...
Từ khi nào anh biến em thành gánh nặng trong trái tim anh?
Em còn nhớ anh, ko có nghĩa em sẽ ko nhớ thêm những người đàn ông khác.
Em còn nghĩ về anh, ko có nghĩa em sẽ ko bao giờ nghĩ về những người đàn ông khác.
Em còn có những kỉ niệm về anh, và em cũng có kỉ niệm với người đàn ông khác.
Em còn yêu anh, nhưng không phải em sẽ không yêu thêm 1 lần nào nữa.
Em không từ chối tình yêu, nếu nó thực sự muốn em, thực sự đến với em.
Anh hiểu ko?
Đừng biến em trở thành 1 kẻ ích kỷ, đừng bao giờ biến em thành nỗi ám ảnh của anh.Em không cho phép, anh hay là bất kì một người đàn ông nào cũng thế.
Tình yêu với chúng ta đã kết thúc, ai là kẻ có lỗi- cố truy tìm để làm gì?Để kết luận rằng "chúng ta đã xa nhau " ư?
Với tình yêu này, em có nhiều vết thương lắm. Trái gió trở trời, nó làm em đau không thương tiếc. Có thể anh cũng như thế."Yêu nhau lắm, cắn nhau đau " mà anh, em hiểu.
Sẹo nào đi nữa rồi cũng sẽ lành, sẽ bớt đau dần anh ạ.Vấn đề là thời gian, vì thế sao em phải cố uống thuốc giảm đau làm gì. Biết đâu lại phản tác dụng.Thời gian là liều thuốc tốt nhất cho trái tim em.Và em không cần được kê đơn thêm nữa. Đừng cố can thiệp, tác động vào cuộc sống của em nữa. Hiện tại , đã là tốt lắm rồi...
Em đã cố gắng, thực lòng cố gắng để suy nghĩ một cách tích cực nhất có thể. Anh đừng để em phải bận tâm về nhiều thứ, cuộc sống của anh, tình yêu của anh, hãy cứ do anh quyết định. Hãy cứ yêu khi anh thật lòng yêu thương, đừng vấn vương em. Hãy mở lòng mình ra với những người con gái khác, đừng nghĩ về em.Đừng so sánh em với họ, những người muốn đến với anh. Vì cuối cùng, người ở bên cạnh anh- không phải em!
Em đã nói, yêu anh, cho dù là hạnh phúc hay khổ đau em đều không hối hận. Nếu hối hận, ngay từ đầu, em đã ko để anh bước vào cuộc đời của em, ko để trái tim em yêu thương nhiều như thế...Nhưng anh ạ, mọi chuyện đến với em, em đều chấp nhận, dù mệt mỏi đến thế nào, dù phải đớn đau đến thế nào thì em cũng vẫn tin, ngày mai mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn. Và anh cũng nghĩ như thế đúng ko?Bởi anh là 1 người lạc quan, vì thế em cũng tin, rồi anh sẽ hạnh phúc!
Đó là duyên số, em nghĩ mỗi người đến và đi trong cs của em , đều có 1 ý nghĩa nhất định. Anh đến dạy em cho biết thế nào là tình yêu, là giận hờn vô cớ,là nhớ nhung, là những niềm hạnh phúc trong chờ đợi ; anh dạy em nhiều lắm, dạy cho em cả nỗi buồn, sự thất vọng, và cả sự khổ đau.Và anh đi, có lẽ bởi nhiệm vụ của anh đã hoàn thành rồi. Duyên tình mình có thế thôi, anh nhỉ?
Đừng nhắc nữa, đừng nhắc tên em, đừng nhắc những kỉ niệm của 2 đứa, đừng nhắc cho em biết em đã yêu như thế nào,đừng nhắc cho em biết em đã kiệt sức như thế nào, xin đừng người ơi! Em thấy mình như chết ngạt trước tất cả, như làm cho em trở nên yếu đuối với tất cả những nỗ lực của em đã che giấu.
Nước mắt rơi, hãy rơi hết đi, hãy rơi hết nước mắt của ngày mai, ngày kia, tuần sau, tháng sau, năm sau.Để em không một lần nữa phải khóc vì anh, để em có thể bắt đầu 1 nụ cười với một người đàn ông khác anh!Để em tìm được hạnh phúc của riêng em nhé!
Nước mắt ơi, hãy cứ rơi đi...