Mẹ Kiếp gần hết tiền rồi ,không lẽ gọi về nhà xin tiền sao, cha mẹ của tên này cũng không phải giàu có gì, mình đã chiếm thân xác của tên này, để lên mạng xem có việc gì làm thêm không cái đã.
Lấy chiếc LapTop made in china ra Lê Minh tìm kiếm gần bốn tiền đồng hồ mới nhìn thấy một dòng tyển dụng khá vãi luyện!
"Hiện cần một người làm thêm , yêu cầu thân cao 175 cm, thể trọng trên năm lăm kg, diện mạo dẽ nhìn, hàm răng trắng như tuyết, hai tay thon dài, biết giặt quần áo, có thể làm cơm, ham mê công việc, biết nghe lời, đánh chửi tùy ý, biết võ công , chăm chỉ gội đầu, thường xuyên cắt móng tay, mặc quần áo đẹp, cử chỉ chuyên gia. . . nhất là phải có tính nhẫn nại! ai có nhu cầu có thể đến địa chỉ số 15 đường Pasteur, quận 1 , TP HCM, thời gian làm việc từ 4h chiều đến 9h đêm, có chỗ ở miễn phí, lương cao mọi chi tiết xin lien hệ 1900100 có!!
Mẹ kiếp có phải đùa giỡn không nhỉ!
Nhìn thông báo tuyển dụng hà khắc giống như trò vui đùa trong tay, lê Minh trong lòng không ngừng đắn đo, trên thế giới này có rất nhiều kẻ biến thái a, bọn chúng đều có rất nhiều ý tưởng quái gở, hắn thực sự sợ hãi có kẻ nhàn rỗi nào đó muốn hí lộng nên bày ra trò đùa dai.
Bất quá bây giờ hắn không còn lựa chọn nào khác, phải thử một lần, cho dù chuyện này gần như bịa đặt. Bởi vì từ một ngày trước hắn đã cùng đường ngay cả một bữa cơm cũng không mua nổi, càng không nói đến có cái gì bỏ bụng, nếu thật sự không kiếm được việc làm, chỉ sợ ngày mai trong thành phố lại có thêm một quỷ đói. Nghĩ đến lúc khi mình nhập vào thân xác này còn vỗ ngực tự tin: nhất định phải phong thái đường đường chính chính đứng lên tại thế giới này. Hiện tại đừng nói phong thái, bị tiểu nha đầu kia chém một phát bây h trong túi hắn đã không còn bao nhiêu tiền nữa rồi, bây h nhận được việc này thì ít nhất chúng còn có thể đảm bảo chính mình không chết đói, mà không cần xin tiền của ba , mẹ tên mình mượn xác nữa.
Chả cần gọi điện cứ đến thẳng nơi xem thế nào?
Nhìn cửa cổng màu đỏ mở rộng, Lê Minh có chút do dự không quyết, hiện tại hắn cũng không dám khẳng định cái quảng cáo kia là thật hay giả, nhìn cửa lớn thế này một bóng người cũng không có, mình lỗ mãng xông vào, mẹ kiếp bị chủ nhân xem như ăn trộm giải đến cục cảnh sát, như thế thì rất oan a.
Đang do dự, lại thấy trong trang viên đi ra một tiểu hài, là một tiểu cô nương chừng tám tuổi, Lê Minh chuyển ánh mắt, nhìn chăm chú vào nàng. Trước đó, Lê Minh dám thề chưa bao giờ gặp qua cô gái đáng yêu như vậy, nếu có cũng chỉ trong hoạt hình.( con này chắc trông giống con sở sở trong đclm cmnr).
Anh tới đây xin việc làm, phải không?
Cô pé hỏi Lê Minh.
Uh, Lê Minh trả lời qua loa!
Theo ta!
Kẻ có tiền thật xa xỉ ! Lê Minh thầm than, cái Biệt Thự này, chỉ sợ không có vài chục tỷ thì không làm được . Đương nhiên cũng chỉ là phán đoán trong lòng hắn, sự thật nhiều ít ra sao, chắc chỉ có chủ nhân nơi này mới biết.
" Uy, ngươi rốt cuộc có đi hay không? " cô pé đi phía trước dẫn đường thấy phía sau không ai đi theo, quay đầu sẵng giọng.
" Tới ngay, tới ngay......." Lê Minh liền mồm đáp, không dám tiếp tục cảm thán, vội vàng đuổi theo, cô pé trước mặt hiện nay tương lai chính là cơm áo ,cha mẹ của hắn, hắn tự nhiên không dám chậm trễ. Hơn nữa, cũng không biết có phải ảo giác hay không, hắn có cảm giác quái dị, trước mặt không phải là nữ hài chưa đầy mười sáu tuổi, mà như mình đang đối mặt với người trưởng thành vậy.
Sô pha xa hoa, tivi Sony bravia 4k, trên cao rõ ràng là máy chiếu phim..... Tất cả là đồ dùng hiện đại vô cùng, bất quá nếu so với Huyền Minh Đại Lục thì nơi này, chỉ là của một người bình dân,nhưng đây là địa cầu dựa theo trí nhớ của tên này thì chỗ này, cực kì xa cmn hoa.
Đang mải nghĩ ngợi, ngoài cửa lục tục vài người đến. trong đó có hai thằng đang nâng một kiện máy móc, như là cân đo chiều cao cân nặng. Mà cô pé vừa rời đi, cô pé này đang nhu nhuận đứng sau một cô gái xinh đẹp khoảng 19, 20 tuổi, cô bé tay nắm chặt vạt áo của cô gái xinh đẹp, cử chỉ điềm đạm đáng yêu, nghiễm nhiên không phù hợp với độ tuổi của nàng.
