Đêm thu
một mình
tự ngẫm
Bằng hữu thâm giao
không thiếu kẻ đại lược hùng tài
như rồng trong mây, như hạc giữa bầy gà
nhưng ai thấu lòng ta
Lửa thanh xuân
từng mang chí bình thiên hạ
nhưng giờ đây
chỉ còn là ngọn đèn leo lét giữa đời
Xưa mang lòng bốn phương
chí tung hoành thiên hạ
nhưng nay
gia thất không yên
thân tàn
không còn ảo tưởng
Người nói ta vô chí
ta chỉ cười
hơn mười năm đọa đày
lòng đã mỏi
Vô đức vô tài
chỉ mong cùng người
cùng một mái nhà tranh
nhưng chỉ là mộng tưởng
giờ
người ở nơi đâu?
Ai thấu lòng ta
lòng đã mỏi
mộng tưởng cùng người
cũng chỉ là mộng tưởng mà thôi
Bá Nha có Tử Kỳ
ta thì có ai?
|