- Ngươi!
Một ngụm nghịch huyết của Nguyên Tông Bác vọt lên yết hầu, trong mắt sát cơ bốn phía.
Kim tiên sinh lắc đầu.
- Sinh tử tương bác không phải là biện pháp giải quyết, ta cho ngươi một cơ hội, đưa Trữ Vật Linh Giới trên ngón tay ra đây, xem như để bồi thường cho thương thế của Nguyên huynh. Mà ta thì không muốn gì cả, chỉ cần ngươi giao bí tịch của môn chỉ pháp kia ra đây, để cho ta tiêu hủy trước mặt mọi người là được.
- Người có thể nói lời nào giống người tí được không?
Có đan dược lập tức bổ sung chân khí, Diệp Trần không sợ tiêu hao chân khí, Phá Hư Chỉ được thi triển ra, một đạo hư ảnh ngón trỏ cách không điểm đến hai người.
- Tiểu ma đầu, gian ngoan mất linh!
Ngón tay của Kim tiên sinh bắn ra, một đóa hoa hoàng kim liền bay ra ngênh tiếp, đồng thời nói với Nguyên Tông Bác:
- Để ta chặn hắn lại, ngươi dùng kiếm khí phá tan hộ thể chân khí của hắn.
- Tốt!
Nguyên Tông Bác nhét một cọng linh thảo màu sắc đỏ tươi vào miệng, sau khi nhai mấy lần liền nút xuống, cảm giác được khí huyết khôi phục một chút thân hình hắn liền lóe lên, trên không trung liền xuất hiện một vòng cung đỏ tươi, vây quanh sau lưng Diệp Trần, chém tới một kiếm.
Đ-A-N-G... G!
Tinh Ngân Kiếm hiện ra trên tay, Diệp Trần một kiếm ngăn cản, mượn lực trùng kích của kiếm khí, gia tốc bắn về phía Kim tiên sinh, chỉ lực cách không phảng phất hiện ra rậm rạp trong không trung.
- Tới đúng lúc lắm!
Kim tiên sinh biết rõ chi tiết của Phá Hư Chỉ nên không sợ cận chiến, thân thể vặn vẹo nghênh hướng Diệp Trần, lấy chỉ đối chỉ, xem ai là người không nhịn được trước.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC... .
Tốc độ giao thủ của hai người cực nhanh, vừa chạm vào một chút dĩ nhiên đã ra mấy chục chỉ, mỗi một chỉ đều triệt tiêu lẫn nhau, không ai làm gì được nhau cả.
- Huyết Ưng Tam Kiếm!
Nguyên Tông Bác có chút đau đầu, tiểu tử này giảo hoạt đa đoan, thấy hắn liên thủ cùng Kim tiên sinh liền lập tức lựa chọn cận chiến. Theo đó trừ phi mình cũng lựa chọn cận chiến, nếu không căn bản không thể chen tay vào được, một kiếm này đã tích súc trong thời gian rất lâu mới tìm được cơ hội bắn ra ngoài.
Sau lưng phảng phất như có mắt, chân thân Diệp Trần thoát ra từ chân khí tàn ảnh, để cho chân khí tàn ảnh chịu thay mình một kiếm, lại lần nữa đánh về phía Kim tiên sinh.
- Mặc kệ, hai người liên thủ, chả lẽ không làm gì được hắn sao!
Thân hình nhanh chóng né tránh, Nguyên Tông Bác cũng gia nhập vào trong phạm vi cận chiến.
Một chỉ một kiếm, hai người phối hợp thật không chê vào đâu được, không một khe hỡ, phong tỏa hoàn toàn Diệp Trần trong phạm vi khống chế.
- Phân!
Thần sắc Diệp Trần bất động, thân hình run lên, bốn đạo nhân ảnh phân ra, không phân biệt được thật giả.
- Sát!
Nguyên Tông Bác một kiếm chặt đứt hai đạo nhân ảnh, hai đạo nhân ảnh khác bị Kim tiên sinh ngăn trở triệt để, sau khi đánh chết một đạo, còn lại đúng là chân thân.
- Lại phân!
Nuốt viên thuốc giấu ở trong miệng vào, chân khí của Diệp Trần liền khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, khinh công Phân Thân Hóa Ảnh được thi triển ra liên tục, ba đạo lại ba đạo nhân ảnh lướt ra, tầng tầng điệp điệp, từ các góc độ khác nhau hướng đến hai người, không để cho hai người có cơ hội liên thủ.
- Quá khó giải quyết rồi, chân khí của hắn dùng sao cũng không hết.
