Phong Lưu Tiêu Diêu Thần - New Chương 216
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần - Quyển 01 - Phà m Giới
Chương 1: Kỳ Lân Thần Thú
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch giả: Alexander13
Biên táºp: X1999_vn
Nguồn: Tà ng thư viện
Phi Lá»™:
Lưu lạc phà m gian vô nhân tri, nhất triêu thà nh thần thiên hạ văn.
Phong hà nh cá»u thiên dương uy danh, địch đãng cá»u giá»›i yêu ma háºn.
Tái ca khởi vÅ© chung bất hối, thượng thiên nháºp địa sÃnh ngã năng.
Vạn thế anh hùng bất mộ tiên, đãn tiện bỉ dực sanh liên căn.
Quái đản Ä‘Ãch thần thú, thần kì Ä‘Ãch pháp bảo, kinh diá»…m Ä‘Ãch mÄ© nhân, li kì Ä‘Ãch cố sá»±!
Ngao du cá»u giá»›i, tiêu diêu cá»u thiên, sư pháp tá»± nhiên, dụng tâm truy cầu, chân thần tái thế.
Dương quang như bị
Lạc diệp vi phi
Li sầu độc thượng Tây Lĩnh
Diêu tưởng thiên nam nam
Ức khởi vãn đưá»ng phong
Dịch nghĩa:
Ãnh dương quang bao trùm
Lá rụng tà n tạ bay
Cô độc hướng Tây Lĩnh
Tưởng nhá»› đến trá»i nam
Chiá»u buông đỉnh ÄÆ°á»ng Phong
Dịch thơ (linhlan)
Nắng và ng lan toả nơi nơi
Cô đơn lá rụng xa rá»i mãi xa
Thiên Lĩnh ta mãi với ta
Phương Nam khắc khoải mãi là chốn xưa
Thương sao ngà y ấy đêm dà i
Äịch Phong không ngá»§ ngắm hoà i bóng đêm
Ngá»n Tây LÄ©nh cao chót vót như đâm thá»§ng bầu trá»i, mây mù lãng đãng. Trên núi cây cối má»c um tùm, những cây cổ thụ to lá»›n cao vút chá»±c chá» vụt thẳng lên trá»i cao, cá» cây chen lấn dà y đặc cả mặt đất. Núi non bao quanh, bốn mùa tươi tốt.
Dưới Tây Lĩnh là Minh Nguyệt hồ rộng chừng trăm trượng, kéo dà i đến trăm dặm, mặt nước lăn tăn gợn sóng hòa cùng Tây Lĩnh tạo thà nh bức tranh sơn thủy hữu tình.
Má»™t bạch diện trung niên thư sinh đầu đội nón xanh, thân khoác áo vải ngồi trên má»™t tảng đá lá»›n tá»±a như Ä‘ang suy ngẫm bản thân có tà i mà không gặp thá»i. Hai mươi năm đằng đẵng cầu công danh nhưng bất thà nh, rốt cuá»™c chỉ mang vá» cái danh hiệu tú tà i nhá» nhoi, nghÄ© đến đó không khá»i buông ra má»™t tiếng thở dà i. Chợt nghÄ© đến thà nh gia láºp thất đã mưá»i năm mà không có lấy má»™t mụn con nà o khiến trong lòng có cảm giác chán nản vô cùng.
Vị tú tà i nà y há» là Trương, tên tá»± là Thăng. Tổ tiên cÅ©ng từng là m quan trong triá»u nhưng chỉ là má»™t chức quan nhá» nhoi mà thôi. Tuy váºy từ nhỠđã năng Ä‘á»c thi thư nhưng khả năng giá»›i hạn nên tiá»n đồ công danh thá»§y chung vô vá»ng không thể vá»›i tá»›i.