Hai thằng đem máy móc cân đo đặt ở trong gian đại sảnh, bên cạnh cô gái xinh đẹp liếc mắt cẩn thận đánh gia Lê Minh, trong mắt lộ một tia cổ quái: " Cởi giày ra rồi mới đứng lên !"
Ngươi biết võ công, ngươi có thể đánh thắng tên này không , vừa nói cô gái xinh đẹp chỉ một thằng đang đứng bên cạnh mình?
Bịch!
Trong cái thời khắc thằng kia bước lên nhận mình là người mà cô gái xinh đẹp nói tới, Lê Minh đột nhiên xuất cước. Sau đó, thằng ngu này đã dính cước nằm sấp xuống mặt đất, gân xanh trên trán có thể nhìn thấy rõ rệt.
Này anh có phải là nam nhân không thế, cùng là đàn ông với nhau sao có thể xuất thủ ác độc thế chứ: cô pé đứng sau cô gái xinh đẹp lên tiếng!
Đó là địch thủ của tôi, đã là địch thủ không cần phân biệt già trẻ , gái trai !
Được rồi em gái , coi như anh qua phần võ công, tiếp tục kiểm tra cân nặng, chiều cao đi: cô gái xinh đẹp lên tiếng.
Bên trái máy đo có nam nhân cầm bản ghi chép nhìn mức độ cao bên trên, trầm giọng nói:" 1m75."
"Đủ tư cách." Cô gái xinh đẹp trong mắt sáng ngời, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
"Thể trọng 67 kg." Nam nhân bên trái máy đo nói.
"good good!" Cô gái xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lê Minh trên mặt cũng lộ ra tia cười thoải mái, tựa hồ trút được một gánh nặng từ lâu, đôi mắt đẹp nhìn Lê Minh nói: "Ngươi khi nào có thể đi làm?"
Ngày mai có thể đi làm bất quá ta muốn hỏi trước, giờ làm việc thì đã biết , nhưng tiền lương thì hình như ….
"Ngươi nói là tiền lương?" Cô gái xinh đẹp không đợi hắn nói xong, đã giành nói trước, lại nhìn hắn một cái, khóe miệng nhếch lên, có vẻ thích thú nói: "Ở sơn trang chúng ta bao ăn, bao ở , một tháng phụ cấp thêm 3 triệu đồng , Đương nhiên nếu ngươi muốn kiếm thu nhập thêm, chúng ta sẽ đưa ra vài nhiệm vụ đặc thù."
Được rồi ta làm hợp đồng đâu chúng ta kí hợp đồng thôi?
Kí hợp đồng xong, cô gái xinh đẹp vừa lòng dắt cô pé kia li khai, còn những việc khác đều giao cho hai thằng súc sinh ghi chép chiều cao, thể trọng lúc trước.
Này hai anh tên gì thế : Lê Minh hỏi.
Tao là Hoàng , còn thằng bị mày đá ngay tờ trym kia là Phương!
Anh Hoàng bây giờ chúng ta đi đâu thế?
"Đi đến chỗ ở của ngươi." Hoàng vừa dẫn đường phía trước, vừa đi vừa nói.
Lê Minh lại hỏi: "Anh Hoàng, ta có thể biết trước được không, công việc của em là cái gì?".
"Kì thật cũng đơn giản, bình thường chỉ bưng trà rót nước, bình thường 2 tiểu thư đều có người khác bảo vệ nhưng, từ 4h trở lên sẽ do cậu phụ trách mà nên nhớ, nếu tiểu thư có yêu cầu gì phải lập tức chạy tới đừng bao giờ đến muộn, Hơn nữa, các nàng muốn chúng ta làm gì, chúng ta nhất định phải thoả mãn, không được qua loa." Hoàng so với Lê Minh thì lớn hơn vài tuổi, xem ra cũng nói nhiều, đối với đàn em mới vào làm này, coi như cũng chiếu cố.
" Lê Minh, đây là phòng ở của ngươi." Không đợi lê Minh nói xong Hoàng đột nhiên giơ ngón tay chỉ vào một tòa nhà cô lập.
Nhìn căn nhà lấp ló trong vườn hoa hơi có chút khí thế xuất trần, Lê Minh có chút không dám tin, Đây là chỗ của ta.......một người ở? "
"Đúng vậy phàm là người đến đây làm việc mọi người đều đồng dạng có nơi ở của riêng mình." A Hoàng giới thiệu.
lê Minh cơ hồ không nhịn được chảy nước miếng từ lúc đến thế giới này lần đầu tiên Lê Minh được ở phòng lớn như vậy, nếu thuê phải mất mấy triệu đây ?.
Nhẹ nhàng tiếp nhận chìa khóa từ tay A Hoàng, Lê Minh hai tay run rẩy mở cửa căn phòng của chính mình rồi đi vào, phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp, phòng tắm.... Dường như không thiếu cái gì, trong phòng toàn bộ trang bị đều hiện đại. Càng làm cho Lê Minh cao hứng chính là, phòng ngủ của hắn, trên cái bàn đặt một cái máy tình màn hình tinh thể lỏng 21 inch, thoạt nhìn thuộc loại công nghệ cao.
Hắc hắc tốt rồi , Cảm ơn A Hoàng mà thời gian làm việc của em là từ 4h chiều phải không? Vì buổi sang em còn phải đi học, không biết có thể tự do ra vào căn nhà này không Anh.
Cứ làm mọi việc cậu thíc, mỗi người đều có khung giờ làm nhất định, cậu chỉ cần bồi tiếp 2 vị tiểu thư từ 4h trở lên là được, thời gian còn lại cậu có thể tự do hoạt động, căn phòng này cũng là của riêng cậu, có thể tự do ra vào đừng lo lắng. A Hoàng trả lời rõ ràng tránh cho Lê Minh có thể hiểu lầm.