Sau khi đã ăn uống no say rồi, Lý Dương tịnh không tiếp tục luyện khí nữa, mà hắn tiếp tục chỉnh sửa kí ức được Minh Quang đạo nhân lưu lại. Lý Dương từ sau khi đọc được thông tin được Minh Quang đạo nhân lưu lại trong giới chỉ, đến bây giờ thời gian đã trôi qua được hơn một năm, trong lúc này Lý Dương ngoại trừ việc tìm kiếm tài liệu luyện đan và luyện khí ra, hắn vẫn không sao lãng việc chỉnh sửa lại kí ức của Minh Quang đạo nhân.
Kí ức mà Minh Quang đạo nhân lưu lại bao gồm toàn bộ những kinh nghiệm tu hành của hắn trong suốt thời gian hơn mười ngàn năm, trong đó những ấn tượng khắc sâu nhất có thể kể tới lần lượt như, hắn làm sao bị hồn phi phách tán và lưu lại giới chỉ này,hắn lúc trước làm sao để trở thành tu chân giả, hắn làm sao lại thu được bộ công pháp luyện đan kia, công pháp tu luyện của chính hắn ở Tiên giới và Tu Chân giới vân vân, những kí ức xa xưa này đều được Lý Dương hiểu thấu hết, cái này cũng là toàn bộ những nhân thức của Lý Dương về Tu Chân giới và tu chân giả. Nhưng mà bộ phận ký ức này của Minh Quang đạo nhân nếu so sánh với toàn bộ kí ức của hắn chẳng khác gì phượng mao lân giác( lông phượng hoàng vẩy kì lân, ý nghĩa là chẳng đâu vào đâu cả), đặc biệt là những miêu tả về Tu Chân giới và Tiên giới thật quá ít, khiến Lý Dương chẳng thể nào có hiểu biết toàn diện về Tu Chân giới. Cái này giống như một người tài xế, khi hắn muốn tìm một địa điểm ở một thành thị xa lạ, thì hoàn toàn có thể nhìn vào những biển chỉ dẫn ở ven đường, như vậy có thể tìm được nơi cần đến, ngay cả khi hắn đối với tình trạng giao thông của thành phố này hoàn toàn chẳng hiểu rõ.
Bây giờ điều mà Lý Dương muốn chỉnh sửa lại, chính là những bộ phận mà Minh Quang đạo nhân có nói là không hề quan trọng, những kí ức linh tinh vụn vặt. Lượng công việc này so với trước kia thì không biết là nặng hơn bao nhiêu lần, bản thân Lý Dương cũng không tự tin là mình có thể hiểu hết, bây giờ điều mà hắn có thể làm là từ từ hiểu rõ từng chút một. Nếu Lý Dương có thể thuận lợi tiến vào Trúc Cơ kì, vậy tương lai khẳng định hắn có thể tới Tu Chân giới, đến lúc đó hắn sẽ kết hợp bộ phận kí ức này với kí ức mà tự bản thân hắn kiểm nghiệm, tin tưởng rằng sẽ nhanh chóng có được hiểu biết toàn diện về Tu Chân giới; nếu hắn thủy chung vẫn không thể đạt tới trình độ Trúc Cơ kì, vậy thì hắn sẽ phân tích mảng kí ức to lớn này, chẳng những thử xem có tìm được điều gì thú vị trong đó hay không, còn có thể căn cứ tình tiết miêu tả trong đó để viết ra một bộ tiểu thuyết tu chân để đời .
Trong quá trình chỉnh sửa, có đôi khi đến ngay cả bản thân Lý Dương cũng không rõ phần kí ức nào là của hắn, phần kí ức nào là của Minh Quang đạo nhân. Vài lần như vậy mà khiến tinh thần của hắn thiếu chút nữa phân liệt. Điều này khiến hắn càng thêm cẩn thận tỉ mỉ trong những lần chỉnh sửa sau, trong mỗi lần chỉnh sửa đều phải đảm bảo an toàn của bản thân.