Hôm nay thá»i tiết tuyệt đẹp nên Trương Thăng rá»i nhà bước lên ngá»n Tây LÄ©nh, ngồi nghỉ trên tảng đá lá»›n, lưng dá»±a và o cây cổ thụ bên đưá»ng nhắm mắt lại hưởng thụ ánh nắng ấm áp mÆ¡n man trên cÆ¡ thể. Cho đến khi mặt trá»i bắt đầu lặn xuống ở đằng Tây má»›i chầm cháºm tỉnh dáºy, khi còn mắt nhắm mắt mở Trương Thăng đột nhiên nhìn thấy không xa trên mặt hồ má»™t luồng ánh sáng yếu á»›t Ä‘ang từ từ di chuyển. Trương Thăng láºp tức tỉnh ngá»§, chú mục quan sát váºt phát ra ánh sáng yếu á»›t đó, chỉ thấy ẩn ước bên trong là hình hà i cá»§a má»™t đứa trẻ khiến cho tâm thần Trương Thăng đại kinh:
- Con cái nhà ai mà để rơi xuống hồ thế kia?
Thấp thoáng lại thấy đứa trẻ lâu lâu lại vung tay vung chân cháºm rãi trôi vá» phÃa bá» hồ.
Trương Thăng cấp tốc ba chân bốn cẳng chạy lại, trong tim tháºp phần kinh dị pha lẫn vui mừng vá»›i ngạc nhiên tá»± nhá»§: "Có thể ông trá»i thương cảm ta nên má»›i gởi đến má»™t đứa con trai đây!"
Trương Thăng tay chân tán loạn, chạy vá»™i chạy và ng bồng lấy đứa bé lên rồi cẩn tháºn quan sát. Nguyên lai đứa trẻ nà y chưa được má»™t tuổi, thân thể được mặc hoa y cẩm phục, nhìn qua có thể biết không phải con cái cá»§a gia đình bình thưá»ng. Có thể nó đến từ má»™t hương thôn dưới chân ngá»n núi nà y hoặc cÅ©ng có thể nó đến từ đâu thì không biết được. Kỳ lạ thay đứa trẻ hoà n toà n nổi trên mặt nước thay vì chìm xuống đáy hồ, có Ä‘iá»u nhìn kỹ thì nước da cá»§a đứa bé xanh tái, dù ngÅ© quan Ä‘á»u đặn Ä‘oan chÃnh nhưng toà n gương mặt lại dÃnh những vệt mà u Ä‘en. Tháºt là má»™t khuyết Ä‘iểm vô cùng lá»›n. Trương Thăng khẽ thở dà i rồi trầm tÄ©nh lại tá»± nhá»§: "Trá»i cao đã cho ta cái cảm giác đặc biệt cá»§a ngưá»i sắp có con thì hà tất yêu cầu quá cao để là m gì!"
Trương Thăng trong lòng hoan hỉ bèn ôm đứa bé và o lòng, ba chân bốn cẳng chạy theo con đưá»ng độc đạo dẫn đến ngôi nhà tranh nằm trên đỉnh đồi cá»§a mình rồi thất thanh kêu lên:
- Nương tá»! Ta nhặt được má»™t đứa trẻ nà y!
Má»™t nữ nhân trung niên y phục tuy thô kệch nhưng toát lên vẻ thanh nhã xuất hiện đằng sau cánh cá»a, nữ nhân nà y rõ rà ng là thất kinh trước bá»™ dạng tướng công mình.
