Thương Ưng chân nhân thở dài, lại tiếp lời: “Bần đạo còn biết thêm một chuyện: hình như gia thất của Ngao huynh đang có chút sự tình phải không?”
“Hừ, gia thất bản vương đích thị có chút chuyện, người huynh đệ Nam Hải của bản vương có một khuê nữ tên gọi Ngao Loan, chư vị có lẽ đã nghe qua?” Ngạo Quảng phân trần.
“Ngao Loan công chúa là bậc kì nữ khắp thiên hạ, là đệ nhất cao thủ của long tộc, Đại vương nhà ta sớm đã được biết danh tính, chúng tôi tự khắc sẽ biết.” Ba tướng quân tiếp lời.
"Ngao huynh không cần phải vòng vo nữa, nói rõ xem có chuyện gì, biết đâu chúng tôi có thể giúp được thì sao? Lại là một vị đạo sĩ mặc áo lông lụa xanh lên tiếng.
Ngao Quảng đem sự việc kể lại một lượt : “Vương mẫu ủy thác cho Trường Canh tinh quân đến làm thân với cháu gái của ta, nhưng do cháu gái ta có ý từ chối khiến Vương mẫu nổi giận, phái tam thái tử Na Tra hạ giới, ngoài mặt thì lấy danh nghĩa là kết thân nhưng thực chất là uy hiếp. Long tộc ta lại sớm có thù oán với Na Tra, thậm chí con trai thứ ba của ta đã chết trong tay hắn. Tuy ân oán đã qua hàng nghìn năm, song chỉ e đối phương vẫn ôm hận trong lòng. Ba ngày trước, Na Tra xuất hiện, diễu võ dương oai, làm cháu gái ta cũng không kìm được tức giận, đôi bên đã hẹn 3 ngày sau giao chiến tại khe hở của tam giới, nếu như cháu gái ta thắng thì Na Tra không làm khó dế cháu gái ta, hơn nữa sẽ xin Vương mẫu từ bỏ ý định, còn nếu cháu gái ta thua thì phải ngoan ngoãn nghe lệnh.”
”Đúng là hiếp người quá đắng mà, cái bà Vương mẫu ngông cuồng đó, luôn chỉ biết che đậy những việc làm xấu xa. Ngao Loan công chúa tuy có tư chất hơn người, nhưng rốt cuộc hỏa hầu vẫn còn chưa đủ, còn Na Tra cũng là thánh thần, luận về pháp lực, hay vó thuật kể cả pháp bảo, ngay cả tôi cũng không phải đối thủ thì làm sao Ngao Loan công chúa có thể là đối thủ của hắn ta được.”
Thương Ưng chân nhân nghe xong vô cùng tức giận. Chỉ có Ba tướng quân là lạnh lùng cất tiếng cười : “Tên tiểu tử Na Tra nói lợi hại thì cũng lợi hại, ngay cả Hoa quả sơn của ta mà hắn cũng không coi ra gì! Có điều đôi bên đã định chiến, lại quang minh chính đại, Đại vương nhà ta cũng không tiện can thiệp.”
”Các vị đạo sĩ đều đồng loạt gật đầu, Ngao Quảng thỏ dài : “Bản Đại vương chính vì chuyện này mà phiền não, cháu gái nhà ta vốn là kì tài của Long tộc, trải qua thời gian, thành tựu sẽ vô hạn, sao có thể giả cho 1 tên công tử quyền quý, chịu cảnh giam cầm chốn thiên cung. Hôm nay mời các vị bằng hữu tới đây, cùng nghĩ ra cách chu toàn, nghe Ba Tướng quân nói như vậy thì chuyện này quả thật là khó giải quyết.”
Các vị đạo sĩ hết lượt thở dài, bất luận là Na ra hay Ngao Loan công chúa thì cũng đều tâm cao khí ngạo, nhất định sẽ không chịu hủy giao ước, mọi người dù có thần thông bao nhiêu cũng không thể ra mặt.
Chính vào thời khắc đó, đột nhiên Thương Ưng chân nhân chợt giật mình giậm chân một cái, khiến cả trăm chén ngọc tửu đều rơi vỡ, sau đó lão ngã sóng soài trên đống thủy tinh, thân hình thì mền nhũn ra, đạo đồng đi theo Thương Ưng chân nhân vừa kịp nhận thấy liền thất thanh : “Không hay rồi!”
“Lão Ưng, Có chuyện gì nghiêm trọng thế!” Ba tướng quân vội vàng gặng hỏi.
