Không biết thời gian đã trôi đi bao lâu . trong thần trí của Lưu Lam bắt đầu xuất hiện những quang hoa và ý thức của chàng đang ở giữa trung tâm những quang hoa đó . Phía bên ngoài đang xuất hiện lại cảnh tượng của tên hắc y đang tung cước ảnh bao trùm khắp người chàng . Chính những cước ảnh đó đã giúp chàng trong giây lát ngộ thông Huyễn Ảo kiếm . Huyễn ảo kiếm quyết là chiêu kiếm cuối cùng trong bộ kiếm quyết chỉ có 1 phần của thúc thúc chàng mang tên Vi Diệu kiếm quyết .Nhưng chỉ 1 phần đó mà cũng đủ để giúp chàng giết chết 1 kẻ hơn chàng 1 bậc tu vi . Điều này cho thấy nếu tu thành cả bộ kiếm quyết thì uy lực của nó sẽ đến mức nào . Chỉ tiếc rằng chàng không có đủ .
Lại nửa ngày qua đi , tâm trí Lưu Lam vẫn ở trong vô tận quang hoa mà múa lượn những đường kiếm . Vi Diệu kiếm của chàng là trọng về tốc độ , đồng thời là sự huyền ảo về quỹ đạo của kiếm .Như chiêu Huyễn ảo kiếm mà chàng đang múa kia ,chỉ nhìn thấy kiếm ảnh như chém về trước , nhưng khí lực lại thấy dồn về sau ,rồi chỉ nghe thấy lách tách những tiếng nổ vang lên ,biến ảo vô cùng . Đến khi nhìn rõ được đã thấy Lưu Lam dừng lại từ trước chuyển về sau , kiếm cũng đang ở đằng trước .
Thời gian qua đi , Lưu Lam vẫn vô thức mà không biết rằng mình đang hấp thu lớp lớp linh khí . Phía ngoài thân Lưu Lam là một tầng hào quang kim lục lam đang không ngừng xoay chuyển phát ra ánh sáng nhè nhẹ .Kiều Linh bên cạnh thấy vậy mà đứng ngồi không yên . Nàng hiểu rằng lúc này không nên kinh động Lưu Lam nhưng nàng vẫn không yên tâm .
Từ từ tỉnh dậy ,còn chưa hết mê mang Lưu Lam đã nghe thấy :
- Huynh đã tỉnh rồi , tốt quá , Làm muội lo chết đi được . – Nói rồi Kiều Linh chạy lại bên Lưu Lam .
Đang định mở miệng nói điều gì đó nhưng nhìn vào sự thay đổi đột ngột của Kiều Linh chàng lại lặng im , đoạn mở lời :
- Cám ơn muội , ta không có sao .
- Không sao ! Huynh có biết huynh đã hôn mê 5 ngày rồi không ? Mà cũng kì lạ từ 1 ngày nay toàn thân huynh phát quang tam sắc làm muội lo chết đi được . Giờ huynh thấy thế nào ?
Được Kiều Linh giúp , gượng ngồi dậy , Lưu Lam nở 1 nụ cười :
- Ta thấy rất khỏe , như chưa từng bị thương ở chỗ nào . muội xem xem . – Nói rồi Lưu Lam giơ tay , ngồi thẳng dậy rất khí thế cho Kiều Linh xem . – À , mọi người đâu hết rồi , tất cả vẫn ổn chứ ?
Câu nói vừa dứt thì ở bên ngoài phòng cũng vang lên những tiếng nói vội vàng từ xa lại :
- Tốt quá rồi , đã tỉnh lại rồi , ta còn cứ tưởng cậu định không thức dậy nữa .
- Bằng thúc , Cảm ơn thúc đã quan tâm .
- Không cần đa lễ , ta cảm ơn cháu còn chưa được .Chẳng vậy . Cứ ngồi yên . Thương thế thế nào rồi ?
- Đã đỡ được 7 phần rồi thưa thúc .
