''Không''
Một tiếng rên rỉ nhẹ nhàng vang lên trong căn phòng âm u ảm đạm...
Hoàng hoảng sợ nằm bật dậy, nhìn xung quanh. Bầu trời đã có điểm sáng xiên qua khe rèm cửa, hắn hoảng sợ vỗ vỗ ngực
''Khá tốt đó chỉ là một giấc mơ.''
Chợp mắt một lúc mà trong đầu hắn hiện ra toàn những giấc mơ quái lạ, những cơn ác mộng đặc biệt rất chân thật.
Hắn mơ thấy điện thoại của hắn liên tục đổ chuông, tiếng chuông rất lớn, không thể dừng lại được . Tất cả Zombie chung quanh nghe được thanh âm đó dường như phát cuồng đưa ra hai bàn tay với những kẽ móng tay là thịt nát cùng với quần áo dính máu điên cuồng mà lao tới phá cửa xông vào, bu chung quanh hắn, mà hắn lại không thể nhúc nhích hay làm bất cứ động tác nào cả, cuối cùng đem hắn xé ra thành từng mảnh nhỏ mặc kệ tiếng rên rỉ gào thét đau đớn trong mơ của hắn.
Nhưng quá tốt đó chỉ là một giấc mơ, nhưng sự thật thì cũng đâu có tốt đẹp gì hơn đâu.
Hắn đã tỉnh lại và đối mặt với sự thật, với hàng đàn Zombie mắt đỏ chung quanh, với kết thúc của thế giới này và buộc phải bắt đầu cuộc sống mới của hắn.
Nhìn xem thời gian đã qua 5h30pm hắn đã ngủ hơn tám tiếng, đã từ rất lâu rồi hắn đã không mệt mỏi như vậy cả về thể xác lẫn tinh thần, mệt mỏi rã rời.
Lần nữa trở về sân thượng tầng ba, loáng tháng đã có thể thấy chung quanh bốn phía, trong ánh hoàng hôn đỏ rạng góc trời, đã ít đi những ánh lửa của ngày hôm qua, thời gian trôi qua tiếng súng đã ít đi rất nhiều. Hắn mừng rỡ cuối cùng hắn cũng đã thoát khỏi bè lũ ăn thịt người kia rồi ư.
‘’Chẳng lẽ quân đội đã tiêu diệt hết Zombie, hi vọng là như vậy.’’
Nhưng nhìn ra chung quanh hắn thấy có rất nhiều Zombie đang lững thững đi qua đi lại đã phủ định hi vọng đó của hắn.
Nếu thỉnh thoảng không nghe thấy một vài tiếng gào thét thê lương trong không gian yên ắng thì rất khó có thể tin đây là một thành phố chết với hàng triệu Zombie xuất hiện hễ thấy người sống là điên cuồng lao tới cắn xé bằng những cái miệng đầy máu mọc ra răng nanh đó cùng với đôi bàn tay đầy những móng sắc nhọn.
Từ trong tám triệu người của cái thành phố này, hay trong gần chín mươi triệu dân số Việt Nam, hay hơn thế nữa bảy tỉ người trên thế giới này sẽ có bao nhiêu Zombie và còn bao nhiêu người sống sót như hắn cơ chứ.
''Có lẽ tất cả đã kết thúc, không ai có thể giúp đỡ ta, phải tự dựa vào chính mình thôi!''
Theo những tiếng kêu thảm giảm dần trong ánh chiều tà, cả toàn thành thị cũng đã chìm vào yên lặng và bóng tối, ngoài những đốm lửa le lói cũng như thỉnh thoảng một tiếng hét thảm quen thuộc ấy.
'' Đúng vậy, đây là một toàn thành tử vong, và ta phải sống sót.''
Trở lại tầng ba, qua loa ăn uống một chút và suy nghĩ về tình huống hiện nay của mình. Dĩ nhiên Hoàng có đủ thức ăn nhưng nước uống có lẽ không đủ dùng cho đến khi có cứu viện tới. Hắn chìm vào suy nghĩ và ngủ thiếp đi lúc nào không hay.....
Ngày 10 tháng 5 năm 2014.
Hơn một tuần kể từ ngày Zombie xuất hiện. Một tuần hi vọng và rồi thất vọng gần như khiến Hoàng phát điên. Hắn biết sẽ không có quân đội cứu viện nữa rồi phải tự dựa vào chính mình mà thôi.
