Tống Thiên Ân quay người, ngồi đối diện với Lôi Vũ:
- Ngươi, tu ma đi.
Lôi Vũ ngẩn người, cố gắng nhớ lại những điều hết sức lờ mờ về tu ma mà hắn biết được.
Thế giới tổng cộng được chia thành 7 đại lục, lần lượt là Nhất Tinh, Nhị Tinh, Tam Tinh, Tứ Tinh, Ngũ Tinh, Lục Tinh và Thất Tinh. Đại lục mà hắn đang sống là Tam Tinh - một trong 3 đại lục có nguồn thiên địa linh khí dồi dào nhất bên cạnh Thất Tinh và Nhị tinh. Chính vì vậy mà đại lục này sở hữu rất nhiều môn phái, gia tộc lớn cùng với những ma pháp sư, chiến sĩ thiên tài.
Tu luyện ma pháp được chia ra làm hai nhánh chính: tiên tu và ma tu. Tương đương với hai nhánh chính đó là hai thế lực khổng lồ chi phối toàn bộ việc tu luyện của cả 7 đại lục: chính đạo và ma đạo. Chính đạo gồm những môn phái, gia tộc lấy đạo tâm làm gốc. Đạo tâm càng vững chắc, căn cơ càng ổn định thì việc tu luyện càng dễ dàng. Tuy nhiên, cũng chính vì điểm này mà tốc độ tu luyện của chính đạo so với ma đạo chậm hơn rất nhiều. Ma đạo không có một thiên hướng tu luyện cụ thể nào, bất chấp mọi thủ đoạn để có thể tăng cấp. Giết người cướp của, ám sát, cưỡng hiếp,…không có việc nào không làm.
Lôi Vũ còn chưa biết phản ứng thế nào thì Tống Thiên Ân đã lại lần nữa lên tiếng:
- Bởi vì ta là ma tu ma pháp sư.
Lần này, Lôi Vũ thực sự ngớ người. Những người có khả năng tu luyện vốn đã ít, ma pháp sư còn ít hơn! Tỉ lệ chiến sĩ trên Tam Tinh đại lục là 1: 10. Còn tỷ lệ ma pháp sư là 1:1000!
Trên mặt Lôi Vũ hơi hiện nét cười, nhìn thẳng vào mắt nàng lên tiếng:
- Nàng chấp nhận ta rồi, phải không?
Tống Thiên Ân không trả lời câu hỏi của hắn, thản nhiên nói tiếp:
- Ngày mai bắt đầu đi tu luyện.
- Đi? Đi đâu?
- Lục Tinh.
- ….Là một sâm lâm hả?
- Lục Tinh đại lục.
Mặt Lôi Vũ rõ ràng hiện lên hai chữ “không tin”, ngờ vực lên tiếng:
- Đi từ đây đến Lục Tinh đại lục? Ít nhất cũng phải mất nửa năm!?
Tống Thiên Ân lần nữa phớt lờ câu hỏi của hắn:
- Chuẩn bị đi.
…………………..
Lục Tinh đại lục, một năm sau.
Lôi Vũ đang ngồi xếp bằng trên giường bỗng mở mắt, thở phào một hơi.
Rốt cuộc hắn cũng đột phá Pháp Sĩ Nhị Giai.
Nửa năm này, hắn dưới sự chỉ dẫn của Tống Thiên Ân đã chính thức bước vào con đường ma tu. Ban ngày đi vào sâm lâm săn bắt ma thú, ban đêm trở về phủ đệ tu luyện. Ngoài ra, nhờ vào việc tham gia một số quân đoàn nhỏ, hắn cũng đại khái nắm được tình hình chiến sự hiện tại giữa chính đạo với ma đạo.
Trong lịch sử hơn ngàn năm trở lại đây của đại lục, vị trí Ngũ đại tông phái của chính đạo không hề có bất cứ sự suy chuyển nào, vẫn như cũ thuộc về Linh tông, Huyền tông, Thiên tông, Vũ tông và Minh tông. Các đại gia tộc, môn phái khác dù trong giai đoạn đỉnh phong cũng không cách nào vượt qua nổi thực lực, nhân lực quá cường đại của 5 tông môn này.
Tuy nhiên, ở phe đối diện, sự tồn tại của Ma Tông lại như một ngọn hùng sơn vững chắc, không cách nào lật đổ. Ma Tông là tông môn chủ lực bên phía ma đạo, từng thâu tóm rất nhiều môn phái, thế gia nhỏ hơn. Địa bàn Ma Tông trải dài khắp 7 lục địa, nắm giữ không biết bao nhiêu bảo vật, tiền tài,…
Nếu so về thực lực riêng lẻ, Ma Tông chính là tông phái đứng đầu, bỏ xa ngũ đại tông phái của chính đạo.
