Phương Dật tùy ý tìm một tảng đá lớn ở trong rừng trúc, vội vàng mở “Thần Châu chí” ra, nhanh chóng đọc lên, ngay cả Dương Vũ San đuổi đến bên cạnh hắn cũng không biết!
“Mỗi người đều có linh hồn, linh đại biểu linh nguyên, linh nguyên ở bên trong cơ thể người, là thứ căn bản sinh ra linh lực. linh lực giống như nội lực của võ lâm cao thủ, là căn bản của tu luyện. Hồn đại biểu hồn lực, cũng là tinh thần lực, hồn lực cường đại có thể cảm ứng được chuyện xảy ra ở cách xa mình, thậm chí có thể khống chế người hoặc vật!
“Tu luyện chính là lợi dụng linh lực không ngừng tăng cường, khiến cho tinh nguyên lớn lên, linh nguyên càng lớn, chứa đựng được càng nhiều linh lực, khi linh nguyên lớn đến một trình độ nhất định, người sẽ tiến hành đột phá, tiến tới tấn thăng đẳng cấp. Nhưng không phải ai cũng có thể tu luyện, bởi vì có một số người linh lực và hồn lực nhỏ đến nỗi có thể xem như không có, một khi linh nguyên bị hao tổn, vĩnh viễn không thể tu luyện!”
“Lúc đầu, người trên Thần Châu đại địa bằng vào bản năng của thân thể cùng với binh khí sắc bén mà chiến đấu với nhau, mãi cho đến ba ngàn năm trước, Thần Châu đại địa xuất hiện năm kỳ tài, năm người này lấy linh lực làm gốc, sáng tạo ra “Cầm Kỳ Thư Họa Luyện” năm loại linh thuật. Dưới sự thúc dục của linh lực, uy lực năm loại linh thuật này hoàn toàn vượt qua thân thể và sự tưởng tượng của con người!”
“Năm người lấy lôi đình chi thế ( đánh như sấm chớp ) thống nhất toàn bộ tu luyện giới của Thần Châu đại địa, khai sáng năm tông phái “Cầm Kỳ Thư Họa Luyện”, cũng thống nhất cấp bậc tu luyện của Thần Châu đại địa, từ cao xuống thấp, phân thành linh, tôn, thánh, sĩ, tượng. Từng cấp bậc lại phân thành thiên, địa, huyền, hoàng bốn giai vị. Đạt đến linh giai cường giả, liền có tư cách đạt được một cái phong hào cho mình, thậm chí có thể sống lâu thêm trăm năm. Mà cường giả thực lực đạt đến tôn cấp, có thể kéo dài thêm năm mươi năm. Linh thuật cũng được chia thành tử, bạch, kim, thanh bốn cấp bậc, mỗi cấp bậc đều chia làm ba giai đoạn sơ, trung, cao cấp. Đến gần đây, người trên Thần Châu đại địa hoàn toàn từ bỏ thân thể tu luyện và binh khí tu luyện, toàn bộ cải tu linh thuật của ngũ đại tông phái!”
“Sau trăm năm ngũ đại tông phái sáng lập, Thần Châu đại địa lại xuất hiện một gã thiên tài, tên là Tiêu Vô Hận, danh gọi Quỷ Linh. Sư thừa của hắn là Cầm, Họa, Luyện ba tông chủ khai tông, đồng thời tinh thông ba linh thuật. Bất quá, Tiêu Vô Hận lại đi vào con đường tà đạo, sau này lại sáng lập ra Thánh Môn, được gọi là Ma Môn.”
“Ngũ đại tông phái liên hợp hướng Ma Môn tuyên chiến, đại chiến bùng nổ, Ma Môn thất bại thảm hại, Tiêu Vô Hận chết trận. Phương pháp đồng thời tu luyện tam tông linh thuật hoàn toàn thất truyền. Trong lịch sử, có thể đồng thời tu luyện linh thuật lưỡng tông, hoặc hơn lưỡng tông, chỉ có mình hắn!”
“Sau khi Ma Môn thất bại, liền phân thành Ma Âm Môn, Ám Họa Môn cùng Vu Độc Môn, cùng với ngũ đại tung phải xưng ngũ tông tam môn.
Đọc được những dòng này, Phương Dật không khỏi nín thở, thất kinh nói: “Nguyên lai ngoài ngũ tông còn có tam môn… Vu Độc môn! Linh lực? hồn lực?”
Sắc trời dần tối, Phương Dật rốt cục cũng rời bản “Thần Châu chí” này ra.
“Ngươi đọc được?” Dương Vũ San vẫn ngồi bên cạnh Phương Dật rốt cục tìm được cơ hội mở miệng.
“Ách!” Phương Dật hoảng sợ, không thể tưởng tượng tiểu nha đầu này vẫn còn ở đây: “Đọc được!”