Phu thê nhà há» Trương cẩn tháºn cởi bá» y phục đứa bé bá» và o cháºu nước nóng, cả hai phát hiện ra trên ngá»±c đứa bé có Ä‘eo má»™t ngá»c bá»™i lấp lóe tá» sắc. Trên ngá»c bá»™i phân bố bảy Ä‘iểm nhá» bằng nhau, bên trong ẩn ước quang hoa Ä‘ang chuyển động. Lại nhìn thấy trên cổ tay trái cá»§a đứa bé Ä‘eo má»™t chiếc xuyến ngá»c bÃch, bá» ngoà i trông có vẻ dá»… vỡ, dưới ánh nến chiếc xuyến lại lấp lánh tinh xảo lạ kỳ đồng thá»i phát ra luồng ánh sáng mà u và ng nhạt. Äiá»u kỳ lạ là ở lòng bà n tay phải đứa bé xuất hiện má»™t vòng hình tròn lốm đốm những hạt mà u đỠtươi. Khi lục soạn đám quần áo ướt sÅ©ng cá»§a đứa bé còn phát hiện ra trên cổ áo có thêu 2 chữ "Má»™c Phong" tinh tế và đẹp mắt. Phu thê Trương Thăng vui mừng khôn xiết, cảm giác giống như cÆ¡n gió mùa xuân quét qua sau đó bèn lấy danh tá»± trên cổ áo để gá»i đứa bé là Má»™c Phong.
Thấm thoát đã bẩy năm trôi qua, Má»™c Phong bây giá» trở thà nh má»™t cáºu bé, chỉ có Ä‘iá»u ánh mắt lúc nà o cÅ©ng e thẹn như hình dạng cá»§a má»™t tiểu cô nương váºy. Chưa kể thân thể gầy yếu hốc hác, là n da Ä‘en nhạt, những đốm Ä‘en trên gương mặt ngà y cà ng to và nhiá»u hÆ¡n, duy chỉ có nhãn thần là thể hiện sá»± cứng rắn như bảo thạch, trong sáng như sao. Trong và i năm gần đây, phu thê Trương Thăng suy nghÄ© đủ má»i biện pháp bồi bổ cho hà i tá» cá»§a mình nhưng vô pháp cải biến thân thể Má»™c Phong. Äiá»u kỳ lạ là Má»™c Phong không há» bị má»™t chứng bệnh nà o từ nhá», đã váºy tinh thần còn hiếu động, lanh lợi. Dưới sá»± chăm sóc tà i bồi cá»§a Trương Thăng, Má»™c Phong đã Ä‘á»c hết hÆ¡n nghìn quyển kinh thư ngay tại nhà , đã váºy còn có má»™t trà nhá»› siêu phà m, má»›i tám tuổi đã có thể là m và ngâm thÆ¡, tháºt sá»± vô cùng khả ái.
Trá»i mùa thu khô ráo và trong vắt, Má»™c Phong chạy nhảy hướng vá» Minh Nguyệt hồ dưới chân ngá»n Tây LÄ©nh, kể từ lúc năm tuổi đến tắm ở Minh Nguyệt hồ đã dần trở thà nh thói quen khó bá» cá»§a Má»™c Phong. Tháºt quái lạ, đứa trẻ nà y lúc sinh ra đã có khả năng vùng vẫy dưới nước chÃnh vì thế chẳng cần hô hấp cÅ©ng có thể du ngoạn khắp nÆ¡i Minh Nguyệt hồ.
