
24-12-2015, 01:27 PM
|
.gif) |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 311877
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
|
|
BỔN VƯƠNG THÍCH!
Tác giả: BÁ ĐAO VƯƠNG
Nguồn:4vn.eu
Chương 12: Giải nguy
“Tiểu cô nương, biết điều thì tránh sang một bên chơi, ta không rảnh cùng ngươi đôi co.”
“Ta không tránh, họ là bằng hữu của ta, nếu ngươi bây giờ dám động đến một sợi tóc của bọn hắn ta đem ngươi đánh thành nhân thịt.”
Nói rồi đi qua chỗ Nghiêm Thanh mở miệng hắn ra đưa vào một viên dược. Đó là chí bảo giữ mạng mà sư phụ nàng chế tạo ra. Khi xuống núi lão cho nàng một lọ phòng thân, không phãi lão sợ nàng đánh không lại người ta, võ công của nàng căn bản không có ai dễ dàng đả bại, lão sợ nàng bĩ người ta lừa gạt ám toán mà thôi. Dù gì lão cũng chỉ có đứa đệ tử vừa xinh đẹp lại là kỳ tài luyện võ chết đi thì rất tiếc nha.
Sau khi Nghiêm Thanh uống vào dược hoàn khuôn mặt đã bớt đi vài phần xanh xao. Thấy Thẩm Tuyết bỏ qua mình tên giáo chủ tức giận.
“Ngươi,...” Tên giáo chủ mặt sa sầm xuống. Hôm nay là ngày hắn mất hết mặt mũi, lại bị một tiểu nha đầu đùa bỡn dạy lý lẽ.
“Thế nào, còn muốn so chiêu sao, bổn cô nương thành toàn cho ngươi.”
“Được,..ta sợ ngươi sao.” Tên giáo chủ hướng nàng dẫn ra bảy phần nội lực vào một chưởng đánh về phía nàng. Thẩm Tuyết tùy ý búng tay đánh nát kình phong hắn đưa tới, rồi vỗ một chưởng lên ngực hắn. Lấy Huyết Kiếm gắc lên cổ hắn, khóe môi giương lên nụ cười nhạt.
“Thế nào,...chịu tha cho họ chưa?”
“Ngươi,...”sắc mặt tên giáo chủ cực khó coi cùng không tưởng được. Làm sao nàng lại có huyết kiếm là chuyện hắn không ngờ tới. Huyết kiếm không phải ai cũng có thể sở hữu được mà là do nó tự chọn chủ nhân đi. Giọng dịu sợ hãi tên giáo chủ lên tiếng hỏi, vẻ mặt run run:
“Làm sao ngươi.... Ngươi,....có Huyết Ma kiếm, trấn giáo của bản giáo.”
Bọn giáo chúng nghe nói vậy vội vàng quỳ xuống. Huyết Ma kiếm là thánh vật tối cao đã mất tích cả ngàn năm nay nhưng truyền thuyết về nó vẫn còn lưu lại. Nay thấy bó xuất hiện phần lớn là vô cùng hưng phấn và vui vẻ. Huyết Ma giáo được chấn hưng rồi.
“Ta sao phải nói cho ngươi.” Có Huyết Ma kiếm là có thiên hạ, chức vị giáo chủ này hắn phải nhường lại cho nàng rồi.
“Được,..bỏ qua cho chúng.”
“Vậy, mới tốt chứ. Lục Cầm dìu Nghiêm Thanh qua bên kia, ta giúp hắn liệu thương.”
Lục cầm vội nghe lời dìu Nghiêm Thanh qua dựa vào bậc thềm, ngoài đầu nhìn Thẩm Tuyết đang nói gì đó với tên giáo chủ kia. Xong đâu đấy, Thẩm Tuyết ngồi xuống sau lưng Nghiêm Thanh giúp hắn vận công chữa thương. Nàng bảo bọn người Huyết Ma giáo rời khỏi nơi này, nhưng tên giáo chủ nhìn thấy Huyết Ma kiếm đang trong tay Thẩm Tuyết hắn muốn đưa àng lên làm giáo chủ dìu dắt Huyết Ma giáo hưng thịnh như ngàn năm trước kia.
Chữa thương thế cho Nghiêm Thanh xong Thẩm Tuyết quay đầu lại nhìn thấy cả đám người Huyết Ma giáo vẩn đứng chỉnh tề ngây ngốc chỗ vừa rồi. Thấy nàng quay đầu nhìn bọn họ tên giáo chủ bước ra cung kính:
“Mời giáo chủ tiếp nhận chức vị, dẫn chúng giáo đồ phát dương quang đại Huyết Ma giáo.”
Bọn giáo chúng cũng nhao nhao hùa theo, Thẩm Tuyết một mực không thể giao Huyết kiếm cho bọn hắn, vì nàng còn phải dựa vào nó dể trở về. Nếu không thể giao thì chỉ có thể chấp nhận đồng ý, dù sao nàng vẫn đang cần thế lực này ủng hộ sau lưng làm nên nghiệp lớn. Nàng nheo mắt suy nghĩ rồi đáp:
“Được, nhưng từ nay thay đổi giáo điều, tuân thủ nghiêm ngặt những thứ ta đưa ra, ta mới đồng ý làm giáo chủ của các ngươi.”
Tên giáo chủ mừng rõ vội vàng đồng ý. Thẩm Tuyết chi người dìu Nghiêm Thanh trở về tổng đàn Huyết Ma giáo tĩnh dưỡng còn bản thân thì ngồi trong phòng sắp xếp kế hoạch phát dương quang đại Huyết Ma giáo cùng nàng.
Last edited by BỘ SÁT; 27-12-2015 at 08:12 PM.
|