Mộ Dung Tuyết Uơng cùng một đám yêu linh cả ngày tu hành , đề thăng yêu phẩm , mục đích cuối cùng là trở thành thần tiên trên trời ,nhưng cơ hội này cực kỳ mong manh , thậm chí yêu thánh duy nhất trong yêu giới hiện nay cũng chưa đạt đến cảnh giới phi thăng .
“ Nghiệt súc ! “ Bạch phát tiên ông nhìn chàng có phần ngạc nhiên .Đạo của thần tiên xưa nay là nhất lưu , hắn cho tới bây giờ luôn hàng yêu phục ma chủ trì chánh đạo , những yêu nghiệt ở các rừng núi hoang dã vốn luôn hàng phục dưới chân , ngày thường thấy hắn lũ yêu nghiệt này luôn cúi mình thần phục ,chỉ mong một chút đặc ân hoặc giữ được cái mạng nhỏ của mình . Nhưng hôm nay chẳng lẻ khí trời thay đổi , mà một gã hồ ly nho nhỏ lại cứ thản nhiên như không sợ hãi chút nào .
Bạch phát tiên ông trong mắt tinh quang đại thịnh , chỉ về phía Mộ Dung Tuyết Ương quát lớn “ Yêu nghiệt ! Ta thu thập ngươi !
Một đạo tuyết hoa sáng chói hướng về phía dưới phóng tới .
Mộ Dung Tuyết Ương sớm đã có chuẩn bị , chỉ trong nháy mắt ,thân ảnh lay động đẩy hai tiểu tiên tử văng ra hai bên ,còn mình nhắm về phía xa xa phi thân bỏ chạy ,thanh âm lo lắng vọng lại “ Chúng yêu chạy nhanh đi !, Ta cùng với lão nghiệt súc này chơi đùa một lúc ! “ .
Tử La Nhi bị Mộ Dung Tuyết Ương đẩy đã bay ra vài thước , lúc này luồng bạch quang kia mới phóng tới ngay vị trí đó , nổ lên một tiếng lớn , tạo nên một cái hố to chu vi đến năm thước , bên trong có rất nhiều khói trắng bốc lên , nếu là người có kiến thức thì sẽ nhận biết khói trắng này là thứ yêu tộc kiêng kỵ nhất ,đây là thứ mà các pháp sư trừ yêu diệt quái của Nhân tộc thường hay sử dụng .
Xem ra sở trường tu luyện của Bạch Phát Tiên ông chính là pháp thuật chánh đạo của nhân tộc , là thứ khắc tinh đối với yêu tộc .
Nét mặt Tử La Nhi sầu thảm nhin theo hướng Mộ Dung Tuyết Ương trốn chạy ,nàng biết rằng công tử của mình không muốn mọi người bị thương tổn , nên mới tìm cách dẫn dụ kẻ địch ra xa . Chỉ là làm vậy sẽ thiếu đi sự trợ giúp của mọi người , trong thâm tâm nàng bây giờ cũng không biết cuộc tranh đấu sẽ ra sao.
Mộ Dung Tuyết Ương nạt thẳng vào mặt bạch phát tiên ông hai tiếng “nghiệt súc” thật sự rất có hiệu quả , mặc kệ hắn chạy trốn tới nơi đâu , bạch phát tiên ông trên không trung vẫn đuỗi theo sát đến đấy , chạy khoảng hai mươi dặm , thẳng tới giao giới Thiên Mộc Bảo chiến trường của nhân tộc và man tộc mới dừng lại được .
“Lão nghiệt súc chạy theo ta làm gì ? “ Mộ Dung Tuyết Ương ngạo nghễ nói , “ Lão chẵng còn chổ nào để đi à ? Hay là muốn đầu nhập làm bộ hạ của ta ? “
“Yêu nghiệt ! Ngươi mà cũng dám nhục mạ thượng tiên !! “ . Bạch phát tiên ông quả thực là bị hý lộng đến điên người , thường ngày mặc kệ là ai , thấy hắn cũng dập đầu bái lễ , bây giờ lại có kẻ to gan như vậy , dám chỉ thảng mặt hắn mà nhục mạ .
“ Ngươi mắng ta là yêu nghiệt , chẳng lẽ ta không có quyền chửi lại ngươi sao ?”
