Thất Lão Kiếm - TG: Cổ Long (trá»n bá»™)
Hồi 1 Thất Lão Bát Tuyệt kiếm
Trên cao, vầng trăng tròn treo lÆ¡ lá»ng giữa từng không nhả ánh sáng bạc lạnh lùng xuống đỉnh núi hoang lÆ°Æ¡ng, ánh sáng chảy dà i theo sÆ¡n đạo quanh co uốn lượn ngút má» dần và o khu rừng ráºm dÆ°á»›i chân núi.
Äỉnh núi là má»™t khoảng rá»™ng, mặt bằng, bốn bá» im ắng, im ắng từ đỉnh núi theo ánh sáng trăng dá»c theo sÆ¡n đạo, đến táºn khu rừng.
NÆ¡i đỉnh núi, có bảy bóng ngÆ°á»i phân thà nh hai cánh ngồi đối diện vá»›i nhau, mắt nhắm nghiá»n, không ai nói vá»›i ai má»™t tiếng nà o, trông há» nhÆ° bảy pho tượng đá được đặt tại đó từ nghìn xÆ°a.
Hai cánh cách nhau Ä‘á»™ trượng, má»™t bên sáu, má»™t bên má»™t, há» ngồi nhÆ° váºy chẳng rõ từ lúc nà o và bây giá» thì ngÆ°á»i duy nhất của cánh thiểu số bắt đầu nhÃch Ä‘á»™ng trÆ°á»›c.
Cả bảy ngÆ°á»i Ä‘á»u thoát được trá»n vẹn, bất quá há» chỉ còn má»™t Ä‘iểm nhá» khà lá»±c đủ thoi thóp con tim cầm hÆ¡i để sống, cho nên ngÆ°á»i đó dù cá»±a mình, song không đứng lên nổi.
Cá»±a mình rồi, ngÆ°á»i đó từ từ mở mắt, rồi từ từ nhẹ buông tiếng thở dà i.
NgÆ°á»i đó có gÆ°Æ¡ng mặt trắng bệch, dÆ°á»›i ánh trăng, mà u trắng ấy quá ảm đạm, gần nhÆ° xanh. Tác ngÆ°á»i và o tầm trên dÆ°á»›i thất tháºp, mặt nhăn nheo chứng tá» phong trần lắm Ä‘á»™, sÆ°Æ¡ng nắng đã nhuá»™m cằn cá»—i là n da, chỉ lạ má»™t Ä‘iá»u là và o thượng thá» rồi mà cằm chẳng có má»™t cá»ng râu.
Sáu ngÆ°á»i bên cạnh da số thì khác hẳn, há» cÅ©ng là những lão niên nhân nhÆ°ng ai ai cÅ©ng có râu chòm trắng xóa.
NgÆ°á»i mặt trắng không râu mở mắt rồi, chÆ°a nói gì.
Mãi má»™t lúc sau, lão má»›i cất tiếng há»i :
- Các vị cảm thấy sao?
Bên cánh đối láºp chÆ°a ai đáp.
Thá»i khắc trôi qua, Ä‘á»™ tà n hai bữa ăn, trong sáu ngÆ°á»i đối láºp thì có năm ngÆ°á»i mở mắt cùng má»™t lượt, còn ngÆ°á»i thứ sáu cứ nhắm luôn. ChÃnh lão nhân nhắm mắt nà y cất tiếng đáp :
- Vô Mục Tẩu ta hôm nay chịu phục ngươi đó!
Thì ra, lão là ngÆ°á»i tà n phế, lão mất cả đôi mắt!
Má»™t vị gù lÆ°ng nhÆ°ng vóc dáng lại cao hÆ¡n năm đồng bạn, trầm giá»ng thốt :
- Tại sao lại chịu phục lão ấy? Thì cứ lưỡng bại câu thương lại chẳng được sao?
Lão nhân mặt trắng bệch không râu cÆ°á»i khổ, gằn từng tiếng :
- Lưỡng bại câu thương? Quả là lưỡng bại câu thương mà ! Chúng ta cứ quyết đấu đến quên cái chết như thế nà y, tại sao chuốc khổ cho mình mãi?