“Khi ta đắc đạo, thoát xác, toàn bộ lông vũ đều luyện thành pháp bảo, thiên biến vạn hóa, có một chút thần giao, đã truyền cho những đệ tử tâm huyết để hộ thân, vừa rồi tinh thần bần đạo bị chấn động mạnh, nếu bần đạo không lầm thì đã có kẻ đến phá hoại, đệ tử của bần đạo nhất định đã xảy ra chuyện,! Có lẽ ta phải đi ngay, chư vị, bần đạo thất lễ rồi, xin cáo từ !” Thương Ưng chân nhân gấp gáp mang theo đệ tử, mang theo cây phất trần, Long vương cũng không giữ chân vì rõ ràng gia thất đạo sĩ đã có chuyện chẳng lành.
“Căn cứ của Lão Ưng vững chắc như thành đồng vậy, làm sao đệ tử lại có thể sảy ra chuyện được chứ ?” Các vị đạo sĩ đều tỏ ra hoài nghi.
Đúng lúc Thương Ưng chân nhân bước ra đến chính điện, đột nhiên một tiếng sét vang lên từ mặt biển truyền xuống tận đáy thủy cung, cá đáy biển sâu hàng vạn trượng cũng rung chuyển, nước biển tung tóe, cá Thủy Tinh cung cũng rung lên, các mĩ nữ của thủy tộc chân đứng không vững, trong đại điện không ngớt vang lên tiếng đổ vỡ, hàng loạt các bảo vật rơi vỡ tan tành.
Hóa ra Chu Thanh và Bạch Khởi giao chiến, khiến trời long đất lở, nhật nguyệt tối tăm, khả năng đánh giáp lá cà của Chu Thanh càng ngày càng điêu luyện, dù không cần hiện Pháp Thân cũng có thể đánh ngang ngửa với Bạch Khởi
Dù Bạch Khởi vẫn cường công dữ dội như kém, không ngừng không nghỉ, nhưng Chu Thanh vẫn thủ vứng như núi. Tuy nhiên, do lo sợ cho an nguy của những bách tính ở hạ giới nên Chu Thanh vội vàng dụ Bạch Khới ra xa, hai bên càng đánh càng xa, dần đến Đông hải lúc nào cũng chẳng hay, trên đường đi không biết đã kinh đông biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái,đạo sĩ tu hành. Những chiêu thức được đôi bên sử dụng thật quá khủng khiếp , khiến ngay cã những đạo sĩ tu hành đắc đạo của Thiên Sơn cũng ngại phiền phức mà không dám ra mặt, chỉ vội vàng bế quan tỏa sơn, giữ yên gia môn.
“Người đâu, mau ra ngoài xem đã xảy ra chuyện gì? Kẻ nào to gan dám kinh động Đông hả chúng ta vậy?!” Một người trẻ tuổi, khoác bộ giáp trắng, tay cầm cây thương dài lên tiếng, chính là Tam thái tử Ngao Thành của Đông hải long vương.
Lúc này Long vương và các đạo sĩ cũng đã chạy ra ngoài để quan sát, Thủy Tinh cung cũng vững vàng, dù vẫn còn rung động, Ba tướng quân tay cầm gậy lớn, mặc áo giáp sắt cũng bước đi theo.
Một tên lính tuần đêm rẽ nước, mang theo một đạo sĩ trẻ đã bị trọng thương nguyên thần đến trước mặt Long vương.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao khắp mình mẩy của con đầy thương tích thế kia !” Thương Ưng chân nhân kinh ngạc, thu lại lông vũ, hút nguyên thần của tên đệ tử kia vào trong không gian ảo, sau đó thúc giục tên lính kể lại sự việc..
“ Khởi bẩm Long Vương, bên kia núi Mang Đãng của Đại Thắng quốc bỗng xuất hiện cuộc giao chiến giữa 2 nhân vật rất lợi hại, hai vị đạo huynh vì thế mà cũng bị tổn thương.” Tên lính tuần tra quỳ trước mặt Long vương tâu.
“Ngao Thành, con hãy dẫn theo 20 vạn tinh binh lên bắt giữ 2 kẻ đang gây chiến, Thương Ưng chân nhân cũng không cần quay về nữa, chúng ta hãy tiếp tục thưởng rượu tránh gây thêm thị phi, đợi tiểu nhi bắt 2 tên gây rối về đây, sẽ giao cho chân nhân xử lý.” Ngao Quảng cười lớn, hô hoán bày lại tiệc rượu.
Tuy miệng nói vậy nhưng trong đầu Long vương đã biết được tình hình, lòng thầm kinh hãi, có thể đánh nhau trên mặt biển mà đủ sức làm kinh động Thủy Tinh cung, thì chí ít cũng phải là hàng đệ nhất tiên nhân, qua được 20 vạn thủy binh, thì ngay cả Tam thái tử Na Tra cũng phải điêu đứng, Long vương làm sao bắt nổi?