Kim tiên sinh có chút hối hận, sớm biết thủ đoạn của Diệp Trần nhiều như vậy hắn đã không nổi lên lòng tham rồi, lần này nếu không giết được hắn thì về sau sợ rằng phải lọt vào trả thù điên cuồng, việc này không hợp với lý niệm của hắn lắm.
Nguyên Tông Bác quát:
- Kim tiên sinh, không nên che dấu tuyệt chiêu nữa, ngươi cũng thấy đấy, hắn rất phiền toái.
- Tốt, hôm nay ta liền đại khai sát giới vậy.
Ngón tay của Kim tiên sinh điểm lên thân thể mấy lần, chân khí chấn động rồi đột nhiên dâng trào lên, tựa hồ là một môn công pháp có thể tăng lên lực chiến đấu. Bất quá bí pháp này hiển nhiên không được trọn vẹn, sau thi thi triển xong Kim tiên sinh liền nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt vàng như đất.
Cùng đối chỉ với Kim tiên sinh, Diệp Trần lập tức bị đánh bay đi ra ngoài, thầm nghĩ: "Sức chiến đấu của đối phương tăng lên đến hơn một thành, không thể kéo dài được. "
Đến giờ Diệp Trần dựa vào nhiều nhất vẫn là khinh công Phân Thân Hóa Ảnh, không có nó, rất nhiều công kích căn bản không thể nào tránh được, mà Phá Hư Chỉ có hiệu quả phá chân khí, nhưng xa xa vẫn không bằng với khinh công Phân Thân Hóa Ảnh, trước mắt chỉ có kiếm chiêu là có thể mang ra dùng thôi.
Luyện Tâm Nhất Kiếm tăng lên theo tu vị, vẫn như trước là đòn sát thủ lớn nhất của hắn, hộ thể của Kim tiên sinh hiển nhiên không bì kịp Nguyên Tông Bác.
Một chỉ bức Nguyên Tông Bác ra ngoài, thân hình Diệp Trần rung rung liên tục, không biết có bao nhiêu chân khí tàn ảnh lướt ra ngoài, một mảnh mê mang, có sóng vai mà đứng, có lúc lên lúc xuống, có cực tốc bay vút, đáng sợ hơn là có không ít tàn ảnh điệp gia lẫn nhau, không phân biệt được hư thật.
Hai đạo chân khí tàn ảnh phóng tới Kim tiên sinh, chân thân Diệp Trần ẩn giấu ở trong đó.
- Phá cho ta!
Phịch một tiếng nổ vang.
Một đạo nhân ảnh bị nghiền nát, một đạo khác thì bị nghiền nát mặt ngoài, hiển lộ ra chân thân của Diệp Trần.
Hai tay Diệp Trần cầm kiếm, ngưng tụ toàn bộ tinh thần lên trên Tinh Ngân Kiếm, chém ra một kiếm từ trên cao xuống, kiếm quang màu làm nhạt hợp thành một đường.
Luyện Tâm Nhất Kiếm cự ly gần!
Lòng Kim tiên sinh cảm thấy không ổn, Toái Kim Chỉ đã đánh ra nên không kịp ngăn cản, vội vàng thúc dục hộ thể chân khí, trước người được gia cố một độ dày trước nay chưa từng có, đồng thời, ở tay phải ngón cái đè lên ngón giữa, muốn ngăn trở một kích của đối phương trong chốc lát.
Phốc phốc!
Thanh âm giấy bị xé vang lên, hộ thể chân nguyên của Kim tiên sinh dưới một kiếm này cũng không kiên trì được bao lâu, rất nhanh bị bổ ra hai nửa, kiếm quang màu lam nhạt ở bộ ngực hắn kéo ra một đạo máu dài, rất gọn gàng mà linh hoạt.
- Vậy mà lại dùng một kiếm bổ vỡ phòng ngự của ta, ngươi cũng chết đi cho ta.
Trong lúc thân thể nhuốm máu sắp bay ngược lại, thần sắc Kim tiên sinh đặc biệt dữ tợn, ngón cái đè lên ngón giữa đang phát ra màu hoàng kim bắn ra, chỉ lực cường đại cũng xuyên qua hộ thể chân khí của Diệp Trần, trúng vào ngực hắn.
Phanh!
Diệp Trần chỉ cảm thấy ngực mình như bị sét đánh, thanh âm đứt gãy của xương sườn rõ ràng có thể nghe được, rồi sau đó một lực trùng kích cực lớn đẩy hắn văng ra ngoài
Từ góc nhìn của Nguyên Tông Bác thì căn bản không thể biết được ai trúng chiêu trước, ai trúng chiêu sau, chỉ thấy Diệp Trần vung kiếm, Kim tiên sinh hành động trong nháy mắt, chợt hai người đồng loạt bay ngược ra sau.