lấy tay nàng!!!
Kẻ giả nhân giả nghĩa ,dù ta không được siêu sinh tiến nhập luân hồi,ta cũng sẽ không tha .sẽ tận diệt tất cả..aaaahahhhaaaaaa”
Hắn quỳ đó, trên đùi là một thiếu nữ đang cố gắng dùng chút hơi thở cuối cùng ,đôi bàn tay thon gầy nhiễm đầy máu vuốt nhẹ trên gương mặt anh tuấn.
" Tà huynh, muội đi trước... " vẫn nụ cười đó, anh mắt đó trìu mến ,một tiếng nấc nghẹn ,rồi nhắm mắt.
Hoàng Tà ngoại hiệu Tà Vương ,là sát thủ nổi danh trên Võ lâm, thời thiếu niên tung hoành ngang dọc,đến trung niên mới gặp được thê tử,nhưng số phận trêu người,sau khi lấy được Võ lâm mật quyển Tiên thiên Công trong một lần tranh chấp,đã dẫn đến họa sát thân. Giang hồ Chính phái và Ma giáo liên thủ truy sát hơn 20 ngày. Chạy đến cấm địa võ lâm là U Minh Cốc,với hy vọng lui vào đó mới có hy vọng sống còn. Sở dĩ U Minh Cốc là cấm địa võ lâm là do hơn ngàn năm trước đã lưu truyền lại, nơi đó ẩn chứa một bí mật mà không phải bất cứ một người thường nào có thể tìm hiểu, 200 năm trước ,nhất đại tôn sư Lạc Hà Oánh được võ lâm tôn lên làm minh chủ ,là võ lâm chí tôn lúc bấy giờ ,vì muốn khai phá bí mật mà dẫn hơn 20 cao thủ của các Tông Phái lớn nhất trên giang hồ tiến vào,kết quả không một ai trở ra.
Lúc này Hoàng Tà đã không còn suy nghĩ trốn chạy,thê tử đã mất vào tay nhưng kẻ luôn ngày dán trên miệng là võ lâm chính phái.Với hắn ,tất cả chỉ là giả nhân giả nghĩa.
Hắn muốn chết, muốn tất cả kẻ ở đây phải chết,phải tan xương nát thịt.
Để thi thể thê tử qua một bên, đứng lên hướng ánh mắt sắc bén về phía xa lẩm bẩm..
"Chúng đến rồi , hahahaha đến đi "
Phía chân trời ,bụi bay mù mịt ,một đoàn nhân mã hơn 100 người kéo đến, đi đầu là chưởng môn của các Tông Phái trong thiên hạ.
- "Hoàng Tà ,hừ ! Lấy thứ đó ra ,ngươi sẽ còn con đường sống. Ta biết Tuyệt Diệt Kiếm Pháp ngươi đã tới bước Kiếm Ảnh ,hừ ! Nhưng ở đây các vị Chưởng Môn cũng không phải là quả hồng mềm."
- "Uông Sách , khá khen cho tên giả nhân giả nghĩa ngươi, đến con gái ruột ngươi còn hạ độc thủ được, ngươi sẽ biết giữ lời sao. Dù người giữ lời,ngày hôm nay, tất cả các ngươi sẽ chết dưới kiếm của ta."
Đúng lúc này ,từ phía sau một thanh trủy thủ cắm sâu từ lưng hắn xuyên qua lồng ngực. Chuyển mình quay lại,nhìn vào đôi mắt ấy, hắn tự hỏi.
-"Tại sao??"-..
Người đâm hắn chính là thê tử tưởng chừng đã chết khi nãy. Ngửa mặt lên trời ,hắn thét lớn.
-" Tại Saoooooooo????"-
-"Ta...ta không phải Nhược Minh, chúng ta là chị em song sinh..ta là Nhược Kim..ngươi không biết vì từ nhỏ ta đã là đệ tử tục gia của Nga My. Ngươi yên tâm đi ,Nhược Minh an toàn ..xin lỗi ngươi,ta phải nghe theo sự sắp đặt của cha ta...
