"Phanh!"
Một cước đá văng nữ nhân xinh đẹp đánh về phía mình, súng lục giơ lên lần nữa, ba phát tinh chuẩn, liền dễ dàng phá hủy phòng ngự của đối phương, đem đạn đưa vào giữa mi tâm.
Không chút thương xót nào đạp qua thi thể nữ nhân nọ, Lâm Thanh Hàn thậm chí còn miễn cưỡng ngáp một cái.
Đây là đã lần ám sát thứ ba gặp phải hôm nay, nhưng nội dung kỹ thuật vẫn như cũ, bất quá thực thực kẻ ám sát cũng có đề cao một chút, lấy uy lực của súng lục bây giờ phải ba viên mới có thể phá vỡ hàng phòng ngự của đối phương.
Đối với điều này, Lâm Thanh Hàn rốt cuộc cũng thoáng có một tia hứng thú.
Lúc ám sát lần thứ nhất, đạn mình bắn ra không ngờ không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương, suýt tí nữa khiến cho Lâm Thanh Hàn ăn một tí đau khổ. Bất quá sau khi phát hiện ra vấn đề này rồi, chiến đấu lại trở nên nhàm chán.
Trải qua ba lần ám sát, Lâm Thanh Hàn đã xác định rõ thủ đoạn ám sát của đối phương không có tiến triển gì đột phá, nhưng mà thực lực của người tới thì không thể không khiến cho mình phải cẩn thận ứng phó rồi.
Đấu khí hoa lệ hoặc ma pháp phòng ngự không thể nghi ngờ là giảm bớt cửa tử rất lớn cho đối phương. Chỉ cần mình không cẩn thận, liền có thể bị đối phương trực tiếp miểu sát, dù sao bản thân cũng không có loại phòng ngự giảm xóc này.
………………
"Lần thứ ba thử công kích dò xét thất bại, đối phương lông tóc không chút tổn hao gì, thất cấp chiến sĩ đã tử vong, công kích đối phương ba lần, kết luận, cơ bản xác nhận cực hạn của thánh khí đối phương là từ ngũ cấp đến lục cấp, nhưng mà cầm giữ tốc độ công kích nhanh. Cho nên đề nghị xuất động nhiều thất cấp cường giả tiến hành vây công, hoặc là phái ra bát cấp cường giả." Thanh âm không chút cảm tình lại vang lên bên tai Xích Huyết lần nữa.
"Bát cấp cường giả có thể ngăn cản mấy lần công kích của đối phương?" Xích Huyết nhíu mày hỏi.
"Sơ bộ dự tính là ngoài năm lần công kích." Người bị vây toàn thân bởi màu đen tiếp tục nói, "Bất quá tốc độ bắn của đối phương phải bảo trì như vậy, nếu không không cách nào phá vỡ hàng phòng ngự."
Hài lòng gật đầu một cái, suy tư một hồi, Xích Huyết mở miệng lần nữa nói, "Thử công kích dò xét lần cuối, phái ra năm thất cấp cường giả cùng động thủ đi."
Dừng lại một chút, Xích Huyết tiếp tục nói, "Mặt khác, vị trí tập trung vô đối phương, lần công kích này nếu thất bại lần nữa, sẽ do ngươi cùng ta tự thân động thủ."
………………
Luồng sát khí như có như không xuất hiện lần nữa, khóe miệng Lâm Thanh Hàn đột nhiên nổi lên một nụ cười thản nhiên, nhỏ giọng thầm nói, "Thật đúng là nghiện rồi nha. Bất quá, chung quy cũng không thể đứng ngoài sáng cho các ngươi đùa giỡn hoài như vậy được? Thủ đoạn ám sát thật sự là quá nhàm chán, không bằng để cho các ngươi kiến thức một chút cái gì mới gọi là ám sát chân chính."
Vừa nói vừa lắc mình một cái, Lâm Thanh Hàn đã vọt vào trong một cửa hàng lớn, trong nháy mắt liền bị bao phủ bởi biển người.
Tính đột phát của sự kiện bất ngờ xảy ra khiến cho mấy người đuổi theo rối loạn tay chân, đã tập trung vào mục tiêu, lại đột nhiên phát hiện ra đối phương biến mất trước mắt mình, bố trí làm ra trước đó hoàn toàn thất bại, còn có chuyện gì buồn bực hơn so với chuyện này nữa cơ chứ?
"Đối phương cũng là một cao thủ ám sát, nếu như đoán không sai, đối phương muốn bắt đầu phản ám sát." Thanh âm không chút cảm tình vang lên lần nữa bên tai Xích Huyết.