Äến bên mép hồ, Má»™c Phong cởi bá» y phục, thân thể như con cá chạch phóng thẳng xuống nước, má»—i khi đến đây Má»™c Phong không há» e sợ khi thám hiểm ngóc ngách Minh Nguyệt hồ. Thá»i tiết hôm nay tuyệt đẹp nên Má»™c Phong quyết định bÆ¡i đến vùng nước sâu hÆ¡n. Ở những chá»— nước sâu, nước hồ lạnh ngắt, áp lá»±c nước vô cùng lá»›n, xung quanh má»™t mà u tối Ä‘en như má»±c nhưng lúc nà y ngá»c bá»™i trên ngá»±c Má»™c Phong láºp tức phát ra luồng quang mang yếu á»›t, dù không sáng rõ nhưng chu vi trong vòng ba bước chân có thể nháºn thấy được sá»± váºt. Thỉnh thoảng và i chú cá nhá» bÆ¡i đến gần, vẫy vẫy cái Ä‘uôi tá»±a hồ đối vá»›i khà tức toát ra từ trên ngưá»i Má»™c Phong hân hoan dị thưá»ng. Má»™c Phong tiếp tục thưởng ngoạn cảnh váºt xung quanh, thình lình Má»™c Phong phát hiện phÃa trước có má»™t cá»a động vô cùng lá»›n, từ trong phát ra ánh sáng má» nhạt, trong lòng chợt nổi tÃnh hiếu kỳ nhanh chóng tiến vá» phÃa trước. Má»™t mà u Ä‘en tuyá»n bao trùm cả hang động, ánh sáng mà Má»™c Phong nhìn thấy phát ra từ đáy động. Bất giác cánh tay Má»™c Phong không còn Ä‘iá»u khiển được nữa bèn mò xuống dưới đáy, phÃa dưới chỉ toà n là bùn nhão, Má»™c Phong tốn chút sức lá»±c khua khoắng cuối cùng moi ra má»™t quả trứng lá»›n nằm dưới đáy bùn. Quả trứng kỳ lạ nà y được bá»c trong má»™t tấm vải, trên đó phân bố hoa văn đủ loại kì hình quái trạng. Khi cầm trên tay quả trứng từ từ phát nhiệt, trong khi vá» trứng cứng rắn khó vỡ đồng thá»i cÅ©ng lại phảng phất má»™t chút thuá»™c tÃnh đà n hồi hoà n toà n không giống bất cứ loại trứng nà o trên Ä‘á»i. Má»™c Phong vui mừng, bà n tay nhá» nhắn cầm lấy quả trứng Ä‘ang phát sáng đưa lên cao rồi từ từ trồi lên mặt hồ. Dưới ánh sáng cá»§a mặt trá»i, cuối cùng Má»™c Phong cÅ©ng có thể quan sát tháºt kỹ quả trứng kỳ lạ nà y. Lúc nà y quả trứng trong bà n tay Má»™c Phong đột nhiên ngá» ngoạy, dưá»ng như quả trứng nà y tá» ra rất thÃch ánh mặt trá»i.
Khi trở vá» nhà , phu phụ Trương Thăng Ä‘á»u biết Má»™c Phong má»›i từ Minh Nguyệt hồ vá» nên cÅ©ng chẳng há»i Má»™c Phong là m gì dưới đó bởi há» biết từ nhá» cáºu bé đã có khả năng thá»§y tÃnh vô cùng đặc biệt. Kể từ đó, hà ng ngà y Má»™c Phong cứ cầm quả trứng kỳ lạ trong tay mình, hầu như không rá»i khá»i nó cả khi ngá»§. Trải qua má»™t thá»i gian dà i, quả trứng phát sinh quái lạ, tiếng va Ä‘áºp bên trong ngà y cà ng mạnh hÆ¡n, sau bảy bảy bốn chÃn ngà y, trong cÆ¡n mÆ¡ cá»§a mình Má»™c Phong đột nhiên cảm thấy quả trứng trong tay động Ä‘áºy dữ dá»™i đến ná»—i không cách nà o nắm chặt được nó, rốt cuá»™c quả trứng lăn tõm xuống đất.
- Ã!
Má»™t tiếng thét thất thanh vang lên, Má»™c Phong giáºt mình tỉnh giấc tá»± nhá»§: "Không ổn, tiểu bảo bối cá»§a mình bị vỡ rồi không chừng!"
à nghÄ© chợt lóe lên, Má»™c Phong vá»™i và ng nhảy ra khá»i giưá»ng. Äáºp và o mắt cáºu bé đầu tiên là má»™t cái đầu sư tá» to lá»›n, toà n thân tá»±a như ngư lân, bên cạnh đó chiếc Ä‘uôi nhá» cá»§a tiểu quái váºt cÅ©ng hiện ra từ bên trong vá» trứng. Quái thú giương cặp mắt nhá» cá»§a mình nhìn chằm chằm Má»™c Phong, sá»± tình kỳ lạ trước mắt khiến Má»™c Phong cÅ©ng ngây ngốc nhìn tiểu quái thú. Cuối cùng tiểu quái thú bước đến bên cạnh Má»™c Phong rồi khẽ liếm bà n tay cáºu bé. Lúc nà y Má»™c Phong mắt mở to, miệng ú á»› không biết nói gì, nguyên lai là cá» chỉ âu yếm khả ái cá»§a tiểu quái thú.
