Bất Lão thôn là một tiểu sơn thôn cực kỳ hoang vu, bên trong thôn chỉ có khoảng mười hộ gia đình, thôn dân bên trong thập phần chăm chỉ, mặt trời mọc đi làm mặt trời lặn thì về nghỉ, hơn mười năm như một ngày, dân phong thuần phác.
Tòa thôn trang này vì sao được gọi là Bất Lão thôn? Vấn đề này dù ngay cả vị trưởng giả lớn tuổi nhất trong thôn cũng không thể nói ra được lý do chính xác. Nghe nói thôn trang này từng là nơi tu luyện của một môn phái tu chân, mà người tu chân trong mắt người phàm đều là người có thân thể nửa thần tiên bất lão trường sinh, bởi vậy thôn trang này cũng được xưng là Bất Lão thôn. Cũng có người nói bên dưới thôn trang có một con suối ngầm, nghe nói chỉ cần uống được nước suối kia thì có thể vĩnh bảo thanh xuân.
Chuyện kể về Bất Lão thôn từ những thôn dân nói ra không giống nhau, đã tranh luận qua suốt mấy trăm năm thế hệ cho tới nay vẫn không nói ra được lý do xác thực.
Bất Lão thôn rất xa xôi, xa đến mức không ai hỏi tới, từ nơi này đi tới tỉnh thành phải đi qua một ngọn núi, qua hai khe suối lớn, lại qua ba ngọn núi, lại vượt bốn con sông...Trong này nghèo vô cùng, nghèo tới mức thậm chí đám chuyên đào mộ cũng không bao giờ đi tới nơi này, bởi vì nơi này tuyệt đối sẽ không lấy được thứ gì đáng giá.
Vì thế, Bất Lão thôn ở trong trăm ngàn năm mưa gió cũng vẫn bình thản đứng yên ả trong tiểu sơn cốc nơi đây.
Nhưng, ở trong này có một ngày đã xảy ra một sự kiện, Bất Lão thôn từ đó về sau đã không còn yên ả như xưa.
“ Đại Tráng đã về rồi! Đại Tráng từ trong thành buôn bán lời thật nhiều tiền đã về rồi!” Từ thật xa đã nghe được cái “ loa lớn” Xuân tẩu hô to, thôn dân nghe vậy đều buông công việc đang làm chạy ra ngoài cửa thôn.
Đại Tráng người cũng như tên, dáng người cường tráng, làn da hơi đen. Là thanh niên đầu tiên trong thôn đi ra ngoài tỉnh thành làm công, lúc trước Đại Tráng không muốn sống mãi cuộc sống bần cùng bình thản như vậy, vì thế liền cùng vài người tuổi trẻ trong thôn thương lượng đi ra thành thị tìm việc làm. Sự thật với tinh thần nhẫn nại chịu kham khổ bồi dưỡng từ thuở nhỏ, hắn cũng có chút thu nhập, giờ phút này một thân quần áo mới, Đại Tráng đang cười toét miệng chào hỏi các thôn dân đang vây xem.
Nhóm thôn dân vây quanh Đại Tráng, bảy miệng tám miệng nói: “ Tráng a, đến trong thành nhiều kiến thức phải không? Phòng ốc trong thành cao không? Con gái trong thành xinh đẹp không?”
“ Ta nói Tráng tử nha, có tiền cũng đừng quên gốc đó, nhớ phải giúp Lê ca ngươi một tay a.”
“ Tráng a, lúc này xuất đầu rồi...”
“ Đại Tráng, quần áo này là loại vải gì vậy? Sờ vào thật là mềm quá đi.”
...
Nhóm thôn dân vây quanh Đại Tráng kỷ kỷ tra tra nói không ngừng, Đại Tráng hàm hậu chỉ có thể toét miệng ngây ngô cười.
Lúc này cái “ loa lớn” Xuân tẩu lên kêu lên: “ Tránh đường, tránh đường, thôn trưởng tới.”
Nghe nói thôn trưởng cũng đến, nhóm thôn dân đều tránh ra một đường đi, thôn trưởng được một cô gái dìu bước tay chống quải trượng, thân mình già yếu lảo đảo đi tới.
Đại Tráng vội vàng tiến lên vài bước, giúp đỡ thôn trưởng nói: “ Thôn trưởng, sao ông cũng tự mình đến đây?”
Thôn trưởng vỗ nhẹ bàn tay mạnh khỏe của hắn, nói: “ Tráng tử có ngày xuất đầu, ông cũng phải đến xem, hưởng chút danh tiếng của Tráng tử a.”
Đại Tráng nghe vậy ngượng ngùng gãi gãi đầu, lập tức lại nhớ tới cái gì, vội vàng từ trong ba lô lấy ra một bao đặc sản giao cho thôn trưởng, nói: “ Thôn trưởng, con cũng không mua được gì, chút tâm ý này ông cần phải thu a.”
Thôn trưởng cười dài, cũng không khách khí đưa bàn tay gầy yếu tiếp nhận, chuyển tay giao cho cô gái đang dìu hắn, lại hỏi: “ Tráng tử, ở trong thành buôn bán nhiều tiền lời lắm sao?”
Đại Tráng cười nói: “ Cũng không nhiều lắm, lời được mấy ngàn khối.”
