[QUOTE=tranquangdun;996171] Tác phẩm: ( Đồng Nhân) Mạo Hiểm Giả xâm nhập Đấu Phá Thương Khung
Tác giả: Thiên Tôn
Thể loại: đồng nhân, ma pháp, đấu khí, 18 +
Chương 2: Tiêu Minh- Miêu Tinh
Từ khi làm quen với Tiêu Mị một cách chính thức ( trước đây chỉ chào hỏi bâng quơ mà thôi, bây giờ thoải mái trò truyện), Tiêu Minh đặt ra cho mình nhiệm vụ luyện tập rất cẩn thận. Ngoài những lúc đi chơi với cô bé ( 1,5 tiếng/ ngày), cậu tập luyệ nghiêm cẩn
Thứ nhất là rèn cho thân thể khỏe mạnh, cao to đẹp giai mà khoai lại to. Đây là vốn ban đầu để cua gái mà lỵ.
Thứ hai là học tập các kinh nghiệm kinh doanh, giao tiếp, kiến thức cơ sở từ cha nuôi. Tiêu Minh tin rằng mình không muốn tạo ra một thế lực đi theo bản thân chỉ do sợ hãi sức mạnh của mình, vì kết cục của thứ đó không khác gì tổ chức Tử Thần Thực Tử của Voldermort. Cậu cần biết lôi kéo lòng người, bắt tay với các thế lực, thử thách lòng người, trung lập các phe, chia rẽ kẻ thù,... để tạo ra một thế lực có thể truyền cho con cháu đời sau.
Thứ ba, tập luyện các bộ môn hỗ trợ như luyện dược, độc dược, luyện kim. Trăm hay không bằng tay quen, sau này những thứ này sẽ giúp ích rất nhiều đó.
Cuối cùng là tu luyện. Muốn xây lầu cao, móng phải vững vàng, dù có nhiều đan dược quý mà không có cơ sở thì không thể nào thành cao thủ được.
Ngày nào cũng như ngày nào, Minh đều cố gắng vận chuyển ma khí đi vòng quanh cơ thể thật nhiều lần, không chỉ đi qua kinh mạch, mà còn thẩm thấu vào cơ bắp, nội tạng, xương tủy. Làm vậy không chỉ tốn thời gian gấp đôi, mà đau đớn còn gấp ba. Đã vậy, mỗi lần tập xong không được ngủ ngay mà phải đi lại, thư gân giãn cốt để các dây thần kinh hoạt động bình thường trở lại. Những cảm xúc tiêu cực nhanh chóng xuất hiện và bị chuyển hóa thành Ma Khí dễ dàng, khiến Tiêu Minh cũng được an ủi đôi phần.
Đưa Ma Khí đi quanh thân thể 100 vòng, đó mới chỉ là bước đầu tiên, giúp Ma Khí và cơ thể hòa hợp với nhau, đồng thời trồng vào từng tế bào Hạt Giống Ma Khí. Lúc này cơ thể mới có thể sản sinh ra Ma Khí để bản thân phục dụng. Nếu Hạt Giống Ma Khí chưa hình thành, việc tiếp nhận Thôi Năng sẽ làm kẻ tiếp nhận trở thành một vị thần hạ cấp nhất. Tức là không còn suy nghĩ riêng, phụ thuộc vào tín đồ và phục tùng tín đồ vô điều kiện. Còn nếu đã có hạt giống ma khí, ma khí sẽ do hắn sinh ra, Thôi Năng hấp thụ vào sẽ bị ma hóa, trở thành sức mạnh của hắn, mặc hắn điều khiển.
Nhưng Tiêu Minh cũng không vội vàng sử dụng Thôi Năng làm gì, thứ đó vào lúc này tích lũy không nhiều, cậu lại chẳng gặp trường hợp nguy cấp. Thứ nữa, Thôi Năng có tính tích tụ, giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, càng để lâu càng dễ tích tụ hơn. Việc cậu phải làm bây giờ chỉ có chờ đợi và tập luyện.
- Hây!
- Vút!
- Tiêu Mị biểu muội à! Đòn ra chậm quá, muội cần phải tăng tốc lên!
- Đấu kĩ Toái Thạch Quyền chỉ là Hoàng Giai, làm sao tăng tốc được.
- Thế chân muội để làm gì? Dù không có đấu kĩ, chỉ cần dùng đấu khí truyền vào mà sút cũng đủ gây thương tích cho ta mà.
- Hứ! Có phải ai cũng như huynh, có Đấu Kĩ cùng chân đâu chứ?
- Ê! Thì cũng đúng thật!