Kể từ đó Má»™c Phong cuối cùng cÅ©ng có được má»™t ngưá»i bạn chÆ¡i đùa, cáºu bé đặt cho tiểu bảo bối cá»§a mình má»™t cái tên là Ngư Äản[1], sở dÄ© cáºu bé đặt tên như váºy vì không biết nó là trứng con gì, cứ nghÄ© đó là do má»™t con quái ngư sinh ra. Kỳ tháºt ở Thần Giá»›i đại chiến ngà n năm trước, Thần Giá»›i chà tôn – Kỳ Lân Vương bị Hắc Ãm Thiên Tôn đánh cho hồn phi phách tán, duy chỉ còn ý thức là sống sót chạy đến nhân gian kết thà nh thai thể. Sau đó trải qua ngà n năm hấp thụ linh khà đã phần nà o tái tạo lại được thân thể. Không may là linh khà cá»§a nhân gian hoà n toà n khác vá»›i linh khà dồi dà o ở Thần Giá»›i, lại không có được thần linh chi khà bổ sung thêm nên Kỳ Lân Vương không cách nà o có thể khôi phục được ý thức.
Phu phụ Trương Thăng thấy Má»™c Phong Ä‘em vá» má»™t tiểu quái thú khiến trong lòng vô cùng ngạc nhiên, cầm lòng không được bèn há»i:
- Phong nhi! Con đem con tứ bất tượng nà y từ đâu vỠđó?
Má»™c Phong cưá»i hi hi đáp:
- Ngư Äản nà y vốn sinh ra từ má»™t cái trứng cha à !
Phu phụ Trương Thăng nhìn thấy Má»™c Phong và Ngư Äản quấn quÃt lấy nhau bèn không há»i nữa nhưng căn dặn:
- Phong nhi! Ngà y mai cha mẹ sẽ đưa con đến Quan Thiên đạo trưá»ng trên ngá»n Tây LÄ©nh, nÆ¡i mà con nằng nặc bảo chúng ta đưa lên đó. Chỉ sợ thân thể con gầy yếu thế kia không biết có leo được tá»›i đó không đây?
ÄÆ°Æ¡ng thá»i phu phụ Trương Thăng đến hương thôn dưới chân núi Tây LÄ©nh cất nhà trống rau, trước khi đến đây vốn không còn nghÄ© đến cầu khẩn công danh nữa là m gì nên sản nghiệp, Ä‘iá»n thổ cá»§a tổ tiên Ä‘á»u bán sạch. Tâm tình chán nản lạc bước đến nÆ¡i nà y nhưng cuá»™c sống cá»§a há» rốt cuá»™c cÅ©ng thay đổi sau khi có được đứa con từ trên trá»i rÆ¡i xuống là Má»™c Phong, miá»…n cưỡng an á»§i được phần nà o sá»± thất chà cá»§a há». Mấy năm qua bá»n há» Ä‘á»u rất vui vẻ hạnh phúc nhưng cái ngà y mà phu phụ Trương Thăng nghÄ© tá»›i cÅ©ng đã đến.
