Quyển 1 chương 3 : Lăng Hạo Thiên Đích Lý Tưởng
Tác giả: Diện Bao
Dịch: hoangtuech12
Nguồn:Hoa Nguyệt Tao Đàn
Lăng Hạo Thiên cùng tứ nữ du ngoạn đến Hoa Âm thành, đây là địa bàn của Hoa Sơn phái, Hoa Sơn phái đệ tử luôn hành hiệp trượng nghĩa. Vì thế, tại Hoa Âm Thành, chủ yếu là của Hoa Sơn, nhân nhân đô hội tụ khởi đại mẫu chỉ, phần đông các đệ tử Hoa Sơn đến từ đây.
Tuy nhiên, những năm gần đây uy danh Hoa Sơn trên chốn giang hồ không phải nhỏ, Lăng Chấn Nhạc đương kim giang hồ đại cao thủ, ông kết giao rộng rãi, lấy đức đãi nhân, Hoa Âm thành đô hội đích diện tử của Hoa Sơn.
Lăng Hạo Thiên sẽ kế nhiệm chức vị trưởng môn tương lai Hoa Sơn, đương nhiên kế thừa “Tử Hà thần công”. Hiện tại tu vi, dưới đại sư huynh Lục Dật Phi ngay cả sư tỷ Nhạc Lâm Lam. Tuy nhiên, chàng bắt đầu khai thuỷ trường, sẽ tiến xa hơn. Hiện tại, chàng chỉ thiếu lịch duyệt giang hồ, chịu sự quản giáo của phụ thân Lâm Chấn Nhạc, cho rằng chàng niên kỷ còn nhỏ, thiếu kinh nghiệm là lý do, chàng đã được trui rèn trên một nền tảng tốt đẹp.nlkien Lăng Hạo Thiên đương nhiên tâm lý không nguyện ý, hiện tại, không có phụ mẫu quản thúc, chung quy chàng cũng có cơ hội hành tẩu giang hồ! Chí ít chàng cũng kiểm soát trong tầm tay, vì thế chàng cao hứng nói: “Ha, điều này vượt quá kinh nghiệm rồi.”
Nhạc Lâm Anh thấy chàng cao hứng, không kìm nổi hỏi: “Sư đệ, đệ nghĩ gì mà cao hứng thế?”
Lăng Hạo Thiên nhìn Nhạc Lâm Anh nói: “Lâm Anh sư tỷ, tỷ nói không áp bức được các nữ bạo chúa, bắt buộc nàng ta làm kỷ nữ à!”
Lý Nhân Nhân nói: “Sư huynh, huynh nghĩ gì vậy?”
Lăng Hạo Thiên đắc ý: “Ta nghe sư huynh nói giang hồ hiện giờ náo loạn. trừ khi mỗi lần họ hạ sơn đều làm anh hùng cứu mỹ nhân, đánh đuổi ác bá, thật tuyệt vời. Giá như ta có thể được như thế.”
Nhạc Lâm Lam nói: “Ta hi vọng rằng sư đệ sẽ thực hiện được giấc mơ anh hùng cứu mỹ nhân, thân tương với mỹ nữ.”
Lăng Hạo Thiên nói: “Ha, thật tốt. ta có thể được đi vào võ lâm truyền kỳ.”
Hà Nguyệt Thi nói: “Sư huynh, huynh muốn chân ái với thiếu nữ bình thường?”
Lăng Hạo Thiên nói: “Có khả năng! Nhưng Hoa Sơn phái đích truyền đại đệ tử Lệnh Hồ Xung võ lâm truyền kỳ hiệp đã kết hôn với thiên hạ đệ nhất mỹ nữ. Mẫu thân ta là thiên hạ đệ nhị mỹ nhân, Lăng Hạo Thiên ta không thể kém hơn lão phụ thân, phải đoạt được thiên hạ đệ nhị mỹ nhân, giang hồ truyền tụng! Biết không? Nguyệt Thi, muội lạc hậu thật.
Chỉ nghe Lý Nhân Nhân nói: “Thiên hạ đệ nhị mỹ nữ, đích thị thiên kim của Nam Cung thế gia Nam Cung Thi Thi, sư huynh, huynh không quan tâm đến nàng ta?”
Lăng Hạo Thiên cười nói “Đó là lý tưởng của ta. Ai có lý tưởng, sinh mệnh sẽ có ý nghĩa, hiểu không?”