Từ ngày thứ tư sau khi Zombie tới, kể từ ngày đó hắn biết rõ thức ăn và nước uống sẽ có ngày tiêu hao hết mà hắn cũng sẽ phải đối mặt với bên ngoài kia rất nhiều Zombie, lúc ấy, tất cả tiền vốn của hắn chính là cơ thể mình và cây đao hắn mới tự chế ra.
Cây đao hắn mua rất ngắn, chẳng lẽ cận chiến với Zombie vì thế hắn tuyển chọn rất lâu từ những ống tuýp nước mà khi lắp đặt ống nước còn sót lại trên sân thượng một cây tuýp dài khoảng 1m2 rất vừa tay, cắm vào một đầu miệng ống tuýp cây đao duy nhất hắn có, chèn bằng gỗ vụn thật chặt và sau đó buộc cố định lại bằng vài chục vòng dây thép. Một cây sắc bén trường đao dài 1,5m cứ thế hình thành với lưỡi đao dài 35cm.
Mặc dù không hi vọng có thể năng cao thể lực trong một tuần này nhưng hắn vẫn cố gắng luyện tập hết mức có thểbằng nhiều cách chạy bộ, nâng tạ, hít xà đơn...
Hàng ngày 6 giờ 30 phút sáng hăn thức dậy chạy bộ xung quanh trên sân thượng một cách nhẹ nhàng bằng mọi cách không gây ra tiếng động mạnh sau đó là nâng tạ, hít xà đơn, chống đẩy,....
Hắn điên cuồng luyện tập cho đến khi mệt mỏi rã rời thì lê lết tấm thân xuống ăn sáng, buổi chiều tối lại tiếp tục tập như buổi sáng.
Trong vòng hơn một tuần hắn có thể thấy cơ thể mình tiến bộ nhanh đến thần kỳ, sức khỏe cũng như tốc độ và sức bền của chính hắn được nâng cao gấp đôi so với trước kia, mặc dù trước kia hắn cũng được coi là thanh niên khỏe mạnh với sức khỏe tốt.
''Có lẽ là di chứng sau tận thế, con người cũng đang tiến hóa và thích ứng.'' Hắn thầm nghĩ.
Con người phải tự biết chính mình. Hắn biết hắn cũng chẳng phải cái gì võ thật cao thủ Vovinam, Bình Định võ gì đó cũng không biết. Chỉ có nâng cao thể lực sức bền cũng như tấn công một cách chính xác vào chỗ yếu hại của Zombie thì hắn mới có thể sống sót mà thôi. Nên trong khoảng thời gian này ngoài lúc tập tành nâng cao thể lực thời gian còn lại hắn tiếp tục luyện tập đánh chính xác vào một điểm bằng cây đao tự chế của hắn.
Mục đích chính là nâng cao tính chính xác khi chém và đâm vào một điểm cố định. Kết quả cũng không tồi.
Trở lại phòng ngủ, một thân đầy mồ hôi, mệt mỏi rã rời. Nằm trên giường nhưng hắn không dám đi tắm rửa vì tắm rửa bằng nước máy, ai biết đâu trong nước máy có xuất hiện loại Virut Vi khuẩn gì đó biến dị có hại hay không, đã hơn một tuần nay hắn chưa tắm rửa.
Những ngày này Hoàng sống bằng mì tôm sống và mười chín lít nước tinh khiết đôi khi bổ xung thể lực bằng thịt hộp. Hoàng không dám bật bếp ga nấu cơm vì phòng bếp nhà hắn ở tầng 1 nếu nấu cơm ở đó sẽ có thể gây ra tiếng động cũng như nhiệt lượng tỏa ra có thể gây sự chú ý của Zombie chung sẽ khiến cho Zombie phát điên tụ tập tới lân cận điều đó làm hắn cảm thấy không hề an toàn.
Qua rất nhiều lần dò xét thử hắn rõ ràng, có lẽ sau nhiều dấu hiệu trước đêm định mệnh trước khi tận thế xảy ra mà hắn dường như không hề chú ý đó.
Không rõ ràng rằng do bộc phát một loại Virut không biết đặc biệt nguy hiểm mà phòng thí nghiệm đang nghiên cứu như trong phim ảnh tiểu thuyết, hay là do nhiễm phóng xạ từ vụ thiên thạch rơi mà thế giới này đã đại quy mô bộc phát rất nhiều Zombie.
