
24-12-2015, 11:09 AM
|
.gif) |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 311877
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
|
|
BỔN VƯƠNG THÍCH!
Tác giả: BÁ ĐAO VƯƠNG
Nguồn:4vn.eu
Chương 8: Náo nhiệt 2
Thấy Thẩm Tuyết cười cười, Lục Cầm tò mò hỏi:
“Phong Tuyết, ngươi đang hoài xuân sao?”
Tất cả cơ trên mặt Thẩm Tuyết đông cứng lại, khóe miệng không tự giác nghoéo lại liên hồi. Mấy hạt lạc đang dùng nội lực di chuyển mượt mà cũng bị khựng lại và rơi xuống hết. Nàng nhẹn họng lắp bắp trả lời:
“Lục...Lục....Cầm....ta nhìn....giống hoài xuân lắm sao?”
Lục Cầm thản nhiên nhún nhún vai đáp:
“Đúng vậy a, miệng ngươi thì cười tủm tỉm, má ửng hồng, ánh mắt lấp lánh như sao. Bộ gió của ngươi như thế không phải hoài xuân là gì?”
Miệng Thẩm Tuyết méo xệch đi, con ngươi từ đen chuyển sang thâm trầm hơn trong đó xẹt qua một tia bất đắc dĩ cùng trào phúng. Thẩm Tuyết không thèm quan tâm đến nàng ta tiếp tục điều khiển mấy hạt lạc trong tay áo. Nhưng lần này dứt khoát cùng tuyệt tình hơn.
Phía bên kia Nghiêm Thanh thấy nàng tức giận nhưng không phát ra được lắc đầu quay đi nơi khác cười thầm. Hắn nghĩ cô nương này đúng là khá thú vị đây.
Trên đài, bạch y nữ tử vẫn đang múa rất trôi chảy. Nàng ta tung người lên cao và tạo nên tư thế đẹp mắt chuẩn bị kết thúc bài múa. Đột nhiên, phía dưới bay lên một vật nhỏ với lực không hề nhỏ. Nó găm vào bụng cùng chân nàng ta. Khiến ả như diều đứt dây lập tức rơi xuống.
Chưa dừng lại, phía dưới Thẩm Tuyết chưa qua cơn tức giận vô cớ kia, điều khiển ngày càng nhiều hạt lạc bay tới điểm trúng lên những huyệt vị trọng yếu trên cơ thể nàng ta. Bạch y nữ tử vừa đau vừa nhột, nàng ta bật cười khanh khách mày thì co rúm lại dán chặt vào nhau.
Trên hàng ghế giám khảo, bốn vị chủ khảo ngạc nhiên nhìn một màn vừa xảy ra. Họ nhăn mày nghỉ rằng chắc chắn kẻ đứng sau việc này không đơn giản. Nội lực đó phải thâm hậu nhường nào mới khiến những hạt lạc đó có tính sát thương cao như vậy.
Vết thương nơi tay của nàng ta, coi như vô phương cứu chữa phàm là đã bị phế mất hai cánh tay. Ra tay đúng đủ ngoan độc. Bên dưới những người xem vẫn chưa kịp định thần đã có người lên đài kéo bạch y nữ tử vẫn còn đang cười sặc sụa xuống.
Vốn Thẩm Tuyết đã gặp qua bạch y nữ tử kia. Ả ta đúng là điêu ngoa đanh đá. Nữ tì đi theo hầu hạ ả ta trong lúc vô tình đi đường vì vội chạy theo ả ta. Lúc đó, ả ta bỗng nhiên dừng lại làm hại nữ tì không kịp chậm lại tốc độ va phải ả ta. Mặc cho nữ tì kia van xin dập đầu chảy máu ả ta vẫn cho người đem hai chân nữ tì phế đi, rồi vứt ra ngoài.
Hạng người độc ác này, bên ngoài giả nhu nhu nhược nhược là thứ Thẩm Tuyết nàng ghét nhất. Huống gì ả ta xem tính mạng nữ tì kia như cỏ rác. Nàng vốn là người hiện đại với tư tưởng không phân biệt giai cấp đến với thế giới này dù đã bốn năm nhưng vẫn không tẩy đi được. Thẩm Tuyết quyết định dạy cho ả ta bài học mới có tình huống lạc bay người cười như lúc nãy.
Từ lúc bạch y nữ tử xuống đài tới giờ cũng đã qua 10 phút mà thí sinh tiếp theo vẫn chưa thấy xuất hiện. Chợt, có những cánh hoa bay nhẹ nhàng nhuốm đỏ cả không gian. Một mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong khoang mũi Thẩm Tuyết nhíu mày. Thứ mùi này rất quen thuộc, đúng là rất quen thuộc nha.
Một bóng dáng đen thui bay từ trên lầu hai xuống. Trường bào đen tuyền với phần tay áo rộng thùng thình bay trong gió. Mái tóc đen được buộc lại rất hờ hững. Nàng ta tiếp đất nhẹ như một cơn gió. Chiếc sa mỏng che đi cả khuôn mặt chỉ để lộ ra đôi mắt rất đẹp. Vầng trán cao làn da trắng. Đôi mắt to rất có hồn. Có thể thấy cô ta cũng là một mỹ nữ. Khóe mắt đính một đóa phù dung yêu mị
.
Last edited by BỘ SÁT; 27-12-2015 at 08:36 PM.
|