Má»™t cÆ¡n gió quét qua, phất bay cánh tay áo hữu của má»™t lão nhân. Thì ra, lão nhân nà y cụt mất cánh tay hữu. ChÃnh lão cÆ°á»i lá»›n má»™t tiếng rồi thốt :
- Äã sợ có ngà y nay, thì sao chẳng hối háºn cho cái buổi ban đầu? Nếu hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i chịu biểu lá»™ thế kiếm đó thì giỠđây đâu có dịp cho ngÆ°Æ¡i nói đến danh từ “khổâ€?
Từng thá»› thịt nÆ¡i gÆ°Æ¡ng mặt trắng của lão nhân không râu giáºt nhẹ, lão đáp :
- Ta đã nói gì hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, hôm nay lá»i nói đó vẫn còn y. Thá»i gian chuyển biến, giá trị của nó vẫn trÆ°á»ng tồn. Ta đã nói nhÆ° thế nà o, hẳn các ngÆ°Æ¡i không quên chứ? Ta nói rằng: “chỉ cần các ngÆ°Æ¡i thắng nổi ta là ta biểu lá»™ thế kiếm đó ngay vá»›i các ngÆ°Æ¡i.†Rất tiếc, suốt hai mÆ°Æ¡i năm dà i, các ngÆ°Æ¡i bất tà i vẫn toà n bất tà i. Hừ! Hừ! Ta xem, dù hai mÆ°Æ¡i năm sau nữa, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không là đối thủ của ta!
Má»™t lão nhân vụt đứng lên, nhÆ°ng chỉ đứng chân hữu, còn chân tả thì cụt mất từ lâu. Äứng lên thì mạnh dạn lắm, song lão chao ngÆ°á»i má»™t chút rồi má»›i đứng vững được.
Lão nhân mặt trắng không râu thở dà i :
- Không ngỠThiết Cước Tiên Khuyết Thối Tẩu hôm nay lại đứng không vững.
Khuyết Thối Tẩu tức uất, giá»ng quái dị :
- NgÆ°á»i đừng ngạo ngÆ°á»i ta! Hôm nay, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng tốt đẹp chi đó, cần gì phải là mÆ°á»i năm sau, bá»n ta cứ truyá»n cho nhau má»™t thế kiếm là trong má»™t tháng thôi, bá»n ta sẽ đánh bại ngÆ°Æ¡i cầm chắc!
Lão nhân mặt trắng không râu cÆ°á»i vang mấy tiếng, Ä‘oạn ung dung đứng lên, xem nhÆ° không mất chút khà lá»±c nà o.
Sáu lão nhân đối láºp thấy thế đồng thất sắc, há» nháºn định qua thần khà và âm thinh của đối phÆ°Æ¡ng, cứ tưởng là đối phÆ°Æ¡ng đã khôi phục công lá»±c hoà n toà n. Äến cả Thiết CÆ°á»›c Tiên cÅ©ng còn kém lão má»™t báºc!
Lão nhân mặt trắng không rầu cÆ°á»i rồi cao giá»ng thốt :
- Tại sao hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c các ngÆ°Æ¡i không truyá»n cho nhau má»™t thế kiếm? Hừ! Truyá»n cho nhau má»™t thế kiếm! Nếu các ngÆ°Æ¡i có là m cái việc đó thì kết quả đã nhÆ° thế nà o hả? Ta nghÄ© cho dù đến cả hai mÆ°Æ¡i năm sau, các ngÆ°Æ¡i má»—i ngÆ°á»i cÅ©ng vẫn chỉ biết má»™t thế kiếm mà thôi!
Vô Mục Tẩu cảm khái phi thÆ°á»ng, nhẹ buông tiếng thở dà i đáp :
- Bá»n ta không ai chịu Ä‘em thế kiếm của mình truyá»n lại cho ngÆ°á»i khác, xem hai mÆ°Æ¡i năm sau nữa, chung quy chúng ta cÅ©ng vẫn không phải là đối thủ của ngÆ°Æ¡i!
