[JUSTIFY]
Sau trăm trận thắng liên tiếp, nhân khí của Triệu Phong ở Thiên Vũ tràng đã đạt tới mức đỉnh điểm.
- Triệu Phong.... Triệu Phong...
Mọi người xung quanh khán đài đều hét tên của hắn.
Triệu Phong mạnh mẽ quật khởi khiến cho rất nhiều thiếu niên trẻ tuổi sùng bái hắn.
Đệ nhất ngoại tầng, cái danh hiệu này chính thức thuộc về hắn.
Nơi Triệu Phong đi qua, đám đông tự động tách ra một con đường trống.
Đệ tử ngoại tầng lộ ra vẻ mặt kính sợ, thậm chí là sùng bái.
Cho dù trong quá khứ Triệu Khôn đối đầu với hắn thì lúc này cũng phải cúi đầu, không còn bất cứ suy nghĩ đối nghịch nào khác.
- Ngươi trêu chọc một tên biến thái như vậy từ lúc nào? - Triệu Càn với vẻ mặt cổ quái liếc mắt nhìn đệ đệ Triệu Khôn.
- Đệ làm sao biết hắn lại mạnh như vậy.... - Triệu Khôn ngay cả suy nghĩ rơi lệ cũng đã xuất hiện.
Triệu Phong chậm rãi đi trong biển người, ánh mắt hắn nhìn khắp bốn phía.
Tới một khắc, ánh mắt của hắn chạm vào bóng dáng một thiếu nữ mặc áo màu trắng.
Vẻ mặt Triệu Tuyết thoáng ảm đạm, nàng cắn đôi môi đỏ mọng, căn bản không dám đối mắt với Triệu Phong.
Triệu Phong thoáng lắc đầu, từ khi tiến vào gia tộc Triệu thị, hắn và Triệu Tuyết trở nên như hai người xa lạ.
Hắn cũng không muốn cưỡng cầu cái gì cả, chí hướng của hắn chỉ là đạt tới võ đạo tầng chín, võ đạo thánh cảnh, cùng với chu du khắp mọi nơi trên đại lục.
Tiếp theo, Triệu Phong bắt đầu chờ đợi những trận đánh xếp hạng khác chấm dứt.
Những trận đánh xếp hạng kia đang dần đi tới kết thúc, nhưng ít nhất vị trí đệ nhất đã được xác định.
Bởi vì ngoại trừ Triệu Phong ra không có người thứ hai nào đoạt được toàn thắng, ít nhiều đều có một trận thất bại.
Thời gian nhanh chóng trôi đi, thứ tự bài danh cũng rất nhanh đã được đưa ra.
Thứ nhất: Triệu Phong.
Thứ hai: Triệu Vũ Phi.
Thứ ba: Triệu Nhạc.
Thứ tư: Triệu Càn.
................
Mãi tới vị trí thứ chín mới xuất hiện cái tên Triệu Nhất Kiếm.
Bởi vì, trong lúc Triệu Nhất Kiếm giao phong với Triệu Phong đã bị thương không nhẹ, các trận chiến tiếp theo cơ bản là không thể tham gia.
- Thứ nhất.
Tinh thần Triệu Phong thoáng run lên, sau khi xác định được kết quả cuối cùng hắn cũng có chút kích động.
Hai tháng trước, hắn đăng ký tham gia võ hội gia tộc thì chỉ mong mình có thể xuất hiện được ở lớp ngoài cùng của võ hội.
Về phần vị trí thứ nhất thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới.
Mà vận mệnh của hắn thay đổi từ khi dung hợp với con mắt thần bí.
Triệu Phong hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, ý thức tiến vào trong một không gian đen tối.
Quầng ánh sáng màu xanh nhạt hình xoắn ốc lúc này đang chậm rãi vận chuyển ở bên trong không gian thần bí này.
Bây giờ cái quầng ánh sáng hình xoắn ốc này đã dài ra chừng ba thước chín, gần đạt tới mức bốn thước.
