Tiếng Quảng
Tiếng Quảng sao nghe nằng nặng
Chất muối Sa Huỳnh ngấm mặn chát ngàn năm
Ngày yêu nhau sông Trà trong xanh
Sao anh thấy môi em, màu phù sa nặng đỏ
Tiếng Quảng gửi người đi xa
Da diết Cổ Lũy Cô Thôn thấp thoảng
Tiếng yêu em dành cho tôi, hiền lành như đất
Tư Nghĩa, Bình Sơn rừng mía ngọt
Ngân nga cánh cò bay, ruộng lúa Mộ Đức xanh
Bến Tam Thương người xứ Quảng gọi bạn tình tri kỷ
Thiên Bút mây chiều bảng lảng
Câu hò tình tang ba lý
Thiên Ấn, Niêm Hà, tóc em dài, xuôi lại Ba Gia
Tiếng Quảng thủy chung, đất anh hùng Ba Tơ
Xót đau ngày hè Sơn Mỹ
Bãi Diên Niên, em chờ anh ngóng về hướng biển
Ước hẹn Vạn Tường, lí nhí nói giao duyên
Tiếng Quảng ơi! Vì sao tôi yêu em
Lời ru đêm sao lấp lánh dải lòng sông Vệ
Chợ Chùa xa, con ngồi đón mẹ
Chưa đến Nghĩa Hành, Nặng lòng ước vọng khát khao
Tiếng Quảng ngày xưa em trao
Sao không thấy tình đằm thắm
Chỉ có cay nồng hương quế
Dung Quất, cánh hải âu bay gọi tiếng tàu
Em ơi! Tiếng Quảng đẹp thanh cao
Đượm sắc, ân tình người Lạc Hồng, Đại Việt
Tiếng Quảng khóc Người ChămPa diệt tộc
Tiếng chuông chùa vang vọng
Lảnh lót bài ca thiên chúa đêm giáng sinh
Tiếng Quảng rõ ràng yêu và hận
Mang sức quê nghèo vũng vẫy thoát lên
Anh đi xa nhớ về tiếng Quảng đêm đêm
…………………….
|