Lão nhân mặt trắng không râu tiếp :
- Các ngÆ°Æ¡i cùng là trong bá»n vá»›i nhau mà cÅ©ng không chịu truyá»n thá» thế kiếm của mình cho đồng bá»n, lại bức ta phải biểu lá»™ thế kiếm của ta cho các ngÆ°Æ¡i biết, lấy cái tâm của mình Ä‘á»™ cái tâm của ngÆ°á»i, các ngÆ°Æ¡i nghÄ© ta có thể là m được má»™t việc mà các ngÆ°Æ¡i chẳng khứng chăng? Trong thiên hạ, đâu có sá»± tiện nghi dánh cho các ngÆ°Æ¡i chứ?
Lão nhân gù lÆ°ng khum lÆ°ng đứng lên, cháºm rãi thốt :
- AI bảo ngÆ°Æ¡i biết hÆ¡n bá»n ta má»™t thế kiếm chứ? “Hải Uyên kiếm pháp†chỉ có tám chiêu, bá»n ta sáu ngÆ°á»i, má»—i ngÆ°á»i biết má»™t chiêu, chỉ Ä‘á»™c có má»—i mình ngÆ°Æ¡i thì lại biết đến hai chiêu. Nếu ngÆ°Æ¡i Ä‘em chiêu kiếm thứ tám đó ra biểu diá»…n cho bá»n ta thấy, cho tất cả cùng biết đủ chiêu kiếm nhÆ° nhau thì thiên hạ thái bình là cái chắc, có phải váºy không nà o?
Lão nhân mặt trắng không râu báºt cÆ°á»i lá»›n, cÆ°á»i dà i, ghê rợn cÆ°á»i mãi má»™t lúc lâu, nhÆ° mượn cÆ¡n cÆ°á»i để trút hết niá»m Ä‘au chất chứa từ lâu. Lão cÆ°á»i đến ná»—i thần sắc biến đổi, rồi lão dịu cÆ¡n cÆ°á»i.
Sá»± biến đổi thần sắc của lão chẳng ai phát hiện, trừ hai lão nhân ngồi lặng từ đầu đến bây giá». Má»™t lúc sau, lão nhân mặt trắng không râu má»›i Ä‘iá»u hòa chân khà lại được, Ä‘oạn lão cất giá»ng hùng hồn, thốt :
- Ta hÆ¡n các ngÆ°Æ¡i má»—i ngÆ°á»i má»™t chiêu kiếm, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u biết là cái hÆ¡n đó ta đánh đổi bằng cái Ä‘au khổ nhÆ° thế nà o chăng? Cứ má»—i đêm, và o giá» tý, ta sá» ngá»±c, lòng há»i lòng, tiếp nháºn sá»± thống khổ suốt Ä‘á»i để đánh đổi má»™t chiêu kiếm, nhÆ° váºy có đáng giá chăng? Má»™t chiêu kiếm hại khổ ta nhÆ° thế, ta có thể khinh thÆ°á»ng để Ä‘em nó truyá»n thụ cho các ngÆ°Æ¡i được chăng?
Sáu lão nhân kia lá»™ vẻ ảm đạm, tá»± nhiên há» Ä‘á»u hiểu ý nghÄ©a của hai tiếng thống khổ nhÆ° thế nà o, bởi hai tiếng đó Ä‘eo Ä‘uổi, bám vÃu theo hầu nhÆ° là hình vá»›i bóng và hiện tại thân thể bất toà n của há» là má»™t chứng minh cụ thể của sá»± hiểu biết hai tiếng đó. Há» cùng cúi đầu, há» cùng láºp lại trong tâm tÆ° câu nói của lão nhân mặt trắng không râu: “Tiếp nhân sá»± thống khổ suốt Ä‘á»i, để đánh đổi má»™t chiêu kiếm, nhÆ° váºy có đáng giá chăng?â€
Má»™t áng mây Ä‘en bay qua, che khuất vầng trăng, không gian chìm trong hắc ám, cả bảy ngÆ°á»i chỉ nhìn thấy lá» má» sắc diện của nhau.
Khuyết Thối Tẩu khẽ thở dà i, thốt :
- Hôm nay lại thêm má»™t trÆ°á»ng quyết đấu võ công! Hai mÆ°Æ¡i năm đã qua rồi! Cho dù là bao năm vá» sau Ä‘i nữa, chúng ta cÅ©ng chẳng dung tha bất cứ ngÆ°á»i nà o biết được hai chiêu “Hải Uyên kiếm phápâ€! Trừ ra có chết Ä‘i thì thôi, chúng ta không ai tiêu diệt được cái tâm quyết tái đấu.