“ Oa, mấy ngàn.” Nhóm thôn dân lại bắt đầu nghị luận: “ Ta mệt chết mệt sống, thật vất vả khổ sở làm suốt một năm chỉ được hai trăm, Đại Tráng đi ra ngoài một năm đã kiếm được mấy ngàn, đều nghe nói khắp nơi trong thành đều có vàng đầy đất, xem ra là thật nha.”
“ Đúng, đợi Minh nhi lớn ta cũng rời núi vào trong thành tìm việc, đi nhặt vàng thôi.”
...
Thôn trưởng ho khan một tiếng, giữ chặt cánh tay Đại Tráng thân thiết hỏi: “ Sao đây? Kiếm được tiền, muốn cưới vợ không?”
Đại Tráng xấu hổ cười cười.
Thôn trưởng cười nói: “ Cưới vợ thôi, chuyện thiên kinh địa nghĩa, có gì ngượng ngùng chứ. Sao hả? Xem trúng con gái nhà nào? Bằng Tráng tử hiện tại, cô gái nhà nào còn không cưới được đây, có muốn ông giúp con làm mai...”
Thôn trưởng lao thao một hồi, Đại Tráng vừa muốn nói chuyện vài lần đều bị đánh gãy, rốt cục đợi cho thôn trưởng dài dòng xong rồi, Đại Tráng mới hỏi: “ Thôn trưởng, con có nhờ nhị nha tử mang thư về, hắn có nói qua hay không?”
Nhị nha tử là thôn dân trẻ tuổi cùng đi với Đại Tráng vào trong thành làm công, bởi vì kiếm được chút tiền liền gấp không kịp đợi đã chạy về xây nhà cưới vợ, mà Đại Tráng ở lại kiếm thêm chút tiền mới về, cho nên nhị nha tử đã về quê trước.
Thôn trưởng nghe vậy gật đầu nói: “ Có, có. Con muốn một căn nhà phải không? Nhị nha tử có nói, ông cũng đã bắt đầu đào móng cho con.”
Đại Tráng ngây ra: “ Còn đang đào móng?”
Một tráng hán bên cạnh cười nói: “ Nhị nha tử cũng muốn xây một cái, chúng ta phải giúp hắn. Vừa xong của hắn, đã lập tức lo đào móng cho cậu.”
Đại Tráng cười nói: “ Thật sự là phiền toái các hương thân, buổi tối tôi mời mọi người ăn cơm, tất cả mọi người đều tới a.”
Mọi người đều cười to, không ngừng kêu hay.
Thôn trưởng lôi kéo cánh tay Đại Tráng, lại hỏi: “ Muốn đi xem phòng của con không?”
Đại Tráng lại ngây ra: “ Không phải còn đang đào móng hay sao?”
Thôn trưởng cười nói: “ Trước tiên đi xem vừa ý lớn hay nhỏ, không vừa ý thì chúng ta mở lớn ra.”
Đại Tráng cũng nóng vội muốn đi xem ngôi nhà tương lai của mình lớn bao nhiêu, nghe vậy liền gật đầu đáp ứng, vì thế nhờ đám thôn dân cùng ủng hộ đi tới ngôi nhà tương lai của hắn.
Nhà ở chiếm diện tích rất lớn, khoảng một trăm mét vuông, trong này có chính là đất đai rộng lớn, ngươi muốn tạo căn nhà lớn bao nhiêu cũng không ai quản ngươi. Bên dưới móng cũng đã được đào rất sâu, xem ra thôn dân vì xây nhà cho Đại Tráng cũng đã hết sức tận tâm.
Giờ phút này bên dưới hố vẫn còn vài thanh niên đang đào đất, thôn trưởng đi đến bên hố kêu lên: “ Ông nói Ma tử a, Tráng tử đã về rồi, các con làm tới đâu rồi?”
Một thanh niên đứng dậy hướng Đại Tráng cười cười, đáp: “ Không sai biệt lắm, sâu thêm chút nữa là ngày mai làm được rồi.”
Thôn trưởng vừa lòng gật gật đầu.
Đúng lúc này, mọi người nghe được một tiếng “ phanh” như chạm trúng vật cứng, thanh niên đang cầm cuốc đột nhiên “ ai nha” một tiếng té xuống đất.
Ma tử kinh hãi, vội vàng hướng thanh niên chạy tới, Đại Tráng cũng bất chấp bên dưới hố dơ bẩn hay không, vội vàng nhảy xuống chạy tới hỏi: “ Tiểu Háo tử, có sao không?”
Nói xong cầm lấy hai tay của thanh niên kia, chỉ thấy hai tay đều nứt ra, đang chảy máu.
Đại Tráng vội vàng cởi áo khoác trùm lên hai tay tiểu háo tử, vừa quấn vừa nói: “ Sao lại không cẩn thận chứ?”
Tiểu háo tử ủy khuất nói: “ Tráng ca, ở phía dưới có một khối đá lớn, thực cứng lắm.”
Đại Tráng hướng chỗ địa phương tiểu háo tử vừa đào móc nhìn lại, chỉ thấy dưới lòng đất lộ ra một phiến đá màu xanh. Phiến đá thực bóng loáng, cũng không biết là dùng tài liệu gì làm ra, vừa rồi một cuốc của tiểu háo tử ít nhất cũng nặng tới mười cân lực đạo, nhưng trên phiến đá ngay cả một tia dấu vết cũng không hề nhìn thấy.