Trong đó nhất hưng phấn chắc chắn là Đại Lệ , chưa từng dám nghĩ tới mình có thể đạt được cảnh giới trung cấp kiếm sư nhanh như vậy, trong lòng đối với Mạc Hàm lại càng cảm kích, nếu không có Mạc Hàm, mình cũng sẽ không tiến bộ nhanh như vậy. Mọi người dưới sự lãnh đạo của Mạc Hàm, trực tiếp ra khỏi Mộ Dung phủ , mới vừa bước ra đã nhìn thấy Mộ Dung Thiên vội vã trở về.
Nhìn thấy Mạc Hàm bọn họ, Mộ Dung Thiên vội vàng mở miệng nói đến: "Mạc Hàm huynh đệ, ngươi tới vừa đúng lúc, xảy ra chuyện lớn." Mạc Hàm nhìn thấy nét mặt Mộ Dung Thiên , không khỏi cảm thấy kỳ quái, rất ít khi nhìn thấy Mộ Dung Thiênmất phong độ như thế, nghĩ tới đây, Mạc Hàm vội vàng mở miệng nói: "Đã xảy ra chuyện gì? Mộ Dung tướng quân." Mộ Dung Thiên vừa thở vừa vội vàng nói rõ: "Tối hôm qua, Quang Minh đại giáo đường Thiên Long Thành bị một số kẻ không rõlai lịch tập kích, thương vong thảm trọng, ngay cả Hoàng thượng cũng bị kinh động , Mạc Lạp đại Tế Tự mời ngươi qua đó cùng nhau thương lượng đối sách." Mạc Hàm nghe xong, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, mới đầu còn nghĩ rằng là do Hắc Ám giáo hội làm, nhưng là ngẫm lại Liễu Yên Nhiên gần đây đều ở giáo hội bận rộn quản lý và xây dựng, cho nên không thể có thời gian để đối phó Quang Minh giáo hội , vậy rốt cuộc là ai chứ?
Mạc Hàm nghĩ tới đây, cũng vội vàng mở miệng nói : chúng ta mau qua đó xem." nói xong vừa định hướng về phía Đại Lệ bọn họ nói xin lỗi, Đại Lệ đã mỉm cười nói : "Không sao, ngươi có việc quan trọng, tự chúng ta đi đi dạo một chút là tốt, nhưng là một mình ngươi phải cẩn thận một chút." Mạc Hàm nghe vậy, vội vàng gật đầu đáp ứng, chuyển qua xe ngựa của Mộ Dung Thiên trực tiếp hướng về chỗ Quang Minh giáo đường mà đi.
Trên đường, Mạc Hàm vừa từ trong miệng Mộ Dung Thiên nghe rõ tình huống, thì ra là ở nửa đêm hôm qua, Quang Minh giáo đường tại Thiên Long Thành xuất hiện một người thần bí bịt mặt, đi vào không thèm phân trần lập tức giết nhiều người, Mạc Lạp Tế Tự nghe tin liền đi tới ngăn trở, cũng bị đối phương đả thương, chỉ một lát thời gian sẽ giết mười mấy Tế Tự cùng hộ giáo kỵ sĩ, đả thương hơn mười người, vẫn để xuống nói , hôm nay còn có thể đấu lại, Mạc Lạp Tế Tự đã phát ra Quang Minh giáo hội cao nhất thư cầu cứu hiệu Thánh hỏa lệnh , cách Thiên Long Thành gần đây cái kia những Quang Minh giáo hội nhân viên, đoán chừng nay Thiên Đô có lục tục chạy tới trợ giúp, hy vọng có thể tới kịp ở khuya hôm nay cũng chạy tới sao, hơn nữa hoàng đế cũng ra lệnh, yêu cầu thiên long quân đoàn tới đây bảo vệ Quang Minh giáo đường, dù sao nếu là Quang Minh giáo hội ở Thiên Long Thành xảy ra chuyện gì lời của, Thiên Long Đế Quốc cũng là rất có phiền toái .
Nghe đến đó Mạc Hàm cũng hiểu tại sao mới vừa rồi Mộ Dung Thiên lo lắng như vậy , hắn và Mạc Lạp có thể coi như là sinh tử chi giao , khó trách có gấp gáp như vậy. Mạc Hàm nghĩ mình cũng coi là cùng Mạc Lạp Tế Tự giao tình không nhạt, lần trước khi chiến thắng Huyết Sát hắn coi như là giúp mình một cái đại ân, nếu như sự việc hắc y nhân hôm nay là thật mình cũng nên trợ giúp Mạc Lạp một chút. Nghĩ tới đây, Mạc Hàm cũng bắt đầu tự hỏi, rốt cuộc là ai, tại sao phải đối với Quang Minh giáo hội hạ thủ, mục đích là cái gì ? Xe ngựa ngay khi Mạc Hàm tự hỏi đã tới Quang Minh đại giáo đường, nhưng là Mạc Hàm căn bản vẫn nghĩ không ra đầu mối gì , đành phải thôi.
