01-02-2009, 10:09 AM
|
|
Hàn Lâm Học Sỹ
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 445
Thời gian online: 1087245
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
|
|
Quyển 3: Vũ trụ tài quyết giả.
Chương 30: Phụ thần.
Dịch: cupid_3010
Biên dịch + etc: lyly_xiao
Nguồn: Tàng thư viện
Chúng thần chi phụ Trụ Tư không nghe ra Lãng Thiên Nhai nói gì. Sắc mặt không thay đổi, bình thản nỏi: “Được, chúng ta bắt đầu thôi.”
Bốn phía xung quanh Chúng thần chi phụ đang yên lặng đột nhiên xuất hiện kình phong thật mạnh. Kim quang chói mắt xuất hiện, một cỗ uy áp cường đại trực tiếp hướng tới Lãng Thiên Nhai
Lãng Thiên Nhai vẫn tươi cười như trước, dường như không phải là đang đánh nhau. Ngay khi cỗ uy áp của phụ thần đến gần Lãng Thiên Nhai. Chỉ thấy không gian xung quanh vặn vẹo một chút, lập tức cỗ uy áp dễ dàng bị hóa giải. Giống như một làn gió nhẹ thổi qua người vậy.
Phụ thần lập tức biến sắc, hắn không nghĩ rằng Lãng Thiên Nhai có thể hóa giải uy áp với 7 tầng công lực của hắn. Lập tức tăng cao cảnh giác với Lãng Thiên Nhai.
Tay phải phất nhẹ một cái, ngón giữa rung lên. Trong nháy mắt, một điểm bạch quang xuất hiện ở ngón giữa phụ thần. Ngón cái khinh đạn. Một luồng quang mang bạch kim như thiểm điện bắn thẳng đến tâm tạng Lãng Thiên Nhai.
Hữu thủ Lãng Thiên Nhai hướng tới đạo bạch kim quang mang. Trong nháy mắt một đạo thập thải quang mang xuất ra.
“Bồng.”
Đất cát bay toán loạn. Lãng Thiên Nhai mỉm cười nói: “Bây giờ đến lượt ta.”
Một đạo kình phong mang theo thập thải năng lượng nhằm hướng phụ thần, phụ thần nhìn đạo năng lướng hướng tới mình cảm giác thật cường đại. Không ngờ Lãng Thiên Nhai tùy tiện xuất thủ mà được như thế, giống như uy thế một kích toàn lực của mình.
Phụ thần hét lớn, trong nháy mắt, bạch kim năng lượng chói mắt ngưng kết thành một tấm chắn trước mặt phụ thần.”Phụ thần lực – thần thuẫn.”
Trong sát na, đạo thập thải quang mang của Lãng Thiên Nhai và thần thuẫn của phụ thần tiếp xúc. “Ca Sát”. Trên thần thuẫn xuất hiện một vết nứt, nhưng đạo thập thải quang mang cũng bị yếu đi và bị năng lượng hộ thể của phụ thần dễ dàng hóa giải.
Phụ thần sắc mặt đại biến. Chiêu vừa rồi đã làm cho hắn mất mặt trước bao nhiêu thuộc hạ. Phụ thần thanh âm có chút tức giận: “Lãng Thiên Nhai. Bây giờ, ta sẽ có người thấy chân chính thực lực của ta.”
Quang mang chói mắt trên người phụ thần đột nhiên bính phát. Một kiện bạch kim khải giáp xuất hiện trên người. Uy áp của phụ thần tăng lên mãnh liệt. Khí lưu chung quanh phát ra tiếng kêu bén nhọn.
“Đến đây đi . Phụ thần lực- kình khí bạo.”
Năng lượng to lớn trong nháy mắt vây quanh bốn phía Lãng Thiên Nhai. Vô số kình khí bén nhọn nhằm hướng Lãng Thiên Nhai đâm tới.
“"Bồng" "Bồng" "Bồng ……"
Vô số âm thanh nổ mạnh vang lên bên cạnh Lãng Thiên Nhai. Sau đó chung quanh tràn ngập bụi đá. Chỉ thấy thập thải năng lượng tạo thành một tấm bảo vệ Lãng Thiên Nhai đang mỉm cười ở trong đó. Năng lượng bảo hộ này do Lãng Thiên Nhai căn cứ vào ma pháp thuẫn của pháp sư mà sáng tạo ra, không ngờ có thể phòng ngự công kích cuồng bạo như vậy.
Phụ thần đại nộ, nhanh chóng ngưng kết năng lượng. Một bạch kim sắc quang quyển từ từ ba động hình thành. Mỗi một lần ba động, Lãng Thiên Nhai cảm giác năng lượng của đạo quang quyển lại tăng thêm vài phần.
“Phụ thần lực – hoàn hình sát.”
Quang quyển xoay tròn ba động nhắm hướng Lãng Thiên Nhai bay tới. Năng lượng cự đại mang theo vô số đất đá và khí lưu dung nhập quang quyển đang xoay tròn.
“Khai Thiên phách địa.”
Thập thải năng lượng trong nháy mắt tạo thành một chiếc cự phủ.
“Bồng.”
Lại một tiếng nổ kịch liệt vang lên. Năng lượng tàn dư mang theo khí lưu bạo tạc tứ tán ra chung quanh. Vô số thiên sứ bị năng lượng cuồng bạo đánh bay mang theo một phiến huyết vụ.
Lãng Thiên Nhai bình thản nói: “Tiếp tục chứ? Nếu ngươi không sợ nơi này biến thành phế khu. Thì ta cũng không ngại.”