Sau một hồi giao đấu, cả hai mệt nhoài ngồi xuống nghỉ ngơi. Từ 4 năm trước, Tiêu Minh và Tiêu Mị đã được coi như là một cặp tiên đồng- ngọc nữ trong Tiêu gia. Cả hai lúc nào cũng dính chặt với nhau, từ luyện tập, đi chơi, dã ngoại, ăn uống, đọc sách, có thể nói trừ việc ngủ chung thì chưa mà thôi. Sở dĩ như vậy, vì Tiêu Minh thích cuộc sống an ổn ở nơi đây. Chỉ năm tới, khi mà Nạp Lan Yên Nhiên tới từ hôn, sẽ là lúc mà sóng gió nổi lên, là lúc mà máu phải chảy, là lúc mà mưu quyền đặt trên tình thân, là lúc mà sự giản dị giữa người với người không còn nữa. Lúc ấy, cậu sẽ phải ra tay sát phạt, sẽ phải máu lạnh, phải từ bỏ tình cảm và nhiều thứ khác, khiến tâm ma ngày một mạnh lên. Chơi đùa và bồi dưỡng tình cảm với Tiêu Mị, thỉnh thoảng hôn lên đôi môi hồng của cô bé, đó là thứ để giúp cậu có thể chiến thắng tâm ma về sau.
- Nè, Tiêu Minh, ngày mai nghe nói có đấu giá hội đó, huynh có đi không?
- Đấu giá hội à, sao lại rầm rộ vậy?
- Do người chủ trì đấu giá là tiểu thư Nhã Phỉ Đặc Thước Nhĩ chủ trì, nghe nói cô ta cực kì xinh đẹp.
- Vậy à! Ta phải tới xem mặt mới được?
- Hả?- Tiêu Mị dẩu môi lên- Tại sao?
- Để xem xem cô ta có thể sánh với muội không mà dám xưng xinh đẹp?- Tiêu Minh dẻo mỏ nói.- Nhưng tiếc là mai ta phải bế quan luyện công rồi!
- Ế, luyện công! Hừ, cứ mỗi năm huynh lại luyện công đủ 100 ngày, thật là chán quá đi.
- Biết làm sao được, ta phải tăng cường tu vi để có thể cưới muội về làm vợ chứ. Phải không?
- Đáng ghét quá!
Sau một hồi dây dưa hôn hít, cuối cùng Tiêu Minh tiễn Tiêu Mị ra về. Cũng là lúc cậu bắt đầu kế hoạch. Bước 1: tiền.
Tiền là tiên là phật,
Là sức bật lò xo,
Là thước đo lòng người,
Là nụ cười tuổi trẻ,
Là sức khỏe tuổi già,
Là cái đà danh vọng,
Là cái lọng che thân,
Là cán cân công lý,
Tiền vô thì hết ý. ”
Việc làm có thể kiếm ra nhiều tiền nhất trong thời gian nhanh nhất ở thế giới này là gì. Đó là Luyện Dược Sư. Tại Đấu Khí Đại Lục, trong quá trình tu luyện, đôi khi có thể bạn có thiên phú hơi kém, thiếu vận may hay đơn giản là bị thương khi tập luyện, các Luyện Dược Sư là người duy nhất có thể giúp các bạn nhanh chóng thành công, và vì thế họ giàu và quyền lực. Đắc tội với Luyện Dược Sư là cách nhanh nhất để chết trên thế giới này- ngoài tự tử, nên không ai muốn cả. Vì thế, mấy cha Luyện Dược Sư không chỉ thoái mái kiếm tiền, còn không lo bị cướp hay đánh thuế nữa, đã giàu lại càng giàu. Tiêu gia dù giàu có, nhưng cũng chả bằng một Luyện Dược Sư cấp một làm việc vài năm.
Bây giờ việc của Tiêu Minh là nhanh chóng bán chút dược liệu kiếm tiền, cộng với gia tăng quan hệ với Nhã Phỉ, một tiểu thư của gia tộc ở đế đô. Đây sẽ là trợ lực cho sự phát triển sau này của Tiêu Gia. Bắt tay vào việc thôi- Tiêu Minh thầm nghĩ.
Bước vào trong phòng tu luyện ở một ngọn núi cao mà Tiêu Chiến đã phân cho mình, Tiêu Minh không ngồi xuống tu luyện mà nhanh chóng đến bên bồn tắm, nhấc nó lên, để lộ một thông đạo. Đi xuyên qua thông đạo này xuống dưới lòng đất, có một khu động ngầm cực kì hoành tránh. Thứ này được cậu xây dựng từ trước đây 4 năm, ngay khi bắt đầu những cuộc bế quan tu luyện.
- Bản thể!- Đột nhiên, từ trong bóng tối, một tiếng hô vang lên.