Lão nhân mặt trắng không râu lạnh lùng đáp :
- Các ngÆ°Æ¡i nếu không thắng nổi ta, thì dù đến lúc ta chết Ä‘i, ta cÅ©ng chẳng há» biểu lá»™ chiêu kiếm nà o trong hai chiêu của ta cho các ngÆ°Æ¡i biết. Ta thà mang nó theo mình là m bạn chốn tuyá»n Ä‘Ã i chứ không chịu Ä‘em tuyệt há»c truyá»n lÆ°u trên thế gian.
Vô Mục Tẩu lại thở dà i, thốt :
- Hà tất phải váºy! NgÆ°Æ¡i cứ Ä‘em má»™t chiêu kiếm truyá»n lại cho bá»n ta, để má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết hai chiêu nhÆ° nhau thì chúng ta sẽ không còn dùng khà lá»±c của những ngà y tà n quyết đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Lão nhân mặt trắng không râu lắc đầu, hừ lạnh :
- Äừng nói nhảm! ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Vô Mục Tẩu mà lại có cái giá»ng trẻ con nhÆ° thế à ? Buồn cÆ°á»i tháºt! Äáng thẹn tháºt!
Vô Mục Tẩu nÃn lặng.
Khuyết Thối Tẩu chợt cao giá»ng :
- Xem ra, năm sau, ngà y nà y, chúng ta lại sẽ gặp nhau!
Lão nhân mặt trắng không râu ưỡn ngực :
- Năm sau, ngà y nà y, ta sẵn sà ng hầu tiếp các ngươi!
Trong hai lão nhân chưa hỠmở miệng, bây giỠmột đưa tay là m mấy cái dấu rồi một kia cất tiếng :
- à tứ của à lão như vầy: Các vị nếu muốn sống thêm mấy năm nữa thì cái ước hẹn năm sau phải thủ tiêu đi là hơn.
Công lá»±c của lão nhân nà y kém hÆ¡n các bạn, mãi đến bây giá» lão chÆ°a khôi phục được, cho nên âm thinh của lão phát xuất rất suy nhược, rồi thì gặp lúc gió núi bốc vá» là m loãng tiếng nói của lão Ä‘i nên ngÆ°á»i ta chỉ nghe mÆ¡ hồ chẳng hiểu rõ rà ng.
Khuyết Thối Tẩu hét to :
- Nà y à lão! Tung Tẩu nói gì, ngươi bảo lão ta nói lớn hơn một chút đi!
Thì ra, hai lão nhân sau cùng, một thì câm, một thì điếc.
Bên cánh sáu ngÆ°á»i thì có má»™t mất mắt, má»™t mất tay, má»™t mất chân, má»™t gù lÆ°ng, má»™t Ä‘iếc, má»™t câm.
Lão nhân mất tay ngồi cạnh lão Ä‘iếc, nghe được rõ hÆ¡n những ngÆ°á»i ngồi xa liá»n láºp lại câu nói của Tung Tẩu.
à lão bảo thế là lo cho sức khá»e của má»i ngÆ°á»i, ai ai cÅ©ng biết lão tinh thông y thuáºt, hẳn lão hiểu sá»± suy kém của má»i ngÆ°á»i.
Lão nhân gù trố mắt :
- Lá»i nói đó, có nghÄ©a nhÆ° thế nà o?
à lão lại là m mấy dấu tay.
Tung Tẩu váºn khà lên Äan Ä‘iá»n, cố lấy sức cất to tiếng giải thÃch :
- Chúng ta quyết đấu hôm nay, ai ai cÅ©ng thá» thÆ°Æ¡ng cá»±c trá»ng, nếu vì sá»± Æ°á»›c đấu năm sau mà ná»— lá»±c táºp luyện thì bịnh thế tái phát, không đầy má»™t khắc tất cả chẳng còn ai trông thấy mặt ai trên cõi Ä‘á»i nà y.