Nhạc Lâm Lam nói: “Ta biết đệ có lý tưởng to lớn, trước tiên phải tập luyện võ công đã.”
Lăng Hạo Thiên nhìn vào sư tỷ mỹ lệ vô song, tâm lý dao động, võ công ta luyện ở Hoa Sơn, họ không để tâm đến phương diện này. Ta như tiểu hài tử, nực cười.
Nhất lộ thượng, năm người đã tiến nhập Hoa Âm Thành.
Rõ ràng trong vòng một ngày, Lăng Hạo Thiên đã đại khai nhãn giới. Chàng đã chứng kiến cảnh tượng chưa bao giờ được thấy trước đó, cũng không thấy “Ác bá khi phụ thiếu nữ“, không thể hiện được sở nguyện anh hùng cứu mỹ nhân mà cũng không thấy cường lực cường mãi, không có những xung đột tranh chấp. Họ đến, mọi người đếu miểm cười đón tiếp. Không có kỹ viện, không có đổ quán, mọi nơi đều yên tĩnh thanh bình.
Nhạc Lâm Lam giải thích, rốt cuộc Lăng Hạo Thiên cũng minh bạch, lúc trước người đứng đầu Hoa Sơn tâm địa bất chánh, tại hoa sơn đích chưởng môn “Nguỵ quân tử”, Nhạc Bất Quần chấp chánh tiêu trừ những thói hư tật xấu. Hoa Âm Thành tại Hoa Sơn đệ nhất môn hộ, tự nhiên lịch đại chưởng môn cũng phải thanh lý tiêu diệt trọng điểm.
Nó nói lên rằng không chỉ tại Hoa Âm, Hoa Sơn phương diện bach lý nội, giang hồ loạn đảng không tồn tại. Huống chi đây là thời thịnh thế, Hoa Sơn tại võ lâm địa vị hiển hách, cùng với các phái khác đều giao hảo kết thân, như hiệp thương, Hoa Âm chi đạo, tự nhiên phải phồn vinh đô hội, võ lâm nhân thủ đều phát xuất từ địa phương này. Hoa Âm lão bá tính đều không quên tán dương ơn đức của Hoa Sơn, hàng năm tiết đô hội đều gửi lễ vật lên Hoa Sơn.
Lăng Hạo Thiên và Nhạc Lâm lam năm người xuất hiện, mọi người đều biết là Hoa Sơn đệ tử, kỳ thực Hoa Sơn Tứ Phượng đều được các đại gia nghênh đón. Chưởng môn công tử Lăng Hạo Thiên, đương nhiên như phật tổ xuất cung. Ăn không cần trả tiền, du ngoạn cũng không thu tiền, sự tận tình đó thật là vô công bất thụ lộc. Năm người cảm thấy bất đắc ý.
Lăng Hạo Thiên cao hứng, vui chơi thoả thích cả ngày, lập tức bị Hoa Sơn Tứ Phượng buộc quay về Hoa Sơn. Đây là lần đầu tiên Lăng Hạo Thiên hạ sơn, thêm vào những tính cách bình dị dễ mến của người dân, nồng nhiệt tiếp đón, giang hồ thật náo nhiệt. Kỳ thực, bề mặt trái giang hồ võ lâm, một ít kiến thức chàng cũng không thu được.
Lăng Hạo Thiên cảm thấy bất mãn sư tỷ buộc phải hồi sơn, huyên thuyên nói: “ Hiện tại phụ thân và mẫu thân chưa hồi sơn, sao chúng ta phải cấp cấp quay về?”
Nhạc Lâm Lam nói: “Hôm nay đệ cũng đã du ngoạn đủ rồi. Đệ không bao giờ thấy thoả mãn, chuyện ngày hôm nay tất cả mọi người Hoa Âm thành đều biết, sư phụ sư mẫu trở về, chắc chắn sẽ truy vấn.”
Lý Nhân Nhân nói: “A, sư phụ sư mẫu bảo chúng ta nên trông coi không cho sư huynh hạ sơn, việc tốt lần này, liệu sư phụ sư mẫu có trách mắng chúng ta!”
Lăng Hạo Thiên nói: “ Họ phải e sợ điều gì? Giả như ta sơ ý, họ cũng không thể ăn thịt ta, Ha!”