Bây giờ cuộc sống Lý Dương hằng ngày là luyện khí, sau đó chỉnh sửa lại kí ức của Minh Quang đạo nhân, tiếp đó là ăn hoa quả .Thang dược để trong tủ lạnh, Lý Dương cứ nửa tháng lại uống một bát lớn, mỗi lần sau khi uống xong, sau khi luyện khí đều xuất hiện những thứ xú uế, sau đó Lý Dương rời khỏi phòng luyện khí để tới phòng tắm tẩy rửa. Không biết nguyên nhân là do thường xuyên ăn hoa quả, hay những độc tố trong cơ thể đã bị bài trừ, trải qua thời gian gần nửa năm, bây giờ Lý Dương cho dù có uống thang thuốc này rồi luyện khí thì thân thể cũng không thấy xuất hiện những thứ xú uế nhớp nhúa màu đen nữa.
Trải qua thời gian chỉnh sửa kí ức của Minh Quang đạo nhân, Lý Dương cuối cùng đã có những hiểu biết ban đầu về tu chân giới, đối với tu chân giả cũng có những nhận thức nhất định. Tu vi cảnh giới của tu chân giả tổng cộng chia làm chín cảnh giới lớn, phân biệt là Trúc Cơ kì, Khai Quang kì, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Xuất Khiếu kì, Phân Thần kì, Hợp Thể kì, Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kì.
Trong đó Trúc Cơ kì chính là bắt đầu tu chân, tục gọi là cơ sở. Chỉ cần tiến vào Trúc Cơ kì, thì đã biểu thị bản thân có thể chánh thức tu luyện pháp quyết tu chân, trong nội thể cũng xuất hiện đặc điểm riêng có của tu chân giả là chân nguyên lực, bất quá chân nguyên lực ở giai đoạn này là yếu nhất, hình thái chỉ là dạng khí.
Khai Quang kì, chính là chỉ tu chân giả có thể thông qua tâm thần của mình để cảm giác cả thiên địa. Kể cả việc cảm giác hoàn cảnh xung quanh mình, điều này theo sự tăng trưởng của tu vi mà phạm vi cảm giác được càng mở rộng ra; còn có thể cảm giác được tình trạng bên trong nội thể, chính là cái được gọi là nội thị ( nhìn được bên trong). Tuần tự từng bước, tu chân giả sẽ tiến vào giai đoạn tịch cốc, từ nay về sau sẽ không cần ăn cơm, hoàn toàn có thể dựa vào việc hấp thụ thiên địa linh khí để bổ sung nhu cầu cần thiết của bản thân. Chân nguyên lực trong nội thể của tu chân giả trong giai đoạn này đã từ từ chuyển từ trạng thái khí sang trạng thái dịch thể(lỏng).
Kim Đan kỳ, chính là thông qua quá trình tu luyện không ngừng, khiến cho chân nguyên lực trong nội thể của tu chân giả từ từ chuyển từ trạng thái dịch thể sang trạng thái rắn, bên trong đan điền sẽ ngưng kết thành kim đan cứng rắn hình cầu.
Nguyên Anh kỳ, đây là giai đoạn vừa trắc trở lại vừa quan trọng đối với tu chân giả, rất nhiều tu chân giả cả đời cũng không thể đạt tới cảnh giới này. Nguyên Anh kỳ cụ thể là khiến kim đan bị nghiền nát, hóa đan thành anh, khiến chân nguyên lực trong cơ thể của tu chân giả chuyển hóa thành nguyên anh. Đạt tới cảnh giới này, có thể nói là đạt tới trình độ nguyên anh bất diệt, nguyên thần bất tử, cho dù thân thể bị hủy đến mức tiêu tán toàn bộ, chỉ cần nguyên anh vẫn còn thì vẫn còn cơ hội khôi phục lại. Bất quá nguyên anh ngưng tụ ở giai đoạn này cũng không thập phần vững chắc, nếu rời khỏi bản thể thì phải nhanh chóng quay lại bản thể, bằng không sẽ có thể bị tiêu tán.
