Tư Đồng Ca là một vị hỏa hệ đại ma pháp sư, bởi vì đặc tính của ma pháp hỏa hệ nên các pháp sư hệ này rất nhiều người là thuật sĩ luyện kim xuất sắc, Tư Đồng Ca là một trong số đó.
Tay trái hắn hiện lên quang mang màu vàng, tạo thành một lớp màng bảo hộ bao bọc quanh bàn tay, sau đó hắn tiếp nhận lấy bí ngân, lấy ra một khối chừng hai doanh ti, dùng bàn tay đón lấy, đồng thời từ lòng bàn tay bốc lên một ngọn lửa nóng cháy.
Bí ngân bị nhiệt độ cao làm nóng chảy, cuộn tròn trong lòng bàn tay hắn, nhờ có quang mang màu vàng bảo hộ, bàn tay Tư Đồng Ca sẽ không bị thương.
Lại lấy ra một thanh trường đao, Tư Đồng Ca áp bàn tay đang có bí ngân vào dọc theo sống đao, bàn tay lửa bắt đầu di động, đem bí ngân vẽ loạn lên thân đao, đồng thời dùng lửa nung sống đao, chậm rãi khiến sống đao bằng thép nóng đỏ lên.
Bí ngân và sống đao bằng thép chậm rãi dung hợp, trong lúc này, bàn tay Tư Đồng Ca vẫn duy trì ngọn lửa, không bao lâu, tay hắn bắt đầu run rẩy, mồ hôi như hạt đậu rơi xuống. Bất tử sinh vật vốn là không có mồ hôi, nhưng dùng sống phu sinh cơ thuật để bảo trì sức sống thân thể nên đương nhiên sẽ có mồ hôi. Điều này biểu hiện Tư Đồng Ca lúc này đang rất cật lực.
Tiếp tục nung một lúc, Tư Đồng Ca quay sang Hắc Long nói: “Thi triển 2 trớ chú ma pháp lên binh khí đi.”
Hắc Long liền đem chú ngữ suy nhược cùng chậm chạp thi triển lên binh khí, chỉ nghe vai tiếng thanh thúy vụn vỡ vang lên, ma pháp liền bị hút vào binh khí.
Tư Đồng Ca thở dài một hơi, lửa trên lòng bàn tay nhất thời tiêu thất, nhiệt lượng trên binh khí phảng phất cũng bị hút ra, sống đao đỏ bừng trong nháy mắt khôi phục sự trong trẻo, lạnh lẽo cùng sáng bóng, bí ngân vốn phủ kín sống đao lập tức đọng lại, tụ thành vô số ma văn nhàn nhạt, tinh mỹ.
Tư Đồng Ca trên mặt thần sắc uể oải, xoay ngược chuôi đao đưa tới nói: “Được rồi, ngươi thử xem.”
Thanh đao sau khi có thêm ma văn nhàn nhạt phía trên, toàn bộ liền thay đổi hình dạng. Vốn là một kiện vũ khí hoàn mỹ về chất lượng, nhưng trải qua cải tạo của Tư Đồng Ca, thanh trường đao đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ.
Vuốt ve thân đao, Hắc Long có thể cảm giác được ma lực ba động nhàn nhạt truyền đến.
Ngẩng đầu nhìn bốn phía, Hắc ám đầm lầy đến thỏ cũng không có, mà bọn họ đều là bất tử sinh vật, toàn bộ miễn dịch đối với ma pháp trớ chú, trong lúc nhất thời, Hắc Long không biết tìm ai để thí nghiệm uy lực của trường đao.
Quan sát một lúc, trên một đám cỏ khô gần đó có một con côn trùng kỳ quái, Hắc Long liền ném trường đao cho Đồ khắc, chỉ con côn trùng bảo hắn: “Đừng chém chết.” Chém chết thì không còn là thí nghiệm hiệu quả ma pháp nữa rồi, mà hắn cũng không có đao pháp chuẩn xác như Đồ khắc, có thể chém trúng mà không làm tổn thương tính mệnh của con côn trùng kia.
Đồ khắc tiếp nhận trường đao, cấp tốc vung lên, chỉ thấy một đạo hàn quang hiện lên, 1 cái chân trước của con côn trùng rụng xuống, đồng thời, trên thân thể con con trùng hiện lên một trận ám quang.
Mất đi một cái chân trước, con côn trùng kinh hoảng chấn động muốn bay, nhưng hữu khí vô lực, vỗ cánh một lúc, thân thể cong vẹo ngã lăn ra đất, giãy dụa thế nào cũng không đứng dậy được.