Lúc này mấy người đi theo Bằng trưởng thôn cũng đi tới và bắt đầu nói :
- Chàng trai này , May nhờ cậu mà chúng tôi được cứu thoát , chẳng biết đền đáp bằng cách nào .
- Đúng vậy , ai dà ! Chúng ta cũng là những lão già hồ đồ quá đi thôi . Giờ cậu là ân nhan của cả An Lạc thôn này , cần gì cậu cứ bảo , chúng ta sẽ tận lực trợ giúp . – Một lão dân lên tiếng .
- Cám ơn các vị tiền bối , Cháu không có sao . Chẳng hay mấy hôm nay lũ âm tà có quay lại không ?
- Nhờ uy mãnh của cậu mà bọn chúng không quay lại nữa .
- Vậy là tốt rồi – Bằng trưởng thôn lên tiếng – Chúng ta tạm lui ra để cho Lưu Lam thiếu hiệp tĩnh dưỡng cho thương thế khỏi hẳn đã , mọi việc cứ để sau hãy tiếp tục .
- Đúng rồi ! Vậy cậu cứ an tâm mà dưỡng thương . Cậu ở đây bao lâu cũng được . Chúng ta lui đây .
- Đa tạ các vị tiền bối , xin thứ lỗi cho cháu không tiễn .
Nhìn mọi người đi ra Lưu Lam quay sang Kiều Linh đang ở bên cạnh :
- Muội cũng tạm lui ra , ta cần phải dưỡng thương thêm chút nữa .
- Được rồi , huynh cứ dưỡng thương cho tốt .- Nói rồi Kiều Linh đi ra . Khi nàng ra đến cửa tiếng nói của Lưu Lam lại vang lên :
- Cám ơn muội đã chăm sóc ta những ngày qua .
- Không có gì , Muội ở ngoài đợi huynh . Nói rồi Kiều Linh đi ra và đóng cửa lại .
Còn một mình ở trong phòng ,Lưu Lam khoanh chân lại và từ từ tọa định vào không minh . Lúc này thần thức của Lưu Lam tỏa ra khắp thân thể và đi vào từng kinh mạch dò xét thương thế . Bất giác thần thức của cậu nở 1 nụ cười và rút về não bộ . Chỉ thấy xung quanh linh khí lại tụ lại với tốc đọ kinh người chảy vào trong cơ thể Lưu Lam như nước sông đổ ra biển . Trong cơ thể Lưu Lam đang có những biến hóa lớn , từng dòng linh khí đổ vào kinh mạch tu bổ những thương thế đồng thời chảy vào trong đan điền xoay tròn trong đó tạo thành những tiểu tinh vân càng ngày càng dày đặc hơn . Trong đan điền của Lưu Lam giờ là một vùng hư vô hỗn độn không đầu không cuối chỉ một đám tinh vân xoay tròn với tốc độ bất động .Lúc này Lưu Lam đã tiến nhấp Hư Không cảnh giới .
Không những tu bổ kinh mạch mà linh khí sau 1 vong chu chuyển đã biến thành chân khí tiến sâu vào trong tủy cốt tiếp tục gây nên những biến hóa trong cơ thể Lưu Lam . Chỉ thấy lúc này cốt quang của Lưu Lam phát ra những tia nhẹ nhẹ sắc màu tương đồng với những quang mang ở bên ngoài cơ thể của chàng .
Thời gian qua đi . Lưu Lam thu lại chân khí và bản thể tiếp tục lại nở 1 nụ cười . Trong trận chiến vừa qua , trong lúc sinh tử chàng đã ngộ thông Huyễn ảo kiếm quyết và điều này đã giúp chàng 1 bước trực tiếp tiến vào Hư Không tiền kì .
Nhưng nụ cười chợt tắt . Giờ chàng thấy thật mông lung và mọi thứ như đang ở trước mắt mà thực lại rất xa vời và giả dối . Điều gì là thật đây .Nếu như không tim được tàn khuyết còn lại của Vi Diệu kiếm quyết thì chàng mãi mãi đứng ở cảnh giới này ư? Bây giờ chàng lấy gì để tu luyện đây ? – Thôi ,cứ biết như vậy đã , chàng đứng dậy và cửa phòng ra .