- Các cậu không thể bật đèn lên được à! Sao lại chỉ để lại đúng một ngọn thế kia!
- Xin lỗi, nhưng tại thằng mới tới nó luyện Hắc Ám Sát Long Thuật ( truyện tranh Fairy Tailes) nên phải tắt hầu hết đèn để nó thi triển tốt nhất.
Nếu bất cứ ai vào đây lúc này, hẳn sẽ phải giật mình, vì trong này có hàng chục người giống hết như Tiêu Minh. Đó là các bản sao của cậu ta tạo ra từ công nghệ nhân bản vô tính trong Akumetsu. Thứ này không chỉ tạo ra bản sao giống hệt, mà còn truyền tải kí ức cho bản sao, khiến nó giống hệt mình về suy nghĩ, hành động, thói quen,... Cái khác duy nhất, các bản sao không có sức mạnh từ bản thể, chúng phải tự tu luyện. Còn nhớ lần đầu tiên tạo ra các bản sao, để truyền kí ức cho họ, Tiêu Minh thay vì tự sát lại chấp nhận cho hàng trăm chiếc kim đâm sâu vào não, để truyền đi kí ức cho họ. May mà Thiên Ma Vô Cực Công mạnh mẽ, lại có thê sự chuẩn bị từ rất lâu trước đó mới giúp cậu ta qua khỏi.
Mỗi bản sao tu luyện một trường phái riêng, kẻ luyện đấu khí, người luyện ma pháp, kẻ lại có dị năng.... Vậy nên cậu chia nhỏ giai đoạn luyện dược ra làm 3 đoạn: dung dịch, bột phấn, kết tinh, vì mỗi giai đoạn có thể sử dụng phù hợp tài năng của phân thân. Dung dịch, là giai đoạn nấu cho dược liệu chảy hết chất ra thành dung dịch. Bột phấn, là nấu khô chúng đi. Kết tinh, là dùng mà khí đồng thời làm 2 nhiệm vụ: nung nóng, tạo áp suất để chúng gắn kết với nhau chặt chẽ hơn, tác dụng cao hơn. Giai đoạn đầu, dùng lửa thường cũng được, nhưng phải biến Ma Khí thành kim đấu khí để dược chất bị ép ra. Giai đoạn hai, thủy - hỏa đấu khí phải đan xen phối hợp, khiến bột khô mà không cháy, đỡ phí. Giai đoạn cuối, phải có thổ đấu khí tạo áp lực, lôi đấu khí tạo kết tinh, phong đấu khí giữ áp suất, hỏa đấu khí mạnh mẽ nung, mộc đấu khí trung hòa dược liệu. Sau hai giờ đồng hồ, nhìn viên thuốc nhỏ bé nhưng có dược tính cao tương tự do Tam Phẩm Luyện Dược sư tạo ra, các bản sao của Tiêu Minh dù mệt vẫn híp mắt cười. Rồi mặt họ lại dài ra như cái bơm khi mà nghĩ tới việc còn phải tạo vài trăm viên như vậy.
.................................................. .................................................. ................
Phòng Đấu Giá của Gia Tộc Đặc Thước Nhĩ
Phòng đấu giá vừa to, vừa hoành tráng này được dựng tại Thành Ô Thản này cũng đã khá lâu, nhưng tới hôm nay Tiêu Minh mới có dịp đi vào trong đó. À quên, lúc này y đã trở thành một vị đại thúc mập mạp có tên Miêu Tinh. Dựa vào Thiên Ma Vô Cực Công, cậu dễ dàng dùng Ma Khí tạo một vỏ bọc, thay đổi hoàn toàn hình dáng bên ngoài. Bước chân vào phòng đấu giá, một mùi hương dễ chịu lan tỏa khiến Tiêu Minh không khỏi cảm thấy thoải mái. Nơi đây là sản nghiệp của gia tộc Đặc Thước Nhĩ, một trong tam đại gia tộc của Đế Quốc Gia Mã. Nghe đồn gia tộc này và Hoàng Thất có quan hệ cực kì mật thiết với nhau, nên dù rất thèm khát sản nghiệp to lớn này, vẫn không ai dám đụng tới nó.
Nhanh chóng bước đến Giám Bảo Thất, nơi giám định các vật phẩm sẽ được đem ra đấu giá, Tiêu Minh cũng khá hưng phấn. Kiếm tiền ai mà chẳng ham chứ! Đẩy cửa bước vào, Tiêu Minh nhận thấy nơi này rộng và trống trải, chỉ có một người đàn ông trung niên ngủ gật bên bàn giám định.
