Đại Tráng tò mò ngồi xuống, nhẹ nhàng phủi đi lớp bùn đất trên tảng đá, phiến đá loáng thoáng lộ ra một lỗ hõm, tựa hồ là một góc của văn tự nào đó.
Đại Tráng “ di” một tiếng, từ trong tay Ma tử tiếp nhận cây cuốc đem bùn đất chung quanh phiến đá cào hết ra.
Không bao lâu, toàn bộ tảng đá đều lộ đi ra, khối đá ước chừng một chiếc bàn đánh bóng bàn, bên trên ẩn hiện ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.
Mọi người tò mò vây xem, một ít thôn dân đã sớm nhảy xuống hố nghiên cứu.
Bên trên khối đá có khắc một ít văn tự mà mọi người xem không hiểu, giống như là phù văn. Một ít thứ mà thôn dân khẳng định bên trên tuyệt đối không phải văn tự, đạo lý rất đơn giản, bởi vì bọn họ không biết.
Vì thế nhóm thôn dân liền bảy miệng tám miệng liên tục nghị luận: “ Đây là gì? Vì sao trong chỗ chúng ta lại có thứ này?”
“ Đúng đó, đã vậy còn chợt lóe chợt lóe, không biết là thứ gì đây.”
“ Mọi người không hiểu sao?”
“ Cậu hiểu?”
“ Tôi đương nhiên hiểu, nói cho mọi người, đây là Trấn Thạch thần thạch, có thể bảo hộ gia trạch bình an.”
“ Thí, theo tôi đây là phong thủy bảo thạch. Khó trách thôn chúng ta lại nghèo tới như vậy, khẳng định là do khối bảo thạch phong thủy này bị đặt phía dưới, nếu đem khối đá này ra đầu thôn, tôi cam đoan mọi người đều có thể kiếm được nhiều tiền.”
“ Anh thúi lắm, theo tôi khẳng định bên dưới là mộ, bên trong có bảo bối, thôn ta muốn phát tài rồi.”
“ Anh đúng là nằm mơ.”
“ Tôi nghĩ vầy, bên dưới khối đá này là Bất Lão Tuyền, dời khối đá này ra, nước suối lại chảy, chúng ta uống vào có thể trường sinh bất lão.”
“ Đúng là nằm mộng.”
“ Ngươi mới nằm mộng đó.”
“ Ta xem, phía dưới là bảo bối do người tu chân lưu lại.”
“ Ta nghĩ phía dưới chôn một ác ma.”
...
“ Được rồi, được rồi.” Gặp nhóm thôn dân tranh luận không ngớt, thôn trưởng ra mặt giải hòa. Quả nhiên, thôn trưởng vừa nói chuyện, hiện trường lập tức liền yên tĩnh.
Thôn trưởng vừa lòng nhìn nhìn mọi người, ho khan một tiếng, nói: “ Mặc kệ là gì, chúng ta dời tảng đá nhìn xem là biết thôi.”
Nhóm thôn dân liền phụ nhau, Đại Tráng cùng Ma tử và vài tên thanh niên cường tráng chia ra bốn phía tảng đá, đồng thời hô: “ Một, hai, ba.” Mấy người đồng thời dùng sức, tảng đá có chút nâng lên trên, bởi vì tảng đá thật sự quá nặng, mấy người đều cảm thấy phải cố hết sức. Cũng không biết là ai buông tay đầu tiên, cả khối tảng đá lập tức rớt xuống dưới phát ra tiếng vang trầm muộn, mà bùn đất bị lún xuống một mảng lớn.
Đại Tráng cùng mấy thôn dân cùng thở hổn hển, may mắn bọn họ rút tay thật mau, bằng không xương tay cũng đã bị đè nát.
“ Mẹ ôi.” Ma tử lắc lắc tay nói: “ Tảng đá này nặng quá.”
Đại Tráng cũng không nói chuyện, lập tức gọi thêm vài tên tráng hán giúp dời tảng đá. Bởi vì nhân số gấp đôi vừa rồi, tuy mọi người vẫn thấy tảng đá thật nặng, nhưng cũng không phải cố hết sức như vừa rồi, rất nhanh liền dời qua một bên, nhất thời lộ ra một chiếc hố hình chữ nhật. Bên trong chiếc hố trải một mảnh bố đã biến thành màu đen, từ bề ngoài nhìn vào không biết đống vải đang bao bọc là thứ gì.
“ Đây là gì?” Ma tử vốn lớn gan, liền nhảy xuống đưa tay xé mảnh vải bố.
Bỗng dưng, Ma tử “ má ơi” kêu thảm một tiếng, ngồi phệch bên dưới hố chữ nhật, sau đó như phát điên liều mạng bò lên khỏi hố. Mà những cô gái nhanh mắt khi Ma tử xé mảnh vải bố, đã sớm thất thanh kêu to sợ hãi.
Bên trong là một thi thể nam nhân, thi thể hắn đã khô đét lại, chỉ còn lại một lớp bao da màu tím bao bọc xương cốt, cũng không biết cụ thây khô này đã bị chôn ở đây bao lâu, chẳng qua bảo tồn rất tốt, vẫn còn hoàn hảo. Ngũ quan tuy đã lõm xuống, ánh mắt vùng mũi đã biến thành lỗ hổng màu đen, nhưng bộ mặt vẫn còn đường nét, hai tay đặt xuôi bên sườn. Làm kẻ khác kỳ quái chính là ngay giữa tim thây khô lại cắm một cây nhọn đã biến thành màu đen, cây màu đen đó lại giống như chủy thủ, lại cũng không giống lắm, nó lại có hình tròn tròn dẹp dẹp, bốn phía đều có từng mảnh phiến bạc, một đầu của nó cắm ngập vào trong cơ thể thây khô, lộ ra bên ngoài là một hình trụ tròn trơn nhẵn, hình như là chỗ nắm tay.