Nhìn thấy Kiều Linh gật gà ở cửa phòng , bất giác tim của Lưu Lam lại dấy lên điều gì đó .Người con gái trước mắt đây , chàng mới gặp được có vài ngày sao mà chàng lại cảm thấy thân thiết và trìu mến đến vậy . Phải chằng dung nhan của nàng đã bất giác phá tan con tim vốn lâu nay tịch mịch của chàng . Chàng ngắm người con gái đó đến ngây ngốc dường như thời gian đang dừng lại .
- A ! Huynh tỉnh rồi . Sao lại cứ nhìn người ta như vậy – Kiều Linh giật mình , mặt hơi thoáng đỏ khi nhận thấy Lưu Lam đang chằm chằm nhìn mình từ lúc nào .
- Muội thật đẹp ! – Một câu cảm thán và Lưu Lam bước đi – Huynh cũng phải ra ngoài xem tình hình mọi người ra sao đã .
Hai người cùng tiến về phía phong khách , đi qua căn vườn xanh tốt một màu những rau , củ , quả . Lưu Lam không khỏi cảm thán 1 nơi tĩnh bình mà nhớ lại gia đình khi xưa .
Trong phòng khách của Nguyễn Bằng thôn trưởng có mấy vị lão lão cùng với Bằng thúc đang ngồi . Thấy Lưu Lam đi vào Bằng thúc nói :
- Đã đến rồi , vào đây đi . Bọn ta cũng đang định tìm cậu đây . không biết thương thế của cậu giờ thế nào ?
Nhìn mọi người trong phòng một lượt , Lưu Lam thấy họ ai nấy đều đang mang một vẻ trầm mặc , lo lắng ở trên mặt .Chả nhẽ bọn Âm tuyền tông không bỏ qua cho dân làng . nghĩ vậy cậu liền mở lời :
- Cám ơn thúc . Cháu đã khỏi hẳn . Chẳng hay các vị tiền bối đều tụ họp ở đây là ...
- Cứ vào đây đã , ngồi xuống chúng ta cùng bàn chuyện .
- Có Lưu Lam thiếu hiệp ở đây thì ta nghĩ có cách rồi .- Một vị lão lão ở đó lên tiếng .
- Đúng đấy ! Chẳng hay thiếu hiệp có sẵn lòng – một vị khác quay vào Lưu Lam chờ đợi.
- Các vị tiền bối cứ phân phó . Chẳng hay đó là chuyện gì ? Nếu có thể giúp được cháu sẽ cố gắng hết sức .
Nhìn mọi người một lượt Bằng thôn trưởng lên tiếng :
- Chuyện là thế này : Ở phía nam thôn ta có một ngọn núi mang tên Lâm Cốc sơn . Đây là một địa phương rất huyền bí . Không ai có thể đến gần và tiến nhập . Mấy hôm trước ,trong khi đang dà soát lại những tổn thất do bọn Âm Tà gây ra , một nhóm người đã bị mất tích ở gần khu vực đó . Bọn ta đã cho người tìm kiếm nhưng đều vô tức . Chúng ta suy đoán rằng rất có thể họ đã bị vây khốn ở trong Lâm Cốc sơn . Chúng ta đang thương nghị xem làm cách nào có thể tiến vào đó cứu họ ra . – Nói đến đây Bằng thôn trưởng dừng lại .
Một vị lão lão khác tiếp lời :
...