Tình hình chiến sự giữa Ma Tông và chính đạo ngày càng căng thẳng, nguyên nhân là do việc tranh giành lãnh thổ ở phía Đông Tam Tinh đại lục.
Nhân lực hai bên dần trở nên cạn kiệt, nhu cầu tuyển thêm ma pháp sư, chiến sĩ cũng theo đó mà tăng lên. Không chỉ vậy, hai bên còn không ngừng đưa nhiệm vụ đến dong binh công đoàn, treo thưởng hết sức hậu hĩnh.
Nhiệm vụ bên phía Ma Tông đa phần đều là ám sát, giết người cướp của,…Còn bên phía chính đạo lại là bảo vệ đối tượng, hộ tống đoàn xe,…
Theo như nguồn thông tin ở dong binh công đoàn, đệ tử ở Ma Tông tổng cộng được chia thành 5 cấp, theo thứ tự tăng dần là: ngoại môn đệ tử, Hoàng cấp đệ tử, Huyền cấp đệ tử, Địa cấp đệ tử và Thiên cấp đệ tử. Trên đó còn có đường chủ, chi chủ, trưởng lão và tông chủ. Tỉ lệ giữa cấp trước với cấp sau lần lượt là 1:10. Nói cách khác, Ma Tông có 1 tông chủ, 10 trưởng lão, 100 chi chủ, 1000 đường chủ, 10.000 Thiên cấp đệ tử, 100.000 Địa cấp đệ tử, 1.000.000 Huyền cấp đệ tử, 10.000.000 Hoàng cấp đệ tử và 100.000.000 ngoại môn đệ tử! Một năm, mỗi đệ tử cả ngoại môn lẫn nội môn đều phải hoàn thành một lượng nhiệm vụ nhất định, nếu không, một là nộp phạt, hai là bị giáng cấp.
Tống Thiên Ân là người của Ma Tông, nhưng hắn lại không bao giờ thấy nàng đi làm nhiệm vụ. Nhưng hắn cũng không phải suy nghĩ nhiều về điều này, bởi vì một năm qua, hắn đã tận mắt chứng kiến cách tiêu tiền của nàng!
Thời gian đầu, ăn ở đều do Lôi Vũ trả tiền, thiếu bao nhiêu hắn đều lo liệu được. Nhưng đến khoảng tháng thứ hai, khi hai người chuyển đến một khu vực sầm uất sinh sống, mức chi tiêu bỗng tăng vọt. Tống Thiên Ân thấy hắn lo liệu không xuể, không nói không rằng liền vứt cho hắn chi phiếu một triệu kim lượng!
Tiền tệ được chia làm hai mức là ngân lượng và kim lượng. 1 kim lượng bằng 1000 ngân lượng. 100 con nhất cấp ma thú mới bán được 1 kim lượng.
Không chỉ vậy, sau khi đưa hắn một triệu kim lượng, nàng liền bảo hắn mua nguyên một tòa phủ đệ để ở. Những việc lặt vặt như giặt giũ, dọn dẹp đều do nha hoàn làm. Hắn chỉ phải làm một việc duy nhất là nấu ăn.
Thỉnh thoảng hắn cũng có dẫn nàng đi dạo phố. Nhưng mỗi lần như vậy, hai người đều tiêu hết không dưới 100 kim lượng. Ngoại trừ lúc ở cùng hắn, Tống Thiên Ân lúc nào cũng đeo mạng che mặt, hơn nữa còn không thích ở cùng chỗ với nhiều người, cho nên mỗi lần đi vào một cửa hàng nào đó đều đưa cho lão bản 1 kim lượng, yêu cầu đuổi hết những khách nhân khác ra ngoài. Tất nhiên, thỉnh thoảng cũng có vài phu nhân nhà quyền quý chạy ra gây sự, ra giá cao hơn, nhưng sau đó vẫn không tránh khỏi việc bị đuổi ra ngoài. Đỉnh điểm nhất là lần gặp phải Tể tướng phu nhân của Đại Lực quốc. Bà ta làm loạn một hồi, vứt 100 kim lượng cho lão bản yêu cầu ông ta đuổi Thiên Ân đi. Kết quả, nàng đưa ra chi phiếu 10.000 kim lượng. Lão bản tay cầm chi phiếu, lập tức sai người lôi bà ta ra ngoài.