-" Hahahaha, Lão Vương bát đản Uông Sách,ngươi nham hiểm lắm.."
-" Hừ! vô độc bất trượng phu, người đâu bắt hắn lại."
-“Muốn chết,....hahahaha, Nhược Minh còn sống, Nhược Minh còn sống ,cám ơn ông trời già”.......
Một chiêu Tiểu Cầm Nã thủ chụp lấy cánh tay Nhược Kim ném nàng qua một bên, hắn không muốn giết người này,vì quá giống thê tử hắn.
Nói ra dài dòng ,thực chất xảy ra trong nháy mắt,hắn biết hắn sắp chết,nhưng hắn không muốn chết vào tay nhưng tên bại hoại này.. đôi chân thi triển bộ pháp Thê Vân Tung.chợt trái chợt phải,dồn tất cả sức lực còn lại ,một chiêu Kiếm Ảnh trong Tuyệt Diệt Kiếm Pháp quét ngang những kẻ đang xông lên, tràng cảnh kinh sợ lòng người xuất hiện,những kẻ đang lao lên bước chân vẫn tiến ,nhưng thân người phía trên thắt lưng dừng lại,những cột máu cao phun trào.
-" Uông Sách, ta biết âm mưu của ngươi nhắm vào Tuyệt Diệt Kiếm Pháp của ta ,những tên tự cho mình là võ lâm chính phái kia nghe đây!!!.. Tiên Thiên Công là giả ,tất cả là âm mưu của tên Uông Sách”
Rút trong lòng ngực ra 1 quyển trục bằng da dê ,ném về phía những vị chưởng môn kia,rất nhiều ánh mắt tham lam hướng về quyển trục, một tràng tranh đoạt giữa những kẻ chính đạo và ma đạo nổ ra...
Ánh mắt âm hiểm híp lại của Uông Sách dán chặt vào người Hoàng Tà, nhìn thấy ánh mắt âm hàn đó,không đợi cho hắn động thủ ,Hoàng Tà trở mình vận dụng tất cả hơi tàn còn lại chạy về phía U Minh Cốc...
Mặc dù thân mang tuyệt thế võ công, nhưng vết thương khi nãy khiến Hoàng Tà mất máu quá nhiều,cộng thêm đã mệt mỏi nhiều ngày,hắn không thể là đối thủ của đám người Uông Sách. Thêm nữa Hoàng Tà cũng không thể nhanh bằng kẻ là Minh chủ võ lâm hiện thời, Hắn nhanh chóng đuổi kịp vỗ 1 chưởng kéo theo âm ba dày đặc về phía Hoàng Tà. Thức thứ 3 của Âm Phong quyết ,Hàn Băng Âm Ba chưởng, chưởng pháp âm độc nện lên lưng Hoàng Tà ,một búng máu đen phun ra ,nhưng đồng thời lại giúp Hoàng Tà bay nhanh về phía trước,thì ra Hoàng Tà chịu đựng hứng trọn 1 chưởng để lao nhanh hơn về phía U Minh cốc.
-" Tên giảo hoạt " - Uông Sách cất lời- " hừ! Trúng Âm Phong chưởng của ta,ngươi sẽ chết nhanh hơn."
Đúng lúc này trên bầu trời U Minh Cốc xuất hiện Lôi điện giăng đầy,những tia điện mang phủ xuống , đâm thẳng chúng nhân đang tranh đấu phía dưới,tức thì tiếng la hét, kêu gào vang vọng khắp nơi,có người bị Thiên lôi đánh trúng ,thân xác nổ tung ,máu thịt vương vãi......
- “a Hoàng ... a Hoàng tỉnh lại đi.... “
Chậm chậm mở mắt ra,ngơ ngác nhìn xung quanh, đầu đau nhức ,một cái bàn gỗ, vách nhà bằng tre nứa...........