Sau khi đã nghe xong câu chuyện Lưu Lam không khỏi 1 trận kinh ngạc . Lâm Cốc sơn cách An lạc thôn 30 dặm về hướng nam. Theo như các vị trưởng lão thì nơi đây chắc chắn đã được một trận thế phong tỏa kết giơi cách li với bên ngoài . Điểm đặc biệt là nó đã tồn tại ở đây cùng mưa gió tuế nguyệt mà vẫn vô phương phá giải . Lâu dần nơi đây trở thành 1 địa phương bí ẩn ,cũng không ai để ý nhiều làm gì . Trong đó ẩn chứa điều gì , muốn tiến vào thì phải như thế nào ? Sao những người tu chân trước nay không đả động gì đến nó ? – Vừa đi vào khu rừng phía trước mặt Lưu Lam vừa suy tính . Chả là cậu đã nhận lời với dân thôn nơi đây thử 1 phen vào đó thám thám thính xem sao .
Trong khu rừng cây cối càng ngày càng dày đặc và chen chúc thành mấy tầng .Lưu Lam phải tự mở lối đi cho mình . Bất quá chàng cũng chẳng biết Lâm Cốc sơn chính xác ở vị trí nào .Chỉ theo hưởng dẫn chàng tiến thẳng về hướng nam .
Trước mặt là một gò đồi cao chừng 30 thước ,Lưu Lam dừng lại quan sát ,Chỉ thấy mông lung một cảnh xâm xâm , u u không sao dò nổi . Linh thức phát tán ra bị dội ngược lại vì tầng kết giới trước mặt . Nhìn bề ngoài gò đồi cũng không khác gì lắm so với khu rừng . Nhưng đây lại là Lâm Cốc sơn ?
Lưu Lam men theo chân đồi , muốn thám thính xung quanh 1 lượt , nhưng thật bất ngờ , Lưu Lam phát hiện ra chu vi khu gò đồi này rộng không thể tưởng , Phải đến mấy chục dặm . Chàng dừng lại ở 1 động khẩu . Nhìn vào động khẩu là một màu tối om , cây bụi um tùm che kín miệng động ,nếu không tinh mắt sẽ không phát hiện được ra .
Trước động khẩu có một thạch bia đề một số cổ tự và một vài hoa văn kì quái . Miệng Lưu Lam lẩm nhẩm : “Lâm Vực Chi Địa” . Nhìn sang những hoa văn ở xung quanh tấm bia Lưu Lam chỉ thấy ở phía trên tấm bia khắc hình một bông hoa sen nổi đang phát ra những tia sáng như mặt trời chiếu rọi 4 phương . Phía bên phải là hình 1 chiếc chuông cũng đang phát ra những tiếng rung làm cuộn lên lớp lớp không khí . Trên chiếc chuông khắc một chữ Vạn mờ ảo . Ở bên trái của thạch bia lại nổi lên hình một quyển trục . Trên quyển trục đó lại khắc một chữ Ảo , cũng chẳng làm cho Lưu Lam hiểu được điều gì .
Sau một hồi Lưu Lam rời mắt đến phía dưới bức tượng thạch bia ,lại làm chàng càng khó hiểu hơn . Ở đó lại hiện lên 1 hình chìm trong thạch bia . Là hình 1 thanh kiếm cũng đang phát quang . Nhìn kiểm tượng rồi lại nhìn những hình tượng kia Lưu Lam bất giác cau mày , trong nhất thời chàng không hiểu được thêm điều gì .
Thời gian qua đi lại một tiếng ‘bùm’ vang lên . Lưu Lam bay ngược trở lại rơi xuống đất . Chàng đã dùng mọi cách thử 37 lần rồi mà vẫn vô phương xâm nhập Lâm Cốc . Nguyên khí đại tổn . Lưu Lam ngồi xuống định dành 1 chút thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức . Trong quá trình hấp thu linh khí , Lưu Lam vẫn đang nghĩ cách để xuyên qua kết giới .
Một đạo ý niệm phát ra , hướng về phía thạch bia . Đây là lần thứ 6 chàng dò xét thạch bia bằng ý niệm .Nhưng cũng như những lần trước đây chàng lại vô cách khám phá . Nhìn kết giới , với tu vi của chàng thì người lập ra kết giới chắc rằng tu vi thật không tưởng . Đã tồn tại nghìn năm vậy mà sức mạnh vẫn không hề suy giảm . Kết giới này do loại người nào lập nên đây , ẩn chứa điều gì đây .
