[Độ Thị, Huyền Huyễn] Huyền Thoại Sát Thủ
Siêu Cấp Bá Đạo Hệ Thống
Tác giả: Tô Gia Đại Thiếu
Nguồn: 4vn
Chương 15: Đau bụng
Khi Tô Phong đang chuẩn bị hôn Mai Vân thì “Ục…uc!”, bụng của hắn bỗng nhiên reo lên, Tô Phong bỗng cảm thấy muốn đi wc càng nhanh càng tốt không thì ra quần mất. Trong nháy mắt, Tô Phong bỏ lại Mai Vân đang đứng đó đợi hắn hôn, hắn cấp tốc chạy ra wc của tập thể.
Hai mươi phút sau, Tô Phong lết ra ngoài, hắn đang tiếc rẻ vì chuẩn bị được hôn Mai Vân thỏa thích thì cái bụng chết tiệt lại phá hoại hắn. Trở lại nhà Mai Vân, Tô Phong chạy vào định cùng với Mai Vân tiếp tục thì: “Tiểu Phong! Sao con lại ở đây?? Không phải giờ này con đang ở trường à??” Tô Phong giật mình quay lại thì thấy bố của hắn đã ở ngay phía sau hắn lúc nào không biết, gãi gãi đầu Tô Phong vội vàng nói: “Tại con nghe mấy bạn nói Mai Vân bị ốm nên con mới chạy về xem bạn ấy thế nào thôi! Mà bố không phải đi làm à??”. Tô Văn Long chưa kịp trả lời Tô Phong thì một người đàn ông từ trong nhà đi ra nói: “Hôm nay mất điện nên bố mày về sớm chứ sao!”. Người đàn ông này không phải ai khác chính là bố của Mai Vân, tên là Nguyễn Văn Sơn, năm nay ba mươi tuổi, làm cùng với bố của Tô Phong.
Nghe thấy bố của Mai Vân nói vậy, Tô Phong cũng chỉ biết cười trừ. Sau đó Tô Phong theo bố của hắn về nhà, về đến nhà, Tô Phong kêu buồn ngủ rồi nhảy luôn lên giường nhắm mắt lại. “Trở vào!” Trong nháy mắt, Tô Phong xuất hiện trong thế giới tinh thần. Nhìn lên màn hình lớn, Tô Phong ấn nút hoàn thành nhiệm vụ, trong nháy mắt giọng nói lanh lùng kia vang lên: “Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ! Kí chủ nhân được danh hiệu “Tiểu tử phong lưu”!”. Tiếng nói vừa dứt, Tô Phong cảm thấy thân thể mình giống như mạnh hơn lúc trước, ngẩng đầu nhìn lên Tô Phong thấy cái danh hiệu này đang lơ lửng trên đầu mình và phát sáng.
Quay đầu nhìn vào màn hình, Tô Phong thấy chú thích của danh hiệu này: “Danh hiệu “Tiểu tử phong lưu” tăng 10 điểm sức mạnh!”. Mở bảng thông tin nhân vậy, Tô Phong thấy:
(*) Thông tin nhân vật:
- Kí chủ: Tô Phong
- Quốc tịch: Việt Nam
- Đẳng cấp: 1
- Sức mạnh: 40
- Tinh thần: 120
- Nhanh nhẹn: 25
- Kinh nghiệm: Không
- Võ học:
+ Hạ cấp Cửu âm chân kinh (lĩnh ngộ 70%)
- Nhiệm vụ:
+ Giết chết một tên đạo tặc: Đang hoàn thành
+ Chú thích: Cơ thể người bình thường tất cả chỉ số là 100!
Nhìn qua thông tin của mình, thấy sức mạnh của mình tăng thêm mười, Tô Phong mừng như điên. Hiện giờ điều hắn thiếu nhất chính là sức mạnh, may mà cái danh hiệu này tăng thêm mười điểm sức mạnh, vậy thì nhiệm vụ giết chết đạo tặc đỡ khó hơn một chút, đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Cảm thấy bây giờ ra ngoài cũng không có việc gì làm, Tô Phong quyết định ở trong này tập luyện Cửu âm chân kinh. Hồi tưởng lại Cửu âm chân kinh, câu đầu tiên là: “Thiên chi đạo, tổn có thừa mà bù không đủ, là cố hư thắng thực, không đủ thắng có thừa!’’ (T/g: Câu này ta lấy trong truyện khác nhé).
Nhẩm đi nhẩm lại câu này, Tô Phong cảm thấy cả người như thông suốt, một chuỗi khẩu quyết dài từ trong òng hắn nhanh chóng chảy qua, trong nháy mắt, Tô Phong rơi vào cảnh giới vong ngã, trong cơ thể hắn, chân khí tự động sinh ra rồi chạy khắp kì kinh bát mạch rồi chạy trở về đan điền. Trong trạng thái vong ngã, Tô Phong đã hiểu được lộ tuyến vận hành chân khí của “Cửu âm chân kinh”, tiếp theo đó hắn bắt đầu tìm hiểu “Cửu âm bạch cốt trảo”, “Di hồn đại pháp”, “Dịch cân đoàn cốt”!”.
Đang mải tìm hiểu võ công trong “Cửu âm chân kinh”, Tô Phong không để ý rằng Số Mười đã xuất hiện phía sau hắn từ lúc nào. “Bộp!” Số Mười tặng Tô Phong nguyên một quả đấm vào đầu khiến Tô Phong ngã xấp về phía trước, lồm cồm bò dậy, Tô Phong nhe răng trợn mắt nhìn Số Mười nói: “Định mệnh! Ta trêu chọc gì ngươi đâu mà ngươi lại đánh ta??”. Nghe Tô Phong nói vậy, Số Mười tỏ ra chẳng thèm quan tâm rồi nói: “Bên ngoài có người gọi ngươi kìa!”.
Nghe Số Mười nói vậy, Tô Phong vội vàng hô: “Trở ra!”. Mở mắt ra, Tô Phong thấy bố của hắn đang nhìn hắn đầy lo lắng. Thấy Tô Phong tỉnh lại, Tô Văn Long hỏi: “Tiểu Phong! Con có làm sao không!”. Nghe thấy giọng nói đầy lo lắng của bố mình, Tô Phong mỉm cười rồi nói: “Con không sao! Con chỉ thấy hơi mệt thôi!”. “Vậy con nằm nghỉ tiếp đi” Nói xong, Tô Văn Long còn đặt tay lên trán Tô Phong xem thử hắn có sốt không, thấy không nóng, Tô Văn Long mới yên tâm đi ra ngoài sân.
Nằm trên giường, Tô Phong ngủ lúc nào không biết, khi hắn tỉnh dậy đã là hai giờ chiều, nhìn trên bàn còn để một bát cơm và vài miếng thịt, Tô Phong vội vàng ăn thật nhanh rồi chạy lên đồi, bây giờ điều hắn quan tâm nhất chính là làm sao để tìm được tên đạo tặc kia.
|