Đinh Mặc đã kịp nhớ ra người phụ nữ trước mặt này là ai.
- Tôn Thục phi không có việc gì làm cũng đừng đến đây tìm mẫu phi của ta gây chuyện. Hoa Hạ cung không đón tiếp người, mời ra về!
[Tinh! Thành công kết thù lần thứ nhất, tặng thưởng 5 điểm]
Tôn Thục phi không ngờ đứa bé 6 tuổi trước mặt lại có thể nói ra những lời này.
- Tịnh phi muội muội có phải hay không nên dạy lại Ngũ hoàng tử cách cư xử với người khác?
- Dựa vào cái gì dám đánh mẫu phi?
Giọng điệu có phần trẻ con này của Đinh Mặc là ảnh hưởng từ việc dung hợp linh hồn.
- Tịnh phi lan truyền tin đồn thất thiệt về nhị hoàng tử, thân là mẫu phi sao ta có thể ngó lơ?
- Chứng cứ đâu?
- Bổn cung đích thân tra ra từ miệng của một cung nữ ở Hoa Hạ cung.
- Một cung nữ!? Khi nào tìm ra chứng cứ đáng tin hơn hẵng kết luận.
- Ngũ hoàng tử tưởng rằng một cung nữ không thể làm chứng sao? Tốt! Vậy bổn cung đem chuyện này tâu lên Hoàng Thượng, đợi người giải quyết.
Tôn Thục phi giận dữ phất tay áo rời đi.
Đinh Mặc quay người lại, ngẩng mặt lên nhìn mẫu thân.
Tịnh phi nhìn bóng lưng xa dần của Thục phi, không nhịn được lắc đầu thở dài.
- Mẫu phi, sao người lại thở dài?
Tịnh phi cúi người xuống cầm tay nhi tử, nhẹ nhàng khuyên nhủ:
- Tiểu Mặc, lần sau đừng nói chuyện như vậy với Thục phi.
Hắn không để ý tới lời nói kia, ánh mắt như dán chặt lên dấu tay in hằn bên má phải của bà.
- Mẹ…đau không?
- Tiểu Mặc, con vừa gọi ta là gì?
Tịnh phi có chút bất ngờ nhìn nhi tử. Không phải bình thường nó đều gọi bà là mẫu phi sao?
- Mẹ…
Hắn không nhịn được ôm chầm lấy bà, vành mắt hơi đỏ lên.
- Tiểu Mặc ngoan, đừng khóc. Mẹ không sao.
- Mẹ, lần sau nếu có ai tìm mẹ gây chuyện, nhớ nói với con, được không?
Tịnh phi xoa đầu hắn, gật đầu mỉm cười.
…………………….
“Hệ thống, lập danh sách kẻ thù.”
Đinh Mặc không biết hệ thống có hiểu được lời hắn nói hay không. Dù sao vẫn nên thử một lần.
[Người chơi xác nhận muốn lập danh sách kẻ thù?]
“Xác nhận”
[Tinh! Chúc mừng người chơi lập danh sách kẻ thù thành công! Mời nhập tên]
“Tôn Thục phi”
[Danh sách kẻ thù:
1. Tôn Thục phi.
Lưu ý: Sau khi trả thù thành công, tên sẽ tự động bị xóa khỏi danh sách]
…………………..
Dùng bữa ở Chiêu Dương cung, ngoài Hoàng Thượng, Hoàng hậu còn có cả 5 vị hoàng tử. Đinh Mặc không mấy hứng thú, chỉ nhìn qua diện mạo của phụ thân ở kiếp này rồi ra sức ăn.
Ban đầu còn tưởng ngồi chung quanh một bàn ăn, ai ngờ cuối cùng lại như thiết yến thế này. Hoàng thượng cùng Hoàng hậu ngồi phía trên, 5 vị hoàng tử chia ra 2 bên phía dưới, mỗi người một bàn.
Mấy đĩa thức ăn trước mặt Đinh Mặc vơi dần.
[Người chơi có muốn nhận nhiệm vụ ngay bây giờ không?]
“Nhận”
Sau một thời gian “dài” tìm hiểu về hệ thống trên đường đi từ Hoa Hạ cung đến Chiêu Dương cung, hắn liền nhận ra cả âm thanh và màn hình của hệ thống trừ hắn ra không ai nghe hoặc thấy được.
[Nhiệm vụ số 1, hạng mục Ma pháp tu luyện, cảnh giới: Pháp Thần!
Nhận Huyết Lục Ma Nữ làm sư phụ.
Giới thiệu sơ lược: Huyết Lục Ma Nữ là Pháp Thánh ma pháp sư. Từ trước đến nay chỉ nhận 2 đồ đệ nhưng 1 đã chết khi săn bắt ma thú. Tính tình cổ quái, giết người không chớp mắt.