Phụ thần hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi chưa chắc đã thắng đâu. Nếu ngươi tiếp được chiêu cuối cùng này của ta. Ta sẽ nhận thua.”
Lãng Thiên Nhai cười nói: “Còn chưa thức thời ư.”
Tuy đáp một cách dửng dưng như vậy nhưng Lãng Thiên Nhai biết một khi thiên giới chấp chưởng giả đã nói như vậy thì uy lực của chiêu này sẽ thật lớn. Lãng Thiên Nhai âm thầm giới bị.
Phụ thần hai tay vung lên, vô số năng lượng nhanh chóng hướng về phiá hắn, dần dần hình thành một thanh bạch kim đại kiếm.
“Ân…”. Lãng Thiên Nhai phát hiện ra năng lượng của thiên sứ đang nhanh chóng hướng tới Phụ thần. “Nguyên là mượn lực, nhưng sử dụng nhiều năng lượng như vậy hội tụ một chỗ e rằng sẽ rất kinh khủng.” Lãng Thiên Nhai tâm niệm chuyển nhanh.
Năng lượng xung quanh phụ thần ngưng tụ lại. Uy áp cường đại không ngừng tăng lên. Sát lục chi thần khẽ thì thầm nói: “Khí thế thật cường đại.”
Liên Na lo lắng hỏi: ”Đại ca có thể gặp chuyện gì không hay ko. Ta có cảm giác cỗ năng lượng này thật cường đại.”
Hỗn độn chi lực trong cơ thể Lãng Thiên Nhai vận chuyển nhanh hơn. Năng lượng không ngừng áp súc. Khải giáp lại hóa thành thật thể trên người hắn.Quang mang thập sắc không ngừng nhảy múa thật chói mắt.
Thanh bạch kim kiếm đã hình thành nhưng phụ thần vẫn không ngừng hấp thu năng lượng từ bốn phía. Thanh đại kiếm càng ngày càng sáng lên, không ngừng lóe ra hàn quang nhiếp nhân.
Đột nhiên, một đạo lôi điện từ đầu mũi bạch kim kiếm hiện lên. Phụ thần hai mắt sáng lên, hai tay phất ra, quát to: “Chúng Thần lực – Chúng thần trảm.”
Bạch kim đại kiếm đột nhiên không ngừng bay lên cao, không ngừng lớn lên. Cứ như vậy thẳng tắp chém xuống. Thật không hổ là năng lượng tập hợp của chúng thần lực. Kiếm chưa có đến nơi mà Lãng Thiên Nhai đã bị uy áp cường đại ép tới mức không thở nổi.
“Phân lưu đoạn hải chi biến thức – Hoàn vũ phá.”
Chỉ là đạo thập thải năng lượng của Lãng Thiên Nhai chưa kích trúng thanh bạch kim đại kiếm đã vị kính khí chung quanh nó đánh tan.
“Hảo cường đại.” Cơ Nỗ kinh ngạc thốt.
Sát lục chi thần cảm thán than thở: “ Không nghĩ còn có phương thức công kích như thế.”
Lãng Thiên Nhai kinh ngạc nhìn đạo thập thải năng lượng bị đánh tan. Hai tay không ngừng biến hóa, tay phải bổ xuống thật mạnh.
“Khai thiên phách địa chi biến thức – Hỗn độn. Khai.”
Ngay lúc này. Đạo thập thải quang mang rốt cục cũng bổ vào thành bạch kim đại kiếm. Không có tiếng nổ mạnh như tưởng tượng. Chỉ thấy thanh đại kiếm mờ đi rất nhiều còn đạo thập thải quang mang thì hoàn toàn biến mất.”
Lãng Thiên Nhai trong lòng kinh hãi. Hắn không nghĩ năng lượng trên thân kiếm lại mạnh như thế. Có thể phá tan hai đạo năng lượng của mình mà tốc độ vẫn không giảm sút.
Tiểu cầu thập thải quang mang nhanh chóng xuất hiện bên người Lãng Thiên Nhai. Không ngừng xoay tròn. Lãng Thiên Nhai thủ thể vung lên. Mười khỏa tiểu cầu nhanh chóng thành nhất tuyến trực tiếp hướng bạch kim đại kiếm.
“Thập tinh liên châu – thập tinh bạo.”
Mười tiếng nổ mạnh vang lên. Cả không gian chung quanh đều bị vặn vẹo cực đổ. Đại điện đã bị khí lưu sinh ra sau vụ nổ đã bị phá hủy. Sát lục chi thần cũng bị khí lưu cường đại thổi lui về phía sau.
Lãng Thiên Nhai phun ra một ngụm máu tươi, nhanh chóng lui về phía sau, tóc tai vỗn chỉnh tề bỗng trở nên tán loạn.
Tiếng nổ mạnh lại vang lên. Nguyên là hai cỗ năng lượng còn sót lại va chạm với nhau. Khí lưu vốn cuồng bạo lại càng thêm cuồng bạo.
Sát lục chi thần và chúng thiên sứ ở xa nhìn đại điện biến thành một mánh phế khư không khỏi hoảng sợ. Đây là lực lượng dạng gì? Sát lục chi thần cũng kinh ngạc trước năng lượng mạnh mẽ như thế nhưng không có hoảng sợ như đám thiên sứ.
Lãng Thiên Nhai phủi bụi trên người. Khó nhọc đưng lên nhìn xung quanh đất cát còn mờ mờ chưa hoàn toàn tiêu tán để tìm kiếm phụ thần.
Một tiếng kêu đau đớn từ phế khư truyền lại. Một thân ảnh hiện lên. Phụ thần lảo đảo đứng lên sau đó phun ra hai ngụm tiên huyết rồi lại ngã xuống.
|