“Phì, Ta khinh! “ Bạch phát tiên ông khinh thị nói , “ Trời đất vạn vật đều phân trên dưới , chỉ có nhân tài mới được mọi người kính ngưỡng , ngươi là loài yêu nghiệt so với man tộc còn không bằng , chỉ là loại súc sinh hạ đẳng nhất mà thôi , ta là tiên nhân chánh đạo thấy ngươi thì phải ra tay thu thập , các ngươi còn muốn chống lại ý trời hay sao? . “
“ Trời đất vạn vật tự sinh đã có linh tính ! “ Mộ Dung Tuyết Ương phẫn nộ nói “ Yêu quái cũng tốt , mà con người cũng tốt , thậm chí đóa kỳ hoa trong tay ta , cũng là vật còn sống ,căn bản là không có phân chia trên dưới gì cả , tại sao hết lần này đến lần khác ngươi chèn ép ta mới là thuận theo thiên ý , còn ta muốn giết ngươi lại là nghịch ý trời ư ? “
Mộ Dung Tuyết Ương nói ra những lời này dường như cây cỏ xung quanh hắn đều cũng động dung , gió đêm thổi nhè nhẹ , Kỳ hoa Vũ nguyệt trong tay hắn cũng lay động , dường như là nó đã hiểu .
“ Yêu nghiệt !Còn dám cường biện ! “ Bạch phát tiên ông giọng lạnh lùng nói , “ Trong trời đất yêu quái chính là loài hạ tiện nhất , ngươi dù miệng lưỡi giảo biện , cũng không có kết quả tốt , ta xem ngươi cũng có vài phần linh tính , hôm nay chỉ cần giao Kỳ hoa Vũ Nguyệt ra thì ta có thể tha cho ngươi một con đường sống.”.
“ Phì ,ta khinh” Mộ Dung Tuyết Uơng hoàn toàn vứt bỏ bộ dáng danh nhân thi sĩ nhắm hướng không trung nhổ một bải nước miếng, loại như ngươi lúc nào cũng ra vẻ trịnh thượng, hóa ra là muốn đoạt đóa hoa này , giỏi thì cứ đến đây ! , chẳng lẻ ta sợ ngươi sao !”
Liền ngay sau đó Kỳ hoa Vũ Nguyệt khẻ ngóc lên không trung một cái , dường như cũng học theo bộ dáng của Mộ Dung Tuyết Ương, phun ra một bải nước miếng .
Bạch phát tiên ông trong lòng tức giận , vốn dĩ hôm nay đến là đẽ đoạt kỳ hoa , bây giờ mà xảy ra giao chiến , nhỡ ra Kỳ hoa Vũ nguyệt bị tổn hại thì công phu luyện đan sau này thập phần bất lợi , nhưng hôm nay giá nào cũng phải dùng đến vũ lực , tay bèn vung ra vẻ lên một đường trên không trung .
Lập tức , có một đạo phù chú màu vàng nhanh chóng hướng tới đỉnh đầu Mộ Dung Tuyết Ương phóng tới .
Mộ Dung Tuyết Ương cũng là người kinh qua không biết bao nhiêu lần quyết chiến , biết đạo phù chú này là do luồng khí chí dương chí cương tạo thành , đối với thân thể yêu thú dù bị tiêm nhiễm một chút cũng không được , thân hình vôi dịch chuyển , trong trường bào bảy chiếc đuôi hồ ly lóe lên , cả người đã hóa thành một đạo khói xanh tránh khỏi đạo phù chú , phóng thẳng lên trời cao , hiện ra ngay trước mặt bạch phát tiên ông .
“To gan ! Bạch phát tiên ông không nghĩ rằng yêu hồ còn dám chủ động ra tay , không kịp đề phòng , chỉ kịp tiện tay phóng ra một chưởng phách không .
Nhưng hắn đâu có biết rằng trước mặt hắn đâu phải là yêu thú tầm thường , mà là yêu thú đã trãi qua khôngbiết bao nhiêu năm tu hành , là một trong ba mươi sáu động phủ chủ nhân .
Nội đan trong cơ thê Mộ Dung Tuyết phun ra một cổ linh lực , rót vào đầu ngón tay , liền nhắm
vào lòng bàn tay của tiên ông điễm ra một chỉ .
Bạch phát tiên ông nhất thời cảm giác có một luồng lực lạnh lẻo đi vào cơ thể , luồng lực này không giống như sở học chí dương chí cương của hắn , ngay khi vừa vào đã chậm rải lan khắp cơ thể hắn .
Mộ Dung Tuyết quát to “ Nổ !! “
Cổ chỉ lực đó nhất thời nổ mạnh ra , như thủy triều lạnh lẻo trải rộng khắp lục phủ ngủ tạng , làm cho hắn khí huyết bốc lên . trên mặt đã hiện lên một tầng khói trắng .
(hết phần kết)