Sau lần hạ sơn này, Lăng Hạo Thiên càng bị tứ nữ quản giáo nghiêm ngặt. Mỗi ngày qua Lăng Hạo Thiên dường như vẫn chìm đắm trong đam mê..nlkien
“Chân thị bát bối tử môi liễu, Lâm Lam sư tỷ thật duyên dáng, là lão nương của ta. Như thê tử của ta? Lăng Hạo Thiên ngồi tại thư phòng, đột nhiên tâm thần chuyển động. “Nương tử? Phải thật sự như thế, sư tỷ dường như là thê tử ta!”
“Được, quyết định như thế, Lâm Lam sư tỷ, ta muốn là thê tử của ta, tương lai sẽ là Hoa Sơn chưởng môn phu nhân. Phải nhanh chóng trở thành phu quân của nàng, bất quá, hắc! Nam nhân cùng nữ nhân kết hôn, đời sống hôn nhân sẽ đắc ý. Như quả là ta là phu nhân, đêm động phòng sẽ bất hữu thư thượng thuyết dục tiên dục tử!” Lăng Hạo Thiên tại thư phìng đột nhiên liên tưởng.
Đột nhiên, bên ngoài cửa phòng có âm thanh “Đong đong”, Lăng hạo Thiên lập tức mở cửa, đó là Nhạc Lâm Lam. Chàng vừa nghĩ Nhạc Lâm Lam sẽ là thê tử của chàng, cảm thấy dung nhan Nhạc Lâm Lam hôm nay cực kỳ mỹ lệ, tựa như tân nương, mụ lực xao động lòng người, Lâm hạo Thiên bất giác phát sinh hoả nhiệt, nghĩ thầm: “Ha xú nha đầu, hôm nay dành riêng cho nàng, nàng có thể vào.”
Lăng Hạo Thiên phóng đến Nhạc Lâm Lam: “Sư tỷ, có sự tình gì?” Chung quy cũng đã ôm lấy Nhạc Lâm Lam.
Nhạc Lâm Lam bất ngờ, thấy Lăng Hạo Thiên như thế, kinh ngạc hỏi: “Sư đệ, đệ làm gì thế?”
Lăng Hạo Thiên ôm lấy thân thể đầy đặn, mùi thơm dìu dịu lan toản trong không khí, chàng thoải mái tận hưởng nàng, đặc biệt nhũ phong mềm mại, thật nguy hiểm làm đê mê, dàng người ôn nhu thật gợi cảm, vô pháp hình dung đầy khoái cảm, chàng càng lúc càng si mê!
Lăng Hạo Thiên thì thầm vào tai nàng: “Sư tỷ, ta yêu tỷ. Thật đấy”
Nhạc Lâm Lam lần đầu tiên nghe những lời như thế, phương tâm dao động, tiểu tiện nghi đã bị chàng chiếm lấy. Không nói những lời đường mật, Lăng Hạo Thiên đang chơi một canh bạc (tuỳ vào cảm tình của Nhạc Lâm Lam với chàng mà nàng sẽ có thái độ như thế nào). Đích xác, trong lòng Nhạc lâm Lam, nàng thật sự thích Lăng Hạo Thiên, tối thiểu cũng ái mộ. Lăng Hạo Thiên điều kiện gần như hoàn mỹ, ngại rằng nàng là sư tỷ của chàng nên không dám tiến xa hơn!
Nàng thường ngày rất nghiêm khắc quản giáo Lăng Hạo Thiên, hành vi ấn tượng đó nàng cũng không biết tại sao, chỉ vì chàng là sư đệ, nên nàng không thể thân cận. Thậm chí trong giấc mộng hàng đêm đều có hình bóng của chàng, ngày nào không tiếp xúc, nàng cảm thấy không thoải mái.
Sở dĩ, hiện tại hành động Lăng Hạo Thiên hôm nay, nàng không hoàn toàn cự tuyệt, cực lực phản đối, cũng bởi đó là tâm lý của thiếu nữ.
Lăng Hạo Thiên thấy nàng bất cự tuyệt, song thủ trở nên quá quắt hơn nữa! Nhạc Lâm Lam thực đã bị chàng hoa chi loạn chiến, nở nụ cười dịu dàng, ôn nhu nói: “Xem đệ kìa! Đệ khi phụ người ta!”