Khi hắn còn sống ở Tam Tinh đại lục, một tháng tiêu chưa đến 10 ngân lượng. Còn bây giờ, chỉ riêng tiền thuê hạ nhân một tháng cũng đã 10 kim lượng!
Lôi Vũ thỉnh thoảng lại đem chuyện tiền bạc ra nói với Thiên Ân, đại khái là muốn đem tiền bản thân kiếm được ra nuôi nàng, không để nàng một mình gánh vác mọi chuyện, bla bla bla…Nghe hắn diễn thuyết gần một tiếng đồng hồ, nàng cuối cùng chỉ vứt lại một câu:
- Một người có tiền là được rồi.
Hắn cũng có mấy lần thử dò hỏi tu vi, cấp bậc của nàng trong môn phái nhưng đều bị nàng lờ đi.
Từ sau lần nàng chủ động ngủ cùng hắn hôm mưa bão, hai người liền ngủ chung.
Lôi Vũ là một nam nhân bình thường, ôm mỹ nhân trong lòng đương nhiên sẽ có phản ứng. Khi hắn khiêu khích cơ thể nàng, nàng cũng sẽ phối hợp với hắn, hơn nữa còn mặc sức để hắn làm bậy. Tuy nhiên, nàng lại không bao giờ chủ động khiêu khích hắn. Đối với hắn mà nói, điều này cũng không có ảnh hưởng gì nhiều bởi lẽ nàng chưa bao giờ từ chối cùng hắn làm chuyện kia…
Sau nửa năm, hắn thấy nàng không hề có dấu hiệu mang thai liền tự nghi ngờ năng lực của bản thân. Rốt cuộc, hắn không nhịn được mà đem vấn đề này nói với nàng. Lúc đó, nàng đang chăm chú đọc mấy quyển binh thư, nghe hắn hỏi xong cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn một cái:
- Muốn có con?
Lôi Vũ gật đầu. Nàng vẫn thản nhiên đọc sách, vừa đọc vừa nói với hắn:
- Chênh lệch thực lực quá lớn, không thể mang thai.
Tu luyện ma pháp gồm tổng cộng 5 cấp, với ma pháp sư là Pháp Sĩ, Pháp Tôn, Pháp Đế, Pháp Thánh, Pháp Thần còn với chiến sĩ là Chiến Sĩ, Chiến Tôn, Chiến Đế, Chiến Thánh, Chiến Thần. Mỗi cấp lại chia thành 15 giai. Chiến sĩ tu luyện ban đầu sẽ có hiệu quả rõ rệt hơn so với ma pháp sư tu luyện. Đến năm thứ 5, khả năng chiến đấu của ma pháp sư mới được cải thiện, dần dần ngang bằng, thậm chí vượt xa cả chiến sĩ.
Thiên phú của Lôi Vũ là hỏa hệ và thời gian hệ - loại ma pháp khan hiếm bậc nhất đại lục. Khả năng hấp thụ, cảm ứng thiên địa linh khí xung quanh cũng vô cùng tốt, tuy nhiên lòng kinh mạch của hắn lại quá hẹp, không thể hấp thụ một lúc quá nhiều linh khí, thành ra tốc độ tu luyện so với một ngoại môn đệ tử của Ma tông chẳng khá hơn bao nhiêu, qua một năm mới chỉ đột phá lên được Pháp Sĩ Nhị Giai.
Lôi Vũ sau đó hết lần này đến lần khác thăm dò thực lực của Thiên Ân. Bẫy, ám khí, hạ dược,…có thể nói chưa thủ đoạn nào hắn chưa dùng đến. Kết quả vẫn là thất bại thê thảm.
Ám khí? Bay đến cách người nàng tầm 2m đã lập tức rơi xuống.
Bẫy? Nàng thậm chí còn chẳng thèm nhìn lấy một cái, lập tức dùng kình lực thổi bay.
Hạ dược? Hắn không nỡ dùng độc dược, chỉ dùng một vài loại phổ biến như Nhuyễn Cốt Tán,…Nàng uống xong chỉ nhíu mày, sau đó vứt cho hắn một quyển sách, trong đó liệt kê đầy đủ các loại độc dược, cách pha chế, cách làm mất mùi, mất vị khi hạ độc,…
Sau một năm, tuy chưa đến mức giết người, cướp của, cưỡng hiếp nhưng Lôi Vũ cũng đã thông thuộc được kha khá những cách ám sát, hạ độc cơ bản.