Chúng làm thân thể của bọn họ biến thành vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà Hoàng cũng chú ý tới , chính là vì duy trì thân thể tiêu hao cực lớn , bởi vậy bọn họ mới do bản năng điều khiển mà điên cuồng tìm thức ăn , mà thức ăn ở nơi nào???
Thức ăn chính là những người may mắn sống sót rồi.
Những ngày này Hoàng cũng đã hiểu đôi chút về tập tính của Zombie.
Zombie cùng người bình thường khác nhau cơ bản nhất chính là đôi mắt đỏ tràn đầy điên cuồng. Những Zombie này cũng không phải chỉ do đêm định mệnh đó sinh ra mà còn do người bình thường bị lây qua vết thương biến thành.
Thân thể họ tuy nhiên vẫn sống , nhưng trên mặt ý thức và tinh thần đã hoàn toàn là quái vật rồi.
Bọn chúng công kích những người sống sót một cách điên cuồng, cắn xé cơ thể những người này, hơn nữa Zombie mạnh mẽ hơn những người bình thường rất nhiều lần.
Có thể giả sử loại Viruts này triệt để phá hủy lý trí của bọn họ , chiếm lấy tư tưởng của bọn họ, để cho bọn họ triệt để biến thành những cỗ máy giết chóc điên cuồng.
Theo Hoàng đánh giá loại Zombie này còn nguy hiểm hơn các loại thi thể Zombie trên điện ảnh với miêu tả vì bọ họ bảo lưu được cảm ứng nhiệt độ cũng như âm thanh, máu tươi từ các giác quan trên cơ thể.
Zombie sẽ điên cuồng lao tới nếu có tiếng động cũng như nhiệt độ cao Hoàng biết được qua các đám cháy xảy ra lân cận và tiếng động xung quanh tất cả những điều đó thường sẽ khiến cho Zombie lâm vào điên cuồng.
Cũng nhờ vậy hắn đã gián tiếp tiêu diệt được vài thi thể Zombie chung quanh nhờ ném đá vào chúng sẽ khiến cơ thể có vết thương và chảy máu những Zombie chung quanh sẽ điên cuồng lao tới tấn công Zombie bị thương và giết chết hắn. Gây ra tiếng động lôi kéo chúng ra xa nơi hắn ở làm cho ngôi nhà hắn hiện tại tương đối an toàn.
Trong mấy ngày vừa qua hắn cũng tìm cách liên lạc với những người sống sót chung quanh nhưng dường như không ai để ý tới hay do họ cố ý trốn tránh trong nhà do quá sợ hãi mà hắn không thể tìm được họ.
Thỉnh thoảng cũng truyền tới một số tiếng hét thảm truyền ra từ lân cận có lẽ họ đã bị Zombie cắn xé và chắc chắn rằng họ đã bị lây nhiễm và đi tới gia nhập vào đại quân đồng loại quái vật xung quanh
Thức ăn và nước uống đã gần cạn kiệt, dạo này do sức khỏe tăng lên kéo theo sức ăn của hắn cũng tăng lên cao hơn trước kia rất nhiều, chắc chắn hắn sẽ phải đi tìm kiếm thức ăn và nước uống ở chung quanh.
Suy nghĩ rất lâu và hắn đã chọn căn nhà hàng xóm của hắn, chỉ có một ông lão 70 tuổi sống một mình, và có lẽ đã trở thành Zombie, hơn nữa sân thượng nhà ông là lộ thiên có thể xâm nhập không như một số căn nhà xung quanh. Hoàng biết trong nhà ông có thưc ăn và nước uống vì ông lão ấy cũng có thói quen trữ thức ăn trong nhà giống như hắn. Hắn chọn mục tiêu đó cũng vì Zombie ở ngaoif đường rất nhiều hắn không có tự tin đối phó với hàng đàn Zombie ngoài kia như vậy.
Nghỉ ngơi đơn giản và chờ đợi....
11h00pm.
Hoàng mặc một thân đồ thể thao đơn giản, đi giày thể thaovà giắt thêm ba con dao làm bếp làm dao găm cạnh dây lưng tự chế cầm lấy chiến đao và leo lên sân thượng.
Hành trình tìm kiếm thức ăn hoặc một người nào đó còn sống sót của hắn bắt đầu