Gia chủ của gia tộc Thuần Vũ đã trúng bí pháp linh hồn, cho nên thành thật khai báo, căn bản không có chút giấu diếm.
"Tốt lắm." La Phong đứng ở giữa tầng mây, truy vấn "Ngươi còn biết ai có Huyết Lạc tinh nữa không?"
Nhiệm vụ Huyết Vũ Giả , có được ba viên Huyết Lạc Tinh sau khi dung hợp thành công, khi đó mới được tính là Huyết Vũ Giả!
Ngoài Huyết Vũ Giả, trong truyền thuyết còn một loại không thể tưởng tượng nổi là Hắc Vũ Giả, trong lòng La Phong di nhiên cũng có một loại khát vọng, chờ mong khi mình có thể trở thành Huyết Vũ Giả, nói không chừng còn có thể tiến lên Hắc Vũ Giả.
Tuy nhiên ở Huyết Lạc thế giới, Hắc Vũ Giả được coi là một truyền thuyết, mà đã là truyền thuyết, thì đều có thể trở thành sự thật.
Mà hiển nhiên, với tính cách của La Phong, nếu không thử qua thì tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc.
Mỗi người đều tự cho rằng mình không giống người thường! La Phong cũng thế, phải trải qua thì mới có thể biết được thực lực của mình chứ!
"Chủ nhân, ta chắc chắn lão tổ nhà ta cùng với tướng quân Thạch Phong Chiến có Huyết Lạc Tinh. Còn những người khác thì không dám chắc, chỉ là lời đồn mà thôi." Thuần Vũ Sùng vạn phần cung kính nói.
"Đồn đãi?" La Phong nhướng mày một cái.
"Đúng vậy, bất quá đối với lĩnh chủ Thạch Phong Hùng của Yến Cương Lĩnh, tuy tôi không cách nào xác thực chuyện hắn có Huyết Lạc Tinh, hoặc có bao nhiêu Huyết Lạc Tinh."
Thuần Vũ Sùng khẳng định nói, "Nhưng tôi chắc chắn lĩnh chủ Thạch Phong Hùng đã từng dung hợp Huyết Lạc Tinh, ít nhất cũng là một viên."
"Hả ?" La Phong nhìn Thuần Vũ Sùng.
"Bối cảnh của Thạch Phong Hùng rất lớn, sư phụ của hắn chính là thành chủ của một thế giới" Thuần Vũ Sùng giải thích
"Thạch Phong Hùng dung hợp một viên Huyết Lạc Tinh từ rất lâu rồi. Đến lúc hắn đột phá đến Lĩnh Vực Cấp, liền trở thành lĩnh chủ của Yến Cương Lĩnh. Rồi sau đó hắn lại âm thầm cho đệ đệ của hắn là Thạch Phong Chiến một viên Huyết Lạc tinh."
"Đối với võ giả mà nói, Huyết Lạc tinh càng nhiều càng tốt, dung hợp một viên rồi sẽ còn muốn dung hợp thứ hai nữa!"
"Nếu hắn có thể cho đệ đệ của hắn một viên, điều này cho thấy Thạch Phong Hùng lấy được Huyết Lạc Tinh cũng dễ dàng, ít nhất hắn cũng có biện pháp để lấy." Thuần Vũ Sùng tự tin nói
"Hơn nữa Thạch Phong Hùng rất là ích kỷ, mà có thể cho đệ đệ một viện, chứng tỏ trong tay hắn chắn chắn phải còn ít nhất một viên nữa, thậm chí là hai viên!"
La Phong khẽ gật đầu.
Cũng có lý.
Lập tức, La Phong xử lý thi thể của Thuần Vũ Sùng, giữa đêm khuya âm thầm lặng lẻ quay trở về Phi Vân Các trong Yến Cương Lĩnh.
Thuần Vũ gia tộc, ở Yến Cương Lĩnh có thể nói thâm căn cố đế, thế lực cắm rễ thật sâu ở Yến Cương Lĩnh, cũng gần bằng gia tộc Thạch Phong.
Nó mà nổi giận lên, cũng có thể khiến cho cả yến Cương Thành phải chấn động.