Bất phục , Hết hi vọng , đã 2 ngày trôi qua . Đây là lần dưỡng sức thứ 5 của Lưu Lam . Sau khi thu lại chân khí chàng đứng dậy quay đầu định hướng li khai Lâm Cốc . Được mấy bước bỗng quang hoa lóe lên , kim lục lam sắc từ trường kiếm bạo phát hướng về phía trước nhưng trong chớp mắt thì phía thạch bia 1 tiếng nổ vang lên kèm theo nó là hồng sắc lập lòe . Đây chính là do kết giới tán ra sắc màu này . Giây lát đó , đã thấy Lưu Lam đang đứng đối mặt với thạch bia mắt trợn tròn như vẻ không tin nổi .
Lưu Lam vừa sử dụng Huyễn Ảo kiếm định một chiêu phá nát thạch bia cho đỡ bớt cơn tức của mấy ngày qua . Nào ngờ thạch bia không vỡ hơn nữa lại đại phát động trận thế của Lâm Cốc . Nhưng dị biến đang phát sinh .
Chỉ nghe sưu sưu rồi tách tách . Quang hoa kim lục lam sắc từ thạch bia đại phát . Lúc này đồ án , hoa văn trên thạch bia cũng đại phát quang sắc kim lục lam . Một kiếm ảnh hiện lên từ kiếm tượng do kim lục lam hoa tạo thành dần to lên trong không trung , trước sự chứng kiến đến bất động của Lưu Lam . Kiếm ảnh nhẹ chuyển hướng từ từ tiến vào kết giới . Xích xích ! Một lỗ hổng kết giới bị kiếm ảnh tạo ra đang dần to lên . Đến chu vi bằng miệng động khẩu thì dừng lại đồng thời kiếm ảnh cũng tan biến .
Nhìn sự biến động trước mắt , không suy nghĩ nhiều , Lưu Lam vút 1 tiếng thân ảnh đã tiến vào trong động khẩu Lâm Vực chi địa của Lâm Cốc .
Trong động khẩu tam sắc phát quang từ cơ thể Lưu Lam ,tạo thành một tầng chân khí bảo vệ chàng . Kiếm quang hưng thịnh chiếu sáng khắp chu vi 5 thước xung quanh . Lưu Lam từ từ tiến vào thâm động . Càng vào sâu Lưu Lam càng cảm thấy quỷ quái , có điều gì đó bất thường . Khí tức nơi đây không mang màu sắc âm hàn chi khí mà lại có phần thân thuộc với chàng . Thu lại khí thể , chàng tiến bước nhanh hơn về phía trước .
Sau một hồi đi trong địa động Lưu Lam tiến vào một khu vực rộng lớn , đích thị là trung tâm của Lâm Vực chi địa động . Thì ra giờ chàng mới hiểu Lâm Vực chi địa là gì .Trong động địa rộng lớn đó ở giữa trung tâm của nó hiện lên 1 đài sen kim lục lam sắc cũng đang phát tán nhè nhẹ tam sắc làm cả động bích như sáng lên và chứa đầy khí tức linh khí thiên địa . Lưu Lam cảm nhận được luồng chân khí trong người mình đang dâng trào như gặp phải một người thân thiết . Từ từ tiến lại gần đài sen ,Lưu Lam phát hiện thấy quang sắc của đài sen như hưng thịnh thêm sau mỗi bước tiến của chàng .
Bất giác một quang trụ hiện lên bao trùm lấy đài sen chiếu thẳng lên đỉnh động với 3 màu xoay chuyển . Lưu Lam dừng lại và quan sát quang trụ , ở đó đang hiện lên những đoạn cổ văn .
- Vi Diệu Chân Kiếm Quyết , Đệ Nhị Tầng Cảnh Giới , Huyền Ảo Quyết Dẫn Động , Vô Quyết Tất Vô Cận .
