18-08-2009, 01:19 AM
|
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Jan 2009
Đến từ: Giang hồ hiểm ác
Bài gởi: 72
Thời gian online: 58956
Thanks: 299
Thanked 28 Times in 10 Posts
|
|
Ngổn ngang...
Em khóc...
Đã quá lâu rồi, nước mắt em mới lại rơi,không phải vì buồn...
Em biết mình phải kết thúc, kết thúc thôi trước khi quá muộn. Cảm giác đó đang quay lại với em, nỗi cô đơn, trống trải , sự sợ hãi, buồn, và hờn ghen. Em đang biến mình trở thành 1 con ngốc, ngốc lắm. Em đang bực bội với chính em, tại sao em có thể dễ dàng khuất phục đến như thế? Tại sao?
Em đã cố gắng làm tất cả, cố gắng trong từng suy nghĩ, từng hành động. Nhưng hình như em có cảm giác như mình bị bỏ lạc.Em loay hoay tìm kiếm, nhưng vô dụng hoàn toàn. Có 1 cảm giác lạ! Nhưng em ko biết nó là thứ gì? Nó đang len lỏi dần vào tâm hồn em! Sợ hãi thực sự...
Đừng làm em mệt mỏi nhé, đừng làm em mất lòng tin nhé,đừng làm tan biến mọi nỗ lực của em nhé, đừng làm em gục ngã, xin đừng...!
|