Hiệu quả rất tốt, xem ra, không cần rèn binh khí toàn bộ bằng bí ngân cũng có thể gia trì ma pháp, như vậy, 20kg bí ngân này không chỉ đủ dùng, mà còn là thừa nhiều. Làm ra một thanh trường đao như vậy, dùng không quá 3 doanh ti bí ngân mà thôi.
Tư Đồng Ca cũng rất thỏa mãn nhìn tác phẩm của mình, là một luyện kim thuật sĩ xuất sắc, hắn vì tác phẩm xuất sắc mình chế tạo ra cũng cảm thấy rất tự hào, mà thanh trường đao này do hắn chế tạo chỉ cần tiêu hao một lượng bí ngân rất nhỏ, dù sao, tài liệu ma pháp trân quý như vậy, không ai nguyện phí lãng phí đem chế tạo binh khí, chế thành đồ trang sức cũng có tác dụng lớn rồi.
Dựa theo lệ cũ, luyện kim thuật sĩ có quyền đặt tên cho tác phẩm của mình, Tư Đồng Ca nói: “Hắc Long, thanh trường đao này đã được gia trì hắc ám ma pháp, ngươi thấy thế nào ?”
Đối với tên gọi là gì, Hắc Long tự nhiên sẽ không lưu ý, chỉ cần có vũ khí tốt mà dùng là được. Hắc Long liền gật gật đầu, dùng trường đao chỉ bọn Hắc đại: “Cần mười thanh nữa.”
Tư Đồng Ca nghe xong biến sắc. Hắn tuy là một pháp sư cấp bậc đại ma pháp sư, thế nhưng dưới tình huống không có công cụ phụ trợ mà chế luyện một thanh trường đao như vậy là rất khổ cực, hiện tại mới 1 thanh đã khiến hắn hao tổn hết sạch ma pháp, làm 10 thanh chẳng phải khiến hắn thổ huyết sao ?
“Ma lực của ta đã hao hết, phải chờ khôi phục mới có thể tiếp tục.” Tư Đồng Ca thật thà nói.
“Ân.” Hắc Long gật đầu, bọn họ còn phải ở đầm lầy này một thời gian nữa, từ từ chờ cũng được.
“Được rồi, Hắc Long…” Tư Đồng Ca sắc mặt có chút xấu hổ, quanh co một vòng mới dám mở lời: “Cái kia … bí ngân kia có thể cấp … cấp cho ta một chút không ?”
“Được.” Hắc Long tiện tay lấy ra ¼, đại khái 5kg bí ngân đưa cho hắn. Dựa theo phương pháp chế luyện này, làm ra 10 thanh đao nữa cũng dùng không được bao nhiêu bí ngân, 20kg là quá thừa.
Tư Đồng Ca không ngờ Hắc Long lại hào phóng như vậy, cầm 5kg mà ngây dại. Thân là một đại ma pháp sư, Tư Đồng Ca tới bây giờ cũng không để tiền tài vào trong mắt, nhưng hắn có ham mê với luyện kim thuật, những năm gần đây, để luyện kim, hắn có thể nói là tán gia bại sản, tuy mang tiếng là đại ma pháp sư, nhưng cũng là luyện kim thuật sĩ xuất sắc nên vấn đề tiền tài cũng làm cho không khiến hắn phiền não, tùy tiện chế tác mấy cái ma pháp quyển trục là có thể đổi được một lượng lớn tiền, thế nhưng tài liệu tối quan trọng của luyện kim là bí ngân thì không chỉ cứ có tiền là mua được.
Lần này, hắn tổ kiến một chi dong binh đi giết A La Ước, hoàn toàn là vì hoàng thất đáp ứng hắn khi sự thành sẽ thù lao bằng 1kg bí ngân.
Hiện tại bốn người đã trở thành bất tử sinh vật, xét đến cùng tựa hồ chỉ vì 1kg bí ngân, không nghĩ tới Hắc Long tùy tiện liền ném cho hắn 5kg. 5kg tương đương 175 doanh ti, theo giá chợ đen mỗi doanh ti 5000 kim tệ, chỗ này đã gần 87 vạn kim tệ, một lượng lớn tài phú. Hắc Long chăm chăm cướp đoạt, trọng của hơn người, vậy mà dĩ nhiên không thèm quan tâm quăng một lượng tài phú lớn như vậy cho mình.