- Xin lỗi! Ta tới giám định vật phẩm!- Nhanh chóng đánh thức gã trung niên, Tiêu Minh đưa mấy hộp thuốc tới phía trước và nói.
- Ngài giám định cái .... Tiên sinh lẽ nào lại là luyện dược sư.
- Đúng! Không lẽ các ngươi không thể giám định nổi!
- Xin tiên sinh chờ cho ít phút!- Người trung niên vội chạy khỏi phòng, có lẽ là để đưa nhân vật có thẩm quyền cao hơn tới đây.
Ít lâu sau, hai người tiến vào, một là gã trung niên vừa nãy, một người khác già hơn.
- Xin giới thiệu với tiên sinh, đây là Cốc Ni đại sư, Luyện Dược Sư Cấp Hai.
- Xin chào!
- Không dám! Xin hỏi tiên sinh, thứ đan dược này có tác dụng gì.
- Cốc Ni đại sư hãy chú ý, ta sẽ giảng giải cẩn thận trước. Hộp màu xanh này, có tổng cộng 5 hộp, tên gọi là Liệu Thương Đan- tác dụng đơn giản là trị thương, có 3 cách dùng: hòa nước để tắm nếu muốn dùng với số đông, vết thương không nặng; hòa nước để uống nếu vết thương mới bị; nuốt trực tiếp trị ám tật, bồi bổ lại kinh mạch. Tác dụng từ Đấu Hoàng trở xuống. Hộp màu vàng, tên gọi Cố Bản Bồi Nguyên Đan, có 5 hộp, vừa trị thương như trên lại có thể củng cố kinh mạch, mở rộng kinh mạch cho người dùng, cũng 3 cách dùng như trên. Tác dụng từ Đấu Vương trở xuống. Cuối cùng là hộp màu đỏ Thiên Lý Đan, tăng nhanh khả năng tu luyện cho người dùng, cực kì ôn hòa, không tác dụng phụ, bởi nó có tác dụng của cả hai loại thuốc trước, dùng cho Đấu Linh trở xuống
- Xin lỗi! Chuyện này, xin phép tiên sinh, ta có thể kiểm tra. Tiên sinh cho phép chứ! Cứ tự nhiên, ta có thể cho các ngươi một hộp 12 viên làm thử nghiệm trước mặt toàn bộ khách. Dùng thừa là cho Phòng Đấu Giá.
Nghe thấy điều này, không chỉ người trung niên mà Cốc Ni cũng cảm thấy lạnh cả đầu. Nếu quả thật những đan dược kia có tác dụng lớn như vậy, mà vị tiên sinh mập này lại tỏ vẻ không quan tâm như vậy, xem ra y là luyện dược sư cao cấp lắm đây. Rất nhanh, một đống trà bánh được mang ra, kèm theo một vị tiểu thư xinh đẹp.
- Nhã Phỉ xin có lời hỏi thăm tiên sinh!
- Cảm ơn tiểu thư! Tại hạ là Miêu Tinh, chỉ là luyện dược sư chưa qua khảo hạch mà thôi! Vậy Cốc Ni đại sư, ông kiểm tra xong chưa.
- Thứ cho tại hạ bất tài, tại hạ chỉ biết được đây là Tam Phẩm Đan Dược, còn tác dụng thì ... May mà tiên sinh đây cho phép thử nghiệm.
- Thì ra là vậy. Xin cảm ơn tiên sinh trước!
- Không có gì, nhưng người thử nghiệm của các ngươi nhất định phải chịu đau lắm đó. Thứ này dù pha loãng nhất, nếu chỉ dùng cho một người, vẫn đau không khác gì lấy kim đâm vào người, moi thịt ra rồi lại lắp lại đâu!
- Hà!- Lần này, Nhã Phỉ cũng phải hít một hơi thật sâu.- Vậy nếu có thể, gia tộc Đặc Nhĩ Thước có cơ hội mời tiên sinh ở lại dùng bữa không?
- Ha ha. Ăn chùa hả? Ta thích lắm, vừa tiết kiệm, vừa ngon.
Nhã Phỉ cũng nhanh chóng mời Miêu Tinh đến phòng Vip nhất để quan sát cuộc đấu giá. Nơi đó là phòng trên cùng, đầy đủ tiện nghi, sơn son thếp vàng. Đã vậy, ở vị trí cao, nhìn xuống phòng đấu giá đầy người ở dưới cũng khiến người ta thấy hay hay. Nhưng quan trọng nhất, có vẻ nơi đây là phòng mà Nhã Phỉ hay lui tới, dựa theo mùi hương của nó. Xem ra co nàng Nhã Phỉ này không hổ danh yêu tinh, rất giỏi trong việc lấy lòng người khác.
|