Đọc những dòng này Lưu Lam rùng mình . Thì ra là vậy , kiếm quyết của chàng đang luyện lại có một phần đang ở trong động vực này . Mà muốn có được đệ nhị tầng kiếm quyết này cần phải đại thành đệ nhất tầng . Mà chàng thì đã tham ngộ xong cách đây không lâu .
Trong long run lên vì cảm xúc .Bao năm qua chàng chỉ được biết qua thúc thúc rằng Vi Diệu Kiếm quyết chỉ có một phần được ghi trên một quyển trục . Quyển trục đó chính thị đã được thúc thúc chàng có cơ duyên bắt được và thúc thúc đã truyền lại cho chàng . Chàng cũng được biết 1 phần nữa nằm ở trên 1 chiếc chuông trong Thiên Trù sơn . Đã bao năm qua Lưu Lam đã tiến nhập Thiên Trù sơn 17 lần tất cả và có 3 lần bị phát hiện nhưng vẫn vô tức về chiếc chuông vậy mà ở đây . Nơi địa vực lại hiện trước mắt chàng 1 phần của bộ kiếm quyết trên .
Bình tĩnh đọc hết những tự văn trên quang trụ .Lưu Lam đã rõ hơn về bộ Vi Diệu kiếm quyết mình đang tu luyện . Nguyên lai Vi Diệu kiếm quyết được chia làm 3 tầng cảnh giới . Tầng 1 gồm có Thập thất kiếm ảnh , Thất kiếm ảnh , Huyễn Ảo kiếm ảnh . Tầng hai Tam thập lục kiếm ảnh , Tam kiếm ảnh , Hư Ảo kiếm ảnh . Tầng ba gồm có Nhất kiếm ảnh , Nhất kiếm vô ảnh và Nhất ý Vi Diệu kiếm . Khi luyện đến Nhất ý vi diệu kiếm có thể tùy ý xuất kiếm , thu kiếm , khống chế quỹ tích của kiếm . Điều đặc biệt là ý xuất kiếm , vô kiếm biến kiếm , vạn vật biến kiếm , vi diệu kiếm . Thật là bá đạo và uy lực , đây đúng là 1 bộ kiếm quyết thượng thừa .
Nhưng bộ kiếm quyết này là của ai ? Lưu Lam vẫn không tài nào suy đoán vầ tìm hiểu được ra .
- Thôi kệ ! Không cần biết là của ai , cứ tiếp nhận kiếm quyết đã . – Nói rồi Lưu Lam xuất kiếm , chỉ thấy 77 đạo kiếm ảnh tung ra tiến về phía quang trụ ,liền sau đó là uy lực của 7 đạo kiếm cùng nhập quang trụ . Không có phản kháng mà chỉ thấy quang hoa càng tâp trung hơn ở xung quanh đài sen . Khi uy lực của chiêu Huyễn ảo kiếm chém đến đài sen thì bất ngờ đài sen bay lên , xoay tròn trên không và cùng với tốc tăng lên thì đài sen cũng dần thu nhỏ lại . Cho đến khi chỉ còn kích cỡ 1 bàn tay đài sen liền chuyển hướng tiến về phía Lưu Lam . Lưu Lam vội ngồi xuống nhập định . Thiên địa linh khí đại phát được dẫn nhập vào cơ thể đồng thời trên đầu chàng là một đài sen đang xoay tốc tỏa ra tam sắc bao trùm lấy Lưu Lam .
Thời gian qua đi cũng không biết tốc độ của đài sen đã lên đến cỡ nào nữa , chỉ thấy đị biến của đài sen bắt đầu . Đài sen hóa thành 1 màn tam sắc đậm đặc biến đổi không ngừng tiến vào Lưu Lam qua huyệt trụ trên đỉnh đầu .