Bất quá lần này Xích Huyết không khỏi nở nụ cười, "Một đối thủ rất có ý tứ, xem ra mấy tiểu tử kia lần này lành ít dữ nhiều rồi. Chúng ta cũng chuẩn bị động thủ đi, cùng một gia hỏa thú vị như vậy giao thủ, thật sự có chút chờ mong a."
Khinh thường bĩu môi một cái, thân ảnh màu đen cũng lười trả lời lại.
………………
"Này, ngươi đang tìm ta sao?" Lâm Thanh Hàn mỉm cười vỗ vai một tên sát thủ nói.
Cũng không chờ hắn trả lời lại, một tiếng súng thanh thúy vang lên.
Tập kích cự ly gần, tên sát thủ xui xẻo này thậm chí còn không kịp vận đấu khí hộ thể liền bị hắn bắn thẳng ngay tim.
Nhẹ nhàng làm một cái thủ thế thở dài ra, Lâm Thanh Hàn đem thân thể đối phương đặt xuống, lập tức nhanh chóng biến mất trong biển người, tiếng súng nọ cũng đã sớm bị tiếng huyên náo chung quanh hoàn toàn bao phủ.
Tiếng súng thanh thúy này, đối với người bình thường mà nói cũng không có gì đặc biệt. Dù sao thì đại đa số người đều căn bản không biết thanh âm này đại biểu cho cái gì, nhưng mà đối với mấy sát thủ khát lại không thể nghi ngờ chính là một cảnh cáo tử vong.
Ám sát giả bị ám sát, đối với bọn họ mà nói không thể nghị ngờ là một vũ nhục cực đại!
Song, càng nhiều hơn lại là sự sợ hãi.
Cho đến bây giờ, bọn họ ngay cả bóng dáng đối phương cũng còn chưa thấy được, huống chi là nói ám sát đối phương cơ chứ.
Thậm chí, đối phương còn vô thanh vô tức giết chết một đồng bạn của mình, mà sau đó mình cũng không tìm được hắn, đối với bọn họ mà nói quả thực là một cơn ác mộng.
Rốt cuộc người nào mới là người ám sát? Mà người nào mới là người bị ám sát đây?
Cả thảy tình thế tựa hồ đều bị nghịch chuyển lại.
"Phanh!"
Tiếng súng thứ hai vang lên, lại xuất hiện một lần nữa, cũng đồng thời tuyên bố, ám sát giả thứ hai đã bị đoạt mệnh.
Bất giác, cả ba ám sát giả còn lại đều hướng về vị trí đối phương lao tới.
Nếu thân phận ám sát cùng bị ám sát đã bị nghịch chuyển, như vậy đơn giản là ẩn nặc cũng không thể dùng được nữa. Sau khi tụ họp cùng nhau, lúc bị đối phương công kích cũng dễ dàng phát hiện mục tiêu hơn, sau đó tiến tới tiến hành công kích.
Động tác của ba người đương nhiên bị Xích Huyết cùng Lâm Thanh Hàn nhìn rõ.
Thoáng thở dài, Xích Huyết chậm rãi nói, "Ba tiểu tử này xem như xong rồi."
Thân phận bất giác đã hoàn toàn thay đổi, ngay cả khí thế cùng tin tưởng cũng mất đi, thất bại chỉ là một vấn đề thời gian thôi, thời khắc kết thúc cũng đã định.
Khóe miệng hiện lên một nụ cười thản nhiên, Lâm Thanh Hàn giơ tay lên lần nữa, bắt đầu công kích lần thứ ba......
Ba viên đạn lập thành hình chữ bắn ra, không hề lo lắng phải xé rách hàng phòng ngự của đối phương, mà cuối cùng trực tiếp đưa vào giữa mi tâm họ.
Lần thứ ba thu hoạch thêm một sinh mạng!
Thân thể Lâm Thanh Hàn rốt cuộc sau công kích này cũng hiện ra……
Không phải là không cách nào ẩn tàng, mà là không cần phải tiếp tục ẩn tàng nữa, hai sát thủ còn lại căn bản đã không cách nào mang đến uy hiếp gì nữa cho hắn.
Vẫn duy trì khoảng cách an toàn, lại bức bách đối phương hội họp cùng nhau. Thậm chí ngay cả chí khí cũng bị đợt ám sát liên tiếp này đoạt đi, khỏi phải nói là đã hoàn toàn tuyên phán tử hình với bọn họ rồi!