Trong phủ của gia tộc Thuần Vũ, trong lầu một của tòa lầu Tử Viêm Trầm Mộc kia, lão tổ Thuần Vũ Đào của gia tộc Thuần Vũ đang híp mắt ngồi ở vị trí gia chủ, còn nhóm người cao tầng của gia tộc Thuần Vũ đang ngoan ngoãn đứng kế bên, trên đại sảnh thì đang có hơn mười người đang quỳ, và hơn trăm người đang quỳ bên ngoài nữa.
"Ông nội, những người này là thủ lĩnh của đội lính gác đứng ở vị trí kín đáo trên đường mà Dư Khả Kỳ đi qua, bọn họ đều là tận mắt nhìn thấy Dư Khả Kỳ mang theo gã mặc áo bào màu đen." Một gã tóc hoa râm, nhìn bề ngoài còn già hơn so với Thuần Vũ Đào nữa, đang cung kính nói.
"Nói, người mặc áo đen kia có hình dạng như thế nào?" Thuần Vũ Đào từ từ nhắm hai mắt, thản nhiên nói.
"Không biết." Lão già liền lắc đầu.
"Hử?" Thuần Vũ Đào lộ ra vẻ mặt giận dữ, mở mắt ra, từ hai mắt có thể nhìn thấy hai cột sáng bắn ra, chăm chú nhìn vào người lão già kia.
"Bọn họ…, mấy trăm người bọn họ đều có nhìn qua gã mặc áo đen kia, nhưng không ai có thể nhớ nổi hình dạng của người đó." Lão giả liền nói
"Lúc đó bọn họ đều có cảm giá người kia có hình dạng rất là bình thường, cũng không có điểm đặc biệt nào, nhưng bây giờ nhờ lại, lại cảm thấy khuôn mặt của người đó trở lên mơ hồ, trừ việc hắn mặc áo đen ra, thì những cái khác không thể nhớ nổi."
Thuần Vũ Đào quay đầu nhìn về phía những người đang quỳ phía dưới.
"Lão tổ, chúng con không nhớ rõ, thật sự là không nhớ ra được."
"Lúc ấy rõ ràng nhìn hắn, nhưng không cách nào nhớ nổi hình dạng của hắn."
"Lúc ấy con cũng tập trung để ý tới hắn, nhưng bây giờ. . ."
Đám lính gác đều sợ hãi giải thích.
Thuần Vũ Đào thấy thế cũng kinh ngạc.
Đám lính này đứng gác tại những vị trí kín đáo, thủ lĩnh đều là cấp Thiên Không, có thể bất tri bất giác ảnh hưởng tới bọn họ như vậy, cho dù là Tinh Thần Niệm Sư cấp Vũ Trụ Cấp cũng rất khó làm được như vậy, nhất định là lực khống chế niệm lực, ý thức phải cực kỳ đáng sợ, mới có thể vô hình làm ra việc như vậy.
"Yến Cương Lĩnh xuất hiện như vậy một cao thủ như vậy từ lúc nào?" Thuần Vũ Đào suy tư trong lòng,
"Bất quá hắn cẩn thận tiến vào, thực lực tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Nếu hắn mạnh hơn ta, căn bản hắn không cần phải làm như vậy, trực tiếp xông vào là được."
"Tất cả nghe đây!"
Thuần Vũ Đào lạnh lùng nhìn đám người trong đại sảnh "Gia tộc Thuần Vũ chúng ta, đường đường một vị gia chủ, lại có thể bị bắt đi mà không rõ sống chết dưới sự bảo hộ sâm nghiêm như thế này, tuyệt đối là nỗi nhục của gia tộc Thuần Vũ! Cho nên, nhất định phải tìm cho ra người đó, nếu không gia tộc Thuần Vũ, sẽ bị vô số người trong Yến Cương Lĩnh này âm thầm giễu cợt!"
"Tìm đi!"
"Kiểm tra tất cả những nhân vật khả nghi, thực lực của hung thủ tối thiểu là cấp Vũ Trụ đỉnh phong, cũng sắp bước vào cấp Lĩnh Vực rồi! Tìm mọi cách thăm dò, xem xét xem gần đây có cao thủ nào mới xuất hiện hay không! Nhớ cho kỹ, cho dù có tra ra được cũng không được ra tay, phải lập tức đến báo cho ta biết."