Triệu Phong hiểu được, khi quầng ánh sáng hình xoắn ốc này càng dài thì lực lượng con mắt trái của hắn sẽ càng mạnh. Về phần ngày sau sẽ biến thành cái gì thì hắn cũng không thể phán đoán được.
Thời điểm bảng xếp hạng được công bố, tấm màn bí mật của võ hội cũng được kéo xuống.
Ở một chỗ vắng vẻ của đấu trường Thiên Vũ.
- Lần này đệ tử ngoại tầng có một vài nhân vật xuất sắc, nhất là Triệu Phong và Triệu Vũ Phi tương lai có thể đuổi kịp Triệu Lân Long.
Kẻ nói chuyện là một thiếu nữ tuổi khoảng trăng rằm, gương mặt thanh tú, dịu dàng.
Đây chính là Triệu Cầm xếp hạng thứ tư trong nội tầng.
Từ lúc võ hội ngoại tầng khai mạc tới nay, xếp hạng từ thứ tư trở lên của nội tầng chỉ có mình Triệu Cầm là theo dõi từ đầu tới cuối.
- Ha ha.... Chỉ có chút náo loạn ầm ỹ mà thôi.
Một thứ thanh âm nhẹ nhàng, bâng quơ vang lên từ thiếu niên mặc áo đen ở bên cạnh.
Thiếu niên áo đen và Triệu Cầm sóng vai đứng với nhau, ánh mắt lười biếng nhìn võ hội ngoại tầng trên đấu trường Thiên Vũ.
- Ta có cảm giác Triệu Phong kia không hề đơn giản, trước đó hắn che giấu tu vi võ đạo ngay cả ta cũng không nhìn ra. Hơn nữa, công pháp khinh thân của hắn đặt ở trong nội tầng cũng có thể xếp vào một trong ba hạng đầu. - Triệu Cầm suy tư mà nói.
- Chẳng lẽ ngươi cho là hắn có thể uy hiếp được tới địa vị của chúng ta? Đối thủ của ta chỉ có một, đó chính là Triệu Lân Long. - Thanh âm thiếu niên áo đen nói có chút kiêu ngạo.
- Triệu Đan Phong! Ngươi phải cẩn thận, không được kinh suất, xếp vị trí thứ ba "Triệu Hàn" gần đây nhất đã bế quan mấy tháng, chỉ sợ hắn sẽ có bước tiến không hề nhỏ. - Triệu Cầm cười nói.
- Triệu Hàn? Ta nhớ hình như hắn có một đường đệ tên là Triệu Nhất Kiếm phải không?
Ánh mắt thiếu niên áo đen đảo một vòng, vẻ mặt hơi có chút nghiền ngẫm nhìn về phía Triệu Phong đang ở trong tiêu điểm đám ngoại tầng.
Triệu Phong ở trong dòng người đột nhiên sinh ra một cảm ứng không hiểu, bỗng nhiên hắn nhìn về một phía xa.
Ở góc đó, có một thiếu nữ điềm đạm, nho nhã cùng với một thiếu niên mặc áo bào đen đang đứng.
Trong đó, Triệu Phong nhận ra được thiếu nữ điềm đạm kia, đó chính là Triệu Cầm xếp hạng thứ tư trong nội tầng.
Về phần thiếu niên áo đen thì....
- Trời ạ! Là Triệu Đan Phong.
- Triệu Đan Phong! Xếp hạng thứ hai nội tầng, gần với Triệu Lân Long.
Trong đám đông lập tức truyền ra những tiếng kinh hô.
Ngay cả một ít đệ tử nội tầng khi ánh mắt chạm vào Triệu Đan Phong cũng xuất hiện chút kinh hãi.
Từ đằng xa, ánh mắt hai người Triệu Phong và Triệu Đan Phong gặp nhau ở giữa không trung.
Vào khoảnh khắc đó, Triệu Phong đột nhiên cảm thấy một thứ áp lực vô hình.
Đặc biệt là con mắt trái của hắn, thời điểm Triệu Phong tập trung nhìn lại không phát hiện ra được chút sơ hở nào, cảm giác như không thể chiến thắng được.