Thương Ưng chân nhân vẫn không khỏi e ngại, nói : “Ngao huynh, hay là đích thân chúng ta lên trên một chuyến xem sao, chỉ e rằng 2 tên gây rối đó không tên nào kém tài Tam thái tử Na Tra, thậm chí có thể còn vượt trội hơn….”
“Nhân vật lợi hại như thế...từ đâu mà đến vậy nhỉ?”
Lão Ưng vừa nói vừa nhíu mày, đầu thì khẽ gật gù, lộ vẻ như đang suy nghĩ rất đăm chiêu.
Tất cả mọi người ở đây đều là nhất phương yêu vương, dù chưa thể tùy tiện hô mưa gọi gió, tung hoành tứ hải, nhưng trong khuôn viên ức vạn dặm xung quanh Đông Thắng Thần Châu thì bọn họ đều khá là nổi danh, có uy tín, danh dự cũng như môn đồ hết sức đông đảo, pháp lực rất cường đại, lại cát cứ nơi bao la vạn trượng như thế này nên ngay cả thần tiên nơi Tiên giới cũng phải nể mặt mấy phần. Trên thì bất tuân hiệu lệnh của Ngọc đế, dưới thì thụ chế ước của U Minh, nên bọn họ mặc sức lui tới tam giới, tiêu dao tự tại, có lúc cùng thần tiên uống rượu, khi thì cùng Bồ Tát bàn luận thế sự. Nhân vật lợi hại cỡ nào bọn họ cũng đã từng chứng kiến qua, Nhưng chiếu theo lời của Lão Ưng vừa rồi thì ngay cả Tam Đàn Hải Hội Đại Thần Na Tra cũng chưa phải là đối thủ của hai kẻ lạ mặt kia nên làm sao các yêu vương này tin được?
Năm đó sau chiến cuộc Phong Thần, Lưỡng Giáo Tam Thương đã chung tay ký Phong Thần bảng. Tam Đàn Hải Hội Đại Thần Na Tra chính là một trong số ít những nhân vật nổi danh nhất, bản thân đã hóa thánh, thực lực mạnh ngoài sức tưởng tượng. Trong số những kẻ ngồi ở đây, ngoại trừ Ba tướng quân có đủ tư cách để liều mạng với hắn ra thì ngay cả Đông Hải Long Vương Ngao Nghiễm cũng phải chịu thất bại, huống hồ chi là mười mấy yêu vương lão quỷ này!
“Mới vừa rồi, tên đồ nhi bị phá hủy nhục thân kia đã kể lại mọi sự cho ta biết. Ban đầu, nó không dùng tới vũ mao hộ thể mà ta ban tặng vì nghĩ là mình có thể khuyên nhủ hai kẻ kia, nhưng nào ngờ đâu khi đôi bên còn ở cách xa ngoài ngàn trượng thì nó đã bị bọn họ đánh cho tan xác! Vũ mao của ta vốn có thông linh với bản thể, lại trải qua chín lần đại Thiên kiếp trui rèn, chưa kể sau khi đắc thành, ta đem nó đi hấp thụ ngũ hành tinh hoa, lại dùng âm dương nhị khi để tế luyện nên có thể nói, cho dù có bị đại pháp bảo oanh kích thì vũ mao này vẫn không mảy may bị tổn thương. Thế mà bọn họ lại có thể dùng dư ba để chấn vỡ nó! Điều này thì bần đạo e rằng ngay cả Ba tướng quân cũng khó mà làm nổi!”
Lúc này Lão Ưng là người nắm rõ tình hình nhất nên lập tức phân tích sự việc cho mọi người biết. Nơi đây là Long cung sâu vạn trượng dưới đáy biển, bên trên có bày bố không ít trận pháp để trấn áp, chưa kể phía ngoài có đại lượng nước biển âm thầm tuôn chảy nên dù có sự biến gì, nơi này vẫn bình yên vô sự. Thế mà giờ đây, sóng âm không ngừng truyền từ trên xuống, giống như là tiếng sét đánh vậy, hết sức chói tai.
“Lão Ưng nói rất đúng, hai kẻ đó rất lợi hại đó!” Ba tướng quân khẽ híp mắt lại, trong đối mắt đột nhiên bắn ra hai đao kim quang chiếu thẳng ra ngoài, ngay sau đó thu hồi lại, liên tục lắc đầu nói: “Hỏa nhãn kim tinh của ta vốn có thể nhìn xa ngoài ngàn dặm. Trên có thể trông tới Thiên đình, dưới có thể xuyên thấu U Minh, nhưng hôm nay lại không thấy rõ được diện mục của hai người trên mặt biển mà chỉ thấy một đạo kim quang và môt đạo bạch quang, trong đó có xen lẫn thất sắc quang hoa, lại thêm sương mù mông lung bao quanh họ, không thể nhìn kỹ được!”