Lăng Hạo Thiên nghe thấy những lời hoan ái như thế, tự hiểu Nhạc Lâm Lam cũng có tình ý với mình, trong lòng không kiềm nén nỗi hân hoan, đắc ý nói: “Tỷ tỷ, nhượng đệ đệ đi!” Song nhãn âu yếm nhìn Nhạc Lâm Lam, chỉ nghe Nhạc Lâm Lam ai oán nói: “Sư đệ, mau đàng hoàng lại, sư phụ sư mẫu hồi sơn, bảo đệ đến kìa.”
Lăng Hạo Thiên đang ôm lấy nàng, hành vi táo bạo chiếm tiện nghi của nàng hơn, nghe nàng nói, lập tức song thủ thu về, tinh thần dao động, bất đắc ý nói: “Đã hồi sơn? Truyền ta làm gì?”
Nhạc Lâm Lam: “Đệ xem kìa!” Lăng Hạo Thiên há hốc miệng, theo Nhạc Lâm Lam hướng đến, thình lình lén lút nhìn ra khỏi cửa, Nhạc Lâm Lam khởi cước bộ, âm thanh kiều làm chàng lúng túng cười, tâm tình nở rộ. Nàng đã kéo dài hành động của mình không phải vì như thế sao?
________________________________
Quyển 1 chương 4: Mộng Trung Kỳ Ngộ
Tác giả: Diện Bao
Dịch: hoangtuech12
Nguồn: Hoa Nguyệt tao đàn
Hiện Lăng Hạo Thiên đang ở thư phòng của Lăng Chấn Nhạc, chỉ thấy Lăng Chấn Nhạc mắt lộ hung quang, lòng chàng cảm thếy lo sợ.
Lăng Nhấn Nhạc ngữ khí lạnh lùng: “Con thật ngỗ nghịch, không bao giờ tuân lời! Ta vừa hạ sơn, con đã đến Hoa Âm, thật không biết nghĩ đến tương lai. Đừng để tái phạm nữa, ta phạt con đến Tư Quá Nhai diện bích sám hối.”
Lăng Hạo Thiên vội nói: “Vâng.”
Lăng Chấn Nhạc nói: “Lần này ta đến Trường An, cảm thụ rằng các đại phái đang bồi dưỡng tu luyện nâng cao võ học, đa phần các chưởng môn, trưởng lão đều bế quan tu luyện, mục tiêu năm tới sẽ tại Kim Lăng tiến hành đại điển chọn Minh chủ võ lâm, võ lâm các đại phái đều tranh đấu kịch liệt. Ta và mẫu thân con quyết định bế quan tu luyện. Hoa sơn sự vụ giao cho sư thúc và đại sư huynh con quản lý, tứ phượng phụ trách sinh hoạt hàng ngày và đốc thúc con tu luyện, để con không có thời gian rảnh rỗi hạ sơn.
Lăng Hạo Thiên nghe phụ mẫu bế quan tu luyện, tâm tình đại hỷ, kích động nói: “Phụ thân, thật chứ?”
Lăng Chấn Nhạc ho nhẹ, làm Lăng Hạo Thiên bớt phần kích động. Ta mà bế quan tu luyện, tiểu tử này sẽ không gây náo loạn!
Lăng Chấn Nhạc lạnh giọng nói: “Hiện tại đem sẽ đem “Tử Hà Thần Công” tối hậu tâm pháp truyền cho con, con nên chú tâm vào.”
Lăng Hạo Thiên nói: “Vâng”.
Nhãn thần Lăng Chấn Nhạc phóng ra xa, Lăng Hạo Thiên nhìn chăm chú vào, Lăng Chấn Nhạc nói: “Đây là thần công tổ truyền, bí kiếp võ công trấn sơn của Hoa Sơn, truyền nội bất truyền ngoại. Hiện tại ta truyền khẩu quyết cho con, có thể chỉ điểm nhất nhị, con phải dụng tâm lĩnh hội.”
nlkien
Lăng Chấn Nhạc bắt đầu đọc khẩu quyết: “Âm dương bất hóa, thuỷ hỏa bất điều, phong vân thi tụ, càn khôn ngã hành, tả hữu bất tề, nhật dạ chuyển biến, thiên địa hợp nhất…”
Lăng Hạo Thiên trầm ngâm lắng nghe phụ thân niệm khẩu quyết, nghĩ lại từ trên xuống dưới. Đột nhiên trong lòng nghĩ thầm: “Âm bất âm, dương bất dương, biệt khí!”