Triệu Đan Phong có dáng người cân xứng, không mập cũng không gầy, khí huyết trên người và võ đạo nội kình cương nhu dao hòa, phân bố trong từng chút máu thịt tạo ra sức bật khiến lòng người run sợ.
- Võ đạo tầng bốn đỉnh phong. Thực lực so với Triệu Cầm chỉ sợ còn cao hơn một bậc.
Con mắt trái của Triệu Phong vô cùng linh mẫn, rất nhanh phán đoán ra được thực lực chuẩn xác của đối phương.
Đồng dạng là võ đạo tầng bốn, thực lực của Triệu Phong lại mạnh hơn, cũng giống như ở võ đạo tầng ba ở trước mặt chuẩn võ giả thì ngay cả một chiêu cũng không ngăn được.
- Nghe nói trước khi Triệu Đan Phong bước vào tầng bốn thì chỉ bằng vào thực lực bán bộ võ giả đã có thể chiến thắng võ giả chân chính.
- Không nghĩ tới hắn lại đến xem võ hội ngoại tầng.
Đệ tử ở xung quanh thấp giọng nghị luận, bàn tán về những ánh hào quang xung quanh Triệu Đan Phong.
Triệu Phong và Triệu Cầm không tiếp tục lưu lại nữa, hai người cùng lúc rời đi.
Từ phản ứng của bọn họ có thể thấy được, Triệu Cầm khi đánh giá Triệu Phong thì đối với hắn rất trọng thị.
Mà đối với Triệu Đan Phong thì ngay cả một cái liếc mắt nhìn Triệu Phong cũng không có, ngược lại hắn có chút hứng thú nhìn Triệu Vũ Phi vài lần.
Dao động trong lòng Triệu Phong cũng rất nhanh chóng đã ổn định trở lại.
Hiện tại tuy rằng hắn là xếp hạng nhất ở ngoại tầng, chẳng qua so với một ít đệ tử đứng đầu nội tầng thì còn có chênh lệch rất lớn.
Ít nhất, đám người Triệu Cầm, Triệu Phong đều là võ giả tu vi tầng bốn, cấp bậc võ học tu luyện cùng với hỏa hầu hơn xa những đệ tử ngoại tầng.
Màn đêm nhanh chóng phủ xuống, võ hội ngoại tầng rốt cuộc cũng kết thúc mỹ mãn.
Ở trong võ hội ngoại tầng, đệ tử nội tầng từng đến quan sát nghe nói có người đứng vị trí thứ hai Triệu Đan Phong, thứ ba Triệu Hàn.
Duy nhất chỉ có một người vẫn không hề xuất hiện, đó chính là Triệu Lân Long - Một trong tứ đại thiên tài của Vũ Dương thành.
Lúc này, Triệu Phong đang trên đường trở về, nghe những lời nghị luận của đệ tử xung quanh mà sắc mặt không khỏi ngưng trọng nghĩ: "Lấy thực lực của ta hiện tại có thể lấy vị trí thứ nhất ngoại tầng không hề gặp chút nguy hiểm, nhưng nếu tiến vào nội tầng...."
Từng người trong số đệ tử nội tầng đều là những nhân vật được bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc. Từ tình huống trước mắt mà xem, Triệu Phong muốn tiến vào võ hội tổng đại tái thì vấn đề không lớn, thậm chí tiến vào trong năm người đứng đầu cũng có chút cơ hội.
Nhưng nếu muốn tiến vào trong ba thứ hạng đầu thì cơ hội khá xa vời, nửa tháng sau võ hội tổng đại tái sẽ diễn ra, lúc đó liệu có nên tranh hạng nhất hay ba hạng đầu đây?
Ánh mắt hắn liên tục lóe sáng, suy nghĩ trong lòng thay đổi, rất nhanh sau đó hắn lập tức đưa ra quyết định.
Tranh! Nhất định phải tranh.
Hắn nhớ rõ phần thưởng cho người đứng đầu trong gia tộc võ hội tổng đại tái cũng như dành cho ba người đứng đầu là cơ hội lựa chọn võ học đỉnh cấp.