Long vương nghe vậy liền giật mình sợ hãi nói: “Từ đâu lại xuất hiện hai nhân vật kinh khủng đến như thế? Ở trên trời đánh thì không nói làm gì, nhưng nếu đã dám đánh xuống biển thì ta đây nhất quyết phải bảo vệ Long cung mới được! Có câu 5 đánh 1 không chột cũng què! Chư vị đạo hữu, hay là chúng ta đồng loạt lên đó xem đây là thần thánh phương nào? Sau đó bảo bọn họ dừng tay, nếu bọn họ có ân oán sâu nặng đến mức không thể không đánh thì chúng ta mượn lời khuyên giải, bảo bọn họ ra nơi xa một chút mà đánh nhau, đừng có gây chuyện ở đây!”
“Long vương nói rất hợp ý ta! Ta đang muốn lên đó nhìn thử một phen xem là cao nhân phương nào đây?” Ba tướng quân mạnh miệng nói, sau đó tách nước bay ra, không cùng bọn họ dông dài nữa mà trực tiếp xông thẳng lên trên.
“Ngao Thành! Con mau điểm 20 vạn tinh binh, ta cùng chư vị đạo hữu đi trước!” Ngao Nghiễm phân phó một câu, tiểu long thái tử Ngao Thành lập tức dạ một tiếng, sau đó nhanh chóng đi điểm binh. Ngao Quảng cùng Lão Ưng, Lão Quỷ, và các yêu vương khác, tổng cộng 14 vị đi thro Ba tướng quân bay thẳng lên trên.
Trong Tiên giới này linh khí rất nồng hậu, so với khe hở của tam giới thì có sự khác biệt rất lớn. Nhất là trên mặt biển này, thủy nguyên lực rất phong phú. Kim Thân của Chu Thanh vận dụng đạo pháp so với tu đạo giả bình thường lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần. Trong lúc đánh nhau giáp lá cà với Bạch Khởi, đạo pháp của hắn cũng được vận dụng, khiến cho thủy lôi bạo phát, tạo ra những trận nổ liên tục, trên mặt biển sóng cuộn mãnh liệt, từng cột sóng nguyên khí nổi lên cao tới mấy trăm trượng, trông không khác gì so với những ngọn núi.
Chu Thanh đang lúc cao hứng, Thất Bảo Diệu Thụ trên tay không ngừng biến ảo ra thải quang, thỉnh thoảng lại hóa thành đại kiếm, có lúc thì hóa thành phi đao, lại đôi khi biến ra trường thương đại kích, cự phủ, tề mi côn, như ý câu...rốt cục trong thập bát ban binh khí thì hắn đã biến ảo ra đủ hết, không thiếu cái nào.
Sau khi lĩnh ngộ ý thức chiến đấu của thượng cổ Đại Vu, lại cùng với tên siêu cấp biến thái Bạch Khởi này trực chiến tôi luyện, Chu Thanh đối với đạo pháp và cận chiến đã dần dần lĩnh ngộ. Nhục thân của Bạch Khởi rất cường hãn, quả thật không thua kém là mấy so với Kim Thân của Chu Thanh, nếu không muốn nói là còn nhỉnh hơn một bậc. Thân thể của thượng cổ Đại Vu Ma Thần bình sinh đều có kết cấu hết sức kỳ lạ, không giống với bất kỳ sự vật nào trong tam giới lục đạo, cũng không giống với tất cả các loại công pháp tu luyện. Trong khi đó, Kim Thân của Chu Thanh lại có chút khuyết điểm. Mặc dù lúc bế quan ở nhân gian, hắn đã nhất nhất tìm hiểu kết cấu của Thiên Ma Thần, sau đó dựa theo quy tắc đó để bổ sung, nhưng trên thực tế khi đem ra so sánh với bản thể thật sự vẫn còn có chút khác biệt. Vừa hay lần này thực chiến với Bạch Khởi là cơ hội rất tốt để kiểm chứng lại điều này.
Trong suốt hơn một tháng giao đầu cùng Bạch Khởi trong khe hở của tam giới, vốn Kim Thân của Chu Thanh lúc đầu có màu da vàng nhạt, nhưng nay đã trải qua rất nhiều lần biến hóa, có lúc biến thành màu xanh, có lúc biến thành màu đen, lại có khi chuyển qua màu hồng...vô số màu sắc thay phiên nhau giao hòa.