Lăng Chấn Nhạc nghe Lăng Hạo Thiên lặp lại những lời mình, xem ra đối với Lăng Hạo Thiên có vẻ dễ dàng, há hốc miệng.
Lăng Chấn Nhạc hiện vẻ mãn ý, gật đầu: “Đây là tối đẳng tâm pháp, con quay về dụng tâm lĩnh hội tâm pháp, khi ta xuất quan sẽ kiểm tra.”
“Uhm, con biết. Phụ thân, mẫu thân đâu?” Lăng Hạo Thiên hồi đáp.
Lăng Chấn Nhạc nói: “Mẫu thân con cùng các đồ đệ đã trở về. Con là đại nam tử, không nên vãng lai khuê phòng nhị sư thúc và các sư tỷ sư muội, hiểu chưa!”
Lăng Hạo Thiên bị phụ thân thuyết giáo một hồi, tâm tình buồn bã. Không quan tâm đến chuyện gì, ở thư phòng một mình sầu muộn.
Đêm đến khi Lăng Hạo Thiên đang say sưa chìm đắm trong giấc mộng, mạch địa đột nhiên lay động, một lão đầu bạch phát – kiểm sắc viên lão đầu từ Vân Vụ Lý, lay động Lăng Hạo Thiên nói: “Tiểu tử, dậy mau, Tiên quân truyền thụ tâm pháp cho ngươi.”
Lăng Hạo Thiên mê mê hồ hồ đưa song nhãn nhìn bạch phát lão đầu đang giữ lấy mình, giận dữ hét: “Ngươi có thần kinh không? Phá hoại giấc ngủ của bổn thiếu gia!”
Lão đầu liên thanh nói: “Tiểu tử, lão tiên ông niên kỷ đã cao, ngươi không thể chống lại.” Lăng Hạo Thiên trả giá: “Ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta, không tốt chút nào.” Tiểu tử ngốc, tiên ông sẽ truyền thụ cho ngươi “Ngự Nữ Tâm Kinh”.
“Cái gì? Ngọc nữ tâm kinh, Hoa Sơn có, môn học đông tây, ta học làm gì?” Lăng Hạo Thiên càm ràm phân tích.
Tiên ông cười: “Sọa tiểu tử! Thị ngự nữ, hoàng thượng thị tẩm, không nói ngọc nữ! Tài năng thiên phú, ta thấy ngươi tương lai thật đáng chú ý đó, nửa đêm truyền dạy, nhanh lên, chúng ta sẽ học tâm pháp.”
Lăng Hạo Thiên từ chối lão, nhưng nửa đêm tiến vào phòng chàng thế này, tại Vân Vụ Lý vô số mỹ nữ dung nhan yêu kiều, so với các tỷ muội, nhan sắc bất phân thượng hạ, các sư tỷ muội còn hơn ba phân, phóng về phía họ, thình lình thân thể đột nhiên rơi xuống.
“A! Lăng Hạo Thiên song thủ loạn trảo, bất chợt tỉnh giấc, “Hộ! Nguyên lai là xuân mộng! Không tốt!” Chàng phát hiện hạ thể có phần ẩm ướt, tự kỷ không thế kìm chế việc thoát dương. Phát hiện cửa sổ xuất hiện ánh sáng, vội vã thay đổi khố tử, đã nghe thấy tiếng mở cửa.
“Ai?” Lăng Hạo Thiên lập tức truy vấn, chàng chưa kịp chuẩn bị, Nhạc Lâm Lam phi thân vào phòng đến trước giường chàng, nói: “Tiểu quỷ, ham ngủ quá! Không chịu luyện công!”
Lăng Hạo Thiên tâm tình ai oán phàn nàn: “ Ra là nha đầu này gọi ta dậy sớm luyện công!” trách móc: “Tỷ thật không tốt, không gõ cửa đã vào!”
Nhạc Lâm Lam nói: “Đệ không đóng cửa, nên ta tự do thoải mái vào!”
Nhạc Lâm Lam chợt nghe thanh âm của Lăng Hạo Thiên: “Hôm nay không thích hợp để luyện công, đệ cảm thấy không khỏe!”