“ Người này vì sao chết ở đây vậy?” Có mấy thôn dân lá gan lớn đã nhảy xuống định xé vải ra tiếp tục quan sát.
Sắc mặt thôn trưởng đột nhiên biến đổi, bỗng nhiên hét lớn: “ Đừng đụng vào.”
Tất cả mọi người vẻ mặt kinh ngạc nhìn thôn trưởng, thôn trưởng nói: “ Tất cả lên trước đi.”
Thôn trưởng là vị lão nhân lớn tuổi nhất được tôn kính trong thôn, lời của hắn không ai dám không nghe. Các thôn dân lập tức bò lên trên hố, vây quanh thôn trưởng xem hắn nói như thế nào.
Thôn trưởng hướng Đại Tráng hỏi: “ Tráng a, địa phương này có lẽ không đụng vào được, ông tìm một chỗ khác xây nhà cho con được không?”
Đại Tráng vội vàng gật đầu nói: “ Được mà, nhà ở xây trên mộ người chết, dù xây tốt con cũng không dám ở.”
Thôn trưởng bật cười, lại hướng Ma tử nói: “ Ma tử, con lập tức ra thôn đi tỉnh thành.”
Ma tử ngây người nói: “ Vì sao?”
Thôn trưởng nói: “ Đem việc này nói cho quốc gia, thi thể này có thể là một kiện văn vật, có lẽ quốc gia còn có thể thưởng cho thôn chúng ta, miễn phí trải đường cho thôn xóm mình.”
Làm đường đến thôn là tâm nguyện của vô số thế hệ, chỉ là thôn quá nghèo, nghèo đến mức không có tiền dư thừa đi làm đường thông đến tận thành phố. Nếu có đường, về sau từ thôn ra tỉnh thành cũng sẽ không cần vác những khối bao lớn đi mua vật dụng sinh hoạt hàng ngày, phải băng qua núi non sông ngòi cực khổ phiền toái, mà có thể trực tiếp ngồi xe công cộng chạy khoảng nửa ngày là đến.
Vừa nghe nói cụ thây khô này có thể đổi đời cho thôn xóm, Ma tử vội vàng gật đầu nói: “ Dạ tốt quá, con lập tức đi thu thập, lập tức đi ngay.” Nói xong Ma tử liền cùng vài người chạy về nhà thu thập hành lý chuẩn bị trong đêm chạy lên tỉnh thành.
Thôn trưởng thở ra một hơi, nói: “ Thi thể này, không ai được động vào, cứ để yên như thế. Đợi người của quốc gia đến rồi tính sau.”
Lúc này Đại Tráng lại kêu lên: “ Được rồi, hiện tại tôi về chuẩn bị, lát nữa mời hương thân cùng ăn cơm.”
Vừa nghe nói Đại Tráng mời khách, thôn dân đều ồn ào nói không để hắn tiêu tiền uổng phí, vì thế mọi người đều chạy về nhà giết gà giết vịt, đem thứ tốt nhất trong nhà cùng mang đến từ đường, chuẩn bị buổi tối no say một bữa. Đây là quy củ trong thôn, phàm là gặp được ngày hội hay việc vui trọng đại, thôn dân đều sẽ xuất ra thực vật đưa đến từ đường, sau đó toàn thôn cùng hội tụ ăn uống vui vẻ một bữa.
Sắc trời tối dần, ánh trăng từ từ lên cao. Ánh trăng đêm nay đặc biệt rất tròn, cũng đặc biết sáng lạn.
Trong từ đường đèn lồng treo cao, tiếng người bên trong vang vọng, cảnh tượng thật náo nhiệt vui vẻ.
Nhị nha tử bởi vì mới xây xong nhà mới, còn rất nhiều thứ chưa thu dọn xong, cho nên đi tới từ đường thì đã hơi chậm một chút.
Tuy có ánh trăng chiếu sáng, nhưng cả tòa Bất Lão thôn ngoại trừ từ đường đều tối đen một mảnh, nhị nha tử cầm theo vài bao đặc sản trong thành thị đi tới từ đường, đưa tay không thấy năm ngón, chỉ có từ đường xa xa còn có chút ngọn đèn chớp lên.
Nhị nha tử ngẩng đầu nhìn lên ánh trăng trên bầu trời, lại nhìn nhìn ngọn đèn ẩn hiện ở phía từ đường, nhịn không được hướng lên không phun một bãi nước bọt, nói: “ Con mẹ nó, là thứ gì vậy. Ánh trăng sáng như vậy lại không thấy đường đi, thời tiết quỷ quái.” Nhị nha tử nhỏ giọng mắng hướng từ đường đi tới.
Nhưng, hắn vốn không chú ý tới, giờ phút này ở mảnh đất xây nhà mới của Đại Tráng có một đạo cột sáng sáng ngời, tựa hồ toàn bộ ánh trăng đều tụ lại chiếu xuống dưới hố sâu bên dưới.