Thuần Vũ Đào nhìn về phía một đám người nói tiếp"Sùng nhi lần này cho dù không chết, cũng không còn thích hợp với cương vị gia chủ nữa rồi”
“Lần này các ngươi truy tìm hung thủ, chính là một sự khảo nghiệm, sau khi giải quyết chuyện này xong, ta sẽ xem xét lại vị trí gia chủ mới, tất cả giải tán đi."
"Vâng!"
Một đám người cao tầng đều sáng mắt lên, mỗi người đều vang dội đáp lại, rồi lập tức nhanh chóng rời đi.
Liều mạng.
Vì vị trí gia chủ tiếp theo, mỗi người trong nhóm cao tầng đều lấy ra lực lượng che giấu của chính mình, rất nhanh đã tra rất rất nhiều tin tức bí mật, một số cao thủ thần bí xa lạ, hoặc là những nhân vật bị tình nghi là cao thủ thần bí, cả một đống tin tức đều được ghi chép vào hồ sơ.
Sáng sớm ngày hôm sau.
“Vang ầm ầm ~~~” hơn mười vạn đại quân mặc áo giáp vảy rồng màu đen, giống như một đám mây đen lao tới, người dẫn đầu cao lớn khôi ngô mặc áo giáp màu đỏ, bộ dáng của hắn giống hệt Thạch Phong Hùng, lĩnh chủ Yến Cương Lĩnh, mang theo một tia khí tức cuồng bạo, khiến cho hắn càng trở nên cuồng bạo dã man.
"Dừng!" Thạch Phong Chiến ngồi trên lưng một con thú hoang, Thanh Giáp Xà Long, khó chịu phun ra một bãi nước miếng "Thằng chó Thuần Vũ Sùng, bị người ta giết chết còn muốn ta đến hỗ trợ bắt người. Đại ca cũng thật là…, bắt ta đi phối hợp với họ!"
"Hắc hắc, bất quá cái thằng tiện nhân Thuần Vũ Sùng kia, không biết là đã chọc vào ai, lại bị giết chết ngay trong phủ của mình, thật sự là làm cho người ta thoải mái a"
Thạch Phong Chiến thấp giọng cười rộ lên, hai gã phó tướng bên cạnh nghe được cũng nhăn mặt. Vị tướng quân này của bọn họ, khống chế toàn bộ binh quyền của Yến Cương Lĩnh, chuyên môn làm xằng làm bậy, cùng với vị gia chủ Thuần Vũ Sùng kia là một đôi bạn xấu, chuyên cùng nhau đi quậy phá.
Thật không hổ là bạn xấu, Thuần Vũ Sùng vừa mới chết Thạch Phong Chiến ngược lại càng thích thú vui vẻ.
Hơn nữa không vội không chậm, đợi tới sáng mới dẫn quân đến điều tra.
"Tướng quân, đằng trước chính là Phi Vân Các." Một gã phó tướng cung kính nói.
"Ừ."
Thạch Phong Chiến nhìn thoáng qua, lãnh đạm nói "Phi Vân Các là nơi dừng chân tốt nhất trong Yến Cương Lĩnh, dựa vào thực lực cùng thân phận của hung thủ, thực có thể sẽ ở tại Phi Vân Các."
"Tướng quân, nếu người nọ thật sự muốn động thủ đối phó Thuần Vũ Sùng, chắc chắn sẽ không ở tại Phi Vân Các đâu, mà sẽ ở một nơi thật là bí ẩn." Một gã phó tướng khác thấp giọng nói.
"Bốp!"
Thạch Phong Chiến vung tay làm một cái tát, khiến cho vị phó tướng kia phun ra một ngụm máu tươi, cả thân thể cùng con thú hoang phía dưới lắc lư hai cái.
"Ngu ngốc." Thạch Phong Chiến liếc mắt nhìn hắn một cái "Ta nói là Phi Vân thì chính là Phi Vân các, thì sao , làm bộ làm dáng chẳng lẽ không được sao, ngươi nghĩ ta thực sự đi giúp gia tộc Thuần Vu tim hung thủ hay sao chứ?"
Vị phó tướng kia liền gãi đầu không dám lên tiếng.
"Thật sự ngu mà, lần sau mà còn phun ra mấy câu ngu ngốc như vậy á, ta đổi phó tướng khác, bình thường nhìn ngươi cũng là người thông minh, đầu óc hôm nay cất ở nhà rồi hả?"