Lão nhân mặt trắng không râu gáºt đầu thốt :
- Lão ấy nói đúng đó. Dù ta tự cảm giác mình thỠnội thương rất nặng, muốn khôi phục nguyên trạng chẳng phải mất mấy năm ngắn ngủi mà là m được.
à lão lại là m tiếp mấy dấu tay.
Tung Tẩu lạnh lùng tiếp :
- Tuy ngÆ°Æ¡i khôi phục công lá»±c nhanh hÆ¡n hết, song thá»±c ra ngÆ°Æ¡i thá» thÆ°Æ¡ng lại nặng hÆ¡n hết má»i ngÆ°á»i. Nếu không mất Ãt nhất mÆ°Æ¡i năm, nhất định ngÆ°Æ¡i không có cách gì khôi phục nguyên trạng nổi. à lão nói rằng, vì có lợi cho bá»n ta mà cÅ©ng có lợi cho cả ngÆ°Æ¡i luôn, sá»± Æ°á»›c đấu đó thay vì định là ngà y nà y năm sau thì nên dá»i lại là ngà y nà y, mÆ°á»i năm sau.
Lão nhân mặt trắng không râu cÆ°á»i lá»›n :
- Tốt! Tốt! Các ngÆ°Æ¡i sợ ta chết mất, rồi tuyệt há»c phải bị thất truyá»n. MÆ°á»i năm sau, dù ta có chết Ä‘i, cÅ©ng sẽ có má»™t ngÆ°á»i mang hai chiêu kiếm của “Hải Uyên kiếm pháp†đến nÆ¡i Æ°á»›c hẹn gặp các ngÆ°Æ¡i. Bất quá, mÆ°á»i năm sau, cÅ©ng nhÆ° bây giá», cÅ©ng nhÆ° hai mÆ°Æ¡i năm qua, các ngÆ°Æ¡i không thắng nổi Dụ ta đâu.
Lão nhân mất tay không phục, há»i :
- Nếu bá»n ta thắng?
Lão nhân mặt trắng không râu đáp nhanh :
- Thì cái chiêu kiếm thừa ra đó sẽ được biểu lá»™ công khai cho các ngÆ°Æ¡i thấy, chẳng những thế, ta sẽ còn truyá»n luôn cả hai chiêu cho các ngÆ°Æ¡i.
Khuyết Thối Tẩu gáºt gù :
- NhÆ° váºy là mÆ°á»i năm sau, bá»n ta má»—i ngÆ°á»i sẽ biết đến ba chiêu, hÆ¡n ngÆ°Æ¡i má»™t chiêu.
Lão nhân không râu cÆ°á»i lạnh :
- Các ngươi nhất định là sẽ thắng ta?
Lão nhân gù lÆ°ng mỉm cÆ°á»i :
- Ai biết được là bá»n ta sẽ không thắng chứ? MÆ°á»i năm sau nếu bá»n ta bại, thì má»—i ngÆ°á»i sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t chiêu kiếm! Có thế má»›i công bình!
Lão nhân không râu cao giá»ng :
- Quân tỠnhất ngôn!
Sáu ngÆ°á»i cánh đối phÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng nghị má»™t lúc, cả à lão cÅ©ng đồng tình.
Cả sáu ngÆ°á»i đồng thốt, hay đúng hÆ¡n năm ngÆ°á»i cùng thốt, má»™t gáºt đầu :
- Ngựa tứ khó theo!
Há» là những nhân váºt tuyệt đỉnh trong võ lâm, lá»i nói của há» có giá trị ngà n và ng.
Lão nhân mất tay tiếp :
- Nếu bá»n ta chẳng may chết trÆ°á»›c ngà y Æ°á»›c hẹn, thì sẽ có ngÆ°á»i mang chiêu kiếm đến nÆ¡i Æ°á»›c há»™i.
Lão nhân không râu vòng tay :
- NhÆ° váºy đó. Dụ ta xin chà o biệt!
Lão quay mình.
Khuyết Thối Tẩu gá»i to :
- Hãy khoan!
Khi áng mây Ä‘en qua khá»i mặt trăng, không gian sáng lại nhÆ°ng vắng bóng ngÆ°á»i, tịch mịch trở vá» vá»›i rừng núi.
Xem tiếp hồi 2 NgÆ°á»i trong cÆ¡n mÆ°a
|