Võ học đỉnh cấp a.
Đây chính là võ học tối cao trong thế tục.
Một bộ võ học đỉnh cấp thường thường có thể tu luyện tới võ đạo tầng thứ chín, chỉ có võ học thánh phẩm trong truyền thuyết mới hơn được nó.
Triệu Phong nghĩ: "Muốn sống yên bình, sinh tồn được trong thế giới võ giả thì phải tăng cường thực lực, mà đẳng cấp võ học chính là một hướng đi."
- Thứ nhất hoặc ba hạng đầu.
Sau khi xác định mục tiêu thì Triệu Phong chậm rãi đi về nhà.
Hắn vừa mới về đến nhà lại phát hiện đèn đuốc trong đình viện sáng trưng, có rất nhiều người tới bái phỏng.
Phụ thân Triệu Thiên Dương và Triệu thị đang vội vàng tiếp đón những vị khách này.
Bình thường nhà hắn rất ít khi có người tới chơi, vậy mà giờ phút này cánh cửa bên ngoài đã bị người ta đạp đổ rồi.
- Thiên Dương huynh! Chúc mừng huynh sinh được một đứa con tốt.
- Xếp hạng một ngoại tầng, còn tu luyện được nội kình võ đạo, ngày sau tất sẽ trở thành trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc.
Một ít khách nhân trong nhà ân cần hỏi han, khi nhìn thấy Triệu Phong trở về thì tiếp tục mở miệng khen.
Triệu Phong có phần không thích ứng kịp với hoàn cảnh, hàng lông mày hắn thoáng cau lại.
Những người gọi khách nhân này rất nhiều đều là họ hàng, trong đó có những người ngày thường đối với gia đình hắn chẳng thèm để ý, thậm chí còn không ít mâu thuẫn, quan hệ không hề tốt.
Nhưng hôm nay, những người này lại không hẹn mà cùng tới chơi.
Ba người Triệu gia bận rộn một lúc lâu mới vất vả tiễn chân được đám người này đi.
Mãi tới đêm không khí trong nhà mới trở nên yên tĩnh, Triệu Phong mới có thời gian nói chuyện với cha mẹ mình.
- Võ đạo nội kình? Nửa bước võ giả? Phong nhi! Con thật là biết giấu diếm, hôm nay làm cho vi vui mừng a. - Gương mặt Triệu Thiên Dương đỏ bừng vì kích động.
Thời điểm gia tộc võ hội diễn ra, không phải tất cả mọi người đều có thể tiến vào đấu trường Thiên Vũ.
Cho nên, Triệu Thiên Dương chỉ có thể đứng ở ngoài xa quan sát cùng hỏi thăm.
Khi biết được con trai mình đạt được vị trí thứ nhất, cha mẹ Triệu Phong gần như hoài nghi lỗ mình đang nghe nhầm.
- Phong nhi nhà ta lại trở nên lợi hại như vậy từ khi nào? - Triệu thị có chút nghi ngờ hỏi.
Đứa con bọn họ có bao nhiêu bản lĩnh, là cha mẹ thì bọn họ rõ ràng nhất.
- Ha ha..... Từ sau lần bị sét đánh trúng, con cảm giác được đầu óc mình trở nên minh mẫn hơn, tu luyện võ học so với trước đây cũng dễ dàng hơn không ít.... - Triệu Phong chỉ đành nửa đùa nửa thật giải thích. Lời giải thích này của hắn cũng không thể xem như là bậy bạ được.
Thế giới to lớn không gì là không thể xảy ra, cũng không phải nhân vật truyền kỳ nào vừa ra đời đã có thiên phú siêu đẳng, bọn họ có thể thành công cũng có quan hệ tới cơ duyên của bản thân.
Còn nữa, vận mệnh của Triệu Phong chuyển biến cũng chính là từ khi bị sét đánh trúng.
Nghe xong lời giải thích của hắn, cha mẹ hắn cũng không có chút nghi ngờ.
Cũng vào đêm hôm đó.