“Tất cả đều cho ta ?” Tư Đồng Ca cảm giác mơ hồ, khó tin hỏi lại.
“Ừ.” Hắc Long kỳ quái nhìn hắn: “Chưa đủ à ?”
Tư Đồng Ca hít một hơi thật sâu: “Đủ rồi.” Lần đầu tiên hắn nghĩ, đi theo Hắc Long cũng là chuyện tốt.
----
Hắc ám đầm lầy khắp nơi đều là đầm lầy sâu không đáy hoặc ao tù nước đọng, không có đường, khiến tốc độ của bọn họ phi thường chậm chạp, tế đàn chuyển kiếp của hắc võ sĩ ở trung tâm đầm lầy, cho dù có Đồ khắc dẫn đường, cũng mất 5 ngày mới tới nơi.
Trong 5 ngày này, Tư Đồng Ca lúc rảnh rỗi liền giúp Hắc Long chế tạo trường đao, hiện tại trong tay hắn đã có 7 thanh trường đao, chỉ cần 4 thanh nữa là đủ trang bị. Loại tài nghệ thần kỳ luyện kim thuật này khiến Hắc Long cảm thấy phi thường hứng thú, cứ lúc nào Tư Đồng Ca luyện chế trường đao hao hết ma lực, Hắc Long liền lôi kéo hắn học tập luyện kim thuật.
Luyện kim thuật kỳ thực là một ngành học không rõ ràng, đại ý là quá trình chỉ dùng ma pháp luyện chế luyện thành vật phẩm ma pháp, gọi chung là luyện kim, thế nhưng dùng ma pháp thực vật bào chế ma pháp dược vật, quá trình này không cần ma lực, nhưng mọi người cũng gọi là luyện kim. Nói cách khác, chỉ cần là các quá trình chế tác liên quan tới ma pháp vật phẩm đều khả dĩ gọi là luyện kim.
Loại chế tác tối am hiểu của Tư Đồng Ca là chế tác ma pháp quyển trục cùng vật phẩm kim loại.
“Chế tác ma pháp quyển trục thường là dùng một số vật dẫn không nhiễm sắc như tơ lụa, tơ lụa chất lượng càng thượng thừa, xác suất chế tác quyển trục thành công càng lớn, ngoại trừ tơ lụa, còn có thể dùng một số vật dẫn cấp tương đối thấp như da dê, trang giấy, vải bố. Cao cấp có tàm quyền, da các loại ma thú, tóm lại những gì có thể viết lên đều khả dĩ có thể làm vật dẫn của quyển trục, thậm chí mặt đất cũng có thể, bất quá, dùng mặt đất làm vật dẫn không gọi là quyển trục mà gọi là ma pháp trận. Vật dẫn càng cao cấp thì xác suất thành công càng cao, có thể gia trì ma pháp càng cao cấp. Trong truyền thuết có cấm chú quyển trục, đó là dùng một loại tơ do băng tằm phun ra, bện thành tàm quyên chế thành, một số ít cũng dùng da rồng, bất quá, sử dụng da rồng chế tác cấm chú quyển trục rất dễ làm long tộc tức giận, vì vậy nhiều người có cũng không dám dùng.”
“Vì vậy, vật dẫn là thứ quan trọng nhất ảnh hưởng tới xác suất thành công của quyển trục, thứ nhì chính là kỹ thuật của luyện kim thuật sĩ. Bởi vì quá trình luyện kim cần đại lượng ma lực chi trì, vì vậy luyện kim thuật sĩ thường là ma pháp sư xuất sắc. Quá trình gia trì ma pháp cần có khả năng khống chế ma lực chính xác, vì vậy ma pháp sư tối đa chỉ có thể gia trì ma pháp thấp hơn một cấp, tỉ như cao cấp pháp sư chỉ có thể gia trì trung cấp ma pháp.”
“Căn cứ vào ma pháp gia trì bất đồng, quyển trục chia làm quyển trục công kích và phòng hộ, công kích cùng phòng hộ quyển trục là những quyển trục được gia trì ma pháp công kích hoặc phòng hộ, mà quyển trục không thuộc về hai loại này được gọi chung là quyển trục đặc thù, tỷ như truyền tống quyển trục, đưa tin quyển trục v.v…”
Tư Đồng Ca giải thích một chút lý giải sơ nhập luyện kim thuật cho Hắc Long, thế nhưng dù sao luyện kim thuật cũng là một môn học vấn bác đại tinh thâm, qua 5 ngày, Hắc Long còn chưa có học được bất luật cái gì thực chất thì đã nhìn thấy chuyển kiếp tế đàn.