Cơ thể Lưu Lam như không tiếp nhận được dòng đại linh khí đó mà bắt đầu phù lên . Ở một vài nơi kinh mạch bị dạn nứt và phựt phựt , từng tiếng đứt vang lên . Lúc này Lưu Lam vô cùng đau đớn ,muốn vò đầu bứt tóc mà hét lên .Tất cả trong cơ thể của cậu như sôi trào và đang được nhào ,trộn lại . Lưu Lam biết bây giờ chỉ cần một sơ xẩy không tập trung là cậu có thể bị tẩu hỏa nhập ma ngay lập tức .
Sau khi luồng chân khí tam sắc đã hoàn toàn tiến vào cơ thể của Lưu Lam , đồng thời lúc đó nó cũng tiến hành tu bổ lại cấu tạo những kinh mạch và cơ thể cậu . Cứ như vậy qua rất lâu , linh khí đã không còn tụ về nơi Lưu Lam nữa , ở trong cơ thể tam khí sắc quang cũng dừng lưu động mà tiến về đan điền kết thành 1 đài sen bằng vân sắc tam quang đang xoay tròn . Giờ đây vân sắc trong đan điền của chàng đã có hình dạng 1 đài sen .
Mở mắt ra nhìn động khẩu giờ đây đã không còn quang sắc .Lưu Lam khẽ dụng lực , 1 luồng khí thể tam sắc phát ra tán ra nửa thước quanh chàng . Thu lấy trường kiếm , Lưu Lam nở một nụ cười tiến ra ngoài . Trong đầu chàng đang hiện lên kiếm quyết đệ nhị tầng của Vi Diệu Kiếm quyết . Đồng thời qua lần xảo ngộ này chàng đã một bước tiến vào trung ki Hư Không cảnh giới .
Tầng kết giới xung quanh Lam Cốc sơn đã không còn . Lúc này Lưu Lam đã tìm khăp Lâm Cốc sơn cũng không phát hiện ra người nào của An Lạc thôn . Sau khi thu lại thần thức chàng bất giác thở dài tiến về phương nam .Phương nam có gì mà lại khiến chàng thở dài vậy .
Cách Lâm Cốc sơn hơn 10 dặm về phía nam có 1 thiếu niên tầm 17 tuổi vận lục bào màu đã ngả bạch sờn . Đang gấp rút trên con đường mòn tiến về phía Nam Hà thành .
Bỗng ở đâu đó xuất hiện 1 toán phỉ đạo vây xung quanh thiếu niên lục bào này .
- Thằng nhóc , có muốn sống thì bỏ hết mọi thứ trong người ra đây . – Một tên râu tóc um tùm chân tay khuyệnh khoạng thét lên .
- Dạ ,dạ ! Xin các vị đại ca tha mạng , ta chỉ là một người bé nhỏ chẳng có gì để mà trấn lột đâu .- Với vẻ mặt sợ hãi , thiếu niên lên tiếng .Trong giọng nói như có vẻ run , run .
Hừ ! Đừng để ta nói nhiều – Nói rồi vị trung niên ban nãy hất cằm 1 cái tức thì ở xung quanh những tên thổ phỉ tiến lại áp sát vị thiếu niên .
Vẫn run sợ , vị thiếu niên kia cố gắng :
- Hãy tha cho ta , đồ của ta đấy , hãy tha cho ta đi , ta chẳng có gì đâu mà trấn lột , Á !
Một cước vang lên , vị thiếu niên khom người ôm bụng gục xuống . Trong lúc gục xuống đã có vật gì đó được chàng nắm gọn trong tay .
Lũ thổ phỉ xông vào lục soát người chàng và túi đồ nhưng chúng cũng chẳng thu được là bao kêt quả . Và cũng chẳng tên nào phát hiện ra trong tay chàng đang nắm một thứ gì đó . Một tên quay lại báo cáo với tên đầu lĩnh , nhưng hành động của thiếu niên ban nãy đã không qua được mắt tên râu xồm kia . Hắn hướng về một tên nói :
- Trong tay nó cầm một vật gì đó , lấy ra xem nào . – Tức thì 2 bên trái ,phải cậu thiếu niên có 2 tên nắm lấy và sốc lên . Một tên khác cậy tay chàng . Nhưng như một kẻ ngất xỉu mà tên phỉ kia loay hoay mãi vẫn không cậy được tay chàng ra . Hắn tức giận .