Triệu Phong không hề ngủ, hắn nhắm mắt lại, nhớ lại toàn bộ quá trình tham gia võ hội ngoại tầng.
Trong đầu hắn, từng cái hình ảnh quan trọng hiện lên một cách rõ ràng giống như một bộ phim quay chậm.
Thời điểm võ hội ngoại tầng diễn ra, mỗi khi Triệu Phong sử dụng con mắt trái của mình, một ít cảnh tượng trong trận đấu đều hiện ra trong óc hắn một cách chi tiết.
Quá trình giao thủ cùng Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm, Triệu Vũ Phi cũng không hề bị thiếu.
Trừ cái đó ra còn có cao thủ Triệu Thiên Kiếm, tài phán trưởng ra tay cũng được ghi lại rất chi tiết.
Đương nhiên, những chuyện vượt qua giải thích của hắn thì rất khó có thể phân tích được.
Tuy vậy, hiện tại Triệu Phong cũng có được lợi ích không hề nhỏ, hắn nhắm mắt lại, dung nhập và lĩnh ngộ những kinh nghiệm trong chiến đấu vừa qua.
Một khắc sau, hắn đột nhiên hóa thành một cái bóng đen lao ra ngoài cửa sổ, đi tới một vùng đất hoang trong tộc.
Vù.... Vù....
Triệu Phong nhắm chặt hai mắt, quyền chưởng được múa không theo quy luật nào, trong đó có bóng dáng của Viêm Cương Quyền, Nộ Long Quyền.
Lại qua một lúc, chiêu thức trong quyền chưởng của hắn như đang đối địch với Triệu Nhất Kiếm, Triệu Nhạc, Triệu Vũ Phi.
Vù.... Vù.....
Chiêu thức do Triệu Phong thi triển cành lúc càng nhanh, cuối cùng còn hơi phát ra nội kình võ đạo.
Lúc này, không gian tối đen ở sâu trong ý thức của hắn, luồng ánh sáng màu xanh nhạt hình xoắn ốc đang từ từ thay đổi, nó cứ thế xoay tròn, kéo dài ra.
Một khắc cuối cùng, trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng bị Triệu Thiên Kiếm áp bách.
A................
Triệu Phong hét lớn một tiếng, võ đạo nội kình ở trong người hắn di chuyển cấp tốc, mỗi một chưởng, một quyền đánh ra đều vang lên thanh âm xé gió, uy lực từng bước được nâng cao.
Sau nửa canh giờ, Triệu Phong đã rơi vào trạng thái mỏi mệt rã rời.
Ầm....
Toàn thân Triệu Phong truyền tới cảm giác co rút, võ đạo nội kình thông suốt, toàn thân khí huyết cùng tứ chi, giống như bị thiêu đốt mà sôi trào. Cảm giác ấm áp chảy xuôi toàn thân từ trên xuống dưới.
Đồng thời, bên ngoài thân thể hắn ướt đẫm mồ hôi, cùng chất bẩn.
- Thành. - Ánh mắt Triệu Phong mở ra, thoáng hiện lên một tia hưng phấn.
Trong không gian đen tối, luồng ánh sáng màu xanh nhạt vốn dài ba thước chín lúc này đã đột phá, đạt tới ngưỡng bốn thước.
Giờ phút này, bất kể tu vi võ đạo nội kình của Triệu Phong, hay tố chất thân thể của hắn đều đã tiến vào trong nhóm võ đạo tầng bốn.
Trong lúc hắn hô hấp cũng có thể cảm nhận được khí lực của mình được tăng cường, ý niệm thoáng động, võ đạo nội kình trong cơ thể lập tức được điều động.
- Lực lượng gia tăng đạt tới một ngàn cân, cường độ võ đạo nội kình tăng vọt lên gấp đôi so với trước.
thông qua con mắt trái, Triệu Phong hiểu rõ chi tiết biến hóa toàn thân, trong ánh mắt hắn không tránh khỏi chút vui sướng và kích động khó khống chế được.
----------oOo----------
[/JUSTIFY]