Gợi ý: Huyết Lục Ma Nữ chỉ nhận nữ đồ đệ.
Phần thưởng: pháp bảo Phất trần. ]
Đinh Mặc nhìn thông tin hiển thị trên màn hình trong suốt, sau lưng mồ hôi lạnh túa ra.
Pháp Thánh? Giết người không chớp mắt?
Mà cái quan trọng nhất, bà cô này chỉ nhận nữ đồ đệ? Gợi ý kiểu quái quỷ gì thế?
“Hệ thống, có nhầm không thế?”
Không có tiếng trả lời.
- Ba ngày nữa trẫm tổ chức yến tiệc chào đón một vị pháp thánh. Mấy đứa các con nhớ chuẩn bị lễ vật.
Hoàng thượng cẩn thận nhắc nhở, ánh mắt vừa chạm đến thân hình mũm mĩm vẫn đang hùng hục ăn kia thì bổ sung thêm:
- Riêng Đinh Mặc thì không cần.
……………………..
Đinh Mặc ngồi trên bờ, hai tay chống cằm nhìn hình ảnh của mình phản chiếu dưới nước. Người ngoài nhìn vào đều tưởng hắn có chuyện không vui. Mấy tên thái giám, cung nữ cẩn thận đề phòng, đứng xa ra một chút, tránh bị vạ lây.
[Tư liệu:
Họ tên: Đinh Mặc
Thân phận hiện tại: Ngũ hoàng tử Đinh quốc
Đồng thân phận: Không có
Công kích: 0
Phòng thủ: 0
Tốc độ:10
Tốc độ tu luyện:75
1. Ma pháp tu luyện, cảnh giới Pháp Thần!
Thiên phú nguyên tố: chưa xác định
Cấp bậc: chưa có
Vũ khí: chưa có
Át chủ bài: chưa có
Biến thân: chưa có
Chiến thú: chưa có
Số nhiệm vụ đã hoàn thành: 0/50
Tiến độ nhiệm vụ: 0%
2. Mỹ nhân trong mộng, tìm kiếm!
Đối tượng: chưa xác định
Tình cảm của đối tượng: 0
Số nhiệm vụ đã hoàn thành: 0/50
Tiến độ nhiệm vụ: 0%
Điểm thưởng: 0 (có thể phân phối)
Phần thưởng chưa dùng: Nhẫn trữ vật, Trâm cài đầu Phụng Thiên (còn 2 chiếc) ]
Đinh Mặc vừa đem 25 điểm thưởng đổ toàn bộ vào tốc độ tu luyện. Dù sao bây giờ hắn chưa tu luyện ma pháp, tăng điểm công kích cùng phòng thủ cũng chả để làm gì.
Nhìn đến phần thưởng chưa dùng, ý nghĩ của hắn hơi xoay chuyển một chút, liếc mắt nhìn tên thái giám lúc trước, ngoắc ngoắc tay ra hiệu. Tên thái giám này không hổ là người từng lặn lội trong cung nhiều năm, hiểu ý nhanh chóng chạy tới:
- Ngũ hoàng tử có điều gì dặn dò?
Hắn làm vẻ mặt lơ đễnh:
- Nhẫn trữ vật có đắt không?
Tên thái giám nghe đến cụm “nhẫn trữ vật” thì mắt sáng lên, hào hứng trả lời Đinh Mặc:
- Ngũ hoàng tử, nhẫn trữ vật không thể mua được bằng tiền. Ở Đinh quốc chúng ta, tổng cộng chỉ có gần 100 cái. Mà trong hoàng cung hiện tại chỉ có mỗi một chiếc của đương kim Hoàng thượng.
- Phụ hoàng có được nó như thế nào?
- Là do Tiên Đế truyền lại.
- Vậy…Tiên Đế có được nó như thế nào?
- Nô tài không biết.
Nói tóm lại, hắn chỉ biết nhẫn trữ vật rất quý. Nhưng mà Huyết Lục Ma Nữ đã trở thành pháp thánh, không thể nào đến cái nhẫn trữ vật cũng không có!? Muốn được nhận làm đệ tử, đầu tiên phải tạo ấn tượng tốt với sư phụ. Cách đơn giản nhất tất nhiên là tặng lễ vật rồi.
Ngân lượng? Nói không chừng tiền bà cô kia kiếm được còn nhiều hơn cả quốc khố ấy chứ!
Nhẫn trữ vật? Giết người cướp của chẳng phải là có sao!
Đồ trang điểm? Biết thế quái nào được bà cô kia có trang điểm hay không. Nhỡ phạm vào đại kị lại mất công hồn lìa khỏi xác lần nữa.
Nam nhân? Vớ vẩn! Bà cô kia muốn liền có thể đè ra abcxyz, đâu cần chờ hắn tặng!
“Bỏ đi, đau não! Đến lúc đó tùy cơ ứng biến.”
…………………
3 ngày sau.