Từ xa nhìn lại, một toàn tế đàn to lớn do xương trắng và đá vụn sừng sững tại đường chân trời, chỉ bất quá, chuyển kiếp tế đàn vốn là thánh địa của các hắc võ sĩ giờ tồi bại không gì sánh được, khắp nơi cỏ dại, kiến trúc to lớn đượm vẻ thê lương.
Bốn phía tế đàn lác đác một vòng những vách đổ, ngói vỡ, chân tường rêu phong, qua cách thức chế tác các dụng biểu hiện nơi đây đã từng là lãnh địa hùng mạnh của bất tử sinh vật, hơn nữa có niên đại rất lâu rồi. Rất nhiều mảnh xương rơi trên mặt đất đã đầy vết tích phong hóa, chạm nhẹ liền nát bấy.
Tư Đồng Ca trợn mắt há hộc mồm nhìn tế đàn, trên mặt biểu hiện khó mà tin. Sinh mệnh cấm địa, hắc ám đầm lầy, dĩ nhiên đã từng là một lãnh địa khổng lồ của bất tử sinh vật, nếu việc này truyền ra, đảm bảo sẽ là tin tức chấn động thế giới.
Tư Đồng Ca kiến thức phong phú, từng trải, hiểu biết uyên bác, các bí văn về các nơi trên đại lục đều có đọc lướt qua, nhưng hắn chưa từng nghe qua trên đời tồn tại lãnh địa của bất tử sinh vật. Hắn rất hoài nghi có phải mình dang ảo giác không, thế nhưng tế đàn rộng lớn, xương trắng rải rác nhắc nhở hắn, tất cả đều là thật.
“Sao có thể … sao có thể như vậy ?” Tư Đồng Ca thì thào tự hỏi. Eileen cùng huynh muội Tinh Nguyệt đồng dạng kinh ngạc không thốt nên lời. Lúc trước Đồ khắc nói ở trung tâm đầm lầy có chuyển kiếp tế đàn, nhưng bọn họ chỉ nghĩ đó là một di tích bất tử lãnh địa bỏ đi, không đáng nói. Hiện tại, bọn họ rốt cuộc minh bạch vì sao Hắc ám đầm lầy được gọi là quốc gia bị quên lãng. Thế nhưng vì sao trong lịch sử của các quốc gia trên đại lục đối với chuyện này một dòng ghi chép cũng không có ?
Tế đàn đồng dạng có niện đại rất lâu rồi, mặt trên đầy vết tích phong hóa, nhưng thần kỳ chính là, kết cấu còn rất hoàn chỉnh, nếu như sửa chữa một chút, rất có thể sử dụng bình thường.
Đồ khắc đưa mọi người đi tham quan một vòng, năm tháng đã xóa mờ rất nhiều vết tích, ngòai trừ một tòa tế đàn cô độc, không còn gì đặc biệt cả.
“Nơi này bắt đầu hoang phế từ khi nào ? Những ai đã từng ở đây ? Họ đã đi đâu ?” Hắc Long tò mò, quay về phía Đồ khắc hỏi.
“Không biết, ta từ khi thức tỉnh đã thấy như vậy, đồng loại của ta cũng không biết đã đi đâu.” Ngữ khi Đồ khắc có chút mơ hồ. Hắc Long hiểu được tâm tình của hắn, bởi vì lúc hắn tỉnh dậy cũng có cảm giác như vậy, vì không có đồng loại mà cảm giác cô đơn cùng mơ hồ, bất quá Hắc Long so với Đồ khắc còn tốt hơn, hắn dù sao cũng có 10 hài tử, tuy rằng đám hài tử này không có ý thức, thế nhưng có bọn họ làm bạn, cảm giác cô đơn cũng đỡ đi.
Không còn gì đặc biệt nên sau khi tham quan một vòng, mọi người liền tìm một khối đất trống bên cạnh tế đàn đóng lại. Hắc Long dự định sẽ ở lại chỗ này một thời gian. Có lượng lớn bí ngân, luyện kim thuật của Tư Đồng Ca có tác dụng lớn, hắn dự định hướng Tư Đồng Ca nhờ làm vài món trang bị ma pháp. Mà thân thể Đồ khắc cơ bản đã được khôi phục, từ giờ trở đi, Hắc Long có thể học tập vũ kỹ.