Hai hôm sau, Má»™c Phong và phu phụ Trương Thăng cùng leo lên ngá»n Tây LÄ©nh. Ở Tây LÄ©nh có má»™t ngôi đạo quan, đương thá»i là nÆ¡i cá»§a Tây LÄ©nh Môn má»™t môn phái trong giá»›i tu chân. Nghe nói có má»™t ngưá»i được gá»i là Quan Thiên đạo nhân rất có bản lÄ©nh, trên trá»i dưới đất, không gì không thông. Má»™c Phong đã sá»›m muốn lên đỉnh núi chÆ¡i đùa, không biết đã trải qua bao nhiêu năm, cha mẹ vẫn má»™t má»±c ko cho phép cáºu bé leo lên đây. Vì váºy hôm qua má»›i nghe thấy cha mẹ muốn đưa mình lên núi, không biết có phải vì quá vui sướng hay không nên lúc sắp Ä‘i cÅ©ng không quên ôm lấy Ngư Äản nhét và o trong ngá»±c Ä‘em theo.
Xa xa có thể trông thấy dưới lá»›p sương mù có má»™t tòa đạo quán to lá»›n, ngói xanh tưá»ng Ä‘á», ốc đình có hình bát giác, mái hiên có dáng chim bay phi Ä‘iểu vô cùng uy vÅ©. Phu phụ Trương Thăng đưa Má»™c Phong Ä‘i tá»›i, gõ nhẹ lên cánh cá»a đỠthẫm. "Cốc cốc†má»™t tiếng, má»™t tiểu đạo sÄ© mi thanh mà y tú mở cá»a Ä‘i ra. Vợ chồng Trương Thăng giải thÃch là do, tiểu đạo sÄ© liá»n dẫn ba ngưá»i và o trong phòng khách. Trên đưá»ng Má»™c Phong hết nhìn trái lại nhìn phải, ngá»i thấy đà n hương khắp phòng, có hÆ¡i thư thái say sưa, trong lòng thầm nghÄ©:"NÆ¡i nà y so vá»›i chân núi lại có phần thú vị hÆ¡n."
Trong lúc ngồi thưởng thức tách trà , má»™t vị đạo trưởng tiên phong hạc cốt tay cầm phất trần bước và o, tá»± xưng là Quan Thiên. Trương Thăng phu phụ vá»™i và ng kiến lá»…, thà nh khẩn nhá» tiên trưởng chữa bệnh cho con. Quan Thiên đạo trưởng khoát tay, ánh mắt lưu lại trên ngưá»i Má»™c Phong, tay hÆ¡i run run, đại kinh, trong lòng thầm nghÄ©: "Thằng nhóc nà y sao giống Cá»u Dương Chi Thể trong truyá»n thuyết quá."
Quan Thiên đạo trưởng hữu thá»§ bắt lấy pháp quyết ngón tay hÆ¡i duá»—i vá» phÃa trước, chỉ thấy má»™t cá»— bạch khà lá» má» tiến và o ấn đưá»ng cá»§a Má»™c Phong. Má»™c Phong láºp tức cảm thấy thân thể Ä‘au đớn má»™t tráºn, không kìm ná»—i mi mắt nhÃu lại, mồ hôi toát ra. Nhưng nó vẫn cắn răng chiu đựng, má»™t tiếng cÅ©ng ko kêu lên. Quan Thiên đạo trưởng thấy thế, gáºt đầu, rồi lại vừa lắc đâu, lòng nghÄ©:
"Thằng nhóc nà y quả nhiên là Cá»u Dương Chi Thể thiên hạ hiếm thấy, vá»›i lại tÃnh cách kiên cưá»ng, sau nà y sẽ không là m váºt trong ao. Äáng tiếc kinh mạch không thông, dưá»ng như bị má»™t loại tà pháp khóa lấy kinh mạch. "
Quan Thiên đạo trưởng thu lại công pháp, hơi hơi khép mắt, trầm tư:
"Lương tà i mỹ ngá»c như váºy, nếu có thể thu vá» là m Tây LÄ©nh môn hạ cá»§a ta, đấy chÃnh là phúc cá»§a Tây LÄ©nh ta."
Last edited by Bùi Như Lạc; 31-05-2009 at 03:01 AM.
|