Xuất Khiếu kì, chính là để chỉ nguyên anh đã có thể tự do rời khỏi bản thể . Đạt tới cảnh giới này, nguyên anh đã ngưng luyện đến mức kiên cố phi thường, sau khi rời khỏi bản thể cũng không bị tiêu tán, bất quá nguyên anh còn yếu hơn bản thể rất nhiều, cho dù là người thường cũng có thể gây ra cho nguyên anh một thương tổn lớn, mà tu chân giả tùy ý công kích cũng có thể khiến nguyên anh tiêu tán, cho nên tu chân giả bình thường sẽ không dễ dàng để tung tích của nguyên anh bị bại lộ, để người khác để ý.
Phân Thần kì, chính là để chỉ nguyên thần của tu chân giả có thể rời khỏi bản thể mà tự do đi du ngoạn các giới, theo sự tăng cường của tu vi, khoảng cách của nguyên thần so với bản thể càng trở nên xa hơn, hơn nữa tu chân giả đạt tới giai đoạn này đã có thể thông qua nguyên thần để công kích đối thủ, đối với tâm thần của đối thủ có thể trực tiếp tạo thành công kích. Bất quá nếu tâm thần tu vi của người công kích mà không bằng tâm thần tu vi của người bị công kích, thì sẽ xuất hiện tình huống bị phản phệ, gậy ông đập lưng ông, cho nên tu chân gỉa bình thường nếu không nhìn thấu tu vi của đối thủ tuyệt đối sẽ không sử dụng nguyên thần để công kích.
Hợp Thể kì, chính là một cảnh giới quan trọng của tu chân giả, chủ yếu là chỉ nguyên anh có thể dung hợp cùng bản thể của những người khác, bất quá nếu làm như vậy bản thể của bản thân sau này sẽ trở thành một cỗ thi thể vô dụng, nguyên anh rốt cuộc lại không thể quay lại bản thể. Tu chân giả đạt tới cảnh giới này, có thể hoàn toàn thoát khỏi những nhân tố bất lợi do tình trạng bản thể bị lão hóa đem lại, cũng chính là cái thường được nói là linh hồn bất diệt.
Độ Kiếp kỳ, đây là cảnh giới quan trọng nhất, cũng là nguy hiểm nhất của tu chân giả. Sau khi tu vi của tu chân giả đạt tới Độ Kiếp kỳ, sẽ dẫn tới thiên kiếp, chỉ cần có thể vượt qua thiên kiếp, là có thể phi thăng tiên giới, trở thành một tu tiên giả. Nếu không thể độ qua thiên kiếp, nếu nhẹ thì có thể buông bỏ, trở thành tán tiên, nặng thì ngay cả tro cốt cũng không còn, hồn phi phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian, ngay cả cơ hội để chuyển thế tu luyện lại cũng không có. Cho nên Độ Kiếp kỳ có thể nói là cảnh giới mà tất cả tu chân giả đều mong đợi cũng như e ngại.
Đại Thành kì, trên cơ bản thì cảnh giới này ngắn ngủi phi thường, về tương đối mà nói thì tất cả quá trình tu luyện đều có thể bỏ qua, hơn nữa cảnh giới này cũng chẳng có bất cứ nguy hiểm gì, cảnh giới này chủ yếu chỉ là đợi chân nguyên lực hoàn toàn chuyển hóa thành tiên nguyên lực, từ đó mà đạt tới điều kiện phi thăng, quá trình này có thể nói là một quá trình hoàn toàn tự nhiên, tu chân giả không cần phải làm bất cứ chuyện gì. Cho nên có thể nói Đại Thành kì là một quá trình hưởng thụ, ở Tu Chân Giới cơ bản là không có kẻ đui mù nào dám đến khiêu chiến các cao thủ Đại Thành kỳ, chỉ cần bản thân không chủ động tham gia những trận tranh đấu nguy hiểm, họ rất nhanh sẽ nghênh đón khoảng khắc phi thăng.