Bụp ! Bụp !
- Có xòe tay ra không ?
Hự ! Liên tiếp hết quyền lại cước nhằm vào người thiếu niên nhưng người thiếu niên kia vẫn không nói một điều gì . Tả thủ vẫn nắm chặt .
- Còn ngoan cố à ? – Bốp ! Bốp . Máu đã văng đầy quần áo , từ miệng vẫn tuôn trào nhưng cả người thiếu niên vẫn bất động . Đoạn tiếng nói vang lên :
- Lũ phỉ các ngươi , ta nói thật , rồi cũng sẽ bị quả báo thôi .
- Ha ha !- Tiếng cười của tên cầm đầu vang lên .Rồi hắn tiến thêm 2 bước .- Khá Lắm ,không nghĩ ngươi cũng ngoan cố như thế này , Nhưng ta cũng muốn biết ngươi cố giữ vật gì ?
Không đợi thủ lĩnh ra lệnh , một tên thổ phỉ nữa lại tiến lên và bắt đầu .
Xích ! Tay của hắn đã thiết trọn cổ của vị thiếu niên , vừa nâng vừa bóp :- Mày muốn chết rồi , tuy ta không muốn bẩn tay , nhưng cũng có thể thành toàn cho mày .
Không nói một lời ,chỉ chừng mắt nhìn tên phỉ kia , Người thiếu niên hiện lên một ý chí bất phục thật khác hẳn với tính cách lúc ban đầu .
Rồi từ từ nhắm mắt lại , dường như chàng sắp không chịu được nữa . Nhưng bàn tay của chàng vẫn không chịu mở ra .
Tức tối , tên phỉ ban nãy rút đao ra ,vung lên 1 đao định chém đứt tay chàng .
A...!...A ... ! Một tiếng thét vang lên và máu tươi phun ra , một cánh tay rụng xuống . Cánh tay đó vẫn nắm chặt một thanh đao .
Cùng lúc đó tên phỉ đang bóp cổ vị thiếu niên cũng bay lại phía sau ngã xuống đật , trước ngực 1 vết kiếm ngang qua .Nếu thêm chút nữa thì chắc chắn kiếm khí đã lấy mạng của y .
Thân người vị thiếu niên vô lực ngã xuống ,nhưng ngay sau đó một người thiếu niên khác chạc tuổi của cậu ,tay cầm thanh kiếm , tay kia nhẹ nhàng đỡ lấy cậu đồng thời truyền một cỗ chân khí vào người giữ cho huyết hồng ngưng chảy .
- Còn không mau cút đi – Người vừa cứu vị thiếu niên kia chính là Lưu Lam lên tiếng .
Đồng thời chỉ thấy gần chục tên phỉ toàn thân run sợ vì khí thế của Lưu Lam .Chúng mau chóng dìu 2 tên bị thương và rút vội vào rừng ,trong ánh mắt vẫn còn lộ lên vẻ kinh hoàng vì chiêu kiếm ban nãy của Lưu Lam nhanh đến nỗi chúng còn không nhận ra được Lưu Lam xuất thủ khi nào ,từ đâu .
Khi lũ phỉ đã đi hết .Lưu Lam đưa vị thiếu niên bị thương ra 1 khu đất trống rộng rãi để trị thương cho cậu .
- Ổn rồi ! Vị huynh đệ này không hiểu sao lại bị lũ phỉ chặn đường . Mà huynh đệ xưng hô ra sao vậy ?
- Cám ơn huynh đã ra tay cứu giúp – Vị thiếu niên kia lấy lại một chút thần sắc trả lời :
– Ta tên là Quang Vân .