Xuống xe, Mạc Hàm cũng là lần đầu tiên đi tới Quang Minh đại giáo đường, chỉ thấy nơi này Quang Minh giáo đường cùng với trong tưởng tượng của Mạc Hàm không hề giống, cũng không phải là rất xa hoa lộng lẫy, chỉ giống như là một giáo đường rất bình thường, vốn Mạc Hàm còn cho rằng bằng thực lực cùng tài lực của Quang Minh giáo hội, ở Thiên Long Đế Quốc thủ đô thành lập giáo đường cũng sẽ không thể quá kém cỏi, nhưng Mạc Hàm sau khi nhìn thấy nơi này mới phát hiện, căn bản khác xa so với mình tưởng tượng, chỉ là một ngôi giáo đường cổ xưa bình thường, trừ qui mô kiến trúc có khá lớn một chút, cơ hồ không có chỗ nào đặc biệt, hết thảy đều lộ ra vẻ chất phác, thậm chí có thể nói là 2 lúa, bên ngoài giáo đường còn có thể thấy nhiều chỗ dấu vết tu sửa, trong lòng không khỏi kỳ quái , này Quang Minh giáo hội giàu nứt đố đổ vách, tại sao giáo đường lại rách nát như thế, cùng mấy cái giáo đường đã gặp trước kia hoàn toàn không giống. Chẳng lẽ tiền đều bị mấy tên tế tự biển thủ rồi a.
Thấy nét mặt Mạc Hàm , Mộ Dung Thiên mỉm cười nói : "Mạc Hàm huynh đệ có phải hay không thấy có chút kỳ quái, Quang Minh giáo đường này cũng quá bình thường hả, một chút cũng không có hoa lệ như giáo đường khác ?" Mạc Hàm gật đầu nói đến: "đúng là có chút kì quái, ta khắp nơi dọc đường đi nhìn thấy giáo đường đều là tương đối hoa lệ , bằng vào Quang Minh giáo hội thực lực, giáo đường ở đế quốc thủ đô thế nào có bộ dáng như thế?" Mộ Dung Thiên nghe vậy mỉm cười giải thích: "T hật ra Quang Minh giáo hội hàng năm đưa xuống không dưới mười vạn kim tệ đến đại giáo đường Thiên Long Thành , chẳng qua là Mạc Lạp Tế Tự cho rằng, số tiền này cũng không cần thiết xài lãng phí ở cái vỏ bề ngoài, cho nên đem tất cả tiền đều cầm đi giúp đỡ những người nghèo cần trợ giúp, chỉ để lại một số nhỏ tiền dùng để duy trì giáo đường thu chi hằng ngày, cho nên không có dư thừa tiền để trang hoàng giáo đường lại ."
Mạc Hàm nghe đến đó, trong lòng không khỏi càng thêm bội phục việc Mạc Lạp làm , bây giờ người có thể suy nghĩ vì người nghèo như thế có thể nói là cực ít , ít nhất Mạc Hàm từ khi tới cái thế giới này, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, nghĩ tới đây, trong lòng Mạc Hàm càng kiên định quyết tâm trợ giúp Mạc Lạp, mở miệng nói đến: "Đã như vầy, chúng ta mau vào xem tình huống sao." Nghe Mạc Hàm nói, Mộ Dung Thiên cũng gật đầu đáp ứng, đi tới ngoài cửa giáo đường , chẳng qua bởi vì qua chuyện xảy ra tối hôm qua nên lúc này đại môn đã đóng, mà ở bên trong từng đoàn hộ giáo kỵ sĩ cùng Mục Sư đang liên tục tuần tra, .
Mộ Dung Thiên tiến lên gõ gõ đại môn, một kỵ sĩ mở tiểu khẩu nhìn thấy là Mộ Dung Thiên, vội vàng cung kính: "Mộ Dung tướng quân, Mạc Lạp Tế Tự thông báo , nếu như ngài đến thì trực tiếp vào bên trong gặp mặt." Mộ Dung Thiên nghe vậy, gật đầu cám ơn, không nói thêm, trực tiếp mang theo Mạc Hàm tiến vào trong giáo đường. Đi tới đại sảnh giáo đường, Mạc Hàm liền phát hiện nơi này có càng nhiều người đang bận rộn, bên trong rất nhiều người bị thương dưới sự giúp đở của Tế Tự đang chữa thương, mà trên bàn dài có mười mấy người bị vải trắng bao trùm , nghĩ có lẽ chính là nhân viên gặp nạn tối hôm qua , những Tế Tự cùng kỵ sĩ may mắn còn sống sót đều mang một bộ mặt bi thống.
Nhìn thấy Mộ Dung Thiên, mấy Tế Tự vội vàng cùng hắn vấn an, Mộ Dung Thiên cũng vội vàng gật đầu đáp lại, mà Mạc Lạp Tế Tự được mấy kỵ sĩ dìu , đi tới trước mặt mọi người, Mạc Hàm thấy Mạc Lạp Tế Tự sắc mặt cực kỳ tái nhợt, đúng là bị thương không nhẹ , Mạc Hàm vội vàng hỏi: "Mạc Lạp Tế Tự, ngươi không có gọi người giúp ngươi trị liệu sao? Thế nào khí sắc lại kém như vậy a?" Mạc Lạp nghe vậy, cười khổ mở miệng nói đến: "Buổi sáng cũng đã trị liệu, chẳng qua hắc y nhân kia hạ thủ thật sự quá nặng, mà Tế Tự ở đây không thể thi triển cao cấp trị liệu ma pháp, ta bị thương lại tương đối nặng, không phải những trị liệu pháp thuật bình thường có thể chữa trị , phải có tu vi giáo chủ trở lên làm phép mới có thể trị được, cho nên đến bây giờ vẫn như vầy."