Thạch Phong Chiến sờ sờ cằm, ngẩng đầu, nhìn Phi Vân Các đằng xa. “Đi, cho ngươi cơ hội lập công chuộc tội, đem tất cả khách nhân trong khu Vân cấp của Phi Vân các, cùng với một ít nhân vật trong Phi Vân các mà các ngươi nghi ngờ, toàn bộ tập trung lại, ta muốn kiểm tra một lần."
"Vâng!" Vị phó tướng kia liền cao giọng đáp lại.
Hắn lập tức mang theo một chi mấy vạn người, hướng Phi Vân Các ầm ầm đi tới, Phi Vân các chiếm một khu vực có đường kính hơn mười km, đại quân tiến vào, nhất thời một trận gà bay chó chạy.
"Các chủ, không phải ta không nể mặt ngươi, nhưng ngươi cũng biết là xảy ra chuyện gì rồi đó! Tướng quân đã hạ lệnh, đem tất cả khách nhân trong khu Vân cấp, cùng một số khách nhân đáng nghi khác, toàn bộ tập trung lại." Vị tướng quân kia ra vẻ hách dịch, ngồi trên lưng con hổ có cách nói, phía sau hắn làm một đám lính đông đúc.
“ Vâng!”
"Chúng ta nhất định sẽ phối hợp." Vị các chủ mập mạp mắt nhỏ liền hạ lệnh, để cho một đám người hầu dẫn đường.
Trong khu Vân cấp, phòng số 892 u tĩnh.
La Phong đang mặc một bộ quần áo dài rộng thùng thình, đang xem một bộ sách trên tay, lúc này cách lúc xảy ra chuyện hơn nửa đêm rồi, nếu tính theo giờ của Địa Cầu, thì đã trải qua hai ba ngày rồi.
"Thuần Vũ Sùng vừa mới bị ta giết chết, bây giờ trong thành là một đám hỗn loạn, bất quá, đối với ta cũng chẳng ảnh hưởng gì. Đêm nay vẫn tiếp tục ra tay với Thạch Phong Chiến." La Phong một bên đọc sách, một bên lên kế hoạch động thủ, nhất tâm nhị dụng rất là thoải mái. Bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, những tiếng quát vang lên.
"Nhanh!"
"Đi ra."
"Đại nhân a, là tướng quân Thạch Phong của Yến Cương Lĩnh hạ lệnh, xin đại nhân hỗ trợ, hợp tác, mời đi ra ngoài một chút."
"Nhanh lên."
"Bên kia, nhanh lên."
Bên ngoài một trận âm thanh ồn ào.
La Phong nghe thấy liền nhướng mày, sớm đoán được một khí Thuần Vũ Sùng chết sẽ tạo thành một trận mưa gió, thật không ngờ mới sáng sớm đã có người tìm tới Phi Vân Các rồi .
Tiếng bước chân bên ngoài càng ngày càng lớn, nhanh chóng tới gần rồi. Bỗng nhiên cửa đình viện bị mở ra, hơn mười binh sĩ vọt vào, dưới sự dẫn dắt của một người hầu đi tới hướng lầu các, mà người hầu kia đi vào phòng thấy La Phong, liền xin lỗi: "Đại nhân, tướng quân Thạch Phong hạ lệnh muốn điều tra hung thủ, mời đại nhân hợp tác hỗ trợ ạ."
"Nhanh, đi ra."
"Nhanh lên." Bọn lính cũng nhanh chóng lao tới, quát lên với La Phong.
Hiện tại vé tháng 112 80 trương, đã gia tăng vượt qua 1200 trương, cây cà chua nói qua, hai trăm vé tháng liền thêm trải qua một chương. Hiện tại cần thêm trải qua 6 chương! Hơn nữa mỗi ngày vốn giữ gốc hai chương. . . Tổng cộng. . . Tám chương! ! !
Tám chương, chính là hiện tại!
Vé tháng còn tại tăng trưởng, mỗi hai trăm vé liền thêm trải qua một chương!
Phiên cũng đã liều lĩnh !
Chúng ta vé tháng bây giờ còn rớt lại phía sau, thỉnh tất cả cây cà chua huynh đệ, cây cà chua độc giả ủng hộ cây cà chua, đem vé tháng đầu cấp cây cà chua!
Hướng!
Vọt tới thứ nhất đi!
Vé tháng, tất cả vé tháng, toàn bộ tạp đến đây đi! ! !