Yến tiệc được quyết định tổ chức ở Hậu Hoa Viên.
Mới từ sáng sớm nhưng công tác chuẩn bị đã bắt đầu. Nào là đèn lồng, hoa trang trí, thảm dày,….Chỉ cần nhìn số lượng người ra ra vào vào cũng đủ cảm thấy chóng mặt. Hoàng thượng giao việc này cho Hoàng hậu cùng Tứ phi phụ trách, hạ lệnh không được xảy ra bất kỳ sai sót nào. Có thể thấy ông rất quan tâm đến buổi yến tiệc này.
Đinh Mặc đến hơn 9h sáng mới rời giường, nghe ngóng một chút liền biết mẫu thân đang ở Hậu hoa viên.
Thân hình mũm mĩm tức tốc chạy đi.
- Mẫu phi, người đang ở đâu thế?
Hoàng hậu nương nương đang tất bật chuẩn bị, nào có tâm trí quan tâm xem ai đang hét?
Tịnh phi thấy nhi tử gương mặt đỏ phừng phừng, mồ hôi nhễ nhại chạy đến đành dừng việc đang làm, quay sang lau mồ hôi cho hắn. Vốn định lên tiếng bảo hắn ra về nhưng đến khi mở miệng lại thành:
- Ở yên đây, đừng để ảnh hưởng đến mọi người.
Đinh Mặc gật đầu, nắm tay mẫu thân đứng im một chỗ. Ánh mắt tò mò bắt đầu đánh giá xung quanh.
Diện tích hậu hoa viên vô cùng rộng, đủ chứa tới hơn 1 vạn người. Trang trí một khu vực như vậy, khỏi cần nói cũng biết mệt thế nào. Hoàng hậu cùng Tứ phi mỗi người chịu trách nhiệm trang trí một khu vực khác nhau. Bình thường chỉ cần Hoàng hậu hạ chỉ, bọn cung nữ thái giám tự khắc bảo ban nhau làm nhưng lần này thì khác. Đón tiếp pháp thánh là việc hệ trọng, ảnh hưởng đến vận mệnh của cả một quốc gia, đương nhiên không thể làm hời hợt qua loa như thiết đãi quần thần.
Hắn nhìn khu vực mà mẫu thân mình trang trí. Còn có thể nhận xét thế nào nữa? Tất nhiên là đẹp hết chỗ chê rồi!
Tầm mắt lại rời sang khu vực của Thục phi. Xấu hết chỗ khen!
Sự chú ý nhanh chóng dời sang một đám người đang lúi húi cặm cụi ở bên hồ. Nói là hồ thì có vẻ hơi oan ức, chắc cũng được nửa con sông đấy chứ!
“Có cả bắn pháo hoa!?”
Trong đầu hắn liền tưởng tượng ra cảnh ngắm pháo hoa, ánh mắt chờ mong nhìn về phía Hoàng hậu nương nương.
“Hoàng hậu à, người nhất định phải trang trí thật đẹp vào nha! Như vậy ngắm pháo hoa mới thích.”
Tưởng tượng mới được một nửa liền nhận ra điểm không đúng.
- Mẫu phi…mẫu phi….
Đinh Mặc lắc lắc tay mẫu thân, cố gắng thu hút sự chú ý của bà.
- Tiểu Mặc, sao thế? Đói rồi à?
Không nhắc đến thì không sao, vừa nhắc đến, bụng hắn lại sôi lên sùng sục. Sáng vừa mở mắt ra đã chạy đi tìm mẫu thân, quên mất là chưa ăn sáng.
- A Tú, bảo Ngự Thiện phòng mang ít đồ ăn đến đây.
Đinh Mặc nhe răng cười:
- Vẫn là mẫu phi tốt nhất!
Mẫu thân vừa quay đi, hắn liền nhớ ra chuyện cần nói.
“Chết tiệt, dạo này trí nhớ kém quá”
- Mẫu phi…mẫu phi
- Tiểu Mặc, sao thế?
- Tối nay có pháo hoa ạ?
Tịnh phi nhìn vẻ mặt thần thần bí bí của nhi tử, mỉm cười gật đầu.
- Mẫu phi, bắn pháo hoa xong sẽ có khói. Dựa theo vị trí của hậu hoa viên, khói chắc chắn sẽ bị thổi từ hướng này sang hướng này…
Hắn vừa nói vừa đưa tay lên trời chỉ chỉ trỏ trỏ. Ngón tay từ phía pháo hoa vạch một đường đến chỗ Hoàng hậu nương nương đang đứng.
Khu vực mà Hoàng hậu nương nương phụ trách là chỗ ngồi xem pháo hoa, cũng là nơi yến tiệc diễn ra.
- …Nếu khói đi theo chiều đó, pháo hoa bắn được một nửa liền bị khói che mất, làm sao ngắm tiếp được?