“Ngươi làm ca ca ta đi, sau đó dạy ta học chứ!” Dương Vũ San có chút ngại ngùng, nàng là một cô nhi, có một ca ca biết chữ, vẫn là suy nghĩ trong lòng nàng, đây là một mặt của tiểu hài tử!
“Ca ca?” Phương Dật sờ sờ đầu Vũ San: “Hảo! Từ nay về sau, ngươi chính là muội muội của ta!”
Kỳ thật, trong lòng Phương Dật cũng muốn tìm một chỗ ký thác thân tình, hơn nữa, ấn tượng Dương Vũ San gây cho hắn cũng tốt lắm. Nhận một tiểu muội muội, cũng xem như thỏa mãn một chút khát vọng nho nhỏ của hắn.
Cùng với tiếng cười, thân ảnh hai người dần dần biến mất bên trong rừng trúc.
Sau khi hai người biến mất, trong rừng trúc u ám đột nhiên xuất hiện một gã bạch phát lão giả lưng gù ( đầu bạc ), không phải lão giả trong tàng kinh các kia thì là ai!
“Một đứa nhỏ khó hiểu!” Lão giả nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
….
Nắng sớm chiếu vào trên nền đá xanh, trước cửa phòng Phương Dật, một tiểu cô nương thoạt nhìn tầm mười một, mười hai tuổi, da thịt trắng noãn, một bên cố gắng dùng sức đập cửa, một bên sốt ruột hô: “Ca ca! Mau rời khỏi giường! Ta đã giúp ngươi báo danh, khảo hạch bị muộn rồi!”
Cô gái đúng là Dương Vũ San, trong nháy mắt, Phương Dân đi vào Luyện Tông ngoại môn đã tám năm!
Tám năm này, trừ bỏ Dương Vũ San, Phương Dật cơ hồ rất ít ra ngoài giao tiếp với người ngoài. Thân thể hư nhược là một nguyên nhân, mà linh hồn thành thục kia của hắn, cũng là một nguyên nhân, thử hỏi, người có tâm trí trưởng thành như hắn, có thể theo mấy thiếu niên choai choai kia chơi với nhau? Mỗi ngày Phương Dật chỉ ở trong phòng chuyên nghiên cứu hội họa của thế giới này, cùng loại với phương pháp quốc họa tiền thế của hắn. Ngoài ra là dạy Dương Vũ San biết chữ và một vài phương diện tri thức hội họa cùng với đi Tàng Kinh Các xem sách cổ của Thần Châu đại địa, hai người cơ hồ là làm bạn với nhau cả ngày trong tám năm.
Tám năm trước, từ miệng Vũ San hắn biết được, tám năm sau, ngũ tông sẽ tề tụ tại Luyện Tông, cử hành một lần khảo hạch mười năm một lần. Chỉ cần thông qua bất cứ nhất tông khảo hạch nào liền có thể chính thức tiến vào ngũ tông tu luyện!
“Chi nha” một tiếng, cửa bị Dương Vũ San đẩy ra, chỉ thấy Phương Dật đang hết sức chăm chú cầm bút, trên giấy lộ ra một bức tranh vẽ một bông hoa rất có khí thế, một bộ tranh thủy mặc đã hoàn thành!
Phương Dật thở phào nhẹ nhõm, buông bút lông xuống, gãi đầu nói: “Ngươi có biết ta tên gọi là gì không?”
“Hì hì! Ta dùng tên Dương Vũ giúp ngươi báo danh!” Dương Vũ San ngượng ngùng cười cười.
Nói xong, hai người liền chạy bay ra sân.
Qua tám năm, Phương Dật cao lớn hơn rất nhiều, cũng thành thục không ít, bất quá, thân thể hắn vẫn hư nhược như trước, trên mặt luôn có một vẻ tái nhợt.
Lúc này, ngoài quảng trường khảo hạch, đã sớm như biển người!
Địa vị siêu nhiên của ngũ đại tông phái ở trên Thần Châu đại địa kia luôn là nơi mà tâm trí của vô số dân chúng hướng về, nếu như có thể gia nhập được một trong ngũ đại tông phái, lúc đó, bọn họ đối mặt với các thế gia đại tộc cũng không cần khúm núm như trước! Đừng quên, Thần Châu đại địa có chế độ tựa như chế độ phong kiến của Hoa Hạ cổ đại, chế độ giai cấp rất sâu sắc!
Có thể nói, trở thành một phần tử trong ngũ đại tông phái là giấc mộng lớn nhất trong cuộc đời bọn họ!
Phương Dật cùng với Dương Vũ San vừa mới đi vào quảng trường không bao lâu, liền nghe thấy một thanh âm hơi khàn khàn từ phía sau truyền tới, phảng phất có một chút khó chịu: “Vũ San, tên ma bệnh này có cái gì tốt? Sao mỗi ngày ngươi đều đi theo hắn?”