Nghe thấy Lăng Hạo Thiên không khỏe, Nhạc Lâm Lam biểu lộ sự quan tâm: “Đệ không khỏe? Ở nơi nào?”
Lăng Hạo Thiên quay lại, quang tuyến đột nhiên chiếu vào toàn bộ thân thể nàng, lên những đường cong tuyệt mỹ, toàn thân thể hồng hồng. Nhạc Lâm Lam hôm nay vận quần lụa hồng, yêu đái bao quanh eo, y phục áp sát thân trên, trông thật kích thích, song nhũ nổi bật. Hạ thể Lăng Hạo Thiên lập tức có cảm giác khác lạ.
Nhạc Lâm Lam thấy song nhãn Lăng Hạo Thiên hướng về mình lập tức minh bạch mọi chuyện: “Mau lên, đừng có lười biếng.”
Lăng Hạo Thiên nói: “Sư tỷ, đệ thật rất không khỏe.”
Nhạc Lâm Lam cắt ngang: “Làm sao đệ không khoẻ?”
Lăng Hạo Thiên thì thầm vào tai nàng, mặt Nhạc Lâm Lam ửng hồng, giận dữ nói: “Cái gì, đệ xuất những thứ bẩn thỉu.”
Hiện tại, hai người thân mật tiếp xúc, u hương xử nữ của Nhạc Lâm Lam xâm nhập vào mũi Lăng Hạo Thiên, làm cho chàng tình dục dâng cao, không kìm được thì thầm lần nữa vào tai nàng, Nhạc Lâm Lam thất kinh: “Đệ muốn ta…” Thanh âm của nàng bị cắt ngang bởi miệng chàng đã áp đến đôi môi anh đào của nàng.
Nhạc Lâm Lam mạch địa dao động dồn dập, tim cũng đập thình thịch, nàng cảm thấy lưỡi Lăng Hạo Thiên len vào trong miệng nàng, cuối cùng nàng cũng không kháng cự được, lúc này mùi hương từ ngực nàng lan tỏa ra, song thủ Lăng Hạo Thiên phủ lên song nhũ trong áo nàng. Nhạc Lâm Lam có chút e sợ, nhưng đã mê loạn đắm chìm mất rồi.
nlkien
Lăng Hạo Thiên vội vàng cởi yêu đái nàng, áo ngoài nàng được cởi ra, hữu thủ Lăng Hạo Thiên kéo vội cổ áo nàng xuống, tức thì mọi thứ đều hiện ra trước mặt, thân thể trắng như bạch ngọc, hoả dục lên cao, áp môi vào môi anh đào của nàng, tiện nghi của Nhạc Lâm Lam đã bị chàng chiếm, ngọc nhũ mềm mại quả thật đã được song thủ chàng bao trọn.
Nhãn thần Nhạc Lâm Lam mê loạn, mặt đỏ hồng, hoàn toàn đã thoát vòng luân hãm, va chạm thân mật với nhau như thế này, toàn thân cảm thấy bức rức, sung mãn như nam nữ hoan ái? Cảm giác thật kỳ diệu! Lăng Hạo Thiên đang nắm lấy song nhũ Nhạc Lâm Lam, tiếp tục quấy rối tiểu anh đào của nàng, ngọc thố sư tỷ đúng là thiên sanh phong mãn, lôi cuốn sự quyến luyến của chàng trên đỉnh đầu bên trên, thật là mềm mại.
Sau khi đã chiếm tiểu tiện nghi, hữu thủ Lăng Hạo Thiên không yên phận mà tiếp tục mò mẫm đến hạ thể Nhạc Lâm Lam, đột nhiên Nhạc Lâm Lam giữ lấy hữu thủ chàng, khẩn cầu: “Sư đệ, đừng mà.”
Lăng Hạo Thiên: “Hảo muội muội, nhượng ca ca đi mà.” Hữu thủ lần mò vào trong khố Nhạc Lâm Lam, hạ thể Nhạc Lâm Lam như khối miên hoa đường, nàng vô lực cản lại hành động của chàng.
Lăng Hạo Thiên vuốt ve khe suối nhỏ của nàng, dịu dàng nói: “ Chúng ta hôm nay động phòng!”
Last edited by MacVanDanh; 14-02-2009 at 03:07 AM.
|